Chương 3 q22
Bởi vì Lý Ẩn vẫn vắng mặt trong cuộc họp nghiên cứu và thảo luận huyết tự, cho nên tất cả hộ gia đình đều đề cử Kha Ngân dạ làm tân Lầu trưởng. Nhưng ngoài ý muốn chính là Kha Ngân dạ một mực không chịu nhận cái chức này. Kỳ thật, Lầu trưởng cũng chỉ là một cái hư danh mà thôi, nhưng trên thực tế ý nghĩa lại cực kỳ quan trọng, cho nên hắn từ chối cũng không có ai muốn lên thay. Nhưng Lầu trưởng Lý Ẩn bây giờ tuyệt đối đã là thùng rỗng kêu to rồi. Hiện tại, tất cả mọi người chỉ xem Lý Ẩn như một người sắp chết.
Hôm đó buổi nghiên cứu và thảo luận huyết tự tiến hành nghiên cứu trọng điểm đa sinh lộ, cùng quy luật huyết tựrất ồn ào. Hội nghị tranh cãi đến hơn năm giờ mới chấm dứt.
Không thể không nói, tố chất tâm lý của những hộ gia đình mới vẫn là một vấn đề đáng được quan tâm. Đương nhiên, về chuyện mảnh vỡ khế ước địa ngục cũng quan trọng không kém. Trước mắt, hai Đại Đồng minh có thể nói đã đạt đến một tình trạng cân đối, trên cơ bản những người trung lập gần như không còn nhiều. Dù saoảnh hưởng tâm lý từ tập thể là một điều khá quan trọng, huống chi đối với người mới tiến vào nhà trọ gia nhập một đoàn thể, cũng có thể giảm bớt cảm giác sợ hãi.
Chức vị Lầu trưởng hiện tại gần như không còn ý nghĩa. Nói cho cùng Kha Ngân Dạ cũng nhìn rõ điểm này nên mới cự tuyệt chức Lầu trưởng. Dù sao, hắn cũng không hi vọng vì một hư danh, mà tạo thành xung đột với "Thần cốc minh".
Sau khi hội nghị kết thúc, Tinh Thần cùng Thâm Vũ mặt mũi tràn đầy mệt mỏi quay trở về phòng. Hiện tại, hai người vẫn ở chung một phòng, dù sao phòng Thâm Vũ cũng ngay bên cạnh, nếu như có tuyên bố huyết tự, chạy qua xem cũng rất thuận tiện.
Mở khóa cửa đi vào, Thâm Vũ ngồi xổm xuống thềm, kiểm tra bột mì nàng rải gần mép cửa ra vào. Bột mì không có dấu vết bị giẫm đạp qua, cho nên có lẽ chưa có ai tiến vào phòng này.
"Thần cốc Tiểu Dạ Tử có lẽ không còn bố trí máy nghe trộm nữa rồi." Thâm Vũ đóng cửa lại nói: "Lần trước phá hủy máy nghe trộm mà nàng ấy đã bố trí, đến bây giờ tiếp tục vẫn chưa có động thái gì."
"Ân." Tinh Thần cởϊ áσ, móc áo lên giá nói: "Thần cốc Tiểu Dạ Tử này, quá mức khôn khéo, thế lực "Thần cốc minh" cũng càng lúc càng lớn rồi."
"Ta không thể nào không lo lắng nàngấy " Thâm Vũ lại lắc đầu nói: "người cần cảnh giác nhất hẳn là Lý Ẩn mới đúng. Kha Ngân Dạ đã nói với em, hắn hôm đó cũng suy đoán gần ra sinh lộ trong huyết tự trại an dưỡng. Người này bây giờ giống như chán chường, nhưng thật ra hắn vẫn chưa buông tha tất cả, một khi hắn trở lại chỉ sợ lại mọc thêm một cái "Ẩn dạ minh" rồi."
Nói đến đây, Tinh Thần cũng trầm mặc một phen.
"Em hôm nay đi gặp Lý Ẩn hắn có nói cái gì sao?"
"Không có." Thâm Vũ như có điều suy nghĩ trả lời: "Chỉ là hắn rất kỳ quái, hiện đang coi một bộ tiểu thuyết khủng bố. Người ở trong cái nhà trọ này còn không ngại bị huyết tự dọa đến không đủ hay sao còn đọc tiểu thuyết khủng bố? Em nghĩ hắn lại đang có mưu đồ gì, cho nên bảo hắn gửi cho em bản sao chép quyển sách đó."
"Là như thế sao?" Tinh Thần cau chặt lông mày bước lên bắt lấy hai vai Thâm Vũ, nói: "Em vẫn nên coi chừng một chút. Lý Ẩn, hắn cũng không phải đèn cạn dầu. Đừng nhìn hắn trước kia luôn miệng nói muốn cứu vớt các hộ gia đình, nhưng huyết tự tham gia cùng em hắn đối xử với đồng học như thế nào? Hắn chỉ nói ngoài miệng mà thôi, cũng không phải thánh nhân gì. Em cẩn thận chút, không nên bị hắn tính kế. Phải biết rằng... Trên người của ta, cũng có một mảnh vỡ khế ước ah."
"Em biết rồi. Em sẽ cẩn thận,Tinh Thần."
Sau khi nói xong, Thâm Vũ bước vào phòng ngủ, truy cập vào email của nàng, quả nhiên đã có một thư mới được gửi đến, là file Lý Ẩn send qua.
Tên sách là 《 Luân Hồi 》 tiểu thuyết khủng bố.
Tinh Thần cùng Thâm Vũ mở file ra, tiếp theo hai người bắt đầu đọc một chút.
Câu chuyện kể về một nữ tác giả chuyên viết truyện trên internet tên là Lam Đông Mỹ, sau khi ly hôn, tạm thời chuyển đến một thị trấn ở ngoại ô thành phố là Hồng Nguyệt trấn.
Câu chuyện có bút pháp rất nhẵn mịn, miêu tả rất nhịp nhàng ăn khớp, làm người đọc có cảm giác bị lôi cuốn.
" Câu chuyện không tệ ah " Tinh Thần bình luận: "Không khí nghe rất thực tế, không tồi, nhìn ra được tác giả dụng tâm rất nhiều."
"Nhưng giống như tiểu thuyết này chưa từng được xuất bản, cũng không có trên mạng internet." Thâm Vũ mở trình duyệt web, sau khi tìm hiểu nói: "Trước mắt xem ra tiểu thuyết này không được mọi người chú ý, hoặc không phải là... do chính LýẨntự viết ra chứ. Hắn không phải là tiểu thuyết gia trên internet sao?"
"Đúng vậy, nhưng hắn không phải viết tiểu thuyết quân sự sao? Em không phải xem như cũng là độc giả của hắn ah."
"Không, em chỉ từng xem qua tiểu thuyết của Lý Ẩn, lời văn rất nhiệt huyết hào hùng, không có tinh tế tỉ mỉ như vậy, mà quyển sách này cảm giác như của một tác giả nữ. Từ cách dùng từ, thủ pháp miêu tả, rất đáng được khen ngợi.
"Ân, tiếp tục xem tiếp đi."
Sau đó Lam Đông Mỹ rất nhanh chú ý Hồng Nguyệt trấn rất không bình thường, ngoài nhân khẩu rất ít thì không nói, tỉ lệ tuổi già đặc biệt cao, những...phụ lão kia thân thể đều phi thường yếu ớt. Mà mọi người đối với ý nghĩa danh tự hay lai lịch của Hồng Nguyệt trấn đều giữ kín như bưng, không có ai chịu trả lời kỹ càng.
Đúng vào lúc đó, có một nữ nhân điên đang đi trên đường. Nàngấy là con gái của một lão quả phụ trong Hồng Nguyệt trấn, cách ăn mặc của nàng rất cổ quái, lúc nào cũng ngêu ngao hát ca dao. Mà những câu ca dao nội dungchủ yếu là, khi ánh trăng biến thành mầu máu, nguyền rủa sẽ chính thức bắt đầu.
Thâm Vũ bỗng nhiên tắt file đi.
"Làm sao vậy?" Tinh Thần tựa đầu chuyển hướng về phía Thâm Vũ, nói: "làm sao lại không coi nữa?"
"Không... Chỉ là, có một loại cảm giác rất không thoải mái. Được rồi, vẫn là để ban ngày xem lại đi, tác giả này thật sự rất có tài nha, nếu là lúc trước có lẽ còn có thể xem tiếp, nhưng mà ở trong nhà trọ xem bộ tiểu thuyết này, cảm giác rất, rất..."
"Cũng đúng. Kỳ thật anh cũng có loại cảm giác này. Đã như vầy ngày mai chúng ta cùng coi lại a. Nếu như có vấn đề gì, có thể trực tiếp đi hỏi Lý Ẩn."
"Ân, được rồi."
Ngày thứ hai, Thâm Vũ sớm tỉnh dậy.
Nàng vuốt vuốt hai mắt, sờ qua bên cạnh, phát hiện bên cạnh không có người nào. Nàng lập tức ngồi thẳng lên, nhưng lại nhìn thấyTinh Thần đang ngồi trước máy vi tính. Hắn đang xem cái bộ tiểu thuyết kia!
"Tinh Thần?"
Một âm thanh phát ra, thế nhưng Tinh Thần lại không phản ứng chút nào.
"Tinh Thần! Anh làm sao vậy?"
Lúc này Tinh Thần mới quay đầu lại. Hơn nữa, bộ dáng của hắn rõ ràng như là đang rất hoảng sợ.
"Ai, Thâm Vũ!" Tinh Thần che ngực, nói: "Em, em làm anh sợ muốn chết."
"Anhdậy lúc nào vậy?" Thâm Vũ ngồi thẳng lên, hỏi: "Hơn nữa nhìn dáng vẻ của anh, chắc cũng chưa rửa mặt ăn sáng?"
"anh vừa mới coi hết quyển sách này." Tinh Thần quay lại nhìn file trên màn hình, nói: "Quyển sách này, đúng thật rất kiệt xuất, tác giảhắn tuyệt đối phải là thiên tài ah! Cho dù chỉ là một chi tiết rất nhỏ, nhưng cũng có thể dọa người."
"Thật vậy chăng? Thế nhưng mới sáng sớm anh đã dậy xem nó rồi sao?"
"Không nói gạt em, kỳ thật hôm qua nằm ngủ mà trong đầu anh vẫn một mực nghĩ đến nội dung cốt truyện đằng sau sẽ là cái dạng gì , cho nên càng ngày càng hiếu kỳ. Sáng sớm sau khi tỉnh dậy, lập tức bật máy tính lên xem."
Sau đó, Tinh Thần thoáng trầm ngâm một phen, tiếp tục nói: "Đằng sau câu chuyện này em biết làm sao không? Hay là đến nhìn một cái đi?"
"Cái kia... Được rồi, để em đến nhìn một chút a."
Thâm Vũ tuy nói như vậy, nhưng trên mặt cũng lộ ra chút do dự.
Nhưng chưa đợi nàng ngồi vào trước máy vi tính, Tinh Thần đột nhiên chau mày, ngay sau đó tay phải của hắn hung hăng vỗ mạnh vào bàn phím, làm nó lật tung rơi luôn xuống đất, hai tay của hắn lập tức ôm ngực lộ ra vẻ thống khổ!
Chỉ thị huyết tự!
Ban bố chỉ thị huyết tự!
Cùng lúc đó, cũng có một vài hộ gia đình khác, đồng thời nhận được huyết tự.
Nội dung là: "Ngày mùng 1 tháng 7 năm 2014, tiến về ngoại ô núi Phác Hạphía nam k thị, ở đấy trong một ngàysau đó quay trở về."
So với những lần huyết tự trước, nội dung huyết tự lại cực kỳ đơn giản. Nhận được huyết tự tổng cộng có sáu người.
Ngoại trừ Biện Tinh Thần, năm người còn lại là Phong Dục Hiển, Thiên Sinh, Lang Trí Thiện, Lâm Tuyết Hoa, Khâu Phi Phàm. Trong đó, Thiên Sinh là người sống sót sau huyết tự Họa Cát Tường Nhân, còn Khâu Phi Phàm thì cũng được cứu trong huyết tự tranh thuỷ mặc cùng Thượng Quan Miên, Lang Trí Thiện thì chỉ là một hộ gia đình mới mà thôi.
Ở đại sảnh lập tức sáu hộ gia đình tham gia huyết tự tụ hội, vẫn như trước không có công bố mảnh vỡ khế ước địa ngục, không thể không nói điều này làm mọi người có chút tiếc nuối.
Nội dung huyết tự lần này quá đơn giản, ngược lại làm mọi người càng bất an hơn, như những lần huyết tự trước đều có thể tìm ra được chút manh mối. Nhưng lần này là cái gì không ai biết được.
Không biết, mới chính là điều kinh khủng nhất.
Biện Tinh Thần thời điểm bước xuống lầu một, cũng thấy được mấy người Phong Dục Hiển. Lúc này, sáu người đã tập hợp đầy đủ.
"Biện Tinh Thần?" Phong Dục Hiển nhìn thấy hắn đang tiến lại, cũng lập tức bước vội tới nói: "Là ngươi?"
"Đúng."
Trong nhà trọ, Biện Tinh Thần cũng coi như là nhân vật có chút danh tiếng, nhưng... đa phần toàn liên quan đến chuyện hắn và Bồ Thâm Vũ có cảm tình với nhau. Trên thực tế, rất nhiều người đều không thể lý giải tại sao hai người này lại mến nhau được. Biện Tinh Thần đã bị Bồ Thâm Vũ lợi dụng uy hϊếp, gϊếŧ chết Mẫn – mẹ của Thâm Vũ, dù chuyện này đã sớm được công khai, nhưng dưới tình huống này người bình thường hẳn là tràn ngập căm hận mới đúng, huống chi Thâm Vũ đã từng tàn nhẫn lợi dụng các hộ gia đình, tạo ra quá nhiều gϊếŧ chóc. Mà hai người gặp mặt không lâu sau lại cứ như vậy yêu nhau, trở thành một trong ba đôi tình nhân trong nhà trọ, điểm này quả thực làm mọi người vẫn không có cách nàolý giải. Có người thậm chí nói rằng, có phải Biện Tinh Thần mắc chứng đa nhân cách hay không? Cũng có người nói, có thể là Bồ Thâm Vũ đã dùng phương thức gì đối với Biện Tinh Thần cho nên mới khiến hắn khăng khăng một mực yêu mến nàng.
Chỉ bằng mấy điểm này, đã đủ để tất cả hộ gia đình biết rõ Biện Tinh Thần. Mà trước khi hắn gϊếŧ hại Mẫn cũng đã có chút bất hòa với vài hộ gia đình, kể cả Thâm Vũ, cũng không thiếu hộ gia đình không có hảo cảmđối với nàng.
"Uhm " Tinh Thần gật đầu, sau đó ánh mắt quét nhìn bốn hộ gia đình còn lại, mà khi thấy Lang Trí Thiện hắn lập tức đi tới, nói: "Lang cảnh quan, ngươi cũng chấp hành huyết tự lần này?"
Lang Trí Thiện là một cảnh sát mới ba mươi mấy tuổi, công phu quyền cước của hắn thật sự lợi hại, đương nhiên so sánh cùng Thượng Quan Miên cũng chỉ như tiểu hài tử không khác nhau là mấy. Khihắn thấy Tinh Thần đi tới, chỉ lễ phép trả lời "Ân" một câu mà thôi. Thân là cảnh sát, trong lòng hắn biết rất rõ ràng Biện Tinh Thần là tội phạm gϊếŧ người, cho nên hắn không có bất kỳ hảo cảm với Tinh Thần. Chỉ là thân ở nhà trọ, cũng không cách nào bắt hắn. Hắn là người có tinh thần trọng nghĩa rất mãnh liệt cũng chính bởi vì như thế cho nên rất có triển vọng được đề bạt thăng chức.
Về phần Thiên Sinh cùng Khâu Hi Phàm, đều không nói chuyện nhiều. Mà Lâm Tuyết Hoa, thì là lần đầu tiên chấp hành huyết tự.
Sáu người này, là những người sẽ chấp hành huyết tự lần này!