Kế Hoạch Yêu Chồng Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 24

Chương 24
Vì những lời của Châu Tiểu Ba, bầu không khí hơi căng thẳng một chút, đột nhiên một giọng nói vang lên, khiến tất cả mọi người đều quay sang nhìn về phía phát ra giọng nói, chính là ở cửa.

Vừa nhìn một cái, ai nấy cũng đều ngây ra, bởi vì người tới thật sự rất lóa mắt, nói theo cách khoa trương một chút thì phải là một người ngọc thụ lâm phong, khí vũ hiên ngang! Quả đúng là đẹp trai phóng khoáng lên đến tột đỉnh! Là một khuôn mặt mà mọi phụ nữ đều yêu mọi đàn ông đều hận!

Nếu là minh tinh, bình thường chỉ có thể được thấy trên TV, nhưng người trên TV và người ngoài đời hoàn toàn khác nhau! Giống như người vừa xuất hiện vậy, diện mạo hoàn toàn không kém gì so với minh tinh trên TV, khí chất cũng siêu cấp xuất chúng, so sánh với những người bình thường như bọn họ thì đúng là một trời một vực!

Vì anh thật sự quá đẹp trai, nên mọi người không thể tỉnh táo lại ngay lập tức được, cho đến tận khi Vương Thanh Thanh bịt miệng trừng to mắt kêu thất thanh: “Là Lê Cẩn!”

Lê Cẩn chính là danh nhân siêu cấp, do người trên TV và người thật có một sự khác biệt rất lớn, cảm giác về mọi mặt đều không giống, cho nên mọi người ở đây không nhận ra ngay được cũng là bình thường. Nhưng tên tuổi của Lê Cẩn ai ai cũng biết, ở trên mạng anh cũng siêu cấp nổi tiếng, ngoại hình đẹp trai cực kỳ thu hút người khác, là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô gái. Hơn nữa anh cũng từng có không ít scandal với các nữ minh tinh trong giới giải trí, đã lên trang đầu không biết bao nhiêu lần, cứ cách mấy tháng báo chí lại truyền ra tin tức nữ minh tinh nào sắp được gả vào nhà siêu cấp giàu sang quyền thế Lê gia.

“Trời…” Được nhìn thấy tận mắt một đại phú hào siêu cấp trong truyền thuyết! Mọi người bắt đầu xì xào với nhau, còn mục đích ban đầu thì đều quên sạch.

Thật ra trước đây bọn họ cũng đã được thấy anh rồi, chính là vào dịp kỷ niệm ngày thành lập trường đại học, nhưng khi đó Lê Cẩn đang diễn thuyết trên sân khấu, bọn họ thì ngồi ở phía dưới, căn bản không thể thấy rõ mặt Lê Cẩn, gặp cũng như không gặp.

Mấy người uống say khướt cũng không lên tiếng ồn ào nữa, phía sau Lê Cẩn còn có hai, ba bảo tiêu mặc âu phục đeo kính râm mà, vừa trông đã biết không thể trêu chọc.

Đúng lúc này, giám đốc nhà hàng vội vã tới đây, nói với Lê Cẩn vô cùng cung kính cẩn thận: “Lê tổng, hoan nghênh hoan nghênh, đúng là đã lâu không gặp, ngài tới dùng bữa phải không? Tôi đi chuẩn bị phòng cho ngài ngay!”

Vẻ mặt Lê Cẩn không hề thay đổi, nói: “Không cần, tôi đến đây đón người!” Ở trước mặt người ngoài anh vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh tanh như mặt than.

“Đón người?” Giám đốc nhà hàng hơi khó hiểu, là nhân vật lớn nào mà phải làm phiền tổng tài của tập đoàn Lê Thị đến đón? Nếu có vị khách nào lợi hại như vậy, chắc chắn các nhân viên trong nhà hàng phải báo cáo với ông ta rồi mới phải, sao ông ta là giám đốc mà không biết gì hết?

Trong lúc vẫn đang nghi hoặc, Lê Cẩn đã đi hẳn vào trong phòng, mọi người gần đó vội vàng tránh đường tạo thành một lối đi. Lê Cẩn tiếp nhận lễ ngộ của mọi người với mình một cách vô cùng tự nhiên, đi thẳng đến chỗ Tiêu Dĩ Thư.

Tầm mắt của mọi người cũng dần dần nhìn về phía Tiêu Dĩ Thư, trời ạ… Vừa rồi nghe anh nói đến đón “Tiểu Thư”, “Tiểu Thư” đó không phải là Tiêu Dĩ Thư chứ? Mà người đến đón, không phải là Lê Cẩn đang ở ngay trước mắt này chứ?

Chuyện này không khoa học!

Thế nhưng sự thật chính là không khoa học như vậy đấy. Lê Cẩn đến trước mặt Tiêu Dĩ Thư, khóe miệng giương cao: “Tiểu Thư, anh đến đón em đây!”

Tiêu Dĩ Thư chỉ biết ngây ra nhìn Lê Cẩn, sau đó nhìn trái nhìn phải, phát hiện tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn mình, cậu cảm thấy cả người không được thoải mái lắm, mình phải giải thích thế nào đây? “À… Sao anh lại đến đây?” Cậu thật sự không biết nên nói gì mới được, anh xuất hiện sẽ rất kỳ quái đó biết không, em đâu cần anh đến đón, em không muốn nổi tiếng chút nào!

Tiêu Dĩ Thư đã có thể dự đoán được cuộc sống sau này của mình sẽ náo nhiệt như thế nào, hôm khác có cần thay số điện thoại di động không?

Thật ra Tiêu Dĩ Thư vẫn còn tốt chán, chứ Châu Tiểu Ba thì quả thực trái tim như sắp nhảy ra ngoài. Cậu ta đoán Tiêu Dĩ Thư bám víu vào một phú bà nào đó, ngờ đâu sự thật lại đáng sợ hơn cả tưởng tượng của cậu ta! Đây chính là Lê Cẩn! Lê Cẩn! Người đứng thứ hai trong danh sách các phú hào Trung Quốc do tạp chí Forbes bình chọn năm ngoái, nghe nói năm nay sẽ trở thành người đứng đầu, một phú hào siêu cấp chân chính đấy!

Châu Tiểu Ba vô cùng hối hận vì vừa rồi đã nói vậy, nếu đổi thành người khác, có lẽ cậu ta vẫn khăng khăng cho rằng Tiêu Dĩ Thư được bao dưỡng, nhưng đây là Lê Cẩn mà! Dù Lê Cẩn là đồng tính luyến ái, muốn bao dưỡng đàn ông cũng sẽ không tìm đến Tiêu Dĩ Thư biết không! Dạng người thế nào mà người ta không tìm được, liệu có thể để mắt đến cái loại như Tiêu Dĩ Thư không?

Huống hồ Lê Cẩn đã có không ít scandal, dù có nghe nói anh ta không có hứng thú với những ai trong giới giải trí, nhưng trông thế nào cũng thấy Lê Cẩn là thẳng, có nhiều chuyện ái muội với các nữ minh tinh như thế cơ mà!

Xem ra vừa rồi những gì Tiêu Dĩ Thư nói đều là thật, chiếc đồng hồ kia thật sự là do bạn cậu tặng. Tuy Châu Tiểu Ba không biết Tiêu Dĩ Thư quen biết Lê Cẩn như thế nào, nhưng có thể khiến đích thân Lê Cẩn đến đón, nhất định là bạn rất tốt, đối với một phú hào như Lê Cẩn, một chiếc đồng hồ trị giá mấy chục vạn chỉ là một con số bé tí ti thôi.

Châu Tiểu Ba bắt đầu lo lắng, cậu ta sợ những lời mình nói khi nãy bị Lê Cẩn nghe thấy, nếu một người có tiền như thế thật sự muốn chỉnh mình, thì quá là dễ dàng.

Thật ra cậu ta chỉ lo lắng thừa thãi, lúc cậu ta nói xong Lê Cẩn chỉ vừa đi đến cửa, đúng lúc nhìn thấy Tiêu Dĩ Thư mới lên tiếng, đâu có nghe thấy cậu ta nói gì.

Hơn nữa Tiêu Dĩ Thư cũng không phải người tích cực, dù sao cũng đâu sống chung với nhau, cậu sẽ không nhàm chán đến mức đi chỉnh cậu ta.

“Anh tiện đường.” Lê Cẩn cười vô cùng dịu dàng. “Uống rượu à? Trông mặt em đỏ thế kia, đã bảo em uống ít thôi mà.”

“… Có uống một chút.” Tiêu Dĩ Thư cảm thấy mặt mình nóng cháy, anh có cần thiết phải đứng ở đây tán dóc với em không?

Thật ra Lê Cẩn có tiện đường gì đâu, anh gọi điện thoại đến thì nghe thấy Chung Khải cũng tới, cho nên rada mở hết công suất, dưới lời đề nghị đầy lương tâm của Kiều Lạc, bắt đầu ăn diện thật đẹp đẽ, biến thành dáng vẻ của một người mẫu tiêu chuẩn, nhất định phải áp chế tình địch trên mọi phương diện khía cạnh!

Cũng đúng lúc để Tiểu Thư thấy, tên Chung Khải kia thua kém anh nhiều, quả thực là cách xa nhau một trăm tám mươi con phố đó biết không?

Tiểu Thư, em phải mở to mắt ra nhìn thật kỹ đấy! Anh ngọc thụ lâm phong hào hoa phong nhã như thế, ai đó trước kia của em căn bản không thể so sánh với anh đâu, nhìn kỹ rồi thì mau chạy vào vòng ôm của anh đi! Mau, mau lên nào!

Lê Cẩn đang não bổ rất nhiều thứ ~

Hiện tại không ít cô gái đã mặt đỏ tim đập, được tiếp xúc gần với một người trong truyền thuyết đó, quả thực rất đáng để khoe khoang một trăm lần rồi lại một trăm lần ~ Thật muốn chụp ảnh chung quá!

Nhưng không chờ các cô gái hành động, đã có một cậu bạn hành động trước tiên – Triệu Hiểu Quân!

Không biết có phải do Triệu Hiểu Quân uống nhiều quá không, mà lại cực kỳ kích động chạy đến trước mặt Lê Cẩn xin ký tên: “Lê tổng, em sùng bái anh lắm! Cuối cùng hôm nay cũng được gặp người thật, anh có thể ký tên cho em không?”

Mọi người xung quanh thật muốn che mặt, cậu là ai, Lê Cẩn là ai, người ta có thể tùy tiện ký tên cho cậu à!

“Cậu là?” Lê Cẩn cũng không từ chối ngay, hầu hết những người ở đây đều là bạn học của Tiểu Thư, anh phải lễ độ một chút để tạo ấn tượng tốt mới được.

“À, để em giới thiệu hai người.” Tiêu Dĩ Thư vội vàng giới thiệu Triệu Hiểu Quân cho Lê Cẩn, còn về Lê Cẩn thì không cần phải giới thiệu, không ai là không biết anh hết.

“À ~ hóa ra là lớp trưởng mà Tiểu Thư vẫn nhắc đến.” Chủ nhân của ngày hôm nay đây mà, có vẻ Tiểu Thư rất quý mến người này, vậy thái độ của mình cũng phải tốt một chút, cho nên Lê Cẩn bày ra một nụ cười vô cùng hòa nhã. “Ký ở đâu?”

“À à, ở ngay trên áo của em!” Triệu Hiểu Quân kích động muốn chết, không ngờ còn được ký tên thật sự. “Phải rồi Dĩ Thư, cậu quen biết với Lê tổng thế nào vậy, thằng nhóc cậu lợi hại thật đấy, làm ở Lê Thị chắc tốt lắm nhỉ!” Câu này thì cậu ta nói nhỏ vào tai Tiêu Dĩ Thư.

“…” Tiêu Dĩ Thư thật sự không biết trả lời thế nào, quan hệ của cậu và Lê Cẩn không tiện để lộ mà.

__Hết__