Kỳ thật cho dù Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan. Lâm Minh cũng không sợ, có Thần Mộng ở đó, tuy Thần Mộng đánh không lại Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng chỉ bảo vệ tốt gia đình củahawns, đưa bọn họ đi ẩn núp có lẽ không thành vấn đề.
Hiện tại Thần Vực đả thông, hơn nữa trước kia đã thông có Man Hoang địa hình phức tạp, còn có vũ trụ thứ ba. Nhân tộc đã có ba vũ trụ có thể trốn, dùng từ thỏ khôn có ba hang là hình dung tốt nhất.
Dưới loại tình huống này. Tạo Hóa Thánh Hoàng muốn tìm ra và tiêu diệt tinh anh của Nhân tộc cũng không dễ dàng, nhưng mà Lâm Minh cũng phải nắm bắt thời gian thật nhanh, hắn cũng không muốn giao vận mệnh cho kẻ khác.
- Cảm tạ!
Lâm Minh mỉm cười, hắn xuyên qua đám thí luyện giả, tiếp tục đi ra khỏi Táng Thần Lĩnh.
Tốc độ của hắn đi rất chậm. Nhìn như tùy ý xuyên qua sương mù, nhưng mà chỉ nháy mắt hắn đã biến mất.
Mà tà vật trong Táng Thần Lĩnh vẫn phủ phục tại chỗ.
Nhìn thấy tình hình này. Tiểu đội thí luyện giả này chấn động, nhìn qua tà vật vẫn không nhúc nhích, mướt mồ hôi nói ra:
- Chúng ta đi mau!
Bọn họ nhân cơ hội này rất nhanh xuyên qua Táng Thần Lĩnh, nhưng mà tuy bọn họ hãi hùng khϊếp vía, nhưng mà mãi cho đến khi bọn họ ra khỏi Táng Thần Lĩnh cũng không bị tà vật công kích.
Thẳng đến khi tiểu đội đi ra, bọn họ mới biết được, bọn họ trải nghiệm trong Uổng Tử Cốc quá khinh khủng.
Kỳ cảnh trong Táng Thần Lĩnh nhanh chóng truyền lưu ra nhiều phiên bản, truyền ra khắp đại hoang.
Nhưng mà bởi vì suy đoán quá nhiều, truyền lưu phiên bản khác nhau, mặc dù có người nói rất tiếp cận sự thật cũng khó có người tin, dù sao nghe qua đã không tưởng tượng nổi, do ít người nói càng thiếu sức thuyết phục.
Chậm rãi, chuyện xảy ra trong Uổng Tử Cốc diễn biến thành truyền thuyết thuần túy.
...
Tu La Hải, thí luyện cuối cùng.
Lâm Minh đứng yên trong tinh không, ở trước mặt hắn có hai người, bọn họ là thủ hộ giả thí luyện cuối cùng Tu La Lộ, cũng là tôi tớ phục vụ chủ nhân Tu La Lộ nhiều thế hệ -- Triệt và Mặc.
- Ngươi định đi hắc ám thâm uyên?
Nghe được Lâm Minh quyết định, Triệt kinh ngạc, đi hắc ám thâm uyên, nơi đó quá nguy hiểm.
- Hai vị tiền bối, vãn bối quyết định muốn đi hắc ám thâm uyên là trải qua suy lâu tính kỹ, hơn nữa, vãn bối tự nhiên có phương pháp bảo vệ mình, chắc có lẽ không bị nhận ra. Vãn bối lần này tới đây là muốn xác nhận một chuyện, có quan hệ tới bí mật thâm uyên cùng thâm uyên ác ma.
Lâm Minh nói như vậy, hai người người trầm mặc, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện.
Lâm Minh tiếp tục nói:
- Vốn vãn bối nghĩ tới, hắc ám thâm uyên cùng di tích thái cổ giới có thể là cửa ra vào thế giới khác, Tam Thập Tam Thiên không phải thế giới duy nhất, nhưng mà về sau vãn bối đạt được một ít tin tức, dường như hắc ám thâm uyên là trước cả thời đại viễn cổ, cũng chính là trăm tỷ năm trước hoặc lâu hơn đã xuất hiện? Không biết đúng hay không?
Nghe Lâm Minh nói thế, sắc mặt hai ngươi động dung, bọn họ liếc nhau, Triệt mở miệng nói:
- Về hắc ám thâm uyên, chúng ta biết rõ cũng chỉ là một ít suy đoán, là năm đó tôn chủ đại nhân miêu tả trong bản chép tay, chúng có khả năng thật sự tồn tại hơn trăm tỷ năm trở lên.
- Ân. . . Quả là thế, hạo kiếp vũ trụ mười tỷ năm trước cũng là thái cổ chư tộc giao thủ với thâm uyên ác ma?
Lâm Minh mở miệng hỏi thăm, về điểm này kỳ thật rất nhiều dấu vết để lại cũng đã chứng minh là đúng, cũng không khó đoán được, hơn nữa trí nhớ của hoang cũng chứng minh điểm này là đúng.
- Không sai! Trận chiến mười tỷ năm trước có không biết bao nhiêu thần vương vẫn lạc, bao nhiêu chủng tộc diệt sạch, có vũ trụ dứt khoát biến thành man hoang, so sánh với trước đại kiếp nạn mười tỷ năm trước, Nhân tộc cùng Thánh tộc hiện tại chiến đấu chỉ là trò trẻ con.
- Quả nhiên. . . Nhưng mà dường như trăm tỷ năm trước, vũ trụ này cũng bộc phát kiếp nạn đáng sợ hơn? So sánh với nó, cho dù là thâm uyên ác ma đại chiến với trí tuệ tính mạng mười tỷ năm trước cũng chỉ là một chuyện nhỏ a?
Lâm Minh trầm ngâm một lúc, đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, đây cũng là thứ hắn đạt được trong trí nhớ hoang hồn.
Bởi vì không thể hoàn toàn xác định, cho nên mới hỏi thăm hai lão giả.
Nghe được Lâm Minh nói như vậy, hai lão giả rõ ràng sững sờ, dường như hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Minh sẽ hỏi ra vấn đề này.
Bọn họ liếc nhau, trầm giọng nói:
- Chuyện trăm tỷ năm trước đã quá xa xưa, đã lâu đến đáng sợ, cơ hồ không cách nào ngược dòng tìm hiểu, tôn chủ đại nhân cũng chỉ có một ít phỏng đoán, dường như di tích thái cổ giới và hắc ám thâm uyên chính là hình thành trong đại chiến đó... Tôn chủ đại nhân gọi đại kiếp nạn này chính là -- đại phá diệt!
- Quả nhiên. . .
Hâm Minh hít sâu một hơi.
Kỳ thật hắn đã sớm nghe qua luận chúng này rồi, cho rằng vĩnh sinh làm trái pháp tắc thiên đạo, cho ra lý do chính là vạn vật đều có sinh tử, núi có thể vỡ tan, sông sẽ khô, nhật nguyệt tinh thần sẽ vẫn lạc, đại thế giới cũng sẽ sụp đổ, không có gì có thể chống lại thời gian.
Như vậy Tam Thập Tam Thiên thì sao? Có thể có ngày hủy diệt hay không?
Nếu thật là như vậy, đây mới thực sự là đại kiếp nạn đáng sợ, tất cả trật tự, tất cả quy tắc, tất cả tính mạng đều không tồn tại.
Lâm Minh biết rõ ma phương, tử tạp, Hồng Mông linh châu ba kiện chí bảo có khả năng là hạt giống ba đại vũ trụ.
Nếu đại vũ trụ cũng có hạt giống, vậy ý nghĩa vụ trụ cũng có ra đời.
Có sinh ra đời, tự nhiên có hủy diệt, đây là nhân quả.
Thời điểm này Mặc mở miệng nói ra:
- Tôn chủ đại nhân hoài nghi, hắc ám thâm uyên cùng di tích thái cổ giới chính là một phiến thế giới vào trăm tỷ năm trước, sau khi Tam Thập Tam Thiên đại phá diệt sinh ra, về phần thế giới này vì cái gì bị hủy diệt thì không rõ.
- Mà thâm uyên ác ma, cũng có thể là tính mạng tồn tại vào trăm tỷ năm trước, chúng vẫn kéo dài trong hắc ám thâm uyên, vốn hắc ám thâm uyên có ngăn cách với Tam Thập Tam Thiên, nhưng mà về sau không biết là nguyên nhân dì, cho nên bộc phát đại chiến vào mười tỷ năm trước.
- Những chuyện này chỉ là tôn chủ đại nhân suy đoán mà thôi...
Mặc nói ra một câu này, kỳ thật cho dù thâm uyên ác ma rốt cuộc có lai lịch gì, có một điểm không cần hoài nghi, thâm uyên ác ma chính là tử địch sinh mạng trí tuệ trong Tam Thập Tam Thiên.
Trong Mặc và Triệt câu thông, Lâm Minh xác minh trí nhớ của hoang hồn, chậm rãi Lâm Minh chính minh tất cả suy đoán của mình là đúng, có quan hệ tới đại kiếp nạn mười tỷ năm trước là đại chiến với thâm uyên.
Mười tỷ năm trước hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên chính là thời gian thán thức thần tường biến mất..
Chủ nhân Tu La Lộ tính cả Hắc Ám Quân Vương đã dùng thủ đoạn thông thiên đúc thành vĩnh hằng chi bích, phong kín hắc ám thâm uyên, đoạn tuyệt nơi ra vào của thâm uyên ác ma, lại chém gϊếŧ thâm uyên ác ma khác.
Lúc này mới chấm dứt đại kiếp nạn.