Xuyên Thành Vị Hôn Phu Tra A Của Nữ Chính

Chương 12

Cố Vấn mở điện thoại di động ra chờ mưa tạnh, phát hiện trên điện thoại di động của nguyên chủ có rất nhiều tin tức đủ loại, còn có thông báo từ số tài khoản cố định luôn gửi tiền cho cô hàng tháng, số tiền được chuyển tới khá lớn, nhưng bên trong tài khoản của nguyên chủ hoàn toàn không có một đồng nào, ngược lại cô chi rất nhiều tiền vào bên trong phần mềm đánh bạc.

Nguyên chủ còn nhiều lần đòi tiền từ bạn tốt [X] của mình.

Lần nguyên chủ đòi tiền gần đây nhất, đối phương không trả lời, nguyên chủ gửi một tràng những lời mắng chửi đối phương, nguyên chủ mắng cực kỳ khó nghe.

Lịch sử trò chuyện của hai người dừng lại ở đây.

Không lâu sau, đối phương gửi đến một tin nhắn vào rạng sáng.

Đó là một bức ảnh.

Cô gái trong ảnh đang đứng dưới đèn đường, gương mặt không rõ đang có cảm xúc gì.

Cố Vấn nhìn chằm chằm ảnh chụp trên điện thoại một lúc.

Bức ảnh này cũng không rõ ràng lắm, nhưng cô gái có vẻ ngoài quá mức xinh đẹp hơn người, cho dù trong ảnh chụp mơ hồ thì dáng người của cô gái đó vẫn toát ra vài phần thanh tú.

Sau khi so sánh thì.

Cô không có cố ý đánh giá vẻ ngoài của Tiêu Oản, nhưng giờ phút này cô mới phát hiện nữ chính thật sự rất đẹp, không phải kiểu đẹp bình thường, mà là cực kỳ xinh đẹp giống như tiên trên trời, đủ để khiến cho đôi mắt người ta tỏa sáng.

Cố Vấn chưa từng yêu đương, nhưng trong tiềm thức có một chuyện khá ấn tượng khiến cho cô đã phát hiện ra xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình ngay từ lúc bản thân còn nhỏ, nhưng kiếp trước không ai có thể thu hút được cô cả.

Nhưng giờ phút này khi Cố Vấn nhìn thấy Tiêu Oản, cô phát hiện Tiêu Oản đáp ứng đủ hết toàn bộ gu thẩm mỹ của cô.

Ma xui quỷ khiến Cố Vấn lại lưu hình ảnh của Tiêu Oản.

Lúc này đèn trong phòng học đã tắt, từng tiếng bước chân từ xa truyền đến gần xen lẫn trong tiếng mưa rơi.

Còn có mấy tiếng nghị luận của học sinh.

“Từ trước đến nay trường học không coi trọng phương diện thể thao, em cảm thấy đại hội thể thao lần này là một cơ hội rất tốt để tuyên truyền rèn luyện thể lực.”

“Thể chất của học sinh quá yếu và tỷ lệ nghỉ học vì bị ốm quá cao, chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ học tập.”

“Hơn nữa Omega và Beta trong trường thường xuyên phải nghỉ học vì vấn đề sức khỏe, tôi đề nghị tổ chức một buổi tập luyện cho Omega ở trong đại hội thể thao.”

“Cũng có thể phổ cập một vài cách trợ giúp cho Omega khi gặp phải tình huống bất ngờ.”

“Hội trưởng, ý của chị thế nào?”

Chẳng biết vì sao Cố Vấn cảm thấy hơi chột dạ khi tiếng bước chân dần đến gần đây.

Tiêu Oản bị vây quanh ở giữa mọi người, cô ấy không có tinh thần cho lắm nên chỉ thỉnh thoảng trả lời mọi người hai câu, Đào Tri Chi bên cạnh hiểu ý nên thức thời nói chuyện với mọi người thay Tiêu Oản.

Dạo gần đây mỗi ngày cô ấy có rất nhiều cuộc họp hội nghị phải mở, thường xuyên bận rộn đến buổi tối, thường ngày cô ấy cũng không cảm thấy mệt mỏi, nhưng hôm nay Tiêu Oản cảm thấy mình nên nghỉ ngơi một chút.

Có một số chuyện khiến cô ấy lao lực quá độ.

Đào Tri Chi nhận ra trạng thái của Tiêu Oản không ổn, hơn nữa toàn trường đều biết đến chuyện khiến cho cô ấy phải buồn rầu.

“Hội trưởng, xin chị hãy chú ý nghỉ ngơi.” Đào Tri Chi săn sóc nói, cô ta đưa tay ra muốn đỡ Tiêu Oản.

Tiêu Oản yên lặng tránh đi, lạnh lùng nói:

“Cảm ơn.”

Đào Tri Chi muốn nói lại thôi.

Ngay khi mọi người đi tới tòa nhà dạy học, Đào Tri Chi tinh mắt nhìn thấy được một bóng người nào đó, gương mặt của cô ta chợt xụ xuống.

Cô gái đứng ở dưới lầu có dáng người cao ngất, vẻ ngoài xuất chúng, đường nét sườn mặt rất rõ ràng, đối phương đang nhìn chằm chằm vào màn mưa trước mắt giống như tách rời khỏi toàn bộ thế giới.

Trong lòng Đào Tri Chi cảm thấy khinh thường, những người còn lại nhìn thấy Cố Vấn thì sắc mặt của bọn họ cũng không khá hơn chút nào.