Quyển 4 - Chương 4: Bí huyệt
Cho dù là kẻ ngốc nhất cũng biết là sắp sửa xảy ra chuyện gì, huống hồ chi Đoan Mộc Tình không phải là ngốc nghếch, từ lúc phát dục, nàng đã được mẫu thân chỉ dạy qua về việc nam nữ.Nhưng mà mất đi sức lực, nàng căn bản không thể nào phản kháng, lệ châu trong suốt không ngừng chảy xuống từ đôi mắt đẹp của nàng.
Nhìn thấy hình dáng đau đớn đáng thương của nàng, Cổ Diêu cắn răng nói:”Xin lỗi, sư mệnh khó cãi, nếu như không làm như vậy thì ta cũng sẽ bị gϊếŧ!”
Hắn nói không sai, nếu như để cho Đoan Mộc Tình đi thì sẽ đi ngược lại tổ huấn, Philip nhất định sẽ gϊếŧ hắn, Tiêu Dao Môn vốn là một môn phái quái dị.
Bất quá những lời này chỉ là Cổ Diêu cố tìm một lý do để lương tâm bớt cảm thấy khiển trách mà thôi, cho dù không có tổ huấn, lúc này dục hỏa trong người hắn đã không thể nào hạ xuống được.
Sau khi nói, Cổ Diêu tiến tay xuống dưới của nàng, chiếc khố màu phấn hồng nhanh chóng tiêu tán, thân thể của Đoan Mộc Tình hoàn toàn rơi vào tầm mắt của hắn.
Bên dưới chiếc rốn nhỏ nhắn gợi cảm là một mảng cỏ non đẹp đẽ, ẩn dấu trong đó là một hoa viên thần bí, khiến cho người ta ảo tưởng ra không biết là bao nhiêu chuyện.
Cổ Diêu cũng không thể nào kiềm chế được nữa, lập tức cởi phăng y phục, lập tức bò lên giường.
Đoan Mộc Tình lần đầu bước vào đời, hơn nữa lại phải chịu cảnh để cho Cổ Diêu tùy ý vuốt ve mơn trớn cơ thể, nhưng vùng đào nguyên của nàng lại vô cùng khô thoáng, một vật lạ xâm nhập vào khiến cho nàng có cảm giác đau đớn, thân thể mềm mại của nàng cong lên, lên châu trong mắt nàng không tự chủ được cứ liên tục chảy xuống.
Cổ Diêu cũng chỉ là một mao đầu tiểu tử, tuy rằng trước kia tại thiên hương lầu nhìn lén không ít lần nhưng chưa bao giờ thực chiến, nên thủy chung cũng không biết làm cách nào tạo sự hưng phấn mà ngược lại càng làm cho Đoan Mộc Tình đau đớn như muốn chết đi sống lại.
Cổ Diêu cũng cảm thấy không chịu nổi, đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy bộ dạng của Đoan Mộc Tình hắn biết nàng cũng phi thường đau đớn, dưới tình huống cắp bách hắn nhớ đến Cực Lạc Quyết, liền đem nó ra.
Quyển xuân cung đồ này vô cùng quái dị, trong bóng đêm cũng có thể phát ra huỳnh quang, có thể rõ ràng nhận rõ được các hình ảnh trong sách.
Người trong bức tranh cũng nhanh chóng như sống dậy, rồi làm mẫu cho Cổ Diêu.
Trước khi tiến vào hành động chính thức, nam nữ trong tranh bắt đầu công việc đầu tiên chính là dùng tay và miệng của mình để kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho đối phương.
Lúc này Cổ Diêu phát hiện ra nam nhân ngoài việc kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi hạ thể và nhũ hoa của nữ nhân ra, thì còn có thể mơn trớt vuốt ve các vị trí khác để tạo cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho nữ nhân, những vị trí này trước đây hắn lén sang thiên hương lâu để nhìn trộm đều chưa được thấy qua lần nào, ngoại trừ vùng lưng ra, còn có vùng nách và vô số vị trí bí ẩn khác.
Nam tử cũng không chỉ “thuần khiết” là vuốt ve mà thôi, mà còn dùng các ngón tay nhẹ đâm vào hoặc dùng lòng bàn quay xoa bóp, có khi lại chụp vài cái, sử dụng lực đạo lúc nhẹ lúc mạnh, ẩn chứa một quy luật khó nói nên lời. Mà nữ tử khi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì xuân ý rộn rang, tiếng rêи ɾỉ vang lên không dứt, điên cuồng cựa mình di chuyển khiến cho đầu tóc tung bay tựa như các con sóng đang điên cuồng vỗ vào bờ.
Chẳng lẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ các bộ vị này có thể mang đến cho nữ nhân nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn?
Cổ Diêu liền lần mò làm theo các động tác của nam tử trong tranh.
Hiệu quả vô cùng, Đoan Mộc Tình mặc dù còn đang rơi lệ, nhưng sắc mặt dần dần đỏ hồng, hô hấp dồn dập, Cổ Diêu cảm thấy vùng đào nguyên thần bí của nàng dần dần ấm áp và trơn bóng hẳn lên, hơn nữa còn bóp chặt lấy tiểu huynh đệ của mình, một cảm giác thoải mái không thể diễn tả hết bằng lời được, lúc này hắn mới cảm thụ được niềm vui sướиɠ chính thức .
Hắn dùng sức mạnh hơn, nhưng lúc này lại càng thuận lợi hơn lúc đầu nhiều, xuyên qua một tầng chướng ngại, sau đó hắn tiến nhập đến một vùng đất mỹ diệu hơn.
Đoan Mộc Tình kêu lên một tiếng đau đớn, cắn chặt môi dưới.
Cổ Diêu thấy thế liền tiếp tục làm theo các động tác kí©ɧ ŧɧí©ɧ của nam tử trong tranh, Đoan Mộc Tình đang nhăn mặt nhíu mài cũng từ từ hòa hoãn lại.
Mà Cổ Diêu thì vẫn vừa tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa tiếp tục động tác bên dưới.
Dần dần, cảm giác kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng dâng lên, đó là một loại cảm giác tuyệt diệu mà không một ngôn ngữ nào có thể diễn tả hết được, tựa như là có hàng ngàn hang vạn con kiến đang di chuyển trên thân thể, rất là khó chịu, nhưng cũng rất là khoái hoạt, với lại người bên dưới lại là một thiếu nữ tuyệt sắc với một thân thể mềm mại, trên có thể toát ra một mùi thơm dịu êm, chiếc giường lại là loại giường lớn cho nên các hành động của hắn không vướng bất kỳ một trở ngại nào, tất cả những thứ đó gộp lại khiến cho Cổ Diêu có thể hưởng thụ một cách tuyệt vời nhất các cảm giác có được.
Nghĩ đến một thiên kim tiểu thư của một đại gia tộc, lúc này lại như một nữ nhân ti tiện đang uyển chuyển hầu hạ mình, Cổ Diêu không cách nào kiềm chế hưng phấn, động tác ngày càng nhanh càng mãnh liệt.
Cuối cùng, kɧoáı ©ảʍ trên khắp cơ thể đều lên đến đỉnh điểm, hàng trăm hàng ngàn cơn kɧoáı ©ảʍ trên khắp cơ thể truyền xuống hạ thân của hắn rồi mạnh mẽ phóng ra khỏi cơ thể.
Cảm nhận được một dòng nhiệt lưu mãnh liệt truyền vào, thân thể của Đoan Mộc Tình run lên, đôi bàn tay trắng mịn như bông của nàng xiết chặt lại, sắc mặt nàng vô cùng kỳ quái, tựa như vô cùng thống khổ nhưng cũng vô cùng khoái hoạt.
Cổ Diêu giống như đang nằm trên một đám mây, rồi như rớt từ trên cao hàng trăm trượng xuống, sau đó nằm ngã lên trên ngực của Đoan Mộc Tình, thở phì phò.
Cảm giác thật là tuyệt diệu, chả trách có vô số người luôn trầm tịch trong đó, làm hoài không biết chán.
Từ giờ phút này trở đi, mình không còn là một thiếu niên nữa rồi mà đã trở thành một nam nhân chân chính.
Nhấc thân thể lên, dựa vào huỳnh quang của quyển Cực Lạc Quyết, có thể thấy được hạn thân của Đoan Mộc Tình đã ướt đẫm, một đóa hoa mai ấn ký thể hiện cho sự thuần khiết của nàng. Ngoại trừ vết máu ra, còn có một chất lỏng màu trắng như sữa không ngừng từ hoa viên thần bí của nàng tuôn ra, mang theo một mùi hương đặc trưng.
Đoan Mộc Tình hận không thể tìm được cái lỗ để mà chui xuống, nàng cũng không có đủ lực để hợp cặp đùi thon dài và đẹp của mình lại, để cho người khác có thể ngắm nhìn một cách kỹ lưỡng địa phương thần bí và thánh khiết của một thiếu nữ.
Hình ảnh này mãnh liệt in sâu vào trong ánh mắt của Cổ Diêu, kɧoáı ©ảʍ vẫn chưa hoàn toàn tiêu biến thì du͙© vọиɠ lại bắt đầu dâng lên, nhưng hắn cũng biết, Đoan Mộc Tình làm chuyện này là lần đầu tiên nên không thể mai khai nhị độ, nên hắn chỉ có thể cố nén dục hỏa trong cơ thể xuống, đem các uế vật rửa sạch sẽ, cũng giúp nàng mặc lại quần áo vào.
Lúc này đột nhiên một tiếng động lớn vang lên, tựa như là tiếng của một gian phòng bị người ta phá của xông vào, khiến cho Cổ Diêu hoảng sợ.
Hoàng gia hộ vệ của đoan mộc gia tộc lại đến lục soát rồi!
Mà Đoan Mộc Tình lúc này lại còn đang nằm trên giường, hơn nữa nàng vừa bị mình cưỡиɠ ɠiαи, nếu như bị bắt gặp, chỉ có con đường chết mà thôi, không những thế có lẽ trước khi chết còn phải chịu đựng vô số cực hình.
Phải làm gì bây giờ?
Mặc dù Philip đã từng nói qua là không cần phải lo lắng, nhưng Cổ Diêu lại không thể nào nghĩ ra được là lão có biện pháp gì khiến cho hoàng gia hộ vệ tiến vào phòng lục soát nhưng không thể tìm thấy Đoan Mộc Tình.
Trái ngược với tâm trạng lo lắng căng thẳng của của Cổ Diêu, Đoan Mộc Tình lộ sắc mặt vui mừng, bởi vì nàng cũng có thể đoán được có chuyện gì xảy ra.
Nàng đột nhiên mất tích, gia tộc nhất định sẽ dùng toàn lực để lục soát cả thành.
Nhưng khi nghĩ đến mình đã không còn là một thiếu nữ thuần khiết nữa nàng lại cảm thấy buồn và đau khổ.
Tiếng cửa phòng bị phá càng ngày càng gần.
Cổ Diêu ngay cả thở cũng không dám, thậm chí dùng tay bịt kín miệng của Đoan Mộc Tình, nhưng khi nhớ đến Đoan Mộc Tình không thể nào thốt lên lời được mới buông ra, nếu như nàng có thể nói được thì đã sớm kêu cứu rồi chứ cần gì đợi đến bây giờ.
Tiếng bước chân ngoài cửa ngừng lại sau đó lại vang lên, nhưng đó lại là cửa phòng kế bên.
Đoan Mộc Tình hiện lên vẻ thất vọng trong mắt, nhưng cũng không thể nào nghĩ ra được tại sao hoàng gia hộ vệ lại không xông vào gian phòng này.
Ngay cả Cổ Diêu cũng không rõ, nhưng hắn có thể khẳng định, nhất định là lão quỷ Philip giở trò, về phần cụ thể thế nào thì hắn không biết được.
Cái lão sư phụ cổ quái kia quả thật là một người thần thông quảng đại.
Vừa rồi trải qua một hồi chiến đấu điên cuồng, làm cho hắn cảm thấy mệt mỏi, đợi sau khi tiếng bước chân xa dần hắn liền tiến lại ôm Đoan Mộc Tình vào lòng rồi chìm sâu vào mộng đẹp.
==============================
Kính mời bà con cô bác anh chị em đón xem
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 4 : Đoan Mộc Gia Tộc
Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc
Dịch: xbntx
Biên Tập: xbntx
Converter: xbntx
Nguồn : 4vn.eu - https://4vn.eu/forum