Chương 1: Tiết Tử
Bốn bề không gian tĩnh lặng, ngọn đèn óng ánh màu mực nước, hoạ nên bóng hình đẹp đẽ như tranh.Sự tĩnh lặng của màn đêm tạo cảm giác mơ hồ, đầy mộng mị.
Thế nhưng… làn da ngăm mị hoặc này, là do ánh đèn tạo ra sao?
Đồng Ngôn thầm nghĩ.
Cảm giác ngượng ngùng toả ra từ bốn phía, cậu cảm giác dường như mồ hôi trong cơ thể theo mỗi một lỗ chân lông tiết ra, vừa khiến cậu mệt mỏi lại vừa thỏa mãn.
“Ân —— ừ ——” Điểm nhạy cảm ẩn sâu bên trong bị đυ.ng chạm khiến Đồng Ngôn phát ra âm thanh khe khẽ câu nhân.
Chiếc cổ thon gầy ngửa ra sau.
Thực sự là… Quá tuyệt vời…
Hảo bổng.
Đồng Ngôn cảm nhận làn da ẩm ướt mồ hôi, phảng phất trong không khí mùi vị tình ái nồng đậm.
Trên lưng, trên đùi, dính đầy mồ hôi và dịch thể của chính mình cùng nam nhân kia, làn da trắng nõn nay lại phi thường đỏ ửng, hình dạng chính mình lúc này chắc chắn cực kì *** đãng a.
“A! A a —— hảo… Hảo thô…”
Vòng eo bị nam nhân phía sau luật động, khiến mông cậu cũng xoay xoay bày ra bộ dáng đầy gợϊ ȶìиᏂ.
Cậu vừa chờ mong lại mang theo chút sợ hãi, tự sửa tư thế để dễ dàng phối hợp với người kia, hành động của cậu tựa mồi lửa khiến người kia luật động trong cậu càng lúc càng dũng mãnh.
“Thế nào? Rất thoải mái đi? “Nam nhân phía sau không những sở hữu thân hình tuyệt mỹ, giọng nói còn mang thanh âm đầy mị lực như các thần tượng ca nhạc.
“Ân! Ân —— “
“Là ở chỗ này sao?”
Vào thời điểm cậu toàn thân hưởng thụ đến bay bổng, bỗng nhiên bị nam nhân bài khai hai cánh mông, cố sức tách chúng ra thật xa nhau, đem côn th*t vĩ đại của chính mình thẳng tiến đến tận cùng bên trong, kịch liệt trừu sáp.
“A a a ——” Đồng Ngôn phát ra âm thanh rêи ɾỉ sảng khoái, điên cuồng xoay động thắt lưng chính mình, “Suất… ngươi… ngươi thực sự… quá lợi hại, ngô! Ta… Ta không được!”
“Vừa mới bắt đầu ni, ngươi dám nói không được? “Nam nhân giơ bàn tay ngay cái mông cậu mà đánh xuống, hung hăng nghiêm phạt. Âm thanh “ba ba” đầy hạ lưu vang vọng truyền vào tai.
“Ô ô… Không nên! Không nên! Cầu ngươi không nên đánh…” Đồng Ngôn vừa thở dốc, chân tay lộn xộn giãy dụa trốn tránh chịu đòn, nhưng nam căn đang thâm nhập thân thể khiến cậu chỉ có thể đong đưa cái mông, tựa như tiểu cẩu bị người ta nắm trụ đuôi.
“Biết cầu xin tha thứ không?”
“Đã biết! Không dám nữa! Ân —— ân —— “
“Kêu sảng khoái như vậy, xem ra ngươi rất thích ăn đòn nha!”
“Không … Không phải mà —— a a… cái kia…cái kia…chỗ đó!”. Bị tính khí nam nhân kịch liệt xâm phạm, tựa như uống phải xuân dược, mỗi chỗ bị ma sát qua đều mang đến kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn.
Rất muốn bị người nam nhân kia hung hăng thao lộng, thế nhưng lại sợ cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá sức chịu đựng đang len lỏi trong mình.
Dục hoả bên trong ngày càng tăng, Đồng Ngôn căn bản không biết nên làm thế nào cho phải.
“Có muốn hay không bị đòn?”
“Ngô —— ừ —— “
“Không trả lời, ta sẽ không ngoạn nữa!”
Nam nhân bỗng nhiên ác liệt đình chỉ động tác, cảm giác trống rỗng phía sau khiến Đồng Ngôn khẩn trương đến cả người run rẩy, “Không nên! Ta trả lời rồi! Ngô —— không nên đánh đòn. Ân a a… Vù vù —— “
“Không nên đánh đòn? Nga có muốn hay không ta thao ngươi ni?” Tuy rằng nam nhân lời nói rất khó nghe, thế nhưng khiến kẻ khác không thể nào phản kháng. Đồng Ngôn du͙© vọиɠ càng thêm tăng vọt.
Cảm giác da thịt hoà hợp thực sự quá thoả mãn, cậu đợi nhiều năm như vậy cuối cùng cũng đợi được rồi!
Nếu như bắt cậu nói, thà chết đi còn sướиɠ hơn.
“Nói a.” Nam nhân phía sau ra lệnh, bàn tay thì không ngừng vuốt ve thắt lưng cậu.
Đối với thịt huyệt bị thao đến mềm nhũn tê dại, không biết đây rốt cuộc là cực hình hay là mê hoặc!
Đồng Ngôn nước mắt lưng tròng mấp máy môi, “Ân…”
“Ân là ý tứ gì? Trả lời nghiêm túc xem nào!”
“Muốn… muốn ngươi thao ta…”
Biết rằng trả lời xong sẽ vô cùng mất mặt, nhưng lời đã thốt ra cũng khiến lòng cậu thấy nhẹ nhàng hơn, Đồng Ngôn thở phào ẩn theo vài tia vui sướиɠ.
“Được rồi, ta đây đành theo ý ngươi vậy.” o_O
Tính khí rút ra hơn phân nửa, chỉ trong một khắc lại được cắm vào, khiến phần eo ở nơi đó, tựa hồ trong nháy mắt bị gãy thành hai nửa.
Đồng Ngôn kích động run rẩy dữ dội “A a không được! A a a ——!”
Du͙© vọиɠ tăng vọt, tại hạ phúc thoả mãn bắn ra.
“Tiểu Ngôn, ngươi giỏi quá.” Đang hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái thất thần, nam nhân phía sau lại kề sát mặt, nâng cằm cậu xoay sang rồi đặt lên môi một nụ hôn nhẹ nhàng. “Ta yêu ngươi”, nam nhân cất lên thanh âm dịu dàng.
Tuấn dật tiêu sái cùng cơ thể lực lưỡng, từng tấc thịt đều là kiệt tác của ông trời, nụ cười của người kia ôn nhu đầy sủng nịch, đôi mắt lấp lánh như ánh sao khiến cho Đồng Ngôn si ngốc nhìn, bản thân dường như hòa tan vào đôi mắt ấy – một màu đen thâm thúy nhưng đầy xa xăm…
Hoàn Văn án + Tiết tử
Chưa gì đã mở hàng bằng một màn xôi thịt chất lượng thế lày thì quãng đời sau của chúng ta còn truỵ tim dài dài..hắc hắc :)) thỉnh mọi người hảo hảo chờ a :)))