Mà nguyên chủ cũng bởi vì nam chủ xuống tay quá nặng, tinh thần lực bị trùng kích, thêm vào đó cột sống xảy ra vấn đề khiến quãng đời còn lại của cô ấy chỉ có thể nằm liệt ở trên giường.
Có thể nói là rất thê thảm.
Hiện tại cuối cùng cô cũng tránh được một kiếp thảm thiết đó, tiếp theo cô chỉ cần âm thầm quan sát nam chính và nữ chính, ngồi chờ hai người bọn họ có được kết cục HE là được.
……
Nhà họ Thời.
Ông cụ Thời nhìn cửa phòng đóng chặt, nhíu mày nói: "Tinh Tinh vẫn không chịu đi ra ngoài sao?”
Quản gia cúi đầu trả lời: "Đúng vậy.”
Ông cụ Thời thở dài, ông cụ biết từ trước đến nay cháu gái của mình vô cùng kiêu ngạo, hiện giờ cô ấy bị Alpha có năng lực chỉ mới đến cấp A đánh dấu tạm thời, chắc chắn rất kho chịu, nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách tốt.
“Mở cửa ra.”
Động tác mở khóa điện tử của quản gia vô cùng thuần thục, ông cụ Thời chắp tay sau lưng đi vào, quản gia ở ngoài cửa trông coi.
Thời Tinh ngồi dựa vào gối đầu, trong đầu tràn ngập hình ảnh ban ngày cô ấy động dục và mất khống chế, cô ấy cũng không quên được cảm giác sung sướиɠ không tự chủ được khi bị Alpha xa lạ cắn vào.
Cô ấy thật sự hận bản năng muốn được ôm ấp và được chiếm hữu của Omega.
Cho dù có xịt nhiều thuốc ức chế hơn nữa thì mùi hoa hương thảo kia vẫn tồn tại rất mạnh mẽ, chúng bám vào trên người cô ấy mãi không tan.
Ông cụ Thời vừa tiến vào, tự nhiên cũng ngửi thấy mùi hương thảo mộc kia, mang theo tác phong bá đạo nhất quán của Alpha, giương nanh múa vuốt biểu thị công khai quyền làm chủ của mình.
"Thời Tinh."
Thời Tinh ừ một tiếng, đôi mắt cô ấy rưng rưng vì buồn tủi.
“Đừng suy nghĩ nhiều, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi." Ông cụ Thời cảm thấy rất may mắn vì đó chỉ là ký hiệu tạm thời, may mắn lúc trước Thời Tinh gửi tin nhắn cho ông cụ, ông cụ lập tức sai người qua, nếu chậm thêm một bước nữa thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Thời Tinh ngẩng đầu, gương mặt lạnh lùng bảo: "Ông nội, không phải, không phải chuyện ngoài ý muốn đâu ạ.”
Ông cụ Thời sửng sốt, lập tức nghiêm túc hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra?”
“Là Phó Tranh, nếu không phải do hắn bỏ rơi cháu, cháu đã không gặp phải loại chuyện này.”
Lúc ấy Thời Tinh và Phó Tranh đang đi dạo phố, pheromone của Omega động dục đã làm ảnh hưởng tới Phó Tranh, bởi vì cách xa cho nên anh vẫn còn có thể duy trì sự tỉnh táo, nhưng Thời Tinh thì khác, vốn dĩ thời kỳ động dục của cô ấy phải đến một tháng nữa mới tới, nhưng bởi vì bị pheromone ảnh hưởng, cơ thể cô ấy cũng bắt đầu trở nên không ổn và mơ hồ có dấu hiệu động dục, rõ ràng cô ấy nói với Phó Tranh rằng bọn họ nên rời đi trước, hơn nữa cô ấy đã báo cảnh sát, chẳng mấy chốc đã có cảnh sát tới xử lý.
Nhưng Phó Tranh không nghe, thậm chí anh còn cầm máy ức chế duy nhất trong tay cô ấy để đi giúp Omega không biết tên kia, trước khi rời đi anh thậm chí còn nói cô ấy đừng ích kỷ và tùy hứng như vậy.
Khoảnh khắc kia Thời Tinh lập tức hiểu được Phó Tranh hoàn toàn không tin chuyện cô ấy sắp động dục, nhưng trong nháy mắt Phó Tranh đã đi mất, Thời Tinh nhìn bóng lưng Phó Tranh, lúc đó cô ấy mê mang đến mức không nói nên lời, tuy nhiên chẳng mấy chốc cô ấy đã không còn sức lực để suy nghĩ nhiều, bởi vì cô ấy đã bắt đầu động dục.
Những Alpha trên đường đều chạy về phía Omega động dục kia nên điều này đã giúp cho Thời Tinh có thời gian chạy trốn.
Từ trước đến nay thể lực của Thời Tinh đều khá tốt, nhưng kỳ động dục đã đến, cơ thể của cô ấy như bị đốt, khó chịu và ngứa ngáy, đôi chân mềm nhũn đến mức cô ấy đã không đứng vững, thế là Thời Tinh liều mạng chạy đến trong ngõ nhỏ, lập tức gửi tin nhắn cho ông cụ Thời.