Lâm Sơ Dương không nhìn ánh mắt của mọi người, được người đại diện con rối hầu hạ một bên xem Mạc Trạch đóng phim một bên uống nước trà.
Không thể không nói, ở phương diện diễn xuất này Mạc Trạch vô cùng có thiên phú, mỗi một biểu tình mỗi một động tác đều vô cùng đúng chỗ, giống như hắn thật sự gặp phải tất cả những thứ đó, những người khác rất dễ dàng liền bị hấp dẫn vào, đặc biệt là trận đấu pháp này.
Có ai có thể hiểu hàm nghĩa và tiêu chuẩn của những khẩu quyết và thủ ấn đó hơn so với bản tôn thần tiên chứ?
Mỗi một động tác Mạc Trạch đều làm cực kỳ tiêu sái phiêu dật, suất khí cực kỳ, tựa như một giây sau liền thật sự bay lên chín tầng mây, so sánh với hắn, người và vật khác bị làm nổi bật lên một luồng khí tức gà rừng, mà Mạc Trạch thì giống như là… tiên hạc không cẩn thận rơi vào trong ổ gà rừng.
Chắc hẳn là vậy, lúc ánh mắt của một ít em gái nhìn về phía Mạc Trạch – nguyên ngựa giống, nhiều hơn một chút ái mộ.
Mộng Khả Nhi nhìn thấy thì càng thêm hài lòng, không hổ là nam nhân cô xem trọng, nên là khí phách như thế, còn những dong chi tục phấn muốn cùng cô đoạt nam nhân đó, cũng không vung nướ© ŧıểυ soi xem mình là cái dạng gì, tìm một kẻ làm việc vặt hảo hảo sinh sống qua ngày là được rồi, đoạt nam nhân với cô á?
Ha ha…
Có điều, trước mắt phải xử lý cái tên kia trước.
Nghĩ tới đây cô liền đứng dậy lắc lư đến bên cạnh Lâm Sơ Dương, cười ra hai lúm đồng tiền nhỏ với người đại diện, tự động mở ra hình thức trào phúng: “U, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Y ca hầu hạ người khác như thế nha, Y ca có biết người này có quan hệ gì với Mạc đại ca hay không?”
Người đại diện tên Y Minh Khôn, ở trong giới cũng có thân phận rất phô trương là người đại diện kim bài, từng dẫn dắt rất nhiều đại minh tinh, cho nên Mộng Khả Nhi đối với hắn vẫn là rất khách khí.
Y Minh Khôn gật gật đầu, tiếp tục đưa nước trà đưa điểm tâm đưa hoa quả cho Lâm Sơ Dương, giữa lúc đó còn lấy quạt quạt.
Nam chủ nhân phân phó, phải hầu hạ chủ nhân cho tốt, làm cựu-người đại diện kim bài bây giờ là người đại diện-con rối-thật, hầu hạ người chính là ra sức như thế!
Mộng Khả Nhi không ngừng cố gắng: “Y ca, Mạc đại ca vừa nhìn liền biết tiền đồ vô lượng, giữ lại một vết nhơ như thế, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người khác nhảy ra, khi đó sợ là không tốt…”
Y Minh Khôn dừng lại: “Vậy cô cảm thấy nên làm gì?”
Mộng Khả Nhi liền ngọt ngào nở nụ cười: “Hiện giờ sự nghiệp của Mạc đại ca mới vừa khởi bước, chính là lúc cần nhân thủ, đương nhiên phải tìm một người có trợ giúp đối với sự nghiệp của hắn, tìm ai cũng tốt hơn nhiều so với cái người vừa vô dụng lại không thể sinh kia.”
Y Minh Khôn: “Cô có người đề cử à?”
Khuôn mặt Mộng Khả Nhi đỏ lên: “Nói đến đây tôi liền tự tiến cử, Y ca anh cảm thấy tôi thế nào?”
Âm thanh của Mộng Khả Nhi không lớn không nhỏ, người xung quanh dùng điểm tâm đều có thể nghe được vài câu như vậy, trong lòng ít nhiều đều có chút suy đoán, ánh mắ nhìn về phía Lâm Sơ Dương liền trở nên hơi quỷ dị.
Lâm Sơ Dương nếu còn không rõ nữa liền uổng phí sống đến tuổi này.
Nữ thần muốn đào góc tường của ông hả?
Đừng nói cô là nữ “thần”, ngay cả khi là thần chân chính, cũng quyết đoán không thể nhịn.
Cái này nhất định phải hảo hảo giáo huấn một chút.
Ánh mắt cậu quét qua, ý nghĩ vừa động, một cái kỹ năng trực tiếp quăng sang.
Mộng Khả Nhi không chú ý tới động tác nhỏ của Lâm Sơ Dương, đang muốn nói gì đó tăng thêm lợi thế cho mình, phải biết những người lăn lộn trong giới bọn họ đều rất nghe lời người đại diện, chỉ cần Y Minh Khôn gật đầu, vậy khoảng cách thu phục nam thần cũng không còn xa.
Cô tràn đầy tin tưởng, đột nhiên cảm thấy trên người căng thẳng, theo bản năng cúi đầu nhìn, liền phát hiện tay trái mình run run rẩy rẩy nâng lên, đặt ở trước mặt.
Mộng Khả Nhi: Chuyện gì xảy ra! ! !
Sau đó cô quăng cho mình một lòng bàn tay, lưu lại năm dấu ngón tay rõ ràng.
Lập tức cô liền bị tát sửng sốt, ngơ ngác nhìn chằm chằm tay trái còn chưa thả xuống, ngay sau đó, tay phải của cô lại nâng lên cho nửa bên mặt hoàn hảo khác của cô một chút, bộp một tiếng, cũng là năm dấu ngón tay.
Lâm Sơ Dương hài lòng gật gật đầu, mỗi bên một cái, rất đối xứng.
Mộng Khả Nhi sợ hãi luống cuống nhìn chằm chằm hai bàn tay không nghe lời của mình, cả người đều run rẩy, “Tôi… Không phải tôi… Có quỷ… Có… A!” Một tiếng thét chói tai vô cùng thê lương cắt phá trời cao, lần này càng nhiều người bị hấp dẫn lại đây.
Mà Mạc Trạch bởi vì trùng hợp có một đoạn nghỉ, cũng đi tới, mắt liếc mặt Mộng Khả Nhi, lại nhìn nhìn áσ ɭóŧ nhà mình, trong lòng sáng tỏ, trên mặt sủng nịch nở nụ cười, “Vui vẻ không?”
Lâm Sơ Dương bình tĩnh nâng chung trà lên uống nước, xem đi xem đi, đều lão phu lão phu, còn sợ nhìn không được sao, “Rất tốt.”
Lúc này Mộng Khả Nhi cũng nhìn thấy Mạc Trạch, trong mắt nhất thời dâng lên chút hy vọng: “Mạc đại ca, Mạc đại ca cứu em!”
Mạc Trạch nhàn nhạt liếc nhìn cô ta một cái, rõ ràng ý cười nơi khóe miệng chưa tán, nhưng lời nói ra còn âm phong từng trận hơn cả chuyện ma quái: “Mộng tiểu thư rất tốt, cần tôi cứu cái gì, ngược lại vừa nãy, tôi nghe thấy Mộng tiểu thư nói vài lời không nên nói với người yêu của tôi.” Nói xong hắn liền dùng chậu nước người khác đưa qua rửa sạch hai tay, tương đối tự nhiên tiếp nhận động tác của người đại diện, lấy ra một khối điểm tâm áσ ɭóŧ nhà hắn thích ăn nhất, vươn tay đút qua.
Lâm Sơ Dương cực kỳ thuần thục há mồm cắn xuống, sau khi nuốt vào lại thuần thục há mồm, uống một hớp trà đút tới bên miệng.
Tất cả thoạt nhìn đều hài hòa lại tốt đẹp biết bao…
Lập tức, xung quanh đều yên tĩnh, mà Mộng Khả Nhi cảm thấy không chỉ trên mặt nóng hừng hực, trong lòng cũng là nóng hừng hực.
Rất nhanh, mọi người liền bị những động tác này của Mạc Trạch kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ trong vấn đề ‘mẹ kiếp nam thần thế mà đã kết hôn rồi đối tượng còn là nam’ nhảy tới một vấn đề khác.
Giời ạ một đôi cẩu nam nam show ân ái như thế thật sự không thành vấn đề à?
Quả thực làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng có được không, xem chúng ta đều là người chết sao!
Hai mắt đau quá giống như có chút mù rồi phải làm thế nào, thật muốn tìm bà xã / bạn gái / mỹ nữ gột rửa đôi mắt, cơ mà vị Mộng Khả Nhi bên cạnh này thì coi như thôi đi ha ha, tiểu tam có thể làm đến bá đạo như vậy cũng là kỳ ba, phỏng chừng cũng chỉ gương mặt là có thể nhìn thôi…
Sau tin tức kết hôn bùng nổ ngôn luận, Mạc Trạch lại dùng các loại ôn nhu sủng nịch chói mù mắt chó một đống người.
Mà Mộng Khả Nhi trong ánh mắt quỷ dị của mọi người chỉ còn dư lại lòng đầy oan ức.
Cô không phải đại minh tinh sao?
Cô không phải nữ thần thanh thuần trong lòng mọi người sao?
Cô không phải là một mị nhãn một nụ cười có thể khiến hết thảy đàn ông hận không thể bỏ vợ bỏ con xoay quanh cô hận không thể đem toàn bộ thế giới đều hiến cho cô sao?
Vậy bây giờ tính là gì?
Đãi ngộ của nữ thần đã nói đâu?
Lẽ nào tất cả mọi người đều mắt lác sao, cô có điểm nào không sánh được với tiểu thụ nương pháo kia chứ!
Không cần đột nhiên biến hóa lớn như vậy cô thích ứng không kịp nha này!
Bất luận trong lòng Mộng Khả Nhi rít gào thế nào, ở trước mặt sự thật vẫn là không thể không tránh né mũi nhọn, tạm thời thối lui.
Hệ thống: “Tiến độ nội dung ẩn giấu cập nhật, một, hiểu lầm (đã hoàn thành); hai, làm mất mặt (đã hoàn thành); ba, ngược tâm (chưa hoàn thành), mời hai vị kí chủ cố gắng nhiều hơn.”
Mạc Trạch nghe xong liền nở nụ cười, kéo áσ ɭóŧ nhà hắn vào bên trong thay quần áo, dù sao thì mặt Mộng Khả Nhi bị đánh thành như vậy, cảnh diễn ngày hôm nay là quay không nổi nữa.
Nhân vật chính đi rồi, những người khác cũng giải tán, vài người kết thành nhóm đi tìm chỗ nhiều chuyện, để lại một mình đạo diễn ngổn ngang trong gió.
Rất tốt, ngày mai đoàn phim bọn họ có khả năng lên đầu đề rồi.
# nam chính đoàn phim « tiên loan » kết hôn với một nam nhân không biết tên, nữ chính thành tiểu tam #
# nam thần đúng là đồng tính luyến, người hôn ước có giới tính là nam #
# nam thần vì xuất đạo ẩn giấu sự thật đã kết hôn, nguyên phối và tiểu tam tề tụ, ai càng hơn một bậc #
Rất tốt, vô cùng tốt.
Đạo diễn cười híp mắt bóp nát ly trà trong tay…
Hắn tìm tới mẹ nó rốt cuộc là diễn viên hay là tổ tông vậy!
Ngày hôm sau, Lâm Sơ Dương đúng giờ đọc báo, trên đó còn đăng bức ảnh hai người cậu và Mạc Trạch ngồi cùng một chỗ ở trường quay hôm qua.
Góc độ thợ chụp ảnh chụp rất tốt, trong hình Mạc Trạch hơi cúi đầu, khắp nơi nhu tình, Lâm Sơ Dương thì lại hơi ngửa đầu, hoàn toàn là bộ dạng thâm tình đối diện người hữu tình.
Mà ngôn ngữ viết trên đó cũng phần lớn là vô hạn ca ngợi bọn họ, đem quen biết tương tri tương hứa giữa hai người viết cực kỳ đẹp đẽ, ở giữa lại xen lẫn rất nhiều khúc chiết cùng xót xa, trên cơ bản là phỏng theo lời giải thích của Mạc Trạch với mấy hàng xóm trước đó, sau khi tranh thủ một sóng lớn nước mắt, tiếp theo đổi đề tài, lại đem chuyện Mộng Khả Nhi thổ lộ bị cự tuyệt vì yêu sinh hận trào phúng bạn lữ của người mình ái mộ như thế nào thêm mắm thêm muối viết ra, nói chung, hết thảy đều là lỗi của tiểu tam!
Kết cục, người viết lại đặc biệt biểu đạt một chút đôi tình nhân này tình cảm sâu đậm như thế nào, quyết chí thề không thay đổi.
Lâm Sơ Dương thả báo xuống, có cảm giác nổi lên một thân da gà.
Thật! Cẩu! Huyết!
Mạc Trạch cuộn cuộn tờ báo, tiện tay ném sang một bên, “Sư huynh cảm thấy thế nào? Hôm nay tờ báo này vừa ra, fan weibo của ta liền tăng hơn 30 vạn, không ít người còn nhấn thích.”
Lâm Sơ Dương nghe vậy lại run lên một cái.
Đây là cái xã hội gì hả, mẹ nó nhân vật chính tu tiên cũng biết xem weibo biết nhấn thích!
Có dám tôn trọng bối cảnh thời đại không hả, đừng có theo phong trào như thế được không!
Mạc Trạch rút từ trong túi tiền ra một cái iphone 6 màu vàng, mở weibo của mình ra đặt trước mặt Lâm Sơ Dương: “Sư huynh ngươi xem, còn có rất nhiều người bình luận thật manh thật cảm động gì đó nữa.”
Cả người Lâm Sơ Dương đều bị lôi 囧囧, được rồi, tốt xấu thì ngựa giống chết tiệt cũng lăn lộn ở hiện đại lâu như vậy, biết mua quả táo mở weibo thuận tiện nhấn thích linh tinh thật lòng không tính là gì cả.
Về phần một dãy lời nói phía dưới “Tiểu thụ thật manh moaz moaz”, “Nam thần nhanh đẩy ngã tiểu thụ nhà anh”, “Đề cử một ít tư thế cơ thể thích hợp tiểu thụ và nam thần nhất định phải dùng” linh tinh, hết thảy không nhìn là tốt rồi…
Fan quá nhiệt tình cậu thật lòng chịu đựng không nổi đâu nha này!
Mạc Trạch ngồi ở bên cạnh Lâm Sơ Dương, chỉ vào những bình luận đó nói: “Trong này có vài tư thế chưa từng nghe thấy, chẳng qua là cần có chút đạo cụ, chờ ta lấy tới đây không ngại thử một lần.”
Lâm Sơ Dương: “… Chính sự quan trọng.” Ngựa giống chết tiệt có dám một ngày không nghĩ đến xxx không, coi chừng thận hư.
Mạc Trạch cất điện thoại di động: “Công ty hai ngày nữa muốn giúp ta mở họp báo tuyên bố chuyện ta kết hôn, đến lúc đó sư huynh còn phải đi cùng ta.”
Đừng thấy hiện tại Mạc Trạch chỉ quay một bộ phim như thế, danh tiếng trước công chúng cũng không thua gì những đại minh tinh khác, vậy cũng xem như là trình tự cần phải làm, không tính là quá phận, Lâm Sơ Dương cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đáp ứng.
Mạc Trạch cười thần bí: “Có điều trước lúc đó, còn có chút chuyện cần làm.”
?
Lâm Sơ Dương nhìn về phía hắn: “Nói.”
Mạc Trạch cũng không thừa nước đυ.c thả câu, trực tiếp nói: “Đêm qua Mộng Khả Nhi xin nghỉ với đoàn phim nói muốn rời khỏi mấy ngày, lý do là đến tỉnh Lân thành phố F thu một tiết mục, nhưng theo tin tức ta lấy được, vé máy bay của cô ta là bay đến thủ đô, dường như vội vã muốn gặp mặt với người nào đó.”
Lâm Sơ Dương sợ ngây người: “Cô ta muốn làm gì?”
Trong mắt Mạc Trạch toát ra một tia trào phúng, không thèm để ý nói: “Không ngoài chuyện làm thế nào mới có thể tìm lại danh tiếng, thuận tiện tìm những người này trừng trị chúng ta.”
Lâm Sơ Dương liền hiểu ra, cho nên nói đây là em gái vì yêu sinh hận triệt để hắc hóa thành nhân vật phản diện boss, sau đó bắt đầu giảm chỉ số thông minh bắt đầu tìm đường chết à?
Đùa tâm nhãn với nam chính, vậy phải có chuẩn bị bị chơi phế.
Hết