Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn

Chương 16

Bởi vì thể lực tiêu hao quá mức nghiêm trọng, Giang Li chậm rãi đi đến sân thể dục bên cạnh, tìm bậc thang sạch sẽ đang định ngồi xuống nghỉ ngơi trong chốc lát, liền nghe được giọng của Đồng Diệc.

“Sau khi vận động cường độ cao đừng dừng lại đột ngột, sẽ dễ bị ngất đó.” Cậu đem cái chai trong tay đưa qua, “Uống nước điện giải trước đi, dùng phương thức đi thong thả hoãn lại một chút.”

Giang Li nhận chai nước điện giải, vặn nắp chai ra rồi uống liền mấy ngụm, sau đó đi bộ chậm rãi bên ngoài dọc theo sân thể dục.

Đồng Diệc hiếu kỳ nói: “Trường học lúc trước của các cậu không rèn thể chất sao?”

Giang Li nghĩ nghĩ, đúng sự thật nói: “Có, nhưng mà tôi không tham gia.”

Trong hiện thực bởi vì nguyên nhân thân thể, căn bản là không thể tiến hành vận động, cho nên từ trước đến nay cô luôn cách biệt với mấy môn thể dục.

Về phần nguyên chủ, lại là dành phần lớn thời gian trên phương diện học tập, bởi vì trên học tập thiên phú của cô ấy cũng không cao lắm, muốn lấy học bổng thì cần phải trả giá nỗ lực hơn người khác nhiều.

Cũng may tố chất thân thể của nguyên chủ không tồi, cho nên mặc dù không tham gia rèn thể chất, cô ấy vẫn lấy được thành tích không tồi.

Đồng Diệc nhớ tới bộ dáng cô hết sức chuyên chú giải đề, nhíu mày nói: “Học tập tuy quan trọng nhưng rèn luyện thể chất vẫn là yêu cầu tất yếu, cậu cũng quá yếu rồi.”

Giang Li nhìn thoáng qua cánh tay rắn chắc của Đồng Diệc, thầm chấp nhận gật đầu, cô không chỉ phải rèn luyện thân thể thật tốt, còn muốn học một ít thuật phòng thân thông dụng để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Hai người sóng vai đi được một đoạn, Đồng Diệc đột nhiên hỏi: “Vừa rồi Thẩm Miên cố tình ngáng chân cậu đấy, cậu định cứ thế bỏ qua sao?”

Giang Li sửng sốt, hỏi: “Cậu nhìn thấy cậu ta cố ý gạt chân tôi à?”

Đồng Diệc gật đầu, “Tôi cho rằng cậu sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt.”

Giang Li nhịn không được cười, “Vậy đúng là cậu rất hiểu tôi đấy.”

Vừa rồi cô cũng không thấy rõ là ai ngáng chân, tuy có suy đoán người kia là Thẩm Miên, nhưng bởi vì không có chứng cứ nên cô chỉ có thể tạm thời trì hoãn chuyện này đã.

Đồng Diệc duỗi tay chỉ hướng cameras, “Kỳ thật vừa rồi cậu có thể gây sự với giáo viên giám thị, sau đó tìm Lý Diêm Vương mở lại cam, như vậy cũng có thể thuận tiện xin phúc khảo.”

Giang Li lắc đầu, “Tôi lo trường học vì giữ gìn danh dự sẽ nói là cameras hỏng rồi.”

Đồng Diệc khẽ cười một tiếng, “Đó là cậu suy nghĩ nhiều thôi, Lý Diêm Vương từ trước đến nay ghét ác như thù, trong mắt ông ấy căn bản không chấp nhận được một hạt cát.”

Giang Li ngước mắt nhìn Đồng Diệc, “Cảm ơn cậu đã nói cho tôi những điều này.”

Đồng Diệc nhún vai, không sao cả nói: “Cũng chả phải việc gì to tát cả.”

Cậu đặc biệt chăm sóc Giang Li có một phần nguyên nhân rất lớn là bởi vì Phong tam gia, Giang Li là cháu gái ruột của Phong tam gia, thỉnh thoảng hắn có thể ở trên người Giang Li nhìn thấy bóng dáng Phong tam gia.

Cảnh tượng Đồng Diệc cùng Giang Li sóng vai đi dọc theo sân thể dục hấp dẫn không ít tầm mắt học sinh, trong đó tất nhiên bao gồm cả Giang Nhược cùng Thẩm Miên.

Tố chất thân thể Giang Nhược không tốt lắm cho nên xin miễn thi thể chất, nhưng cô ta vẫn tới trường thi, đưa nước cổ vũ cho mấy bạn học ngày thường có quan hệ tốt.

Thẩm Miên nhìn bóng dáng Giang Li cùng Đồng Diệc, khinh thường bĩu môi, “Cũng không biết đứa cô nhi kia cho Đồng Diệc ăn bùa mê thuốc lú gì, Đồng Diệc thế mà còn đưa nước cho cô ta.”

Nghe xong Thẩm Miên nói, ánh mắt Giang Nhược rõ ràng trở nên tối sầm.

Đồng Diệc là lưu manh, nhưng cũng đã từng là thiên tài, hiện giờ cậu ấy kiệt ngạo khó thuần, gần như không phản ứng gì với các bạn cùng lớp, nhưng hắn cố tình đối tốt với Giang Li như vậy, còn hoàn toàn không kiêng dè bất kỳ ai cả.

Giang Li…… Thật sự đặc biệt đến vậy sao?

Thấy Giang Nhược phát ngốc, Thẩm Miên nhẹ nhàng kéo ống tay áo cô ta, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi lúc chạy mình cố ý chen chân vào ngáng chân đứa cô nhi kia đó, bây giờ cô ta phỏng chừng đang buồn bực không lấy được điểm tối đa ha!”

Biểu tình Giang Nhược lập tức thay đổi, “Cậu…… cậu vừa rồi là cố ý ngáng chân cậu ấy?”

Thẩm Miên đắc ý dào dạt gật đầu, “Đúng vậy! Đáng tiếc không làm cô ta ngã thành chó ăn phân được, hơi đáng tiếc.”

Giang Nhược chau mày, “Cậu không nên làm như vậy, nếu như bị phát hiện thì cậu sẽ bị xử phạt.”

Thẩm Miên một bộ không cho là đúng, “Nhưng căn bản là cô ta không phát hiện nha, nói không chừng còn cảm thấy mình vận khí kém ấy chứ.”

“Nhưng trên sân thể dục có camera giám sát, nếu cô ấy đi phòng điều khiển xem lại thì cậu xong rồi.” Giang Nhược vẻ mặt lo lắng.

Bị cô ta nói như vậy, Thẩm Miên cũng có chút hoảng, nhưng thực mau lại trấn định lại, “Khẳng định là cô ta không phát hiện là mình cố ý ngáng chân cô ta, bằng không cô ta không thể trấn định như vậy được.”

Phải biết rằng Giang Li là người mà ngay cả giáo viên sinh hoạt đều không sợ, nếu cô ta thật sự phát hiện cái gì, tuyệt đối sẽ làm to chuyện trước tiên để trường học xử phạt mình, sau đó xin phúc khảo.

Giang Nhược thở dài, “Vì để ngừa vạn nhất thì cậu vẫn nên mau chóng nghĩ cách, đi xóa đoạn camera đó đi!”

Cô ta biết chuyện này là Thẩm Miên không đúng, nhưng mà đã tạo thành hậu quả, cũng may Giang Li lấy được điểm không tồi, đối với cô ấy cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

Nhưng nếu chuyện này bị chủ nhiệm Lý biết thì Thẩm Miên tuyệt đối không thể chỉ bị trừ hai điểm, cho nên cô ta mới nhắc nhở Thẩm Miên đi xóa đoạn băng ghi lại.

Thẩm Miên gật đầu, “Vậy bây giờ chúng mình đến phòng điều khiển đi, cứ nói mình làm rớt ví tiền, giáo viên khẳng định sẽ cho chúng ta từ từ xem lại đoạn ghi hình, đến lúc đó chúng ta tìm cơ hội xóa đoạn lúc đó đi.”

Giang Nhược lại do dự nói: “Nhưng mà mình muốn đi tìm anh trai mình, lúc trước đã hẹn nhau rồi.”

“Được rồi, vậy mình đi một mình vậy.” Thẩm Miên rầu rĩ không vui.

Chỉ cần xóa được đoạn ghi hình kia, cho dù Giang Li phản ứng lại được thì cũng là chết không đối chứng.