“Ai nha, Tiểu Thanh Nhi, Ngươi cẩn thận một chút!”.
Nhìn thấy Thẩm Thanh Thanh bị hư ảnh phượng hoàng yêu hù thiếu chút nữa bị ngã, Mạc Nhiễm vội vàng nói.
Cùng lúc đó hắn dùng ngón tay chỉ về phía hư ảnh, rồi hướng ngón tay chỉ xuống dưới.
Cái bóng mờ kia liền bị trấn áp trở về.
“Cái này…cái này là vật gì?”.
Thẩm Thanh Thanh lúc đầu đã biết phụ thân của mình không đơn giản, đây chính là tinh huyết của Thiên Yêu Phượng, còn là tinh huyết của Phượng Hoàng Yêu đã vượt qua Tiên Vương.
Cho nên vì để tránh cho bị phát hiện mình không thích hợp, những năm này nàng rất nghiêm túc làm một tiểu hài tử!
Nhìn thấy nữ nhi bị kinh sợ, bất ngờ lộ ra bộ dáng khả ái, trái tim Mạc Nhiễm không biết có bao nhiêu ngọt.
Vội vàng thả ra cái thìa trong tay, đi tới bên cạnh nữ nhi, ngồi xuống nhẹ vỗ về đầu của nàng rồi nói: “hư ảnh con vừa mới thấy là yêu quái, tên là Phượng Hoàng Yêu, bất quá bảo bối đừng sợ, đây chỉ là một chút máu tươi của nó thôi, con đừng sợ!”.
Mạc Nhiễm vội vàng an ủi bé con. Hắn sợ là nữ nhi mình, nếu bị dọa sợ sẽ không dám ngồi ngâm trong nồi thức tỉnh thể chất nữa.
Đồng thời tại trong lòng âm thầm chửi thầm: “Thứ đồ chơi đáng chết, những tinh huyết khác đều đã khống chế, duy chỉ có quên cái tầm thường nhất này, kém chút dọa sợ bảo bối của ta.”
Lần sau có thể đi ra, nhất định phải nhổ sạch sẽ lông đám nghiệt súc kia!
Mà lúc này, ở rất xa bên trong thiên yêu giới trên thượng giới, mấy đám Phượng Hoàng Yêu bị nhổ lông ngồi xổm trên mặt đất run lẩy bẩy.
Trên người có rất nhiều vết thương, một thân lông đẹp đẽ diễm lệ cũng biến mất, nhìn mười phần đáng thương.
Lúc này bọn chúng, chỉ cảm thấy phía sau lưng một trận khí lạnh, nhịn không được run rẩy thân thể.
Nghe được Mạc Nhiễm miêu ta như vậy, Thẩm Thanh Thanh kinh ngạc hơn.
Mạc Nhiễm Bất quá là người hạ giới, không chỉ biết Phượng Hoàng Yêu, càng đem Phượng Hoàng Yêu nói thành yêu quái.
Thật là trâu bò nha?
Hắn đây là đang xem thường Phượng Hoàng Yêu sao?
Thẩm Thanh Thanh cảm thấy mơ hồ, phụ thân nàng đến cùng là dạng người như thế nào.
Nàng căn bản không dám nghĩ đến tinh huyết của Phượng Hoàng Yêu nhất tộc sẽ có mặt dưới hạ giới.
Còn ở trong tay một người bình thường.
Về phần tin lời nói Mạc Nhiễm hay không, có quan trọng không?
Không quan trọng!
Cho dù đây không phải bản thể Phượng Hoàng Yêu, mà chỉ là một giọt tinh huyết, cũng không phải một người bình thường có thể trấn áp được.
Nhưng người phụ thân này, chỉ đưa tay, không cần tốn nhiều sức liền có thể đem nó trấn áp.
Nói đây là một người bình thường có thể làm được? nàng không tin!
Mặc dù thân thể là tiểu hài, thế nhưng nàng là Tiên vương chuyển thế, không phải người ngu !!
“Cái này dùng để uống sao?” nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú của Mạc Nhiễm, Thẩm Thanh Thanh nhịn không được đặt câu hỏi.
“Dĩ nhiên không phải, đây chính là dùng cho con thức tỉnh thể chất, đồ để uống thì ở đằng kia!”
Thuận theo ngón tay Mạc Nhiễm ánh mắt Thẩm Thanh Thanh nhìn thấy Hỏa Xà màu đỏ đang bị trói bên cạnh.
Lúc này Hỏa Xà không còn dám giãy dụa thân thể, vì nó bị một cỗ khí tức rất mạnh khóa chặt lại.
Chủ nhân cổ khí tức này, tất nhiên là của Mạc Nhiễm.
Trải qua chuyện mới nãy, Mạc Nhiễm không thể không cẩn thận hơn, dù nói như thế nào, Hỏa Xà này cũng là yêu thú cấp bậc Yêu Hoàng. Hù đến nữ nhi bảo bối của mình, vậy coi như không xong.
Mạc Nhiễm ánh mắt cong lên, đôi mắt khẽ quét qua quét lại. Hỏa xà bị hắn nhìn một cái không sót gì.
Đây là Chân Thực Chi Nhãn mà hệ thống tặng cho hắn. bất kì cái gì trong mắt hắn, chỉ cần hắn muốn biết, liền sẽ hiện lên.
Yêu thú: Hỏa xà yêu hoàng.
Cấp bậc: Đế cấp.
….
Ở phía dưới còn có giới thiệu đơn giản một số thứ, tỷ như một chút nhược điểm.
Mạc Nhiễm cảm thấy không cần thiết phải xem ở dưới. Dù sao đối với hắn những giới thiệu phía dưới có hay không có, không hề có chút quan trọng. Gϊếŧ nó, chỉ cần một ý niệm thôi.
Về phần vì sao để nó sống đến bây giờ?
Chắc bởi vì cảm thấy mới mẻ đi!
Hắn không cần ăn cơm. Thế nhưng từ khi nữ nhi của hắn đến, hệ thống liền cho hắn phần thưởng cao cấp là kỹ năng trù nghệ đệ nhất.
Đây là muốn cho Mạc Nhiễm trên con đường làm vυ' em, càng chạy càng xa.
Nếu như hệ thống có thể nghe được, đại khái có thể trả lời hắn như vậy:
[Rõ ràng chính mình nghĩ, không có mặt mũi hay sao mà đổ thừa cho ta].
Mà đối với Thẩm Thanh Thanh thấy Yêu Hoàng nằm một bên đã không còn cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao từ khi một lần mình nói qua là mình đói bụng, muốn ăn cơm. Phụ thân hắn như bị điên, mỗi ngày đều không biết từ nơi nào mang trở về một con Yêu Hoàng.
Không ngừng ăn thịt Yêu Hoàng, thật là giàu có…
Bất quá lúc trước nàng nhìn thấy, đều là thịt Yêu Hoàng đã làm sạch, bây giờ nhìn thấy còn sống…
Luôm có một loại cảm giác là lạ, không thể diễn tả được.
Không thể không nói, còn Yêu Hoàng này ở trước mặt phụ thân, thật là biết nghe lời.
Chỉ ngắn ngủi vài giây đồng hồ, trong đầu Thẩm Thanh Thanh đã lóe lên không ít suy nghĩ.
Từ ba năm trước chính măt thấy phụ thân dùng một chữ cút trấn lui Thiên Phạt, những năm qua nàng mỗi một ngày đều rất thận trọng, sợ bị người phụ thân này nhìn ra mình không thích hợp,
Nhưng những năm này, Mạc Nhiễm đối với nàng hoàn toàn như trước đât đều rất sủng ái bất kể đồ vật gì chỉ cần hắn có thể cho, cơ bản đều sẽ cho nàng.
Không thể không nói, loại sự tình ngồi xổm nấu canh thịt Yêu Hoàng này, cho dù là kiếp trước, nàng cũng không chiếm được đãi ngộ này.
Cái này cũng liền dẫn đến năm gần bốn tuổi, một thân tu vi đã đạt đến cảnh giới Tụ Khí tầng thứ chín đỉnh phong.
Đây là kết quả nàng không có tu luyện công pháp…
Ngươi nói vì sao không tu luyện?
Ngươi điên rồi?
Có một lão cha thần bí như vậy, nếu bị phát hiện ta tuổi còn nhỏ liền có thể có được công pháp tu luyện cấp bậc Tiên Vương, như này thì làm sao giải thích?
Nằm mộng thấy một lão gia gia cho ta sao?
Quá hoang đường?
Ai mà tin được!
Thật tình không biết, đối với Mạc Nhiễm chưa hề ra ngoài núi mà nói, đúng là sẽ tin tưởng.
Nhưng vì bảo đảm, Thẩm Thanh Thanh vẫn không có tu luyện công pháp đời trước.
Mắt thấy đồ vật mình chế biến hơn nửa ngày cũng không sai biệt lắm, Mặc Nhiễm đắc ý hừ hừ hai tiếng, ngoài mặt hiền lành đối với Thẩm Thanh Thanh nói: “Nữ nhi ngoan, việc này không nên chậm trễ, thời gian vừa đúng lúc, một nồi dược liệu này đều là tâm huyết nữa ngày cha vì con mà chuẩn bị”.
“Phụ thân muốn con lợi dụng thời gian tốt này”.
Nói xong, Mạc Nhiễm liền quay lưng lại, đi về phía xích đu. Dù sao muốn bước vào trong nồi cần cở,i quần áo, nữ nhi lớn rồi thì tránh phụ thân.
Thấy vậy, Thẩm Thanh Thanh gật đầu liên tục.
Nàng biết, tinh huyết của Phượng Hoàng Yêu kiếm không dễ, tại hạ giới cũng không tìm không được cái gì so với cái này tốt hơn.
Mà mình không phải là bởi vì sợ hãi không có cách nào thức tỉnh thể chất mà cảm thấy phiền não sao?
Hiện tại cơ hội tốt như vậy bày ở trước mặt nàng, nàng tự nhiên là không có khả năng tùy tiện buông tha!
Về phần tinh huyết của Phượng Hoàng Yêu này từ đây mà đến, vẫn là chờ sau khi thức tỉnh thể chất xong, mới hảo hảo hỏi một chút đi!
Mà Mạc sư phụ bận rộn hơn nửa ngày cũng nghĩ sẽ nằm lười biếng một chút, về phần con Hỏa xà kia?
Còn phải hảo hảo cân nhắc một chút, nên hấp chín? Hay là xào lăn hoặc là đem đi kho tàu?
Vẫn là chờ hỏi thăm ý kiến nữ nhi bảo bối một chút rồi mới quyết định nấu gì đi.
Cũng không biết bảo bối thích ăn theo phương pháp nào, thật là đau đầu mà!
Nếu Hỏa Xà Yêu Hoàng bên kia mà biết suy nghĩ trong lòng Mạc Nhiễm, khẳng định hát vang một khúc: Nghe ta nói cảm ơn ngươi…
Mà Thẩm Thanh Thanh tại thời điểm Mạc Nhiễm quay lưng lại, cũng lấy tốc độc nhanh nhất cở,I quần áo, bước vào trong nồi lớn còn đang đun nóng.
Thật sự là nấu nữ nhi rồi!
Còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, vừa tiến vào trong nồi nàng liên lập tức nhận ra không thích hợp!