Sau Khi Bị Đám Quỷ Quái Khủng Bố Nghe Thấy Tiếng Lòng

Phó Bản 1 - Chương 25

Một đám người bèn cùng nhau đi đến nhà trưởng thôn, hoàng hôn dần buông xuống, ánh hoàng hôn lại nhuộm đỏ cả bầu trời, không biết từ lúc nào trong thung lũng lại nổi lên một màn sương mù, người dân trong thôn cũng biến mất không thấy đâu, trong không khí mang theo hơi lạnh, chỉ có trước cửa nhà trưởng thôn ở phía xa xa vẫn còn treo chiếc đèn l*иg đỏ rực kia.

Đứng trước cửa, người mặt sẹo tiến lên gõ cửa.

Nhưng lần này cánh cửa lại không mở ra nhanh như vậy, sau một lúc lâu, bên trong mới chậm rãi truyền đến tiếng nói: "Ai vậy?"

"Cọt kẹt"

Cánh cửa ọp ẹp được mở ra, khuôn mặt gầy gò, khắc khổ của trưởng thôn xuất hiện trước mặt mọi người, điều duy nhất khác biệt là sắc mặt của ông ta dường như u ám hơn so với hôm qua, đặc biệt là khi nhìn thấy Giản Việt ở phía sau, ánh mắt ông ta lóe lên sát khí!!

Giản Việt nhướng mày.

Xem ra quả phụ Lý đã đến rồi, số tiền dưới đáy lu nước chắc đã bị lấy đi rồi.

Trưởng thôn bực bội nói: "Mấy người đến làm gì?"

Người mặt sẹo rất lịch sự nói: "Chúng tôi muốn đến mua đèn l*иg."

Nhắc đến chuyện mua đèn l*иg, sắc mặt của trưởng thôn mới dễ nhìn hơn một chút, đôi mắt ông ta sáng lên, đảo một vòng, cười một cách âm trầm, nghiêng người sang một bên nói: "Vào đi."

Mọi người bèn lần lượt bước vào nhà.

Trưởng thôn nói: "Mua đèn l*иg cũng được, cần phải trả tiền, một người 500!"

Mọi người ban đầu cứ tưởng lần này đã chuẩn bị kỹ càng rồi, cho nên ai cũng mang theo tiền, nhưng không ngờ lại không chuẩn bị đầy đủ, ai có thể ngờ một cái đèn l*иg rách nát lại muốn 500 tệ?

Sắc mặt các thành viên trong đội khảo cổ đều thay đổi.

Nhưng sau khi trải qua sự việc tối hôm qua, họ căn bản không dám không mua.

Ôn Ngọc xinh đẹp dễ nhìn, cô lên tiếng thăm dò trước: "Trưởng thôn, có thể bớt chút đỉnh được không, chúng tôi đều là người từ nơi khác đến, kiếm miếng cơm cũng không dễ dàng..."

Trưởng thôn không kiên nhẫn nói: "Ai dễ dàng, tôi thức khuya dậy sớm làm đèn l*иg dễ dàng sao, các người muốn mua thì mua, không mua thì cút ra ngoài!"

Sắc mặt Ôn Ngọc cũng thay đổi, có chút khó coi, chắc là không ngờ ông già trưởng thôn này lại tham lam đến mức độ này, nhưng cô là người rất biết co biết duỗi, liền gật đầu nói: "Được, chúng tôi mua."

Mọi người đều tiến lên trả tiền, lúc này chỉ còn lại mỗi Giản Việt là chưa mua.

Thế nhưng.

Ngay khi Giản Việt bước tới, ánh mắt trưởng thôn lại nhìn chằm chằm vào cậu, đôi mắt ấy mang theo ác ý không hề che giấu, cười lạnh một tiếng nói: "Cậu, phải trả gấp ba!"

Lời vừa dứt, mọi người đều kinh ngạc.

Ngay cả khán giả trong phòng livestream cũng kinh ngạc:

"Ông già này ra giá trên trời."

"Chắc là đang trả thù chuyện hôm qua!"

"Ông ta thật sự là đang chèn ép người khác!"

Trưởng thôn hôm nay dám ra giá như vậy, thứ nhất là chắc chắn rằng những người chơi đã biết tầm quan trọng của đèn l*иg nên nhất định không dám không mua, thứ hai là vì số tiền riêng giấu dưới lu nước của ông ta đã hết sạch!

Là người gây ra toàn bộ sự việc!

Ông ta đương nhiên phải tìm Giản Việt gây sự rồi!!

Dưới ánh mắt hung ác của trưởng thôn, Giản Việt khẽ cười, cậu nói: "Được, nhưng tôi nghĩ, nếu ngài ra giá cao như vậy, tôi kiểm tra xem đèn l*иg tốt hay xấu cũng là chuyện bình thường, tôi bỏ ra nhiều tiền như vậy, chắc sẽ không mua phải đèn l*иg hỏng về chứ, ngài nói xem có đúng không?"

Nếu là trước đây, trưởng thôn tuyệt đối không thể đồng ý yêu cầu này.

Nhưng bây giờ, trưởng thôn thật sự rất muốn trả thù!

Vì vậy trưởng thôn nhượng bộ nói: "Nhanh lên, xem xong thì cút nhanh!"

Giản Việt liền chậm rãi đi đến trước giá để đèn l*иg, từng chiếc đèn l*иg được đặt trên đó, cậu cầm một chiếc lên xem xét tỉ mỉ, mùi hương quen thuộc truyền đến, cậu chắc chắn, chiếc đèn l*иg hôm qua không phải là ngẫu nhiên, là đèn dầu mỡ người.

Cậu đã từng gặp trường hợp này trong một vụ án.

Kẻ bạo hành vì muốn phân xác, sau khi gϊếŧ vợ đã đem đi nấu thành dầu để dành, lúc đó khi cậu mở cửa phòng bếp ra, ngửi thấy chính là mùi này, không ngờ, mấy năm sau, cậu lại một lần nữa ngửi thấy mùi này trong chiếc đèn l*иg này.

Đặt chiếc đèn l*иg trong tay xuống.

Giản Việt lại cầm những chiếc đèn l*иg khác lên xem, sau đó xác định, tất cả đều là đèn dầu mỡ người.

Trưởng thôn thấy động tác cậu chậm chạp như vậy, có chút không kiên nhẫn thúc giục: "Xem xong chưa, đèn l*иg của tôi đều là đèn l*иg đỏ làm thuần thủ công, ra ngoài cậu không mua được đâu!"

Giản Việt / Khán giả trong phòng livestream: "..."

Thật là thuần thủ công.

Dưới ánh mắt không kiên nhẫn của trưởng thôn, Giản Việt cuối cùng cũng lên tiếng: "Xem xong rồi."

Trưởng thôn mừng rỡ, bàn tay đặt bên hông thậm chí còn xoa xoa, cho thấy tâm trạng lúc này có chút không kìm nén được, đôi mắt tinh ranh lóe lên tia tính toán, ông ta đã đợi cả ngày, dường như cuối cùng cũng trả thù được cho ngày hôm qua, bây giờ ông ta sẽ tống tiền một khoản lớn!

"Nhìn rõ chưa?" Trưởng thôn khẽ hừ một tiếng nói: "Vậy muốn mua cái nào?"

"Ồ." Giản Việt chậm rãi hạ chiếc đèn l*иg trong tay xuống, mỉm cười với trưởng thôn: "Tôi không mua."

"..."