Nghịch Phong Nhi Hành

Chương 4

Chương 4
Cố gắng kiềm xuống mong muốn được ngồi taxi, Âu Dương một tay dắt theo Tiếu Huyền, một tay cầm gói to gói nhỏ đồ đạc đón xe buýt trở về nhà, cũng là con đường đó mà lại cảm thấy thiên tân vạn khổ, nghĩ lại còn kinh hãi.

Chờ đến khi trở lại nhà trọ, đem mấy bao to đặt sát tường sửa sang lại, hai người đều đã thở hổn hển, cảm giác cứ như sức lực để vận động trong một tuần đều dồn hết vào ngày hôm nay vậy.

Âu Dương lau lau mồ hôi rồi chạy đi vác cái quạt máy đến bật lên. Nghĩ Tiếu Huyền hôm nay chắc rất mệt, còn một câu cũng kêu “thầy”, hai câu cũng kêu “thầy”, nửa điểm giận dỗi cũng không có, thật sự là rất ngoan, anh nhịn không được liền quay đầu sang xem hắn.

Tiếu Huyền đang cuốn cuốn ống quần của chính mình, quả nhiên đầu đầy mồ hôi, còn thấm đến cả lông mi, nhưng lông mi của hắn vừa cong vừa dày nên mồ hôi đọng lại ở đó chứ không lập tức rơi xuống. Bộ dáng này đúng là vừa làm cho người ta cảm thấy đau lòng nhưng cũng cảm thấy rất đáng yêu, Âu Dương Hi Văn nhịn không được tiến đến giúp hắn lau khô một chút, hắn ngay lập tức tươi cười đến lộ cả lúm đồng tiền ra.

“Mệt lắm sao?”

Tiếu Huyền lau mặt, cười đáng yêu lắc lắc đầu: “Sẽ không a, cùng thầy đi mua đồ thật sự rất vui vẻ.”

“Phải mang nhiều đồ như vậy…….”

“Em đi theo vốn là muốn hỗ trợ thầy a”

Âu Dương nghĩ đến việc anh bồi Tiểu Nhã đi đâu cũng phải ngồi taxi, giày chỉ cần dính một chút lầy cũng sẽ khiến Tiểu Nhã phát hỏa. Chỉ có Tiếu Huyền hắn vì anh tiết kiệm mấy đồng bạc lẻ mà cùng giáo viên đi xe công cộng, lại tranh mua kịch liệt, làm cho bản thân vừa bẩn vừa mệt.

Tiểu Nhã nếu không phải nơi sang trọng cao cấp phục vụ cơm Tây cậu ta sẽ không chịu ăn, trong khi Tiếu Huyền thì anh đưa cái gì sẽ ăn cái ấy, còn giúp anh rửa thức ăn, thái rau, thậm chí còn muốn học nấu.

Một đứa nhỏ có gia cảnh túng quẫn quả nhiên lúc còn bé đã rất nhu thuận, lại biết chịu khó, nghĩ đến đây liền cảm thấy trong ngực âm ẩm đau, anh lấy tay xoa xoa mái tóc đen nhánh của Tiếu Huyền.

“Ai, Tiếu Huyền, em thật sự là đứa bé ngoan.”

Tiểu Nhã cố nhiên lớn lên xinh đẹp, tính tình không tốt và những thứ khác coi như là một loại mị lực đi, nhưng so sánh đi so sánh lại, Âu Dương biết người mà anh thật sự thích, kì thật vẫn là Tiếu Huyền.

Ở chung càng lâu, lại càng cảm thấy được tiểu hài tử này vô luận nhìn ở khía cạnh nào cũng đều là mẫu người lý tưởng của anh, không có điểm nào làm cho anh không thích, ngay cả ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm cũng rất hòa hợp.

Tuy nhiên, nếu Tiểu Nhã là “khó theo đuổi”, thì Tiếu Huyền chính là “si tâm vọng tưởng”

Tiểu Nhã ít ra cũng cùng là một loại người giống như anh, còn Tiếu Huyền vừa nhỏ vừa không hiểu chuyện, so với anh nhỏ hơn mười hai tuổi, Tiểu Nhã chỉ thua anh sáu tuổi, thế mà suốt ngày đều gọi anh “chú chú”, Tiếu Huyền nói không khéo còn phải xem kẻ làm lão sư như anh đương bậc cha chú

Hơn nữa hắn là học trò, còn chưa tốt nghiệp trung học. Làm cho một tiểu hài tử như vậy phải nhúng chàm, thật sự là phạm tội.

“thầy, em đói bụng.”

“A, ừ, ừ.”- Hai người vốn chưa ăn trưa, chen lấn tranh giành đến tận bây giờ mới trở về, ngay cả giờ cơm chiều cũng đã trễ.

Âu Dương vội vàng đứng lên bước về phía nhà bếp: “Thầy lập tức đi làm cơm! Đúng rồi, khi nãy có mua gà nướng, chờ thầy hâm nóng lại, em ăn trước……”

“Em giúp thầy.”

“Hôm nay em đã ngoan lắm rồi, nhanh nghỉ ngơi đi.”

Tiếu Huyền để lộ ra hai tay, Âu Dương mới để ý thấy cả hai lòng bàn tay của hắn đều đầy những vết hằn, đến bây giờ vẫn chưa phai. Nghĩ lại thời điểm bản thân đang xách hai ba cái túi to hắn cũng rất nhiệt tình đến xách phụ, khó trách cả hai tay lại biến thành như vậy. Tuy rằng mấy vết này qua một hồi cũng sẽ lặn xuống, bất quá, Âu Dương vẫn cảm thấy đau lòng.

Tiếu Huyền da dẻ nõn nà, trên tay không có nửa điểm dấu vết làm việc cực nhọc, trước đây có nghe nói hắn là con út, cha hắn đã lớn tuổi mới sinh ra hắn, như vậy xem ra, cho dù gia cảnh không tốt, hắn ở nhà nhất định vẫn rất được thương yêu, chỉ sợ ngay cả cái bát cũng chưa từng phải rửa, chính mình lại coi hắn như cu li mà sai bảo.

“Ai, ai, em xem, thầy của em thật là……”- Cảm thấy áy náy, Âu Dương chỉ biết dùng tay của chính mình giúp hắn xoa nắn- “Ai….”

Liên tục thở dài, xong lại nghe được hắn nói câu: “Không quan hệ a, là do em thích thầy thôi.”- Ngẩng đầu lên lập tức nhìn thấy đôi con ngươi to đen nhu thuận của Tiếu Huyền, trong nháy mắt trái tim không tự chủ được mà đập loạn nhịp

Nguyên bản đã vì đứa nhỏ này mà tâm động không thôi, hiện tại mặt đối mặt như vậy, lại bị hắn dùng ánh mắt ướŧ áŧ của tiểu động vật nhìn chằm chằm, bất tri bất giác anh như bị thôi miên, mơ hồ cảm thấy tình ý đưa đẩy, quả thật muốn thử hôn đôi môi đáng yêu của hắn một chút

“Cô…..cô…..”- Tiếng bụng đói vang lên khiến tất cả ảo giác đều biến mất hết, Âu Dương từ trong tạp niệm tỉnh táo lại, nhất thời xấu hổ không chịu nổi- “Em xem, bản thân thầy cũng đã đói bụng. Thầy đi nấu cơm trước, em đi tắm rửa đi, đổ nhiều mồ hôi như vậy.”

“Thầy, thầy cũng đổ rất nhiều mồ hôi nga.”

“Ừ.”- Âu Dương vẫn còn đắm chìm trong cảm giác chán ghét bản thân.

“Chúng ta cùng nhau tắm đi.”

Âu Dương ngay lập tức “đông” một cái, không cẩn thận đập đầu vào cánh cửa.

“Đến đây, đến đây đi…..”- Tiếu Huyền thực đáng yêu bước gần đến, hơi cúi người xuống, dùng cả hai tay ôm lấy người Âu Dương- “Cùng nhau tắm sẽ rất vui a.”

“Không cần đâu.”- Âu Dương cười gượng định trốn đi, chân cẳng đều trở nên luống cuống- “Thầy đi nấu cơm, nấu cơm.”

“Thầy…..”- Tiếu Huyền dùng một chút lực đã có thể chặn ngang người anh mà ôm lấy, nhanh chóng đem Âu Dương áp sát vào cánh cửa, mắt nheo lại cười cười- “Cùng nhau tắm đi, em giúp thầy chà lưng có được không?”

Âu Dương bị Tiếu Huyền ôm chặt như vậy, cả người bị dọa đến toát mồ hôi hột. Tuy rằng Tiếu Huyền chỉ là một đứa nhỏ thích bám theo anh đùa giỡn, nhưng anh lại vì loại cử chỉ thân mật này mà tim đập loạn đến cả thở cũng thở không nổi.

“Em, em khí lực thật lớn a.”- Anh miễn cưỡng cười cười, cố gắng không để câu nói trở nên run rẩy.

“Đó là bởi vì thầy rất nhẹ.”- Khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt to của Tiếu Huyền khiến anh toàn thân mền nhũn.

“Sao, … thế nào lại như vậy?”- Âu Dương lúc nói ra câu này chỉ thấy đến hàm răng của mình hình như cũng muốn run rẩy.

“Thầy trên người đều không có thịt a.”- Tiếu Huyền đưa tay vào bên trong mò mẫm, còn vạch cả áo lên, đem từ thắt lưng đến ngực đều sờ loạn- “Rất gầy…..”

Âu Dương thiếu chút nữa muốn trúng gió, trước mắt nhoáng lên vài đạo bạch quang, đại não trống rỗng liền mấy chục giây, sau đó mới tỉnh táo lại: “Ừ, tốt lắm, thầy, thầy đi nấu cơm……”

“Tắm rửa trước đi.”- Vẻ mặt của Tiếu Huyền dù nhìn thế nào cũng đều khiến người khác yêu thích, đôi môi như trái cây tươi chín mọng, thậm chí còn vờ dùng răng nanh cắn cắn

“Thầy, thầy nấu cơm…..”- Âu Dương trở nên lắp ba lắp bắp

“Thầy…..”- Tiếu Huyền vẫn rất cao hứng tiếp tục dây dưa- “Ái chà, em phải giúp thầy cởϊ qυầи áo mới được.”

“Gì?!”

Tiếu Huyền thật sự bướng bỉnh mà động thủ, vô luận hắn làm gì, biểu tình đáng yêu hay khờ dại đến cỡ nào, thì cũng chính là đang cố gắng đè Âu Dương – kẻ không ngừng giẫy dụa – lên cửa mà cởϊ qυầи áo, hơi thở phảng phất trên môi của Âu Dương, khoảng cách này chỉ cần gần thêm chút nữa thì hai người đã có thể hôn nhau.

Âu Dương chỉ cảm thấy trên đầu dường như đang bốc khói, ngay cả nuốt nước bọt cũng khiến cho cổ họng đau rát.

Tiếu Huyền kề sát thân thể ấm áp của mình lại gần, bướng bỉnh cọ xát vào anh, còn rất thích chí mà cười khanh khách, đôi môi cong lên như vậy thật sự rất mê người

Âu Dương lúc này chỉ còn cảm giác được sức mạnh của Tiếu Huyền, cả hơi thở cũng theo đầu óc mà nóng dần lên, thầm nghĩ hôn hắn đi, chỉ một chút thôi cũng tốt, bằng không trái tim này sẽ đập đến vỡ ra mất

Âu Dương run run lấy tay vịn vào cổ của Tiếu Huyền, nghĩ đến việc muốn kéo hắn lại gần thêm chút nữa, đánh bạo mà hôn hắn.

Anh cũng cảm thấy được, Tiếu Huyền chắc chắn đối với anh cũng có chút hảo cảm mà không nói ra, bằng không sẽ không thân thiết với anh như vậy, chỉ là nếu thử một lần thì sẽ ra sao……

Tay anh hạ chút lực, cuối cùng vẫn là kiên quyết dừng lại.

Anh là người trưởng thành, sớm đã không còn ở cái tuổi có thể vì chút xúc động mà bất chấp trách nhiệm, nhất thời nổi lên ham muốn thì lập tức hôn Tiếu Huyền, anh đã tính làm gì thế?

“Ngoan, đừng náo loạn nữa, em đi tắm rửa, thầy nấu cơm.”

Tiếu Huyền tựa hồ như không đoán được anh sẽ nói như vậy, tay cũng không dụng quá nhiều sức nên ngay lập tức bị anh đẩy ra. Âu Dương sờ sờ đầu hắn cho có lệ, chỉnh đốn lại quần áo rồi hướng phòng bếp mà tiến tới, còn đóng luôn cánh cửa, bỏ lại một Tiếu Huyền đứng như trời trồng trong phòng khách, mặt một mảng trắng một mảng xanh.

Đúng lúc này di động trong túi quần Tiếu Huyền đột nhiên kêu lên với một âm thanh tựa như rất hả hê, Tiếu Huyền lấy nó ra, khuôn mặt không che giấu vẻ âm nghiêm: “Alô.”

“Cậu đang ở nơi nào?”- Thiên Trí giọng nói thực vui vẻ, bên kia đầu dây dường như là một nơi náo nhiệt ồn ào.

“Còn có thể ở nơi nào.”- Bên này ngược lại một mảnh im ắng, Tiếu Huyền cũng đã bớt tức tối, đặt mông ngồi ở sô pha.

“Hả, cậu còn phí công vô ích? Cậu cũng chậm quá đi, đã hơn một tuần rồi, còn phải kéo dài tới khi nào a?”

“Hừ”- Tiếu Huyền xuy một tiếng rồi không nói thêm lời nào, trên trán gân xanh lại nổi lên.

“Chẳng lẽ mị lực của cậu không có tác dụng?”

Tiếu Huyền nghiến răng phun ra hai chữ: “Cái rắm.”

Thiên Trí ngược lại rất cao hứng: “A nha, thật đáng ngạc nhiên nha, quen biết cậu nhiều năm như vậy chưa từng nghe cậu nói mấy câu thô tục, xem ra tức giận không ít.”

“Mẹ nó, lão già kia thích tớ muốn chết, thế mà lại không dám động thủ, có sắc tâm không sắc đảm, tức chết vì lão ta. Tên thiểu năng, lãng phí của tớ nhiều thời gian đến vậy.”

“Bây giờ cậu mới biết.”- Thiên Trí đúng là đang cười trên nỗi đau của người khác- “Thật sự không thể thành được, đừng quản chuyện của thầy ấy nữa, ra ngoài cùng tớ ngoạn đi, có loại nam nhân nào cậu muốn lại không có a.”

“Còn chơi đùa cái gì nữa, tớ là loại người giữa đường thu tay sao?”

“Ai, thực phiền toái, vậy cậu cứ trực tiếp đè thầy ấy ra làm đi, để sau này khỏi phải ấm ức. Mà xem như tớ nhiều chuyện, thầy ấy thực đáng cho cậu bỏ nhiều công sức như vậy sao?”

“Cái rắm, cậu cho là tớ sẽ cưỡиɠ ɠiαи sao?”

“Kiền, không đủ bản lĩnh dụ dỗ người ta, chẳng lẽ cậu định dùng giáo lý Phúc Âm cảm hóa thầy ấy sao? Cậu mỗi ngày đều ở đó giám sát thầy, để không thẻ ưu đãi của câu lạc bộ như vậy thực lãng phí, không bằng tặng cho tớ dùng đi.”

Chửi mắng một hồi cũng khiến trong lòng nguôi ngoai, thu điện thoại, Tiếu Huyền đứng dậy lấy ba lô của chính mình, mím môi mở nó ra.

Đợi đến khi Âu Dương làm xong cơm, Tiếu Huyền đã tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo cũ của Âu Dương ngoan ngoãn ngồi ở phòng khách xem tivi, bên cạnh còn cắm bình nước nóng, giúp anh nấu nước

Trên người hắn chính là chiếc áo sơ mi hàng hiệu mà Âu Dương mua hồi giảm giá đặc biệt, số đo là XXL, Âu Dương mặc không vừa, chỉ có thể làm trang phục ở nhà, hắn ngược lại mặc hợp vô cùng, đường cong lưng và vai đều rất vừa vặn.

Âu Dương dọn thức ăn xong cũng nhanh chóng vọt đi tắm rửa, sau đó liền ra ăn cơm. Tim anh lúc ăn cũng có chút đập loạn, lại nhìn Tiếu Huyền gương mặt như lúc bình thường, vẫn nhất nhất nhu thuận cúi đầu ăn đĩa rau, còn giúp hắn gắp vài miếng

Âu Dương nghĩ con nít cuối cùng vẫn là con nít, làm sao giống anh có nhiều tâm tư kì quái như vậy được, lại không khỏi thở dài.

Ăn cơm xong hai người liền ngồi ở sô pha xem tivi, Tiếu Huyền có chút lười biếng, lập tức ngả người xuống, lấy đầu gối lên đùi anh, rất thoải mái vừa xem tiết mục tống nghệ trên màn hình vừa ăn kẹo đường.

Hắn nằm rất thích chí, còn Âu Dương lại như đứng đống lửa, như ngồi đống than. Hắn nếu cứ im lặng mà xem cũng không có gì, thế mà hết lần này đến lần khác hắn lại cố tình xoay người nói chuyện với Âu Dương….Tóc Tiếu Huyền khá dài, lại mềm mại chà xát trên đùi Âu Dương , anh bị cọ cọ đến mức lưng ép sát vào ghế, cả động cũng không dám động.

“Tiếu, Tiếu Huyền.”

“Dạ?”- Tiếu Huyền miệng ngậm kẹo đường, hai má phồng to, mở to mắt nhìn anh từ phía dưới.

“Thầy muốn đứng lên một chút, đi pha trà.”

“Dạ.”

Đợi Tiếu Huyền vừa ngồi dậy, Âu Dương vội vã đứng lên, đi thẳng ra ngoài cầm theo nước đã được đun sôi, cho một ít bột trà cùng đá lạnh vào. Vừa uống anh vừa âm thầm dặn dò bản thân không được suy nghĩ lung tung nữa.

Uống hết một bát trà lớn, cả người vẫn như đang tỏa nhiệt, anh dùng tay quạt vẫn cảm thấy thực nóng, liền đi lấy quạt điện lại.

Quạt được một lúc, chỉ nghe Tiếu Huyền nói: “Thầy, quạt như vậy sẽ rất lạnh nga.”

Âu Dương “ừ” một tiếng rồi vội vàng tắt quạt điện đi, nhưng lại cảm thấy bực mình, có điểm không nhịn được: “Em không cảm thấy rất nóng sao?”

Tiếu Huyền vô tư lắc đầu.

Âu Dương đành phải hít sâu, lại tiếp tục uống nước, chỉ hi vọng cái cảm giác nóng bức này có thể giảm bớt. Chịu đựng chịu đựng, đột nhiên ý thức được nhiệt độ của phần thân thể phía dưới dường như có thay đổi, Âu Dương “A” một tiếng, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

Anh từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ cảm thấy du͙© vọиɠ bức thiết như vậy, không biết phải làm thế nào, bụng vừa nóng vừa ngứa ngáy khó chịu, hít thở sâu cách mấy cũng không thấy đỡ hơn, thầm nghĩ muốn lấy tay làm, thế nhưng lại thấy vẻ mặt thiên chân vô tà của Tiếu Huyền đang ngồi bên cạnh.

“Thầy, thầy đi toilet một chút.”

“Thầy”- Tiếu Huyền thân thiết nghiêng nghiêng đầu- “Thầy làm sao vậy?”

Âu Dương vội xoay người né tránh: “Không, không có gì, bụng thầy có điểm không khỏe….”

“Thầy”- Tiếu Huyền biểu tình thực hồn nhiên mà nói- “Nơi đó của thầy rõ ràng đang cộm lên.”

Âu Dương thấy tay hắn chỉ vào giữa hai chân mình, thiếu chút nữa là ngất đi.

“Thầy, chúng ta rõ ràng là đang coi tin quốc tế a, vì sao thầy lại như vậy?”

“Này, này….. thầy cũng không biết đã xảy ra chuyện gì….”- Âu Dương biện minh, xấu hổ đến mức thần tình đều đỏ bừng, đầu óc cũng bắt đầu hồ đồ.

Tiếu Huyền chợt hiểu ra: “A, chẳng lẽ thầy là……..”

Nhìn ra hắn có điểm nghi ngờ, Âu Dương bắt đầu kích động, phía dưới thắt lưng lại không ngừng phồng lên rất khó chịu, vội vàng đứng lên muốn chạy đi, hai chân lại không theo ý muốn mà luống cuống, cả người té nhào nhào đè lên Tiếu Huyền.

“A……”- Đè Tiếu Huyền mạnh như vậy khiến cho anh rất kinh hãi, chính là thân thể lại không chịu nghe lời, cư nhiên quyến luyến không chịu rời đi, căn bản không hề có ý muốn đứng lên, Âu Dương chỉ cảm thấy trước mắt là một mảng tối đen- “Ô, thật có lỗi…..”

“Thầy….”- Tiếu Huyền nằm phía dưới, đôi mắt to nhìn anh chăm chú- “Thầy không phải muốn…..”

“Không, không phải!”

“Nếu nói không phải, vậy thầy là vì cái gì…….”- Tiếu Huyền vô tội nhìn anh, có ý chất vấn.

Âu Dương cũng biết sinh lý của bản thân đang thay đổi, có một dòng nhiệt lưu không thể khống chế len lỏi từ đầu đến chân, làm cho cả cơ thể đều bốc nhiệt, đầu cũng bắt đầu nóng lên, tựa như nếu không làm ngay loại sự tình đó thì e rằng sẽ không thể chịu nổi.

Tuy biết rằng tuyệt đối không nên, nhưng theo bản năng lại bắt đầu cọ xát người Tiếu Huyền, từ trước đến nay anh chưa từng không thể khống chế được ham muốn đến mức cả lòng tự tôn cũng mất đi, vừa thẹn vừa hối hận, nhịn không được có chút ủy khuất nức nở.

“Thầy, em đã hiểu. Thầy không cần như vậy.”- Tiếu Huyền đột nhiên thể hiện biểu tình đầy kiên quyết- “em có thể giúp thầy.”

“Không, không phải……”

Tiếu Huyền ngay lập tức vươn tay ôm chặt lấy anh: “Thầy, thầy đối tốt với em như vậy, việc này em nhất định phải làm.”

“Không phải như vậy……”- Âu Dương tay chân luống cuống vô lực, rất nhanh đã rơi nước mắt.

Thân thể hai bên kề sát, Âu Dương có thể cảm nhận rõ ràng phần bụng của Tiếu Huyền, sắc dục bốc phát, hoàn toàn không thể áp chế mà cọ xát lung tung, Âu Dương thấy thẹn đỏ cả mắt, càng không dám ngẩng đầu nhìn Tiếu Huyền.

Tiếu Huyền lại nhỏ giọng kêu “Thầy…..”, ngay lập tức lấy môi áp chế, ôm lấy đầu của anh, chính xác là đang hôn trụ anh.

Anh đã nhiều lần mơ tới nụ hôn này, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng nó có thể phát sinh ở tình huống như vậy. Âu Dương trước một tầng nước mắt mơ hồ, mặc cho hắn vừa mυ'ŧ vừa liếʍ, chỉ có thể hồ đồ hé miệng.

Cảm giác được đầu lưỡi Tiếu Huyền đang tiến vào, ở trong khoang miệng anh thuần thục khuấy đảo, rồi sao đó thật mạnh mẽ mà chế trụ đầu lưỡi của anh.

Rõ ràng chỉ là động tác mυ'ŧ mát, nhưng trong nháy mắt lưng anh đã tê rần, anh không biết vì sao Tiếu Huyền lại có kĩ thuật tốt như vậy, thậm chí còn như đọc được tâm tư của anh, biết nên hôn anh thế nào, nên dùng khí lực bao nhiêu, nên liếʍ mυ'ŧ làm sao.

Mỗi động tác nhỏ đều rất chuẩn xác, làm cho anh không khỏi một trận run rẩy, chỉ có thể mơ màng hiến đôi môi để cho Tiếu Huyền càng hôn càng sâu, theo bản năng quờ quạng mà bám lấy tấm lưng của hắn.

Tay của Tiếu Huyền sớm đã luồn vào bên trong áo của anh, vừa hôn sâu, vừa thong dong vuốt ve từ thắt lưng đến lưng, sau đó lại chuyển qua phần ngực mà sờ soạng. Âu Dương không hiểu vì sao bản thân lại cực kì phấn chấn, liều mạng vươn tay ôm lấy hắn, quần bị giải khai qua mông cũng chỉ kêu “A” một tiếng mà không biết phải phản ứng ra sao.

Tiếu Huyền rời khỏi khoang miệng anh, quay trở lại đùa giỡn với nửa môi dưới của anh, đôi tay mạnh mẽ vuốt ve thân thể lõα ɭồ của nam nhân, tuy rằng dáng người có hơi gầy, nhưng mông lại là cực phẩm.

Nghe Âu Dương nhỏ giọng kinh sợ kêu “A a”, hắn liền khẽ mỉm cười, tăng thêm một chút khí lực ngấu nghiến đôi môi của anh, phát ra âm thanh đáng yêu: “Thầy, em làm như vậy có đúng hay không?”

Âu Dương giờ phút này làm sao còn có thể mở miệng, đôi môi run rẩy, phần eo mềm mại chỉ cảm nhận được những ngón tay của Tiếu Huyền đang lần mò vuốt ve.

Tiếu Huyền càng được thế đem phía trước của nam nhân đùa giỡn một phen, nghe anh thở gằn tựa như muốn khóc, chính hắn cũng không thể kiềm chế, đem anh ôm chặt hơn nữa, ở mông anh mà xoa nắn, rõ ràng có ý đồ muốn đem ngón tay chậm rãi nhét vào.

Ngón tay chỉ mới vào được một nửa, Âu Dương nảy lên như tên bắn, kinh hoảng gào lên “không nên, không nên”, miễn cưỡng cố gắng đứng dậy, nhưng bản thân lại không còn khí lực, liền nhanh chóng té khỏi ghế sô pha nhỏ hẹp.

Quần dài bị cởi hơn nửa, đi đứng cũng khó khăn, đang ở sàn nhà giãy dụa, đột nhiên thân thể được nâng lên, nửa như được dìu nửa như được bế.

Gương mặt tuấn mỹ của Tiếu Huyền biểu tình đầy săn sóc và thanh thuần: “Em đã hiểu, thầy ạ, thầy không muốn làm ở đây, đúng không?”

“Thầy, thầy……”

“Vậy đổi chỗ khác đi.”

“Không, không phải…..”

Âu Dương tuy rằng miệng miễn cưỡng chống cự, nhưng được Tiếu Huyền ôm như vậy, căn bản vẫn không thể bình tĩnh trở lại, phần hạ thân đã trướng đến mức không thể chịu nổi, nếu không làm gì, e rằng không chịu được.

Âu Dương cứ như vậy được mang đến phòng ngủ, chân mềm nhũn đến mức cả đi cũng không đi nổi, mới run rẩy lê được hai bước đã té nhào đến bàn học.

Tiếu Huyền từ phía sau lưng áp sát, ôm lấy thắt lưng của anh, đến cả bụng cũng đã kề sát: “Thầy, có phải thầy muốn làm ở trong này? Em cũng có thể a.”

Không đợi Âu Dương phản ứng, hắn liền một tay gạt đổ tất cả sách vở trên bàn xuống, Âu Dương nghe được âm thanh rơi rớt lập tức choáng váng, lại phát hiện cả người đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, thì ra Tiếu Huyền đã không khách khí mà đem áo anh lột ra hết, quần dài cũng bị tuột đến mắt cá chân.

“Tiếu, Tiếu Huyền……”

Trong khi nam nhân còn chưa hết bàng hoàng, không rõ vì cái gì hắn đột nhiên thô lỗ như vậy, Tiếu Huyền đã không nhịn được nữa, nãy giờ chỉ cọ cọ xát xát, chính là cái gì cũng chưa chính thức làm.

Nhìn anh còn đang giãy dụa, toàn thân ửng hồng, Tiếu Huyền có điểm ác ý mà đưa tay vào trong cái qυầи ɭóŧ đã cũ sờn của anh, nắm lấy nó

Âu Dương nhất thời giật nảy người lên, gào thét lung tung “Không nên không nên”, xem ra đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhẹ, môi run rẩy, hai khóe mắt đều đỏ.

“Chính là, thầy à, thầy rõ ràng cũng muốn a.”

Tiếu Huyền một tay xoa nắn phía dưới, một tay dùng sức vuốt ve hai điểm nhỏ trước ngực nam nhân. Dược hiệu làm cho anh trở nên cực kì mẫn cảm, chỉ có như vậy liền khiến cho cả thân thể run rẩy, hô hấp cũng trở nên khó khăn, hơi thở như có như không

Tiếu Huyền vừa hôn lên cổ anh, vừa đem cái qυầи ɭóŧ kéo xuống, buộc hai chân anh phải mở ra, tay hắn từ phía sau tiến lên phía trước đùa bỡn anh hồi lâu, Âu Dương cả người đều không đứng vững, ngay tại nơi ngón tay kia chuyển động một phen run rẩy.

“Thầy……”

Tiếu Huyền gia tăng thêm khí lực, chống đỡ không cho anh ngã xuống, ác ý mà lặp đi lặp lại đùa nghịch gốc của anh, khiến anh toàn thân rất nhanh liền co rút lại, hắn lại nhịn không được mà hôn xuống lỗ tai, xuống hai má, tay lần mò ra phía trước vuốt ve ngực anh, eo, bên trong đùi, cơ hồ đem thân thể anh từ trên xuống dưới vuốt ve, sờ soạng không sót chỗ nào.

Rõ ràng đã không thể nhịn nổi, chỉ cần cởϊ qυầи áo trực tiếp cắm vào là được rồi, nhưng hắn không biết nghĩ thế nào lại muốn âu yếm anh thêm chút nữa. Cái mông đang bị đùa bỡn kia cũng được, cái lưng run rẩy kia cũng tốt, đôi tai ửng hồng kia cũng tốt, trong mắt Tiếu Huyền hiện giờ cái nào cũng trở nên rất đáng yêu.

Ngay tại thời điểm hắn tự cởi bỏ quần áo của chính mình, nam nhân vì nghe được âm thanh đó mà toàn thân đều căng thẳng, lưng một phen run rẩy.

Đến khi Tiếu Huyền cầm hạ thân xích͙ ɭõa kề sát, chính là tính khí quá lớn, Âu Dương lập tức phát run.

“Không, không được……”

“Thầy, thầy nhẫn một chút.”

Trước khi làm vốn nên âu yếm chuẩn bị thêm chút nữa, dù sao chỉ dùng ngón tay dính chút trơn dược bôi qua loa rồi cứ như vậy mà bắt đầu thì có hơi lỗ mãng, nhưng Tiếu Huyền lại không thể nhẫn nại thêm được nữa.

“Không được, không được……”

Tiếu Huyền cũng không thèm quan tâm nhiều như vậy, hai tay mạnh mẽ giữ chặt thắt lưng lộn xộn của anh, ngay tại cái mông ướŧ áŧ của anh mà dùng sức đĩnh vào.

Âu Dương đau đến mức kêu “A a” thảm thiết, thanh âm tuy không lớn nhưng nghe ra cũng rất đáng thương, đợi đến khi Tiếu Huyền đã nhẫn tâm đi vào toàn bộ, anh ngay lập tức khóc nấc lên.

“Thầy, thầy……”

Nhìn thấy nam nhân vì động tác của mình mà nức nở, đau đến mức bả vai không ngừng run rẩy, như thế nào hắn lại có chút không nỡ.

Động tác nơi hạ thân tuy rằng khó có thể khống chế, nhưng hắn vẫn cố sức điều chỉnh độ mạnh yếu, vừa tiến vừa lui, vừa không ngừng hôn môi dỗ dành anh, đến mức hai má anh đều ướt sũng

Ở nơi bàn học tận tình làm một lần, rốt cuộc ngay tại thời điểm kết thúc, hai mắt Âu Dương đều khóc sưng cả lên, Tiếu Huyền cảm thấy bản thân cũng nên một vừa hai phải, nhưng vẫn là không thể nhịn xuống được, hắn đành ôm anh đến bên giường, mặc cho anh kháng cự, ở tư thế đối diện mà tiến vào.

Lúc này mặc kệ cho Âu Dương khóc nức nở đáng thương đến cỡ nào đi nữa, Tiếu Huyền đều là gắt gao ấn anh xuống, bất chấp thái độ săn sóc linh tinh như lúc đầu, đem anh đặt ở dưới thân mà xâm phạm nhiều lần.

Cuối cùng hắn cũng thỏa mãn, ngay tại vùиɠ ҡíи sưng đỏ của nam nhân mà rút ra, cảm giác khi cao trào đi qua vẫn lưu lại trên người hắn mà không giảm bớt, làm cho hắn vừa hưng phấn vừa run rẩy.

Mà Âu Dương đã sớm không còn sức động đậy, nằm úp sấp vô cùng thê thảm ở trên giường, ngoại trừ vài âm thanh khi cúi đầu khóc thút thít vô tình phát ra, còn lại một chút động tĩnh đều không có.

Tiếu Huyền nhẹ nhàng gần gũi hôn mắt anh, mũi anh, còn nhẹ giọng dỗ anh, xác nhận anh ngoại trừ đau đớn và cơ thể vô lực thì không có gì trở ngại, hắn liền đứng dậy đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.

Tuy rằng thói quen này có điểm vô tình, nhưng hắn trước giờ vẫn luôn như thế. Hắn chỉ mới có mười sáu tuổi, khiết phích là điều dễ hiểu, vừa rồi quá mức kích động, trước vì toàn thân bốc nhiệt mà quên dùng bαo ©αo sυ, đó đã là ngoài ý muốn, hiện tại cái gì cũng làm xong rồi, toàn thân một mảng lạnh lẽo, tự nhiên sẽ không quên việc tắm rửa.

Lúc trở lại giường, phát hiện Âu Dương đang nằm quay lưng về phía hắn, hình như đã ngủ. Hai mắt đều sưng đỏ, một bên ngủ, một bên lưng gầy còn hơi run run.

Lần lượt phát tiết nhiều như vậy, hiện tại nếu nói lại có du͙© vọиɠ là không thể, nhưng nhìn thấy bộ dáng này của nam nhân, kìm lòng không được cảm thấy thật sự đáng yêu, cũng nhịn không nổi mà lưu luyến hôn hai tai của anh, từ phía sau lưng ôm chặt anh, cư nhiên cảm thấy ngọt ngào kì lạ.

Tuy rằng tự nhủ “Âu Dương chủ động hiến thân” là lừa mình dối người, lần này đánh cuộc bị thua triệt để, nhưng Tiếu Huyền chính là một chút cũng không hối hận.

Thời điểm tỉnh lại cảm thấy toàn thân thả lỏng, phi thường thoải mái, loại không khí dễ chịu này thực khiến người ta có cảm giác muốn ngủ nướng, nhưng Tiếu Huyền ngược lại dần dần thanh tỉnh, muốn đến bên người tối qua đã cùng hắn làm chuyện đó. Tuy nhiên sau khi ân ái thì điều đó là không nên, hắn đành chẳng thể làm gì khác ngoài việc rời giường đứng dậy.

Nam nhân bên cạnh tựa hồ cũng đã muốn tỉnh dậy, nhưng không lên tiếng cũng không cục cựa, chỉ im lặng vùi người trong chăn nghe hắn mặc lại quần áo.

Tiếu Huyền mặc quần áo, ngừng lại một chút, kì thật nếu cứ như vậy rời khỏi thì cũng không có gì to tát, nếu vô liêm sỉ hơn nữa thì có thể nói tiếp, tối qua coi như là Âu Dương chủ động yêu cầu, hắn bất quá chỉ là thuận theo ý người thôi, cứ thế mà giữ nguyên hình tượng thanh thuần. Chỉ cần hắn một mực khẳng định, chắc chắn sẽ không cần phải chịu trách nhiệm.

Nhưng lại nhìn thấy chăn hở để lộ ra thân thể bất động kia, Tiếu Huyền vẫn là nhịn không được kêu một tiếng: “Thầy ơi…..”

Tấm chăn hở ra có hơi động đậy.

“Thầy ơi”

“Ừ.”- Âu Dương phát ra âm thanh nho nhỏ, khàn khàn, rõ ràng là không hề có khí lực.

“Thầy có thể ngồi dậy không?”

Tấm chăn hơi giật lên, lại động một chút, người trong chăn giống như thực cố sức, nhưng chung quy vẫn là không thể đứng dậy.

Tiếu Huyền có điểm xúc động muốn chạy đến, đem người kia nâng dậy hoặc là cứ dứt khoát ôm vào lòng, nhưng hắn nhịn xuống. Hắn hiểu rõ vô tình một chút không có gì là không tốt, một khi đã bước qua đó, sự tình nhất định sẽ dây dưa không dứt.

“Hay là em giúp thầy xin nghỉ bệnh đi?”

Hơn nửa ngày cũng không thấy động tĩnh, Tiếu Huyền cơ hồ nghĩ đến Âu Dương có phải hay không đã ngất xỉu, hoặc là do hắn không đếm xỉa mà sinh khí. Một lúc sau mới nghe được Âu Dương giọng khàn khàn nhẹ nhàng nói: “Cám ơn.”

Tiếu Huyền đột nhiên có cảm giác kì quái.

Nếu lúc này ở trên giường đổi lại là người khác, hắn nhất định cảm thấy bản thân như đang bị mỉa mai, nhưng Âu Dương lại nói ra như vậy thành khẩn.

Hắn vẫn biết Âu Dương là một người phi thường thành thật vả lại còn rất dễ bị lừa, chẳng qua lúc này đột nhiên ý thức được hết sức rõ ràng tường minh, không hiểu vì sao ngực lại nhói lên một chút, tấm lưng một phen tê dại.