“Vâng! Em cũng có đồ cho anh! Anh ngồi đi!”
Lái xe lâu như vậy, chắc chắn rất mệt!
Cô mở ấm nước ra trước, “Uống ngụm nước trước đã!”
Sở Vân Triệt nhận lấy, nói tiếng cảm ơn rồi uống một ngụm lớn.
Không biết có phải là do nước của cô gái nhỏ đưa hay không, uống vào liền cảm giác cơ thể đều thoải mái hơn rất nhiều, nước cũng ngòn ngọt.
Mà Cố Lê lại chỉ chú ý đến, yết hầu đang lăn lên cuộn xuống kia, làm sao đây? Muốn cắn ghê!
Ý thức được mình đã suy nghĩ đen tối, lại mau chóng lấy hộp đựng cơm trong bọc ra, mở nắp, “Trên đường chắc chắn anh chưa ăn cơm hẳn hỏi nhỉ! Đây là tự tay em làm cho anh, ăn một ít lót dạ trước đi.”
Trong mắt Sở Vân Triệt lóe lên một tia kinh ngạc, anh không ngờ cô sẽ làm món ăn nhẹ của thủ đô cho anh! Lập tức cảm thấy cả trái tim ấm áp!
“Lê Lê vất vả rồi! Em cũng ăn đi!”
Anh gắp một miếng đút vào miệng cô rồi bản thân mới ăn.
“Mùi vị rất ngon!”
Ôi dào! Không có món ngon nào mà mình không nấu được, nhưng được người khác công nhận khen ngợi thì càng vui hơn!
Sở Vân Triệt quả thực trên đường chưa ăn gì cả, hiện giờ cũng đói rồi.
Ngay lúc này Cố Lê cũng nói cho anh nghe chuyện bữa tối đến nhà thím Phương ăn, còn có đã mời Tiếu Lộ.
“Ừ, việc trong nhà em cứ sắp xếp là được!”
Vẫn là tràn đầy tín nhiệm với cô!
Lúc này Sở Vân Triệt cũng đã ăn sạch sẽ điểm tâm trong hộp đựng cơm rồi!
Rất tốt! Ăn được là phúc!
Sau này cô không sợ nấu cơm ăn không hết sẽ lãng phí rồi!
Cô không sợ ăn nghèo cô!
Hơn nữa hộp sắt nặng trĩu kia, của cải của người đàn ông này cũng rất dày nha!
Tuy rằng cô vẫn chưa biết rõ về gia thế của anh!
Ây da, đàn ông nhất định phải được khen ngợi!
Cô cầm hộp cơm trống trơn, lại hôn chụt một cái lên má anh, rồi sau đó từ đáy lòng khen ngợi, “Anh A Triệt, nhìn thấy anh ăn hết rồi, em rất có cảm giác thành tựu, sau này em nấu thật nhiều món ngon cho anh, có được không?”
Sở Vân Triệt không có ham mê ăn uống gì cả, ăn no là được, nhưng vẫn lập tức đồng ý, “Được!”
“Anh A Triệt, anh có muốn ngủ một lúc không?”
Cô chỉ là đơn thuần cảm thấy anh lái xe mệt rồi!
“Không cần, không mệt! Muốn ở bên em!”
Ha! Lời này nói ra đã khiến cho Cố Lê bị sốc ba giây!
Đây, đây xem như là lời âu yếm sao?
“Bốn giờ chúng ta đến nhà thím Phương là được, hay là chúng ta ra ngoài đi dạo một chút?” Cố Lê kiến nghị.
“Được!”
Vì thế, hai người Cố Lê và Sở Vân Triệt đã đi dạo thăm thắng cảnh của Tô Thành thập niên 70.
Cô muốn lấy máy ảnh ra chụp lại ghê!
Có điều nghĩ đến sau này sẽ có rất nhiều cơ hội, thì toàn tâm toàn ý hưởng thụ từng giây từng phút tại thời điểm này.
“Anh A Triệt, em đã chuẩn bị rất nhiều đồ cầm về nhà chúng ta……”
Cứ như vậy, dọc đường đi, hai người vừa thưởng thức phong cảnh, Cố Lê vừa kể về chuyện của cô, nói cho anh nghe từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Bởi vì cô phát hiện, Sở Vân Triệt rất thích, ánh mắt không gạt người được.
Quả nhiên giây tiếp theo đã nghe thấy sự khẳng định của đương sự.
“Lê Lê, sau này em đều phải kể như vậy cho anh nghe có được không? Anh muốn hiểu nhiều hơn về em!”
Cuộc sống lạnh lùng suốt 26 năm qua của Sở Vân Triệt, bởi vì sự xuất hiện đột ngột của cô mà đã bắt đầu nứt vỡ ra.
Tiếng của cô gái nhỏ rất êm tai, anh rất thích!
Trước kia cảm thấy những người phụ nữ khác nói chuyện lải nhải rất là phiền, thường thì anh đều trực tiếp không qua lại với bọn họ.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao cả nhà lo lắng đời này anh sẽ cô độc đến già.
Anh cũng ngầm thừa nhận rồi!
Mạng sống của anh chính là sinh ra vì đất nước, nhưng giờ phút này anh cũng đã có người muốn bảo vệ.
Cảm giác như vậy, rất xa lạ, nhưng rất thích, thậm chí muốn sa lầy trong đó.
“Được chứ, chỉ cần anh không cảm thấy em phiền là được rồi!” Cố Lê dí dỏm nói.
Thực ra cô đúng là đã đặt mình vào vị trí của một đứa trẻ ở trước mặt anh, đương nhiên cũng còn tùy từng trường hợp, ví dụ như dưới loại hoàn cảnh thoải mái như bây giờ thì cô có thể trẻ con chút.
Phụ nữ cũng phải là luôn biến đổi!
Đã gần đến giờ rồi, Sở Vân Triệt chuẩn bị dẫn Cố Lê đến cửa hàng bách hóa mua một ít thuốc lá và rượu.
“Em chuẩn bị xong rồi, ở nhà khách, chúng ta về lấy rồi đến nhà thím Phương!”
Sở Vân Triệt phát hiện cô gái nhỏ đối nhân xử thế rất tốt, hừ! Ông bà nội và ba mẹ chắc chắn thích cực kỳ!
Hai người lấy đồ xong liền đi về phía khu nhà gia đình của nhà máy sắt thép.
Lúc này còn chưa tan tầm, người không nhiều lắm, nhưng vẫn có người nhìn thấy Cố Lê.
“Nhóc Lê, vị này là?”
“Bác gái, đây là vị hôn phu của cháu, ngày mai chúng cháu sẽ đi đăng ký kết hôn!”
“Ôi chao, nhóc Lê cuối cùng cũng khổ tận cam lai rồi, vị hôn phu này của cháu được đấy, quân nhân, vừa nhìn đã biết là người đáng tin!”
“Phải đó! Tôi nói với cậu này chàng trai trẻ, cậu phải đối xử thật tốt với nhóc Lê, trước kia con bé đã phải sống rất khổ dưới tay của mẹ kế đó!”
Tiêu rồi!
Cô phải ngăn cản!
Cô không muốn tình cảm mà Sở Vân Triệt dành cho cô có sự đồng cảm thương hại!
“Bác gái, thím, giờ chẳng phải cháu rất tốt sao? Cháu phải dẫn anh ấy đến nhà thím Phương một chuyến, cháu đi trước đây! Bịch kẹo này bác chia giúp cháu nhé!”
“Được được, cháu cứ đi làm việc đi, bác gái nhất định làm tử tế hẳn hoi cho cháu!”
Lúc này thím Phương cũng đã đi ra!
“Nhóc Lê mau tới đây! Đây chính là vị hôn phu của cháu nhỉ, thật xứng với nhóc Lê nhà chúng ta! Mau vào đi, mau vào đi!”
Cùng lúc đó, tin tức Cố Lê đã có vị hôn phu, còn là một quân nhân liền giống như mọc thêm cánh, cả khu nhà gia đình đều biết hết rồi!