Bị năm giám khảo dùng ánh mắt soi mói đánh giá lên xuống, Đường Vũ nuốt nước miếng.
Những giám khảo này khoảng độ trên dưới bảy mươi, theo tuổi thọ bình quân của liên bang thì tính là trung niên.
Trừ hai người ban đầu nhíu mi ra, ba người khác trông giống lão hủ nho, chắc là người rất nghiêm túc.
Đường Vũ nhanh chóng suy nghĩ, xem có thể biến chuyển chỗ thiếu hụt về tướng mạo hay không.
Tuy ba người đó chưa chắc đã phủ định cậu, nhưng cậu không thể ôm tâm lý may mắn.
Cuộc đấu sắp xếp vòng này, không ngoài lý do là muốn lúc thượng tá lộ mặt trước toàn liên bang, trình tự viên đứng cạnh anh đừng quá mức khó coi, như vậy sẽ khiến người dân liên bang thất vọng.
Thiên tài có tướng mạo đẹp, lại có năng lực xuất sắc như thiếu tá Elijah đương nhiên là thiểu số cực ít.
Cho nên đối với dung mạo, nếu yêu cầu không quá cao, đủ may mắn, cậu cũng có thể vượt qua ải này.
Hơn nữa, thật ra cơ hội để thượng tá xuất hiện trước ống kính thật sự là quá ít, người đó quá mức kín kẽ.
Đường Vũ âm thâm hít sâu một cái, chuẩn bị tốt tâm lý cho mình, khóe môi cậu hơi nhếch lên, lộ ra vẻ mặt tự cho là ôn hòa nhất, trước khi năm giám khảo cho điểm, hơi trái với quy định nói một câu. Nhưng trong câu nói không dính gì đến hối lộ hay mỹ hóa dung mạo của mình, năm giám khảo cũng không lập tức bảo cậu không đạt.
Đường Vũ nói: “Tôi chỉ muốn thành thật làm trình tự viên, làm một tấm gương có hy vọng biết vượt khó cho nhân dân liên bang.”
Câu thứ hai tuy không phải rất tự đại, nhưng gần như đã khẳng định mình có thể lấy được vị trí đó, nhưng từ tư liệu của Đường Vũ cũng có thể nhìn ra, cậu không phải một người đơn giản, cho nên câu này không làm người ta cảm thấy quá khó chịu.
kb.,68=*]71#[email protected] Huyết – Phong @yz91=~uy~|:|~cmky8881ujzb23
Hơn nữa, câu này khiến giám khảo ngẫm ra hai lớp nghĩa.
Thành thật làm trình tự viên, chính là nói sẽ không dụ dỗ thượng tá Clermont của họ, đương nhiên, với tướng mạo này cũng khỏi cần nói đến dụ dỗ gì, điều này khiến ba giám khảo có vẻ bảo thủ cảm thấy tướng mạo thật ra không mấy quan trọng, xem lọt mắt là được, nếu thật sự yêu mị mỹ diễm, ngược lại họ sẽ lo lắng thượng tá Clermont đã độc thân hơn ba mươi năm có bị mê đến thần hồn điên đảo mà hoang phế năng lực hay không.
Câu thứ hai, trở thành tấm gương có hy vọng biết vượt khó, cũng rất dễ lý giải. Người trẻ tuổi này đứng cạnh thượng tá, các đứa trẻ tương lai của liên bang chắc chắn sẽ cảm thấy sớm muộn cũng có một ngày vượt qua được cậu, mà không phải giống như Elijah, toàn thân lấp lánh ánh sáng, khiến người ta cảm thấy không có bất cứ ai có thể thay thế được vị trí đó, như vậy sẽ trợ giúp kích phát tâm phát triển của người liên bang.
Sau này, mỗi khi ba vị giám khảo đó thấy thiếu niên tướng mạo bình thường bên cạnh thượng tá Clermont của họ, đều nhịn không được kiểm điểm nhận xét không nghiêm của mình năm đó.
Vì lúc đó, toàn liên bang đều biết, Đường Vũ đã là trình tự viên chuyên thuộc của thượng tá, kiêm người yêu.
Ai nói không xinh đẹp thì không thể mê đàn ông đến thần hồn điên đảo, đó đúng là một truyện cười lớn nhất liên bang!
Đường Vũ cảm thấy bản lĩnh thuyết phục người khác của mình dường như đã giỏi lên.
Bất luận là Lily, hay giám khảo trước mặt.
Vì vậy cậu được ba người cho qua.
Hai người vừa thấy cậu đã nhíu mày kia đương nhiên không có ấn tượng tốt với cậu, hình như rất không muốn cho cậu qua.
Hơn nữa, Đường Vũ quay nhìn những người đã vượt qua vòng ba, cảm thấy về mặt tướng mạo, cậu đúng là có nguy cơ làm đệm lót… tại sao trình tự viên có nhiều người đẹp vậy? Hơn nữa nam nữ đều có!
Thượng tá đúng là một cái bánh bao thơm, trước giờ cậu không ý thức được người đàn ông như núi băng đó lại bị người nhiều dòm ngó như vậy…
Cậu bắt đầu có cảm giác nguy cơ.
Trải qua ba tầng chọn lựa biếи ŧɦái lại vô lý, chỉ còn lại có mấy ngàn người, Đường Vũ tính theo mật độ, đại khái có hơn hai ngàn người.
Phùng Dương qua vòng rồi thì đi tìm Đường Vũ, vòng quanh Đường Vũ hai vòng, chậc chậc nói: “Cậu qua thật à? Tôi nghe mấy người qua trước nói cậu có nói một câu với giám khảo, rốt cuộc cậu đã nói gì?”
Đường Vũ thấy không xa cũng có vài người đang chỉ chỉ trỏ trỏ cậu, xem ra hành động tráng liệt của cậu vừa rồi đã bị không ít người biết.
Cho dù Phùng Dương mãi truy vấn, Đường Vũ vẫn không nói.
Vì Phùng Dương biết, chuyện “thành thật làm trình tự viên”, cậu không thành thật, cậu đã “thông đồng” với thượng tá rồi, cho nên nói ra cũng chỉ là tự kê đá đạp chân mình mà thôi…
Hơn hai ngàn người này lại được nhận một miếng mác mới, còn được yêu cầu hôm sau tiếp tục đến thi.
Về nội dung thi cụ thể, vẫn không tiết lộ gì.
Hôm nay Đường Vũ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhẹ, trên đường về cũng không nói mấy câu.
Cậu cứ nghĩ, nếu ông mang theo thân thể trước kia, còn không phải sẽ gϊếŧ chết đám phàm nhân các người à!
Bây giờ lại rơi xuống cảnh ngộ phụng hoàng chẳng bằng gà.
Phu nhân Clermont nghe nói Đường Vũ tham gia tuyển trình tự viên chuyên thuộc của Ian, vui mừng ngoài ý muốn, cảm thấy thằng bé này có thể xem trọng Ian nhà bà như thế, thật sự đáng vui mừng, bà luôn ngồi ở nhà đợi kết quả.
Thấy Đường Vũ trở về, bà vội ra hỏi cậu thế nào.
Đường Vũ vực tinh thần nói: “Hôm nay đều qua hết.”
“Có những hạng mục nào? Bác nghe Lily nói…” Lily nói chắc chắn Đường Vũ không qua được, nửa câu sau phu nhân Clermont không nói ra, sợ ảnh hưởng đến ấn tượng của Đường Vũ về Lily.
Đường Vũ thầm hừ trong lòng, chỉ biết Lily sẽ không nói gì tốt đẹp, cậu cười đáp: “Có lẽ Lily lo lắng cho con, không sao đâu bác gái, con có lòng tin.”
Phu nhân Clermont nghe Đường Vũ nói thế, mới cảm thấy yên tâm.
Bà thật sự rất thích Đường Vũ, trừ chuyện Ian để ý đến cậu, thì bản tính con người cậu cũng chân thật, hơn nữa trông có vẻ rất nghe lời Ian, nếu sau này có thể ở bên cạnh Ian, vậy thật sự không còn gì tốt hơn.
Nếu hai người có thể ở bên nhau lâu dài, a, vậy bà có hy vọng được ôm cháu rồi!
Nghĩ thế, bà liền quyết định, bà nhất định sẽ giúp Đường Vũ đi lên vị trí đó trong khả năng của mình!
Đường Vũ vừa về phòng đã nhào lên giường.
Kiểm tra thể lực hôm nay thực làm cậu mệt chết.
Cậu mang thiết bị lên mạng, rồi cắm trong mạng mà ngủ, còn nói với thượng tá cậu ngủ một lát, nếu không thể tỉnh lúc chín giờ, đối phương mà rảnh thì có thể lên mạng tìm cậu.
Tình thế Derek càng lúc càng căng thẳng, hễ chạm là bùng phát, đôi bên đều căng thẳng thần kinh, binh gác mỗi ngày tuần tra ở tiền tuyến đều bị đối phương kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Nhưng binh sĩ cả hai bên đều khó hiểu, song phương đã giằng co đến vậy, nhưng vẫn không đánh nhau, ít nhất an tĩnh hơn trước nhiều.
Người hai bên từ đấu đá không ngừng, chuyển sang đình chiến rồi nhìn nhau không thuận mắt, thì phải bắt đầu nói từ hai vị thượng tướng của Rice.
Hansol và Carla đã đến, nghe nói vì chuộc về con của hai người, Ken.
Hai người họ cùng thượng tướng Franco của Hick tiến hành một cuộc gặp mặt, nói gì chỉ có số ít người biết, tóm lại đạt thành hiệp nghị đình chiến tạm thời.
Noah đã vào cơ giáp đặc chế, hoạt động cánh tay.
Khoang cơ giáp rộng rãi lập tức vang vọng tiếng kim loại va chạm.
“Có hơi nặng nề, nhưng nể tình tính năng ưu việt, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.” Trong cơ giáp, giọng Noah lộ ra nhẹ nhàng.
Trên bàn thao tác, Ian và trình tự viên của Noah đứng ở đó, nhìn chiếc cơ giáp màu nâu sậm, lộ vẻ phức tạp.
“Noah…” Trình tự viên của Noah tràn đầy lo lắng, thậm chí có chút nghẹn ngào: “Tại sao chúng ta không để người khác đi chứ?”
Noah điều khiển cánh tay cơ giáp nâng lên, làm một động tác gối sau đầu, nói: “Trước mắt cơ giáp có loại tính năng này tại Derek chỉ có tôi và Ian điều khiển được, lẽ nào muốn Ian đi sao, vậy không được.”
Thấy trình tự viên của mình lại muốn mở miệng, Noah tiếp lời: “Không sao, trước đó Danny đã đi không phải không có vấn đề gì sao, lần này tôi chỉ đi lấy số liệu, không sao đâu.”
Không có ai tiếp lời, vì câu này nghe thuần túy chỉ là lời vớ vẩn.
Lần đó Danny may mắn thoát ra toàn là vận may.
ip69/*cz,|4848!`+/[email protected] Lightraito44 @71fh21ip:#zb83!+28go9
Thượng tướng Franco cực kỳ xem trọng thời không nhiễu loạn ở Derek gần đây, ông đoán loại nhiễu loạn này có thể sẽ mang đến phiền toái cho tất cả liên bang ở tinh hệ, nên thuyết phục Carla và Hansol tạm thời tọa trấn, giúp song phương đình chiến tạm thời.
Cái giá của bên yếu thế, chính là do Hick phái người đến vùng nhiễu loạn thậm chí sâu hơn nữa để thu thập số liệu, phân tích chỗ nhiễu loạn đó rốt cuộc kết nối với nơi nào, khi nào sẽ tiến hóa hoàn toàn, có thể mang đến những nguy hiểm gì.
Rice là liên bang mạnh thứ hai tinh hệ, cung cấp cho Hick một chiếc cơ giáp thu thập tin tức tiên tiến nhất với tính an toàn mạnh nhất.
Nhưng xét thấy chỗ đó có gì cũng không ai biết, cho nên không thể bảo đảm an toàn tuyệt đối.
Chiếc cơ giáp đó có yêu cầu cực cao với người điều khiển, vả lại đây là bí mật giữa hai bên, chỉ có một vài người biết, cho nên chọn tới chọn lui, cuối cùng chỉ có thể phái Noah đi thực hiện nhiệm vụ cửu tử nhất sinh này.
Sau khi Noah và cơ giáp hoàn toàn dung hợp, hắn nhảy xuống, mặt đất hơi chấn động, chiếc cơ giáp nặng nề to lớn đó khom xuống, sau đó truyền ra tiếng cười của Noah: “Ian, tôi dám nói Sisyphus của anh cũng không đánh lại tôi.”
“Đương nhiên.” Ian đứng thẳng, thân thể thẳng quá mức thậm chí tạo cảm giác hơi nghiêng về sau.
Nắm đấm to lớn của cơ giáp cẩn thận đưa ra trước, nhưng vẫn mang theo hơi gió làm người khác e sợ.
Ian lại không chớp mắt, nhìn nắm đấm đó lại gần, anh cũng vươn tay, đối kích với nó.
Chỗ tiếp xúc của kim loại và da thịt truyền ra tiếng va chạm nặng nề.
“An toàn trở về.” Ian nhìn mắt cơ giáp nói, cho dù biết đó không phải là mắt của Noah.
“Đương nhiên”. Noah tràn đầy tự tin, qua một lát, cái đầu to lớn nghiêng nghiêng, có thể nhìn ra người trong khoang cơ giáp đang nghiêng đầu, người bên trong nói: “Nhiệm vụ này không biết phải mất bao lâu, đến lúc đó cha mẹ của tôi phiền cậu chăm sóc.”
Cái này đã tương đương với di nguyện, khóe mắt trình tự viên chậm rãi chua sót, không nhẫn tâm nhìn người cộng sự của mình.
“Yên tâm.” Ian hứa, “Tôi sẽ chăm sóc họ trước khi cậu về.”
Cơ giáp chậm rãi đứng lên, đi về cánh cửa đang dần mở rộng, “Ái chà, sớm biết như vậy, lần này trước khi đến Derek nên hưng phấn một chút, không ngờ lần cuối làʍ t̠ìиɦ lại là…”
Giọng hắn xa dần, ánh sáng mãnh liệt chói mắt rọi vào từ cánh cửa, nhanh chóng bao trùm chiếc cơ giáp đó.
“Anh ta sẽ trở về chứ?” Trình tự viên hỏi Ian.
“Sẽ, cậu ta là Noah.” Ian nhìn hướng ánh sáng, khẳng định.
Noah điều khiển cơ giáp hoàn toàn rời khỏi lực hấp dẫn của hành tinh, còn chiếu theo quỹ đạo đã tính trước tiến vào chỗ nhiễu loạn để kiểm tra, tất cả những người canh giữ ở trước bàn thao tác đều căng thẳng nhìn.
“Tiếp cận rồi!”
“Các số liệu đang cấp tốc biến loạn, cơ giáp đang báo động!”
“Chiếc cơ giáp đó không cách nào thừa nhận lực triều tịch lúc xuyên qua!”
“Không được, tiếp tục như vậy Noah sẽ chết! Gọi anh ta về!”
“Anh ta sẽ không về, anh ta đã không thể thoát khỏi lực hút cực lớn…”
Tiếng báo động càng lúc càng chói, sau khi đột phá một giá trị nào đó, thì bỗng nhiên biến mất.
Cả phòng yên tĩnh, bi thương bắt đầu lan tràn.
“Chuyện này đúng là… quá… buồn…”
Noah đau khổ kêu lên trong cơ giáp, thật ra chỉ là phát ra mấy tiếng ri rí như trùng kêu, bị cơ giáp to lớn tổn hại khắp nơi cùng tiếng cảnh báo chói tai nhấn chìm hoàn toàn.
“Xem ra… phải dặn dò… ở… quá đột nhiên…”
Noah cũng không biết mình đang nói gì, chỉ cảm thấy thân thể như đang bị lôi kéo, hắn cảm thấy mình bị kéo rất dài rất dài, giống như kéo mì.
Ngũ mã phanh thây trong truyền thuyết đại khái cũng không kéo người ta dài ra như vậy, chỉ có mỗi tế bào đùa cợt còn vận chuyển hoàn hảo là đang không ngừng tự vui.
Trong đầu hắn chợt hiện lên một bóng người.
Không ngờ vào lúc cuối cùng của sinh mạng, hắn lại nhớ tới thằng nhóc đó, đúng là đáng giận, nếu là cái não tốt thì phải cho hắn có thể cao hứng đến giây cuối cùng chứ!
Ý thức tựa hồ dần bị kéo ra, chậm rãi biến thành vụn vỡ, nếu không phải màn năng lượng bảo vệ còn đang tỏa ra ánh sáng mơ hồ, có lẽ bây giờ hắn đã bị xé nát bấy.
Hắn cảm thấy mình bị phân thành vô số mảnh, mỗi mảnh đều đang tiến hành suy tư, nhưng chỉ có thể suy nghĩ trong một thoáng.
Chẳng hạn lúc nhỏ có một lần hắn té ngã xong ngẩng đầu, rồi khi vào học viện kiểm tra tinh thần lực giáo viên đã nói ra hai chữ “thiên tài”, lần đầu tiên gặp mặt Ian, hai người nắm chặt tay phải của nhau…
Cảm giác này huyền diệu cực điểm, có lẽ chính là ảo giác trước khi chết…
Khi hắn đã tiếp nhận số mạng chắc chắn phải chết, đột nhiên, Noah cảm thấy mình nhìn thấy một chùm ánh sáng vàng, dịu hòa cực điểm, không thể tin nổi, giống như mỗi sáng sớm ánh mặt trời rọi lên người, làm người ta cảm thấy thoải mái và lười biếng.
Sau đó hắn giật mình phát hiện hắn đã có thể suy nghĩ liên tục rồi.
Màn bảo vệ dường như lại hồi phục ổn định, không đúng, là mạnh hơn, màn bảo vệ vốn sẽ bị phá hủy trong thoáng chốc bây giờ lại kiên cố hơn, giống như một bức tường thành bằng thép không có bất cứ điểm yếu nào.
Sau đó, cơ giáp của hắn cảm thấy được mình đang bị người khác ôm.
Trong ánh sáng vàng đó, hắn thấy một chiếc cơ giáp thuần trắng đang ở cạnh mình, ôm chặt lấy hắn.
Còn chưa kịp cười nhạo màu sắc nhược trí đó trong tinh hệ cơ giáp này, bên tai đã truyền đến âm thanh hơi khàn, nhưng lại rất có lực xuyên thấu, vô cùng quen thuộc, “Đừng sợ.”
Không biết sao, hắn nhớ lại lần cùng Ian xem cuộc đấu đối kháng, tìm kiếm gián điệp Rice ẩn trốn, đúng lúc nghe được giọng ca của một thiếu niên.
Thiếu niên đó cột tóc đuôi ngựa, nụ cười cực kỳ xinh đẹp.
,%|!)+gb1775[=!+me++(@ Light-Raito44 @uw51%85ikas),vx7990mb#/pehd72
Còn một buổi tối nào đó, có một thiếu niên càn quấy đè lên lưng hắn, cầm tóc hắn nói: “Tôi thích màu tóc anh, Noah.”
“Ken…?”
Trên màn hình, số liệu cơ giáp của Noah đã hoàn toàn sụp đổ, người trong phòng không ai nói gì.
Ian nhìn chằm chằm chữ cái và con số đã không còn chút ý nghĩa nào nữa, ngón tay nhẹ vuốt qua chỗ đã cụng quyền với Noah trước đó.
“Noah vẫn chưa chết.” Một giọng nam thấp trầm hồn hậu vang lên sau lưng mọi người.
Tất cả đều nhìn người đàn ông đó __ thượng tướng Franco.
“Cậu ấy không chết, đừng ở đây bi thương vô nghĩa, làm tốt chức trách của mình.”
Đa phần chỉ nghĩ câu nói của thượng tướng Franco là một câu an ủi, giống như đang nói với mọi người “Noah chưa chết, cậu ấy vĩnh viễn sống trong lòng chúng ta”.
Ian lại có suy nghĩ khác, anh nghĩ đến gì đó, và tin lời thượng tướng Franco đã nói.
Anh không ở đây lâu hơn, mà ra khỏi nơi vẫn làm rất nhiều người mang tâm trạng thương tâm.
Thấy tin nhắn Đường Vũ gửi đến, Ian vào mạng.
Dễ dàng tìm được người đó.
Đối phương đang ngủ.
Có lẽ không muốn bỏ qua cơ hội gặp mặt mỗi ngày, cho nên muốn lên mạng ngủ, để tránh sẽ ngủ mất, tuy ngủ thế này chất lượng đã giảm mạnh.
Ian lại gần cậu.
Thượng tướng Franco nói Noah chưa chết, Ian tin, vì anh nhớ Đường Vũ từng nói với anh thượng tướng Franco có một thân phận khác.
Nhưng dù là thế, anh vẫn khó tránh bi thương.
May mà, người quan trọng nhất của anh vẫn còn ở đây.
Ian chậm rãi cúi xuống, nâng tóc rũ của đối phương, nhẹ hôn lên khóe môi hơi nhếch đó, cõi lòng lập tức trở nên mềm mại.