Nói xong, giơ ngón tay lên.
“Nếu không có gì bất ngờ, tương lai của ông… e rằng chỉ có thể trôi qua ở trong lao ngục.”
“... Yêu nữ nhà cô, đừng nói bậy bạ nữa!”
Huyền Linh đạo nhân thổi râu trừng mắt nói xong, cửa nhà phía sau lại đột nhiên bị đẩy ra, một đám người mặc thường phục vọt vào cửa nhà ông ta, trực tiếp đè ông ta xuống.
“Mấy hôm trước chúng tôi nhận được báo cáo, nói ở đây có một đạo sĩ giả cả ngày giả danh lừa bịp, mời anh đi theo chúng tôi một chuyến!"
Sau khi người bị mang đi, cư dân mạng trong phòng livestream đều xem đến choáng váng.
[Không phải.... Thật sự là đạo sĩ giả sao?]
[Báo ứng tới quá nhanh!]
[Nếu thật sự lừa nhiều tiền như vậy, không có mấy chục năm thì cũng không ra được đâu!]
[Chủ phòng tính toán chuẩn quá rồi!]
Lúc này Khương Chi mới cười nhạt sửa lại tên phòng livestream.
“Được rồi, hiện tại còn dư hai quẻ, còn ai muốn kết nối không?]
Diệp Kỳ Thụy tràn ngập sùng bái mà tiếp tục xem livestream của cô, trong lúc đó lại quẹt không ít quà.
Bởi vì Diệp Tam thiếu vẫn ngồi xổm trong phòng livestream của cô, tương đương với chuyện tự động dẫn lưu lương cho cô, nhân số xem đã tăng lên không ngừng.
Mọi người đều tò mò, rốt cuộc thì chủ phòng này có năng lực gì, lại khiến cho Diệp Tam thiếu đại danh đỉnh đỉnh ra sức ủng hộ như vậy?
“Xin chào, cô gái!” Sau đó không lâu, một phụ nữ trung niên tên là ‘Hương thơm hoa lan’ đã kết nối video với Khương Chi, "Tôi muốn cô giúp đỡ tính toán nhân duyên cho con trai của tôi!”
Khương Chi: "Có ảnh không?”
“Có có!” Dì đứng dậy tìm một khung ảnh, thở dài trước ống kính: "Không giấu gì cô, con trai tôi cũng đã sắp ba mươi rồi, nhưng mấy năm nay vẫn không tìm được đối tượng, tôi thật sự sốt ruột thay cho nó!”
Cư dân mạng bình luận: [Gần ba mươi mà chưa từng tìm đối tượng? Không thể nào? Kỳ lạ như vậy sao?]
Khương Chi nhìn thanh niên thanh tú trong ảnh, nháy mắt mấy cái.
“Cho nên dì muốn biết, tương lai con trai dì có nhân duyên hay không sao?”
Dì gật đầu: "Đúng vậy!”
Khương Chi đột nhiên nhếch môi.
“Dì à, con trai dì không chỉ tìm được người mình yêu, hơn nữa... còn là một mối nhân duyên rất tốt.”
“Thật vậy sao? Cô nói như vậy, tôi đây cũng rất vui mừng!”
“Chỉ là mối nhân duyên này, có lẽ sẽ không giống như dì nghĩ." Cô nói chậm lại.
“Bởi vì con trai dì thích đàn ông.”
Dì trong video nhất thời ngây ngẩn cả người.
Bao gồm cả cư dân mạng trong phòng livestream cũng điên cuồng gửi bình luận.
[Thì ra là như vậy, xem ra người anh em này vẫn chưa come out với người nhà!]
[Lại thích đàn ông, thật ghê tởm!]
Bất quá cũng có không ít nữ cư dân mạng phản bác: [Thích đồng tính thì sao? Tình yêu không phân biệt giới tính! Chỉ cần là tình yêu, thì đáng để tôn trọng!]
[Đúng vậy, đã là năm nào rồi, còn có loại kỳ thị này nữa!]
Sau khi ‘Hương thơm hoa lan’ phản ứng lại, hít sâu một hơi: "... Cô gái, cô xác định không tính sai chứ?”
Là một người mẹ, cho tới bây giờ bà cũng không biết chuyện này!
Khương Chi không giải thích, chỉ chậm rãi nói:
"Con trai dì tên là Ngô Tĩnh, năm nay 28 tuổi, là nhà phát triển phần mềm của một công ty công nghệ. Lúc 6 tuổi anh ta bị sốt cao, suýt chút nữa bị hỏng não, cũng may sau khi lớn lên vẫn rất thông minh, thành tích xuất sắc, luôn là niềm tự hào của dì. Mà dì là một người mẹ đơn thân, ly hôn 20 năm trước, sau đó một mình nuôi nấng con trai lớn lên."
“Dì nói nói, tôi tính đúng không?”
Vẻ mặt của ‘Hương thơm hoa lan’ kinh ngạc: "... Đúng, quả thật là như vậy!”
Tiểu cô nương này, thật đúng là thần!
Khương Chi tiếp tục nói: "Tôi nghĩ thực ra dì cũng hiểu được, tại sao con trai lại không nói với dì!”
“Trên thực tế, một năm trước anh ta đã gặp được người mình thích, cũng đã tiến vào một mối nhân duyên tốt, chỉ là dì không biết mà thôi.”
Bình luận: [Chủ phòng này dám nói quá rồi! Đây chính là trực tiếp công khai thay người anh em kia rồi!]
[Dì này xem ra là không chấp nhận được rồi!]
Nhìn thoáng qua khu bình luận, khóe miệng Khương Chi khẽ nhếch lên.
Nếu đối phương thật sự không thể tiếp nhận, cô sẽ không nói ra.
Chính là bởi vì biết kết quả, nên mới có thể thẳng thắn như vậy.
Quả nhiên, chỉ thấy ‘Hương thơm hoa lan’ trầm mặc một lát, cuối cùng nhắm mắt lại, thở dài một tiếng.
“... Ài! Nếu là mối nhân duyên tốt, vậy thì cứ theo nó đi!”
“Chỉ cần nó hạnh phúc là tốt rồi!”
Cư dân mạng vừa rồi còn nghi ngờ trong nháy mắt đã bị vả mặt.
[Đậu má, thật sự đã tiếp nhận rồi!]
[Tình thương của mẹ thật vĩ đại!]
“Tuy rằng vạn vật chú trọng âm dương điều hòa, nhưng rất nhiều chuyện, vẫn phải xem duyên phận." Giọng Khương Chi trong trẻo nhu hòa, khiến cho người ta nghe thấy không khỏi thư thái hơn.
Sau khi livestream, Diệp Kỳ Thụy đột nhiên gửi tin nhắn riêng cho cô.
“Khương đại sư, thêm wechat đi!”
Nhìn vào chi phiếu tám triệu Diệp gia đưa, cô đồng ý.
Sau khi thêm bạn tốt, Diệp Kỳ Thụy cực kỳ vui vẻ.
“Đúng rồi, Khương đại sư, cô đã gặp Lục Tư Thần chưa?”
“Ai?" Cô căn bản không biết người này.
Diệp Kỳ Thụy vô cùng kinh ngạc: "Cô không biết sao? Anh ta vừa dọn đến chỗ các cô!”
Khương Chi đột nhiên nhớ tới người đàn ông đã nhìn thoáng qua không lâu trước kia, chẳng lẽ là anh ta?
Diệp Kỳ Thụy tiếp tục lắm chuyện: "Đó là một nhân vật lớn từ Đế đô tới, ít nhất trước đây là... nhưng từ khi bị tai nạn xe cộ không đứng dậy nổi... nghe nói là được đưa tới đây nghỉ ngơi, cũng không biết định ở lại Ninh Thành chúng ta bao lâu!"
“À." Cô phản ứng bình thường, "Biết rồi.”
Diệp Kỳ Thụy lại hấp tấp nói: "Đúng rồi Khương đại sư, tôi có một người bạn nghe nói về sự lợi hại của cô, cũng muốn nhờ cô giúp một việc, hôm nào gặp nhé?”
“Được." Khương Chi nhanh chóng đồng ý.
Vì đạt được càng nhiều công đức và lực lượng tín ngưỡng, cô cũng không có đạo lý từ chối.
……
Lúc ban đêm, con mèo đen nhỏ am hiểu lạt mềm buộc chặt kia cũng không xuất hiện.
Khương Chi đành phải ra cửa một chuyến, thuận tiện tản bộ.
Bên ngoài đêm khuya yên tĩnh, cơ bản là không có bóng dáng ai cả.
Cô không sợ hãi mà đi tản bộ trên ven đường.
"Xin hỏi, có nhìn thấy một con mèo đen không?"
Nhìn thấy người phụ nữ bay qua trước mặt, cô bất thình lình mở miệng.
“....." Chị gái bị cô làm cho hoảng sợ, nghĩ thầm: Gì chứ? Cô gái này lại có thể nhìn thấy mình?!
Vô cùng khϊếp sợ, theo bản năng chỉ một phương hướng.
“Cám ơn." Khương Chi lễ phép nói xong, tiếp tục đi.
Chị gái không nhịn được mà đi theo phía sau cô: "... Cô là ai? Tại sao có thể nhìn thấy tôi?”
Khương Chi liếc mắt: "Thiên sư.”
“!" Chị gái thắng gấp một cái, sau đó nhanh chóng bay ngược về phía còn lại.
Lại là thiên sư, thật sự là quá đáng sợ rồi!
Rất nhanh, con đường này liền hoàn toàn thanh tịnh, ngay cả một bóng ma cũng không thấy nữa,
Lúc Khương Chi tìm được tiểu tử kia, nó đang thở hồng hộc ăn đồ mèo.
Ngay trong sân nhà người đàn ông vừa mới chuyển đến.
Cô đứng ở ngoài cửa lớn, chậm rãi nheo mắt lại.
“Đúng là một tra mèo…”
Rõ ràng hai lần trước gặp mặt, đều đang ở chỗ cô cọ linh khí, bây giờ lại vô tâm vô phế chạy tới nhà người khác ăn đồ hộp.
Bỗng nhiên, tiếng xe lăn giẫm trên mặt đất vang lên.
Người đàn ông xuất hiện từ trong bóng tối, khuôn mặt tuấn mỹ dưới ánh trăng chiếu rọi càng thêm trắng noãn như ngọc, giống như tự mang filter.
“Ai?”
Khương Chi lười biếng trả lời: "Chủ nhân của tra mèo này. Tôi đã thu dưỡng nó rồi, anh đừng có giành với tôi.”
“Meo meo~" Mèo đen nhìn thấy quanh thân cô tản mát ra linh khí nhàn nhạt, vô cùng tâm cơ mà chạy tới để cọ cô.
Lục Tư Thần nhìn cô, lại nhìn hộp đồ ăn dưới đất, trầm ngâm.
“Thì ra là thế.”
Anh quả thật cho rằng, con mèo này không có chủ nhân.