Anh Tổng Tài Và Cậu Học Sinh

Chương 5: Sóng gió từ quá khứ

Cuộc sống của Đặng Quân và Lâm Thư dường như đã ổn định sau khi vượt qua khủng hoảng tài chính. Tuy nhiên, một lần nữa, sóng gió lại ập đến từ một hướng không ngờ tới – quá khứ của Đặng Quân.

Một buổi chiều, khi Đặng Quân đang làm việc tại công ty, anh nhận được một cuộc gọi từ một số điện thoại lạ. Khi bắt máy, giọng nói ở đầu dây bên kia khiến anh sững sờ.

“Chào Đặng Quân, lâu rồi không gặp,” giọng nói lạnh lùng và quen thuộc vang lên.

“Là... là anh?” Đặng Quân ngạc nhiên.

“Đúng vậy, là anh đây, Phong. Chúng ta cần gặp nhau. Anh có chuyện quan trọng muốn nói với em,” người đàn ông tên Phong nói.

Đặng Quân đồng ý gặp Phong tại một quán cà phê gần công ty. Khi gặp nhau, Phong không giấu nổi sự căng thẳng. “Đặng Quân, anh không biết bắt đầu từ đâu, nhưng có một chuyện anh cần nói rõ với em. Chuyện về công ty của em và... mối quan hệ của chúng ta.”

Đặng Quân ngồi lặng im, lắng nghe Phong kể về những sự kiện đã xảy ra trong quá khứ. Hóa ra, Phong từng là đối tác kinh doanh của Đặng Quân và có một mối quan hệ tình cảm phức tạp với anh. Nhưng vì những hiểu lầm và xung đột, họ đã chia tay và Phong rời khỏi công ty.

“Anh biết rằng anh đã sai khi rời bỏ em và công ty mà không nói lời nào. Nhưng bây giờ anh đã trở lại, và anh muốn chuộc lại lỗi lầm của mình. Anh có thông tin quan trọng về một âm mưu phá hoại công ty của em,” Phong nói, giọng anh nghiêm trọng.

Đặng Quân cảm thấy bối rối nhưng cũng lo lắng. “Anh nói rõ hơn đi, Phong.”

Phong tiết lộ rằng có một nhóm người đã âm mưu phá hoại công ty của Đặng Quân từ bên trong. Họ đã lợi dụng tình hình tài chính khó khăn để lén lút thực hiện kế hoạch của mình. “Anh đã điều tra và tìm ra được những kẻ đứng sau vụ việc. Anh muốn giúp em ngăn chặn chúng trước khi quá muộn,” Phong nói.

Đặng Quân cảm thấy tức giận và thất vọng khi biết rằng có người muốn phá hoại công ty mà anh đã dày công xây dựng. “Anh có bằng chứng không?”

Phong gật đầu và đưa cho Đặng Quân một tập tài liệu. “Đây là tất cả những gì anh thu thập được. Em cần phải hành động ngay lập tức.”

Sau khi rời khỏi cuộc gặp với Phong, Đặng Quân trở về nhà và chia sẻ mọi chuyện với Lâm Thư. “Em à, anh cần sự giúp đỡ của em. Chúng ta phải ngăn chặn những kẻ này trước khi họ kịp gây thêm thiệt hại.”

Lâm Thư không ngần ngại đồng ý. “Em sẽ giúp anh, anh Quân. Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách, và em tin rằng chúng ta sẽ vượt qua được lần này.”

Cả hai bắt đầu làm việc không ngừng nghỉ để thu thập thêm thông tin và tìm cách ngăn chặn âm mưu của nhóm người kia. Họ phải đối mặt với nhiều khó khăn và nguy hiểm, nhưng với lòng quyết tâm và tình yêu dành cho nhau, họ không ngừng tiến lên.

Một buổi tối, khi Lâm Thư đang nghiên cứu tài liệu, cậu nhận được một cuộc gọi từ số điện thoại lạ. Khi bắt máy, cậu nghe thấy giọng nói đe dọa: “Nếu mày và Đặng Quân không dừng lại, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Lâm Thư cảm thấy sợ hãi nhưng cũng không nản lòng. Cậu lập tức thông báo cho Đặng Quân về cuộc gọi đó. “Anh Quân, chúng ta phải cẩn thận hơn. Những kẻ này không dễ dàng từ bỏ.”

Đặng Quân gật đầu, ánh mắt anh đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không dừng lại. Anh sẽ bảo vệ em và công ty của chúng ta bằng mọi giá.”

Nhờ sự giúp đỡ của Phong và những người bạn trung thành, Đặng Quân và Lâm Thư đã thu thập đủ bằng chứng và trình báo cảnh sát. Cuộc điều tra được tiến hành và nhóm người âm mưu phá hoại công ty cuối cùng bị bắt giữ. Công ty của Đặng Quân thoát khỏi nguy cơ và dần trở lại quỹ đạo phát triển.

Trong một buổi tối yên bình, khi ngồi bên nhau ngắm nhìn bầu trời đầy sao, Đặng Quân nói với Lâm Thư: “Anh rất biết ơn em, Lâm Thư. Nếu không có em, anh không biết mình có thể vượt qua mọi khó khăn này hay không.”

Lâm Thư mỉm cười, nhìn vào mắt Đặng Quân. “Chúng ta đã cùng nhau vượt qua rất nhiều thử thách. Em tin rằng, chỉ cần có lòng tin và tình yêu, không gì có thể ngăn cản chúng ta.”

Đặng Quân ôm chặt Lâm Thư, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể cậu. “Anh cũng tin như vậy. Chúng ta sẽ luôn bên nhau, không gì có thể ngăn cản chúng ta đạt được hạnh phúc đích thực.”

Những ngôi sao trên bầu trời như chứng kiến lời hứa của họ. Từ đó, Đặng Quân và Lâm Thư càng thêm quyết tâm, cùng nhau bước đi trên con đường tình yêu, đối mặt với mọi thử thách và xây dựng những kỷ niệm đẹp. Họ biết rằng chỉ cần có nhau, không gì có thể ngăn cản họ đạt được hạnh phúc đích thực.

Dù đã vượt qua nguy hiểm và đưa công ty trở lại quỹ đạo phát triển, Đặng Quân và Lâm Thư vẫn phải đối mặt với những dư chấn từ quá khứ. Mối quan hệ phức tạp giữa Đặng Quân và Phong đã để lại nhiều vết thương chưa lành, và sự trở lại của Phong đã khiến những cảm xúc cũ trỗi dậy.

Một buổi tối, sau khi công việc kết thúc, Đặng Quân nhận được một tin nhắn từ Phong: "Chúng ta cần nói chuyện. Có điều anh cần phải giải thích rõ ràng."

Đặng Quân quyết định gặp Phong tại quán cà phê mà họ từng gặp nhau lần trước. Khi đến nơi, Phong đã ngồi đợi sẵn, trông anh có vẻ căng thẳng và lo lắng.

“Đặng Quân, cảm ơn em đã đến,” Phong bắt đầu, giọng anh nghiêm túc. “Anh biết rằng sự trở lại của anh đã gây ra nhiều xáo trộn trong cuộc sống của em. Nhưng anh không thể tiếp tục giấu kín điều này mãi được.”

Đặng Quân ngồi im lặng, chờ đợi Phong tiếp tục. Phong thở dài, mắt anh nhìn thẳng vào Đặng Quân. “Anh vẫn còn yêu em, Đặng Quân. Dù đã cố gắng quên đi, nhưng anh không thể.”

Lời thú nhận của Phong khiến Đặng Quân choáng váng. Anh không ngờ rằng Phong vẫn còn tình cảm với mình sau ngần ấy năm. “Phong, anh biết rằng em đã có Lâm Thư. Em yêu cậu ấy và chúng em đang hạnh phúc bên nhau,” Đặng Quân nói, cố gắng giữ bình tĩnh.

Phong gật đầu, ánh mắt anh buồn bã. “Anh biết, và anh không có ý định phá hoại hạnh phúc của em. Anh chỉ muốn em biết sự thật và để anh có thể bước tiếp mà không còn nuối tiếc.”

Đặng Quân cảm thấy lòng mình nặng trĩu. “Anh Phong, em cảm ơn vì anh đã nói thật lòng. Nhưng bây giờ, em chỉ có thể xem anh như một người bạn. Em hy vọng anh sẽ tìm được hạnh phúc cho riêng mình.”

Phong mỉm cười buồn, nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhõm vì đã nói ra được những điều anh giấu kín bấy lâu. “Cảm ơn em, Đặng Quân. Anh chúc em và Lâm Thư sẽ luôn hạnh phúc.”

Sau cuộc trò chuyện, Đặng Quân trở về nhà và chia sẻ mọi chuyện với Lâm Thư. Cậu lắng nghe một cách chăm chú, đôi mắt cậu ánh lên sự hiểu biết và đồng cảm. “Anh Quân, em hiểu rằng quá khứ của anh và Phong rất phức tạp. Em không trách anh vì những gì đã xảy ra. Em chỉ cần biết rằng anh yêu em và muốn bên em,” Lâm Thư nói, giọng cậu dịu dàng.

Đặng Quân ôm chặt Lâm Thư, cảm nhận sự ấm áp và an ủi từ cậu. “Anh yêu em, Lâm Thư. Anh sẽ luôn bên em và không gì có thể thay đổi điều đó.”

Cuộc sống của họ dần trở lại bình yên, nhưng Đặng Quân biết rằng mối quan hệ với Phong đã để lại một vết thương sâu trong lòng. Tuy nhiên, anh cũng hiểu rằng mình phải tiếp tục bước đi và xây dựng một tương lai tốt đẹp với Lâm Thư.

Một buổi chiều, khi Đặng Quân và Lâm Thư cùng nhau đi dạo trong công viên, Lâm Thư bất chợt nói: “Anh Quân, em đã suy nghĩ rất nhiều. Em nghĩ chúng ta nên làm một điều gì đó để kỷ niệm tình yêu của chúng ta.”

“Ý em là gì, Lâm Thư?” Đặng Quân hỏi, tò mò.

“Em muốn chúng ta tổ chức một buổi lễ nhỏ, chỉ có hai chúng ta, để khẳng định tình yêu và cam kết bên nhau mãi mãi,” Lâm Thư giải thích, ánh mắt cậu tràn đầy hy vọng.

Đặng Quân mỉm cười, cảm thấy lòng mình ấm áp. “Ý kiến hay đấy, Lâm Thư. Anh cũng muốn làm điều đó.”

Họ bắt đầu lên kế hoạch cho buổi lễ đặc biệt của mình. Địa điểm được chọn là một ngọn đồi nhỏ ngoài thành phố, nơi có thể ngắm nhìn toàn cảnh hoàng hôn. Đặng Quân và Lâm Thư cùng nhau chuẩn bị mọi thứ, từ trang phục đến những lời thề nguyện.

Ngày diễn ra buổi lễ, trời trong xanh và nắng nhẹ. Đặng Quân và Lâm Thư đứng bên nhau trên ngọn đồi, tay trong tay, cảm nhận gió nhẹ thổi qua. “Lâm Thư, anh hứa sẽ luôn bên em, yêu thương và bảo vệ em suốt đời,” Đặng Quân nói, ánh mắt anh tràn đầy tình yêu.

Lâm Thư mỉm cười, mắt cậu lấp lánh. “Em cũng hứa sẽ luôn yêu anh, cùng anh vượt qua mọi thử thách và xây dựng một cuộc sống hạnh phúc.”

Họ trao nhau những lời thề nguyện, và cảm nhận tình yêu đong đầy trong từng khoảnh khắc. Khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối cùng của ngày chiếu rọi lên hai người, như chứng nhân cho tình yêu của họ.

Từ đó, Đặng Quân và Lâm Thư càng thêm gắn kết, cùng nhau đối mặt với mọi thử thách và xây dựng những kỷ niệm đẹp. Họ hiểu rằng, chỉ cần có lòng tin và tình yêu, không gì có thể ngăn cản họ đạt được hạnh phúc đích thực.