Tổng Đốc Độc Đoán Và Tiểu Liêu Thê Của Anh Ấy

Chương 17

Mục Kiêu không trả lời cô, trực tiếp đi ra ngoài.

Trần Nhiễm Nhiễm không nhịn được chu cái miệng nhỏ nhắn lên, ánh mắt nhỏ nhắn có chút oán niệm nhìn bóng lưng vĩ ngạn của anh, phất phất tay.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô rung lên.

Cô lấy ra xem, là tin nhắn tổng biên tập Z gửi tới:

"Bản thảo đợi lát nữa xem, thứ hai nhớ nộp "

"Lại thúc giục bản thảo." Trần Nhiễm Nhiễm miệng cằn nhằn, vẫn là đánh ra văn tự trả lời: "Tổng biên tập yên tâm, tôi nhất định sẽ đem bản thảo đúng giờ giao cho "

Mục Kiêu ngồi trong xe nhìn lời hứa như vậy, mày kiếm nhíu lại:

"Nếu không"

" Người này, sao lại thích từ này như vậy chứ? "Trần Nhiễm Nhiễm lẩm bẩm châm chọc, cô thoáng nghĩ một chút, trả lời:

" Nếu không tôi thắp đèn Dạ Kiêu,làm việc suốt đêm để kịp nộp bản thảo! "

Mục Kiêu: "......

Không ngờ lúc này lại nhận được tin nhắn của Trần Nhiễm Nhiễm:

"nếu không như vậy, tổng biên đại nhân, hôm nay đến tuần sau thứ hai còn có 5 ngày, một ngày 4000 chữ mà thôi, ta không thành vấn đề "

"nếu như ta giao không ra bản thảo, ta mỗi ngày phát cho ngươi năm trăm khối tiền lì xì thế nào? "

"Cái này cậu luôn tin tưởng quyết tâm giao bản thảo của tôi chứ?"

" gần đây tiền của ta tiền bị mẹ ta thu, tiền nhuận bút thẻ cũng bị trừ, ta hiện tại rất nghèo đâu đáng thương,đáng thương"

Năm trăm đồng là tất cả tài sản của tôi!

Trần Nhiễm Nhiễm vẫn không quên gửi ảnh chụp màn hình trang tiền lẻ wechat cho tổng biên tập Z - Mục Kiêu, còn nói:

" xem, tôi chỉ có năm trăm tệ , nếu anh giám sát tôi, tôi sẽ động lực phi thường mà viết thật tốt! "

Mục Kiêu nhíu mày, trả lời: "Được"

Trần Nhiễm Nhiễm nhìn thấy một chữ " được " , liền vui vẻ mà nhảy lên, lập tức gửi một tin " Cảm ơn " biểu tình bao về sau, tắt điện thoại di động, trở về trong biệt thự.

Cô gọi những người hầu của biệt thự và quản gia Điền,thím Tiền tới, sau đó cười nói với họ: "Chào mọi người! "

" Chào phu nhân ! " Mọi người cùng đồng thanh chào.

Trần Nhiễm Nhiễm cười nói với họ: "Tôi muốn tìm hiểu một chút về thói quen ăn uống sinh hoạt thường ngày của Mục tiên sinh, hòa nhập sâu sắc vào cuộc sống của anh ấy. "

Đám người Điền quản gia nghe xong, tất cả đều kích động không thôi, vỗ tay thật mạnh.

Anh ấy đặc biệt thích ăn cơm nhà , phiền mọi người dạy tôi, tôi học được cách nấu cho cậu ấy ăn.

Phu nhân thật cố gắng!

Phu nhân đối với tiên sinh thật tốt a!

Phu nhân vất vả rồi!

Trần Nhiễm Nhiễm cười nhìn bọn họ: "bây giờ , chúng ta bắt đầu đi, thừa dịp hắn đi công tác hai ngày này, ta tối thiểu phải học được một món ăn, chờ hắn trở về sau, làm cho hắn ăn."

Mọi người mãnh liệt gật đầu.