Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1143: Uy áp

Chương 1143: Uy áp

Điều Giang Vũ nghĩ đến, những người khác cũng đều nghĩ đến. Nhạc Thiết Nham toàn thân là máu nằm trong đống loạn thạch, trong lòng phát lạnh.

Xuất thân có khả năng của Lâm Minh tạo thành áp lực không nhỏ cho bọn họ.

Nam nhân họ Lạc gian nan chống người dậy, khóe miệng lộ ra một tia chua xót, hắn cảm giác hôm nay khả năng đá lên tấm thép. Tiểu tử Lâm Minh này căn bản không phải là dê béo đang đợi làm thịt gì, mà là một con sói dữ!

Hắn miễn cưỡng đứng lên, ôm lỗ máu không ngừng trào máu ở ngực, ánh mắt nhìn lại Lâm Minh tràn ngập vẻ kinh sợ.

- Hiện tại, chúng ta có thể tiếp tục bàn giá cả rồi chứ hả!

Tay phải Lâm Minh tùy ý vung lên, một ánh đỏ lóe lên, Phượng Huyết Thương bị thu lại. Hắn tùy ý ngồi trên một chiếc ghế đá duy nhất trong phòng còn có thể ngồi được, chỉ là khuyết chỗ dựa, buông tay xuống bình tĩnh nhìn hướng nam nhân họ Lạc. Điều này khiến cho nam nhân họ Lạc trong lòng chấn động, Lâm Minh hiển nhiên là bộ dạng không hề sợ hãi, cho dù là trên địa bàn của mình cũng là như thế.

Kỳ thật, Lâm Minh xuống tay rất có chừng mực. Hắn đánh trọng thương Nhạc Thiết Nham và nam nhân họ Lạc nhưng là đều không hạ tử thủ. Trên thực tế, ở dưới loại hoàn cảnh này, bất kể là Lâm Minh hay là bên phía Nhạc Thiết Nham và nam nhân họ Lạc, đều sẽ không hạ tử thủ. Dù sao thân phận đối phương không biết, tùy tiện gϊếŧ người tuyệt đối sẽ rước lấy họa.

Đối với Lâm Minh mà nói càng là như thế. Nơi có ánh mặt trời tất nhiên có bóng râm. Tuy nhiên những người này có thể thành lập thế lực ngầm ở loại địa phương như là viễn cổ đế đô, tự nhiên có chỗ bất phàm. Bọn họ tuy rằng thực lực bản thân không đủ nhưng sau lưng khẳng định có bóng dáng của nhân vật lớn nào đó, ở Phàm Nhân giới cũng là như thế. Những thế lực ngầm ở hoàng thành kia, thoạt nhìn chỉ là hạng chó mèo gà, nhưng sau lưng lại thường thường có sự che chở của cao tầng nào đó. Ý nghĩ tồn tại của hắc đạo ở chỗ có thể vì bọn họ ra tay làm một số chuyện chính mình không tiện làm.

Ở loại tình huống này, Lâm Minh đương nhiên là có đúng mực. Nhìn như xuống tay tàn nhẫn, cũng khiến đối phương ăn đủ đau khổ, kỳ thật thương của bọn họ chỉ cần tốn một ít linh dược đều có thể khỏi hẳn.

Tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây khi đối mặt với Lâm Minh đều có chút lực lượng không đủ. Mà Nhạc Thiết Nham thì thần sắc liên tục biến đổi, mắt thấy Lâm Minh không có vẻ sợ hãi, hắn rồi lại bắt đầu chột dạ ngay trên địa bàn của mình.

Hắn không biết sâu cạn của Lâm Minh, tuy rằng nam nhân họ Lạc không phải đối thủ của Lâm Minh nhưng là thế lực ngầm này cũng có mấy cường giả cảnh giới Thần Quân tọa trấn. Với thực lực của cường giả cảnh giới Thần Quân đối phó Lâm Minh tự nhiên là không thành vấn đề.

Nhưng là hiện tại, mấy vị cường giả cảnh giới Thần Quân cũng đang chú ý tới nơi này, nhưng là không ai ra tay với Lâm Minh. Bọn họ đều đang cố kỵ, cố kỵ thế lực lớn có thể có phía sau Lâm Minh.

Gϊếŧ Lâm Minh, tin tức tất nhiên để lọt. Dù sao những tuấn kiệt trẻ tuổi ở trong đại sảnh này không có khả năng bị bịt miệng tất. Đừng nói bịt miệng, trọng thương một người bọn họ đều không dễ bàn giao, cho nên tin tức rất dễ dàng lọt ra.

Dưới loại tình huống như vậy, nếu như sau lưng Lâm Minh thật sự là một thế lực cấp Giới Vương giới lớn, như vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng. Nhân vật lớn sau lưng bọn họ cũng hơn phân nửa sẽ bởi vì sợ rước lấy họa vào thân mà vạch rõ quan hệ, coi bọn họ là tốt thí!

Đến lúc đó, bọn họ bốc hơi nhân gian đều xem như là may mắn, làm không tốt bị rút hồn luyện tủy, tra tấn vài ngàn năm.

Nhưng là, một thế lực ngầm ở hắc đạo có máu mặt cứ như vậy bị một tiểu bối Cửu Vẫn đánh mặt, đá quán, kết quả một quả rắm đều không dám đánh. Như vậy truyền ra ngoài bọn họ còn lăn lộn thế nào?

Bang hội bọn họ sẽ mất hết uy nghiêm, bị các thế lực ngầm khác nhạo báng, thậm chí ngày sau trong cạnh tranh địa bàn sẽ ở vào thế bất lợi!

Không khí lập tức lọt vào cục diện bế tắc, những cường giả trong thế lực ngầm kia cũng không xuất hiện, nhưng lại chú ý nơi này. Trước khi chưa làm rõ trạng huống, tùy tiện xuất hiện là đặt chính mình lên đầu sóng ngọn gió. Ngày sau chẳng những bang phái mất mặt, ai xuất hiện cũng sẽ cùng mất mặt theo.

- Tiểu tử này, rốt cuộc lai lịch thế nào!?

- Không biết, nếu là bị hắn lừa bịp, chúng ta đều sẽ trở thành trò cười của đế đô.

Trong một tiểu thiên thế giới một tầng đơn độc, hai lão già đang dùng chân nguyên truyền âm nghị luận. Ánh mắt của bọn họ đều tập trung lên người Lâm Minh, dường như muốn nhìn thấu hắn.

Mà Lâm Minh ngồi vững trên ghế đá, sắc mặt không chút kinh hoảng.

- Không thể cứ như vậy là xong, cho dù chúng ta không dám ra tay gϊếŧ hắn, ít nhất cũng phải cho hắn nếm chút đau khổ!

- Không sai. Không gϊếŧ hắn nhưng không thể cứ như vậy mặc hắn rời đi! Ta trước thử hắn một chút, xem hắn có phải thật sự không sợ hãi như vậy hay không!?

Một lão già nói xong, năng lượng toàn thân âm thầm vận chuyển.

Một luồng uy áp lập tức bao phủ Lâm Minh.

Điều này tương đương nói cho Lâm Minh, có cường giả cảnh giới Thần Quân đang chú ý nơi này.

Cảm nhận được hơi thở của cường giả cảnh giới Thần Quân, đầu mày Lâm Minh nhướng lên, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh:

- Xem ra... Các ngươi không định bàn giá cả!

Giọng nói của hắn ẩn chứa từng tia sát khí, dường như căn bản không ý thức đến đang gây uy áp cho hắn chính là cường giả cảnh giới Thần Quân vậy.

Kỳ thật thân phận của Lâm Minh cũng không tính là cáo mượn oai hùm. Hắn quả thật xuất thân Thánh địa đỉnh cao. Phượng tộc thượng cổ ở tài lực tương xứng Nhạc gia, về thực lực và quy mô so với Nhạc gia còn mạnh hơn không ít.

Tuy nhiên có một điểm bất đồng với ý tưởng của đám người nam nhân họ Lạc, đó chính là Lâm Minh tới nơi này thí luyện, Phượng tộc thượng cổ cũng không biết. Thần Vực lớn như vậy, nếu Lâm Minh thật sự chết ở chỗ này Phượng tộc thượng cổ chưa chắc có thể tra ra được.

Lúc này, phần đông tuấn kiệt trẻ tuổi trong phòng đều đang quan sát, bọn họ đều cảm giác được có người đang nhằm vào Lâm Minh, rất có thể là cường giả cảnh giới Thần Quân. Nhưng là Lâm Minh lại dường như không có việc gì, sắc mặt bình tĩnh như thường.

- Tiểu tử này, làm sao lại thế!

Lão già cảnh giới Thần Quân nấp trong tiểu thiên thế giới nhăn mày, uy áp của mình trút lên người Lâm Minh, đối phương rồi lại không có phản ứng gì.

Uy áp đến từ chính linh hồn, năng lượng của áp lực linh hồn Lâm Minh chịu đựng lại còn khủng bố hơn thực lực của hắn gấp chục lần!

Ầm ầm!

Theo một tiếng nổ lớn, ghế đá Lâm Minh ngồi trực tiếp sụp xuống, mà Lâm Minh trực tiếp đứng lên, cười lạnh nói:

- Hạng giấu đầu lòi đuôi, hai cường giả Thần Quân đối mặt với một hậu bối lại ngay cả lộ mặt cũng không dám!

Một câu này nói ra, lão già cảnh giới Thần Quân trong tiểu thiên thế giới sắc mặt đại biến:

- Cái... cái gì!? Làm sao hắn biết chúng ta là hai người?

Vừa rồi chỉ là một lão già ra tay, một lão già khác im lặng không lên tiếng, Lâm Minh làm sao lại phát hiện được bọn họ?

Mà chính vào lúc này, hai lão già đột nhiên cảm giác được một luồng uy áp khủng bố không thể nào hình dung bao trùm xuống, làm cho bọn họ lập tức sắc mặt đại biến!

Áp lực đến từ linh hồn này mênh mông, thần bí, xa xăm, khiến linh hồn người lâm vào run rẩy!

Không chỉ là hai lão già trong tiểu thiên thế giới, những người khác trong đại sảnh cũng bị uy áp đến từ linh hồn này bao phủ!

Uy áp linh hồn bản chất là lực trường do linh hồn hình thành, tuy rằng không thể gϊếŧ người nhưng lại có thể khiến người cảm giác linh hồn đang bị người tùy ý chà đạp, nghiền ép.

Nam nhân họ Lạc vốn đã bị thương nặng, sắc mặt đại biến, hô hấp đều bắt đầu trở nên khó khăn. Sắc mặt hắn tái nhợt, ngực không ngừng trào máu.

Mà ở bên cạnh nam nhân họ Lạc, Lạc Phi cũng hai vai phát run, bộ ngực đầy đặn nhấp nhô kịch liệt.

Đừng nói là hai người bọn họ, những tuấn kiệt trẻ tuổi khác dù không bị cố ý nhằm vào lại cũng cảm thấy mình dường như giống người thường không biết một chút võ công, bị lột sạch ném trong trời băng đất tuyết. Cảm giác linh hồn lạnh băng thấu xương khiến người khó thể chịu đựng.

Đây rốt cuộc là ai? Ai ở trong này?

Uy áp này tuyệt đối không phải là Lâm Minh phóng ra, Lâm Minh mạnh mấy cũng không có bản lĩnh này!

- Mức độ cường đại của linh hồn này tuyệt đối không phải Thần Quân, thậm chí không chỉ là Thánh chủ bình thường mà là Thánh chủ đỉnh cấp. Không... khả năng là nửa bước Giới Vương!

Hai lão già cảnh giới Thần Quân nấp trong tiểu thiên thế giới cả kinh la lên, bọn họ đều cảm thấy sống lưng phát lạnh. Mà nam nhân họ Lạc lại càng mặt như màu đất. Chẳng lẽ một mực có cường giả nửa bước Giới Vương ở trong tối chú ý Lâm Minh? Không trách Lâm Minh công khai lộ liễu ra vào hội giao dịch như vậy, hơn nữa trực tiếp vung tay trên hội giao dịch, đánh hai người thành trọng thương!

Có một cường giả nửa bước Giới Vương ở trong tối bảo hộ, sao có thể không cường thế?

Mà điều này cũng chứng minh, Lâm Minh tuyệt đối là Thánh địa cấp Giới Vương đi ra! Hơn nữa rất có thể là thế lực siêu cấp do Giới Vương giới lớn thành lập. Bản thân hắn cũng là thiên tài thiên phú tốt nhất trong thế lực siêu cấp này. Bằng không, hắn cũng không có khả năng có cường giả siêu cấp như vậy thủ hộ!

Thậm chí có khả năng, hắn dứt khoát là hậu nhân trực hệ của Giới Vương giới lớn.

Người như thế há là đám tôm tép nhỏ bọn họ có thể đắc tội? Ngay cả Thành chủ của viễn cổ đế đô cũng không nhất định đắc tội nổi!

Nghĩ đến đây, trong lòng nam nhân họ Lạc đều đang phát run, mà Nhạc Thiết Nham lại có xúc động đâm đầu mà chết. Mình thật sự là không biết sống chết. Tốt xấu trước đó là Lâm Minh ra tay, nếu là người kia ra tay, mình sợ là càng thảm! Hắn dứt khoát ở trong đống loạn thạch giả chết, căn bản không định đi ra.

- Nguyên bản ta định trả ngươi 20 triệu, ngươi không cần. Như vậy hiện tại một viên Tử Dương thạch cũng không có!

Lâm Minh chậm rãi lên tiếng, giọng nói hết sức cường thế. Hắn tự nhiên là đang cáo mượn oai hùm diễn trò, tuy nhiên thời điểm này càng cường thế càng không dễ bị chọc thủng. Nếu không một khi yếu thế, ngược lại nguy hiểm.

Sau khi Lâm Minh lên tiếng, mọi người chỉ cảm thấy áp lực chợt giảm, lúc trước một mực bị uy áp cường đại bao phủ, hiện tại đột nhiên bị triệt bỏ. Áp lực thay đổi đột ngột như vậy, linh hồn người thường rất khó chịu nổi.

Nam nhân họ Lạc, Lạc Phi cùng với hai trưởng lão trong tiểu thiên thế giới lập tức sắc mặt một trận ửng hồng. nam nhân họ Lạc nguyên bản trạng thái cực kém, lần này lại càng là linh hồn đều bởi vậy mà bị tổn thương!

Tuy nhiên hắn một tiếng đều không dám rên, cao thủ thần bí kia triệt bỏ uy áp khiến hắn như trút được gánh nặng.

Uy áp linh hồn vừa rồi tự nhiên là Mộ Thiên Tuyết phóng ra. Mộ Thiên Tuyết đã không còn thân thể, nhưng là thể linh hồn, cũng là cường giả nửa bước Giới Vương hàng thật giá thật. Thậm chí trong số cường giả nửa bước Giới Vương đều là nhân vật đỉnh cao!

Tuy nhiên, linh hồn của nàng vào 5 vạn năm trước bị hao tổn nghiêm trọng, một mực chưa khôi phục lại. Cho nên vừa rồi cho dù chỉ là phóng ra uy áp đối với vài cường giả cảnh giới Thần Quân, tiêu hao đối với Mộ Thiên Tuyết cũng không nhỏ, không thể kiên trì thời gian dài. Mà nếu thật sự chiến đấu với hai cường giả cảnh giới Thần Quân kia, nàng cho dù là bám lên người Lâm Minh cũng tuyệt đối thua nhiều thắng ít. Cho dù thắng thảm, sau đó Mộ Thiên Tuyết sợ là cũng sẽ bởi vì tiêu hao quá lớn mà lại lần nữa lâm vào ngủ say. Như vậy thì mất nhiều hơn được.

Huống chi, trong thế lực ngầm này tất nhiên sẽ không chỉ có hai cường giả cảnh giới Thần Quân. Cho nên một khi động thủ, Lâm Minh và Mộ Thiên Tuyết tuyệt đối sẽ thảm bại. Nhưng là bọn họ dưới loại tình huống như vậy, lại dùng nhiều tầng giả tượng, chấn nhϊếp tất cả mọi người!