Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1614: Treo giải thưởng một tỷ

Chương 1614: Treo giải thưởng một tỷ

Minh Dương chân nhân hơi kiểm tra tổn thất, hai cái trận pháp giá trị ba ngàn vạn nổ tung, ba cái giá trị một ngàn vạn nổ tung.

Trừ chuyện đó ra tổn thất nhiều dụng cụ, cùng không ít tài liệu trân quý!

Những tổn thất này làm cho Minh Dương chân nhân tim như đổ máu!

Đã qua một năm, Tinh Cực thánh địa vẫn lâm vào chiến tranh, tốn hao nhiều tài nguyên, hiện tại tài nguyên của thánh địa phân phối giật gấu vá vai, nghèo rớt dái.

Kết quả trong nháy mắt lại tổn thất một ức điểm tích lũy, nếu một ức điểm tích lũy này đổi thành thần văn phù, có thể chuyển hóa thành bao nhiêu chiến lực nha!

Hơn nữa trận pháp bị phá hủy là Minh Dương chân nhân chủ đạo, hắn cũng lập nhiều cam đoan với phó cung chủ, nhất định phải phá giải ra thần văn phù này, nếu không cam nguyện bị phạt.

Tiếp theo là tìm người, phân phối tài nguyên, trưng dụng thất phẩm thần văn thất, đều là Minh Dương chân nhân một tay xử lý.

Hắn vốn nghĩ nên làm ra chút công lao, ôm theo đại công, hắn cung xnhanaj chỗ tốt trong nhiệm vụ này, lại không nghĩ tới bây giờ biến thành như thế.

Nếu như thần văn phù phá giải không được, còn tổn thất lớn như vậy, hắn căn bản không đảm đương nổi trọng tội này.

Nghĩ tới những chuyện này, Minh Dương chân nhân sắc mặt như màu gan heo, hắn nhìn về phía Dật Lưu, hận không thể bóp chết kẻ ngu xuẩn này!

- Dật Lưu... Đây là như lời ngươi nói, không có phù văn ngươi không giải được! Trận pháp giá trị một ức đã bị ngươi hủy rồi!

Minh Dương chân nhân cưỡng chế lửa giận trong lòng, hắn còn không dám vạch mặt với Dật Lưu, một là thực lực căn cơ của Dật Lưu rất mạnh, thứ hai, hắn còn trông cậy vào Dật Lưu vãn hồi cục diện. Tuy hắn không ôm hy vọng Dật Lưu phá giải Hủy Diệt Thiên Hỏa Phù, nhưng vào lúc này buông tha đi. Hắn nhất định sẽ lãnh tội, mà vạn nhất Dật Lưu có thể lấy được tiến triển gì đó, còn có thể tìm được công bù tội.

Nhìn thấy ánh mắt Minh Dương chân nhân bất thiện, Dật Lưu mặt như sương lạnh, nói:

- Ánh mắt của ngươi là ý gì? Tổn thất của ta còn lớn hơn các ngươi! Lúc này trận bàn của ta bị hủy bốn cái rồi.

- Nhưng mà tất cả thí nghiệm đều là ngươi chủ đạo!

Minh Dương chân nhân càng ngày càng giận.

- Đúng vậy, là ta chủ đạo, nhưng mà ngươi gọi ta tới!

Dật Lưu giọng nói băng hàn, một bước cũng không nhường.

- Đừng tranh giành!

Đúng vào lúc này sư thúc của Minh Dương chân nhân mở miệng.

Hắn có địa vị cao nhất ở đây.

- Dật Lưu, ngươi có khả năng phá giải thần văn phù này hay không?

Vị sư thúc này cũng biết chuyện nghiêm trọng, tại Tinh Cực Thiên Cung, tự nhiên có tranh đấu quyền lợi. Không biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào vị trí quản sự béo bở của Minh Dương chân nhân đấy! Đây là nơi rất giàu có.

Bởi vì chuyện hôm nay, hắn thậm chí có khả năng bị mất chức. Bởi vì trong Tinh Cực Thiên Cung có một nhóm người đang chủ đạo tăng giá với Lâm Minh, nhờ hắn chế tác thần văn phù.

- Không biết... Nếu như có thể phá giải Tu La Thiên Đạo và vấn đề dung hợp phù văn thật nhỏ, có lẽ còn có thể thành công...

Dật Lưu trầm giọng nói ra. Hắn không biết vừa rồi sai ở đâu, vì cái gì đường vân Tu La Thiên Đạo pháp tắc lại sinh ra nổ tung mạnh thế.

- Ta sẽ không nhắc lại chuyện trận pháp và cung cấp tài liệu!

Đúng vào lúc này, Minh Dương chân nhân lạnh như băng nói ra.

Dật Lưu cười lạnh một tiếng, nói:

- Ta đây không hầu hạ.

Hai người đối chọi gay gắt, Minh Dương chân nhân nhướng mày, nếu như hắn tiếp tục cung cấp tài liệu, như vậy sẽ đánh bạc càng lớn, một khi thua... Minh Dương chân nhân sẽ không nghĩ nổi hậu quả.

Hắn xin giúp đỡ nhìn qua sư thúc.

Sư thúc của hắn chủ ý bất định, hắn có chút trầm ngâm, lại nói:

- Trước nếm thử phá giải đi, tận lực không nên thí nghiệm, cho dù thí nghiệm cũng không nên dùng trận pháp quá đắt đỏ.

...

Lúc này tại Thần Văn Sư công hội.

Lâm Minh trải qua khỏa thí xong, có rất nhiều Thần Văn Sư tranh nhau mua sắm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù.

Giá cả tăng lên cao.

Cuối cùng định giá chín mươi vạn điểm tích lũy một tấm!

Giá tiền này tăng giá trị của Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù lên mức lớn nhất.

Nếu có chín mươi vạn điểm tích lũy, có thể đi mua ba trăm tấm Hủy Diệt Hỏa Phù.

Mà mua Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù cũng sử dụng được hai ba trăm lần mà thôi.

Đương nhiên uy lực của Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù còn manh hơn một chút, nhưng lại sử dụng rất linh hoạt, ba trăm tấm Hủy Diệt Hỏa Phù càng tốt hơn, ít nhất không cần bổ sung năng lượng gì.

- Lâm Minh, tiểu tử ngươi phát tài! Chín mươi vạn một tấm, ngươi một ngày làm hai ba tắm chính là hai trăm vạn nha! Ta nói... Ngươi xem phân thượng lão phu chiếu cố ngươi, có phải nên cho ta tiền lì xì không?

Sau khi giá cả thành giao, Tiết lão đầu dùng cùi chỏ đυ.ng nhẹ Lâm Minh, cười hì hì nói ra, nhiều điểm tích lũy như vậy, Tiết lão đầu nhìn qua cũng đỏ mắt.

Lâm Minh mắt trợn trắng, nói:

- Ngươi chiếu cố ta lúc nào?

Tiết lão đầu nghe xong lập tức cười mắng:

- Ngươi là bạch nhãn lang (*khinh bỉ), lúc trước đi tới khu nhiệm vụ là ta mang ngươi đi.

Tiết lão đầu nửa thật nửa đùa, Lâm Minh nghe xong thì im lặng, vậy cũng là chiếu cố hắn?

Nhưng mà hắn không chút nghi ngờ, nếu như mình thực xuất ra tiền lì xì thì lão gia hỏa này sẽ không cự tuyệt.

Hắn lắc đầu, nói ra:

- Những chuyện này, còn chưa đủ...

Tuy một ngày của Lâm Minh không chỉ làm ra một hai tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, nhưng mà hắn không thể tiêu phí hai ba năm đều chế tác Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, chỉ giá tiền này không thỏa mãn Lâm Minh.

- Còn chưa đủ, ngươi muốn bao nhiêu!

Tiết lão đầu dựng râu trừng mắt, hắn nghĩ kiếm nhiều như vậy còn không có, mà Lâm Minh còn chưa đủ.

- Ba tỷ...

Lâm Minh nói ra mấy chữ này, Tiết lão đầu nghe xong thì nội tâm trì trệ, đột nhiên hắn nhớ tới trước kia, Lâm Minh bày ra đống tài liệu tổng giá trị ba tỷ điểm tích lũy!

Tiết lão đầu vốn cho rằng Lâm Minh điên, ba tỷ hắn còn cầm không ra, mà bây giờ nhìn qua Lâm Minh thật lâu mới tìm được ba tỷ, nhưng mà một ngày tìm một hai trăm vạn thì dễ dàng.

Dựa theo tiến độ này, Lâm Minh sớm muộn cũng kiếm được ba tỷ!

Nghĩ tới đây Tiết lão đầu chỉ cảm thấy trong lòng có chút phát lạnh, Lâm Minh tiểu tử này chẳng lẽ lại đã sớm muốn thông qua phương pháp này tìm được điểm tích lũy?

Như vậy hắn cũng không tránh quá đáng sợ rồi, chuyện này chứng minh cải tiến Hủy Diệt Hỏa Phù căn bản không phải ngẫu nhiên!

- Xem ra. Ngươi phi thường muốn mua những tài liệu kia...

Tiết lão đầu cau mày nói ra.

- Đương nhiên.

Lâm Minh nhàn nhạt gật đầu.

- Mặc dù là Thần Văn Sư công hội, cũng không có toàn bộ tài liệu ngươi cần... Có chút tài liệu, cần ở bên ngoài mua, hoặc là trong thời gian ngắn...

- Chơ bảo vật sao?

Lâm Minh đột nhiên nói ra, Lâm Minh được Nguyệt Lưu Tinh dãn mới tiến vào Thần Văn Thành, mà trước khi vào Thần Văn Thành thì hắn nghe Nguyệt Lưu Tinh nhắc tới chợ bảo vật.

Đây là thịnh hội do Thần Văn Sư công hội tổ chức, mỗi ba năm tổ chức một lần, chợ bảo vật quy mô rất lớn. Đến lúc đó người cầm bảo ở các nơi của Tu La Lộ sẽ mang theo bảo vật tới giao dịch.

Trong đó một ít trân phẩm giá trên trời. Còn có đấu giá công khai. Mà đấu giá này kéo dài một tháng. Đến lúc đó sẽ bán cực phẩm đan dược, thần văn phù, tài liệu hi hữu, thậm chí thượng cổ truyền thừa. Thần thú huyết nhục, Thiên Tôn Linh Bảo, thần võ vô thượng...

Mà giá tiền trong chợ bảo vật trừ nguyên khí phù văn thông dụng ra, chính là điểm tích lũy của Thần Văn Sư công hội.

Điểm tích lũy xem như tiền thông dụng do Thần Văn Sư công hội phát hành, so với nguyên khí phù văn thông dụng của Tu La Lộ còn dùng tốt hơn.

Bởi vì điểm tích lũy tùy thời tùy khắc có thể từ chỗ Thần Văn Sư công hội hối đoái các loại trân phẩm hi hữu, mà nguyên khí phù văn chưa hẳn mua được.

Người tới tham gia chợ bảo vật, chỉ cần có thể lấy được vật phẩm có giá trị của Thần Văn Sư công hội, Thần Văn Sư công hội sẽ thu về điểm tích lũy, mà trân đấu giá có chút vật phẩm là chỉ định chỉ cần điểm tích lũy, cho nên rất nhiều võ giả tham gia chợ bảo vật đều hối đoái rất nhiều điểm tích lũy dự bị.

Lâm Minh lường trước bảo vật trên hội chợ này sẽ có vài loại tài liệu trân quý hắn cần mua.

Hiện tại cách hội chợ còn một năm, hắn phải trong một năm này tìm được nhiều tài phú. Đến lúc đó mới có thể mau được bảo vật trong hội chợ.

...

Lâm Minh bắt đầu chế tác Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, đồng thời nghiên cứu cải tiến ngũ phẩm thần văn phù, mà trong Tinh Cực thánh địa lại treo cái giá lớn.

Bọn hpj chiêu mộ hắc ám Thần Văn Sư, treo giải thưởng một tỷ điểm tích lũy phá giải Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, chỉ cần nghiên cứu ra thành quả, Tinh Cực thánh địa sẽ cộng hưởng thành quả với hắc ám Thần Văn Sư, hơn nữa cấp cho hắc ám Thần Văn Sư ban thưởng lớn.

Đương nhiên treo giải thưởng này không thể lộ ra ngoài sáng, chỉ phát ra trong giới hắc ám Thần Văn Sư, mặc dù những Thần Văn Sư của Thần Văn Sư công hội và hắc ám Thần Văn Sư cũng có liên quan nhất định, vì vậy tin tức này cũng thông qua đủ loại con đường bị Thần Văn Sư công biết được.

- Phá giải Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù? Tinh Cực thánh địa này đủ xấu hổ a.

Tại thần văn công hội, có Thần Văn Sư nghe tin tức này thì trào phúng, cho dù nói như thế nào, ăn cắp thành quả của người khác đều là chuyện giới thần văn thuật khinh bỉ.

- Hắc! Liên quan đến chiến tranh hưng suy tông môn bọn họ, da mặt có là cái gì, Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù của Lâm Minh chào giá chín mươi vạn một tấm, mua một cái đậu phụ phơi khô giá chín mươi vạn, Tinh Cực thánh địa có thể chi trả nổi sao, hơn nữa một khi chiến sĩ cầm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù tử vong, sẽ xuất hiện hỏa phù, đây là lợi dụng triệt để mà...

- Nếu như kỹ thuật này được mình nắm giữ, vậy muốn tạo ra bao nhiêu thì có được bấy nhiêu, mà bọn họ áp dụng phương thức treo thưởng, cũng có thể tiết kiệm thành phẩm phá giải lớn nhất...

Thần Văn Sư ở bên cạnh nghe vậy cũng phụ họa.

Những Thần Văn Sư này không có nghĩa vụ giữ bí mật cho Tinh Cực thánh địa, một người biết rõ có treo thưởng thì một truyền mười, mười truyền một trăm, rất nhanh cả Thần Văn Sư trong công hội đều biết.

- Lúc này đây là Dật Lưu dẫn đội, Dật Lưu người này ta biết rõ, tuy nhân phẩm bại hoại, việc xấu quá nhiều, nhưng luận phá giải thần văn phù, thần văn phù dưới lục phẩm căn bản không làm khó hắn được.

- Nếu quả thật bị bọn họ phá giảiTinh Cực thánh địa kiếm lớn rồi.

Mấy Thần Văn Sư chậc chậc nói ra, lợi ích trước mắt, không ai có thể thoải mái, Tinh Cực thánh địa muốn trộm bánh ngọt lớn này, tự nhiên sẽ khiến cho rất nhiều người đỏ mắt.

Nhưng mà bọn họ chỉ đỏ mắt thôi, bọn họ đều là Thần Văn Sư đứng đắn, phá giải thần văn phù không phải trụ cột của bọn họ, căn bản làm không được.