Ta Xuyên Qua Tinh Tế Thành Thần Y

Chương 10: Đồng đội heo

Diệp Tử Tấn đần mặt nhìn Diệp San bỗng đại phát thần uy một phen, cho cô ả kia một cái tát bay. Trái tim nhỏ bé run run rẩy rẩy đập bình bịch. Cậu không hề phát hiện ra đôi mắt của mình lúc này đang sáng lấp lánh. Cậu cảm thấy giờ phút này mama cực kỳ khí phách luôn á!

Diệp Tử Tấn là một người cực kỳ am hiểu lễ nghi. Nhưng những lời người kia vừa nói thật sự là rất khó nghe. Cuộc sống của hai mẹ con Diệp San tuy đủ về vật chất thế nhưng cũng không dễ dàng. Một người mẹ vĩ đại cố gắng không chịu bỏ cuộc vì con trai mình, nhưng qua lời người kia lại toàn là châm chọc cùng mỉa mai. Diệp Tử Tấn không nhịn được, liền làm ra hành động vô lễ đó. Đấy không phải hành vi của một người quân tử.

Thế nhưng Diệp Tử Tấn cũng không hề hối hận mà cảm thấy sảng khoái cực kỳ. Nếu như ngươi tự xưng mình là quân tử mà ngay cả gia đình mình cũng không bảo vệ được thì còn nói đạo lý làm gì?

Hồ Diễm hoàn toàn bị cái tát của Diệp San làm cho choáng váng, một tay ôm má, run rẩy không nói lên lời.

Mãi cho đến khi đứa trẻ trong tay cô ta kêu một tiếng rồi khóc ầm lên. Hồ Diễm mới chợt tỉnh táo. Ánh mắt nhìn Diệp San đang khí thế mười phần, thậm chí còn không dám tức giận, cô ta xấu hổ chật vật ôm đứa bé bỏ chạy.

Diệp San lúc này thì buồn bực tự lẩm bẩm "Có vẻ như mấy năm nay mình gả đến Tần Gia, làm một phu nhân an tĩnh, nên mọi người đều coi mình là quả hồng mềm.."

Diệp Tử Tấn nghe thấy mama lẩm bẩm, trong lòng nhanh chóng phản đối. Cái gì mà quả hồng mềm, mama chính là giang hồ anh kiệt, tài đức hơn người !!!

Sự việc của Hồ Diễm chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ. Tuy tâm trạng của Diệp San không còn vui vẻ như ban nãy. Nhưng khi nghĩ đến việc con trai mình cố ý đứng ra bảo vệ mình. Tâm trạng vốn đã rơi xuống lưng chừng núi của Diệp San đột nhiên lại được kéo lên. Như phi hành khí đầy năng lượng từ dưới bay vọt lên bay vài vòng xung quanh đỉnh núi.

Sau khi sắp xếp lại cảm xúc của mình, Diệp San chuẩn bị kéo con trai mình tiếp tục "khô máu" với trung tâm thương mại. Cô mới mua được có một nửa. Diệp San không thể trì hoãn niềm vui và cuộc sống trong tương lai của con trai mình vì Hồ Diễm.

Vừa đưa tay ra, Diệp San liền phát hiện trên tay cô có vụn bánh điểm tâm.

Diệp Tử Tấn: "..."

Một chút xấu hổ. Thế nào tay mama lại dính thứ này nha!

Diệp San không ghét chiếc bánh phun ra từ miệng con trai mình, nhưng cô không thể để nó cứ như vậy được. Cũng may nơi này phục vụ trí năng phi thường đúng chỗ, một thiết bị trí năng phành phạch vỗ đôi cánh nhỏ bưng một một chậu nước lại đây.

Mà cái chậu nước này cũng không phải bình thường. Chất liệu được làm bằng lam thủy tinh, trong suốt như pha lê và trông vô cùng đẹp mắt.

Bản thân rửa tay sạch sẽ xong, Diệp San vui vẻ tiếp tục cùng con trai đi mua sắm. Thời điểm rời đi, cô gần như đã chuyển toàn bộ mặt hàng của tầng này về nhà mình.

Trừ cái này ra, Diệp San còn mua về cho con trai một khoang mô phỏng thích hợp cho thanh thiếu niên trên 10 tuổi.

Khoang mô phỏng này đã trở nên cực kỳ nổi tiếng ngay từ khi nó vừa ra mắt. Về cơ bản, hầu hết trẻ em ở Thành phố Tinh Vân đều có một cái. Người ta nói rằng trong khoang mô phỏng có rất nhiều trò chơi chiến đấu và trồng trọt khác nhau, cực kỳ chân thực. Thời điểm khoang mô phỏng này bán chạy nhất, Diệp San chỉ nghe mà không hề coi trọng nó. Dù thứ này có tốt đến đâu thì thể chất của con trai cô cũng không cho phép.

Giờ đây khi con trai cô khỏe lại và đang có dấu hiệu hồi phục, Diệp San không thể kiềm chế được tình yêu cháy bỏng của mình dành cho con trai mà dứt khoát mua mọi thứ về nhà.

Dù hiện tại không dùng tới, cũng không quan trọng lắm, cứ để ở đó cuối cùng cũng tới lúc con trai cô sử dụng được thôi.

Trên đường đi cùng Diệp San, Diệp Tử Tấn vừa nhìn chính là trợn mắt há hốc mồm. Cậu hoàn toàn bị thuyết phục bởi mong muốn mua sắm của mama. Về cơ bản, mẹ Diệp đã mua tất cả những gì họ nhìn thấy. May mắn các dịch vụ của trung tâm thương mại đã sẵn sàng và mọi thứ đều có thể được giao đến tận nhà của họ. Nếu không với những thứ mẹ Diệp mua này, phi hành khí sẽ không thể chở nổi những thứ họ mua mất.

Thời điểm về đến nhà thì sắc trời đã tối, phòng khách vắng tanh, không biết những người kia đã về phòng hay là ra ngoài.

Nhân viên phục vụ của trung tâm thương mại đến rất nhanh, gần như ngay lập tức khi Diệp San về đến nhà, hàng hóa họ mua đã được giao đến tận cửa, thuận tiện đặt vào phòng dưới sự đồng ý của Diệp San.

Nhìn căn phòng hoàn toàn mới, Diệp Tử Tấn phải thừa nhận rằng cậu rất... phấn khích!!!

Sau khi Diệp San chúc cậu ngủ ngon xong, Diệp Tử Tấn liền "chạy" thẳng đến khoang mô phỏng. Thực tế cơ thể này của cậu vẫn chưa thể ổn định, nên từ chạy kia phải cho vào ngoặc kép, để thể hiện sự gấp gáp của cậu.

Diệp Tử Tấn mặc dù rất xa lạ với thế giới này nhưng cậu lại có trí nhớ rất tốt.

Sau khi xem bản hướng dẫn hoạt động thông minh của khoang mô phỏng. Diệp Tử Tấn đã ghi nhớ quy trình vận hành của thiết bị này.

Mở cửa khoang, nằm vào bên trong đó. Một vài xúc tu trong suốt được kết nối với não bộ.

Diệp Tử Tấn nhắm mắt lại, liền nghe được một giọng nữ rất dễ nghe: "Mời ngài lựa chọn chọn hình tượng nhân vật."

Dù nhìn thấy một lần, Diệp Tử Tấn vẫn không khỏi kinh ngạc trước sự kỳ diệu của thế giới hư ảo này.

Ánh mắt tập trung vào những hình tượng nhân vật trước mặt. Diệp Tử Tấn nhìn qua họ và tìm thấy một cậu bé với chiếc bím tóc. Mặc dù Diệp Tử Tấn cảm thấy hình tượng nhân vật này có chút kỳ quái nhưng nó có chút xíu giống với kiểu vấn tóc của cậu trước đây. Diệp Tử Tấn thấy thân thiện nên đã trực tiếp chọn nó. Sau này, khi thẩm mỹ của Diệp Tử Tấn thay đổi, cậu sẽ hiểu thế nào là không chính thống. Còn hiện tại Diệp Tử Tấn còn chưa biết, đối với hình tượng mới này của mình khá hài lòng.

Về phần tên, Diệp Tử Tấn trực tiếp chọn tên mặc định từ hệ thống: "Tinh Vân 1024". Ngay sau đó, Diệp Tử Tấn liền chọn trò chơi được hệ thống thông minh đề xuất hiển thị vào thời điểm đó, tên là "Máy Bay Săn Bắn".

Bối cảnh của trò chơi này là một bãi săn giữa các vì sao và mục tiêu của người chơi là đi qua bãi săn và cứu lấy căn cứ đang bị bao vây bởi dị thú ngoài hành tinh.

Diệp Tử Tấn vừa bước vào, cậu đã được ghép vào một tiểu đội.Tiểu đội có tổng cộng 5 người, hình ảnh và vị trí của họ được hiển thị trên màn hình hiển thị của máy bay.

"Thiên kỵ sĩ cùng Thiếu nữ ôm đàn đi về phương hướng mười giờ, nơi đó có bọ ngựa cấp hai. Nguyệt Thượng ở lo phía sau. 1024, cậu đi theo tôi tới hướng ba giờ giải quyết con nhện cấp hai." Mệnh lệnh truyền đến rất đột ngột, Diệp Tử Tấn căn bản không nhìn ra được đồng đội vừa lên tiếng nói chuyện kia là ai trong số 4 người.

Còn cái gọi là hướng mười giờ và hướng ba giờ... này là cái gì nha? Diệp Tử Tấn bối rối.

Tây Thi đã bay đi mấy trăm mét, cúi đầu nhìn xuống màn hình, thấy 1024 vẫn còn đứng tại chỗ, không khỏi bực bội: "1024, cậu đang làm gì vậy? Không phải tôi bảo cậu đi theo tôi sao?"

Diệp Tử Tấn cẩn thận quan sát màn hình, cuối cùng cũng minh bạch vị trí của người vừa nói chuyện, cậu liền điều khiển máy bay bay về phía đồng đội. Chỉ là đây là lần đầu tiên Diệp Tử Tấn tiếp xúc với những thứ này, mặc dù đã đọc qua hướng dẫn hoạt động thông minh thế nhưng Diệp Tử Tấn có phần chưa quen thuộc, chỉ có thể thử thăm dò một chút dần dần điều khiển chuyển động của máy bay.

Vì thế, trên bầu trời đầy sao liền xuất hiện một đường một vòng cung đầy quyến rũ.

"Đồng đội 1024 của bạn đã gặp nạn!"

Tây Thi: "..."

"Nguy hiểm! Đồng đội 1024 của bạn đã rơi vào vòng vây của kẻ địch!"

"Bi thảm! Đồng đội 1024 của bạn cùng quái vật Rệp cấp một của phe địch đồng quy vu tận!"

......

"Khẩn cấp! Kẻ địch đang phá hủy nguồn năng lượng của căn cứ!"

"Mẫu trùng đang yếu dần!"

Nhìn thấy thanh máu của sâu cái đã chạm đáy mà năng lượng của bản thân vẫn còn ở mức 50%, Tây Thi nhếch môi, đây là thắng lợi chắc chắn!

Thân máy bay xoay tròn tránh thoát sự tấn công của côn trùng cái, Tây Thi đặt tay vào nút bắn.

Ánh mắt của Tây Thi đã trở nên sắc bén. Chính là lúc này!

Vào thời khắc mấu chốt, thân máy bay đột nhiên rung chuyển kịch liệt không biết vì sao, tầm mắt của Tây Thi tối sầm, bên tai truyền đến một âm thanh hệ thống.

"Bạn đã bị 1024 đâm cháy!"

1 "..."

Tây Thi lúc ấy thiếu chút nữa đem răng cắn hỏng.

"Năng lượng của căn cứ đã bị phá hủy 60%...70%...80%..."

"Năng lượng chính đã bị phá hủy hoàn toàn!"

--Game Over!

Mở khoang mô phỏng ra, khuôn mặt xinh đẹp của Tây Thi có chút dữ tợn.

"Tốt lắm, Tinh Không 1024 phải không? Cậu chờ đấy cho tôi!"