Lâm Minh cùng Nhan Nguyệt Nhi bay trong chốc lát, trong lòng Lâm Minh đột nhiên vừa động, nhìn về dưới chân, lại phát hiện thổ địa dưới chân đã biến mất, biến thành một mảnh ao đầm màu đen, bùn nhão thuần màu đen, đại lượng bọt khí quay cuồng, từng quả bọt khí nổ bung, tản mát ra một cỗ sương mù màu xám tro.
- Cảnh tượng mặt đất biến hóa.
Lâm Minh đã đọc thuộc Thần Thú Bí Cảnh Tường Giải, lại biết, ở bí cảnh Thần Thú này, cảnh tượng sẽ tùy thời phát sinh biến hóa không tưởng được, mà sau biến hóa, có thể an toàn, cũng có thể lâm vào nguy hiểm cực độ, pháp tắc nơi này, làm cho người ta hoàn toàn không đoán ra.
Loại biến hóa này, không đơn thuần phát sinh ở dưới chân Lâm Minh, cũng phát sinh ở dưới chân tất cả đệ tử của Thần thú thị tộc.
- Long Nhất sư huynh, địa hình thay đổi, là địa hình đầm lầy đen, trình độ nguy hiểm đến cấp ba, địa hình biến hóa thành đầm lầy đen, sẽ có đại lượng độc khí phát ra từ ao đầm, những độc khí này là thức ăn mà rất nhiều sinh vật yêu thích nhất, đến lúc đó, chúng ta có thể sẽ gặp phải đại lượng ác ma.
Bên trong bí cảnh Thần Thú, pháp tắc khác lạ, sinh mệnh nơi này dựa vào việc hấp thực năng lượng thiên địa để mà sống, bản thân cũng không có thật thể, mà là trạng thái năng lượng, loại sinh vật kỳ dị này gọi chung là ác ma Bí cảnh.
Những ác ma này giống như một cỗ khí lưu, hành động nhanh chóng, thích cắn nuốt bất kỳ hình thái năng lượng gì, đối với mấy ác ma Bí cảnh này mà nói, võ giả chính là năng lượng nguyên tốt nhất, chỉ cần phát hiện võ giả, chúng nó sẽ đồng loạt hiện lên, hút khô Tinh Nguyên cùng năng lượng toàn thân của võ giả.
Tuy nhiên, ác ma Bí cảnh đối với võ giả mà nói là nguy hiểm, cũng là tài phú, ác ma Bí cảnh cắn nuốt đại lượng năng lượng, những năng lượng này chiết xuất tạo thành thân thể, nếu là săn bắt những ác ma này, ném vào lò luyện đan, có thể luyện hóa thành nguyên khí thiên địa tinh khiết nhất, dùng để hấp thu tu luyện.
Những nguyên khí thiên địa này, chính là có bất đồng rất lớn cùng nguyên khí thiên địa ở ngoại giới!
Nguyên khí thiên địa trong bí cảnh Thần Thú, nghiêng về pháp tắc ban đầu khi vũ trụ tạo thành, nguyên khí thiên địa này thậm chí có một tia giống với hồng mông khí, hấp thu chúng nó có thể phẩm ngộ một chút pháp tắc kỳ dị, để cho độ lĩnh ngộ pháp tắc của võ giả càng tiến một bước.
- Có ác ma Bí cảnh, ta cầu cũng không được, nếu như có thể đυ.ng phải một chút ác ma Bí cảnh trưởng thành trên vạn năm, dùng chúng nó luyện công, hiệu quả tốt hơn.
Long Nhất lơ đễnh, khóe miệng nổi lên vẻ mỉm cười.
- Nhớ kỹ, tận lực không nên xung đột cùng với đệ tử của tam đại phân cung khác, đây cũng là phạm vào điều kiêng kỵ, nhưng nếu như thật sự gặp được bí bảo khó có được. Thậm chí là bảo vật mà những Thánh chủ kia cũng sẽ động tâm, nếu bọn họ không cướp đoạt cũng là thôi. Nếu như không biết điều, vọng tưởng muốn phân một chén canh, chúng ta hạ thủ quyết không thể nương tay. Hơn nữa một khi gϊếŧ người, nhất định phải gϊếŧ sạch sẽ, không lưu người sống!
- Còn có! Lâm Minh người này, tận lực không nên trêu chọc, người này có thể đi tới một bước này, tất nhiên có khí vận ở thân, đi trêu chọc hắn, dễ dàng bị nguy hiểm ngược ại! Nhưng đây cũng chính là trong tình hình chung, thời khắc mấu chốt, gϊếŧ không tha, dù sao chúng ta cũng có Phong Đế Chi Mệnh! Nếu cạnh tranh, chưa chắc kém hơn Lâm Minh. Tiểu tử này còn không có lớn lên, bất quá là Mệnh Vẫn tầng bảy, so sánh chiến lực cũng không bằng chúng ta.
- Vâng, Long Nhất sư huynh!
Đệ tử khác rối rít lên tiếng, lấy Long Nhất như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
- Chúng ta đi!
Thân ảnh Long Nhất chợt lóe, mang theo mấy đệ tử Long tộc thượng cổ rất nhanh đã biến mất.
. . .
- Ừm? Đây là cái gì?
Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, hắn phát hiện tại bên trong ao đầm đen có một gốc cây cổ thụ khô héo, cây khô lớn lên hình thù kỳ quái, mà ở bên trong vũng bùn dưới gốc cây cổ thụ này, có một đồ vật màu đen, giống như là thực vật, hoặc như là tảng đá.
- San hô đen, một mảng lớn như vậy!
Dọc theo con đường này, Nhan Nguyệt Nhi luôn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng kêu lên, san hô đen trưởng thành ở trong ao đầm, trong đó ngưng tụ năng lượng tinh thuần nhất bí cảnh Thần Thú, còn tinh diệu hơn nhiều so sánh với năng lượng của ngoại giới Thần Vực! Là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế đan dược.
Một mảnh san hô đen, giá trị không ở sau một giọt máu Phượng Linh!
Còn đối với đệ tử thiên tài của phân cung mà nói, máu Phượng Linh đã vô cùng trân quý, cho dù là thiên tài thân gia phong hậu như Nhan Nguyệt Nhi, vài giọt máu Phượng Linh nàng có thể không cần lo, nhưng là trên trăm giọt máu Phượng Linh, cũng sẽ làm cho nàng thương cân động cốt, huống chi san hô đen nơi này nếu như toàn bộ đổi thành máu Phượng Linh, sợ là ít cũng nhiều hơn trăm giọt!
Nhan Nguyệt Nhi rất muốn động thủ ngắt lấy, tuy nhiên kinh nghiệm thám hiểm Bí cảnh của nàng không đủ, nhưng không phải là đứa ngốc, không có bị bảo vật làm choáng váng đầu óc, nàng cũng biết, chung quanh loại bảo vật này, hơn phân nửa kèm theo nguy hiểm, thậm chí có chút ít sinh vật giảo hoạt, đặc biệt canh giữ ở chung quanh thiên tài địa bảo, bắt nó làm mồi, để săn gϊếŧ người hoặc sinh vật tiến đến ngắt lấy.
Lúc này Nhan Nguyệt Nhi thả cảm giác ra, dò xét bốn phía một phen, không có bất kỳ khác thường.
- Hình như là . . . Không có mai phục?
Bí cảnh Thần Thú cực kỳ quỷ dị, Nhan Nguyệt Nhi biết rõ chính mình kinh nghiệm chưa đầy, có chút không tự tin hỏi Lâm Minh.
Lâm Minh khe khẽ trầm ngâm, thấp giọng nói:
- Là không có mai phục . . . Tuy nhiên . . .
Lâm Minh nói tới đây đột nhiên hàn quang chợt lóe trong ánh mắt.
- Tuy nhiên, những san hô này bản thân chính là vấn đề, chúng nó đã thành tinh, của nó chúng ta ngắt lấy nó, chúng nó cũng hấp thu chúng ta, coi đem chúng ta làm thành chất dinh dưỡng!
Lâm Minh nói tới đây, tay phải vuốt Tử Cực Giới, theo một tiếng "ông" lớn, Phượng Huyết Thương ra khỏi vỏ!
Ở chung quanh Phượng Huyết Thương, 999 miếng thương máu tươi nhỏ bắn ra, trên dưới cuồn cuộn, cuốn thành mũi thương gió lốc sắc bén, cắt hết thảy.
Mà đúng lúc này, dưới ánh mắt nhìn chăm chú giật mình của Nhan Nguyệt Nhi, lại thấy một mảnh cổ thụ dựa vào san hô đen kia đột nhiên vặn vẹo, những thân cành kia cũng biến thành roi mây màu đen, vặn vẹo phóng tới chỗ hai người bọn họ!
- Đây là . . . Rễ cây san hô? Không đúng, là xúc tu!
Nhan Nguyệt Nhi hít sâu một hơi, san hô là một loại sinh vật vốn không có rễ cây, mà là đang vô số xúc tu dài ở bên ngoài san hô, những xúc tu này có thể vồ những sinh vật khác.
Mà một mảnh san hô đen phơi bày ra xúc tu lõα ɭồ lộ ở bên ngoài, biến ảo thành bộ dạng cây khô, võ giả chỉ cần mưu toan ngắt lấy san hô đen dựa vào gần một chút, lập tức cũng sẽ bị những xúc tu này cuốn lấy, hấp thu hết năng lượng thân thể cùng Tinh Nguyên của võ giả.
Nghĩ tới đây, lòng bàn tay Nhan Nguyệt Nhi thấm mồ hôi, nghĩ lại mà sợ không dứt, nếu như mới vừa rồi mình tùy tiện tiếp tục thì nói không chừng đã bị những xúc tu này của san hô đen quấn lấy!
Mặc dù Nhan Nguyệt Nhi cũng có một chút thủ đoạn, có nắm chắc tránh thoát, nhưng tất nhiên cũng sẽ phải giao ra trả giá thật nhỏ, hơn nữa, ở bên trong bí cảnh Thần Thú này, nguy cơ khắp nơi, nếu như lúc mình tránh thoát xúc tu, lại có những nguy hiểm khác thì sao? Tỷ như một đám ác ma Bí cảnh đến đây? Hậu quả kia có thể nghĩ!
Đây vẫn là vừa mới bắt đầu, nguy hiểm phía sau sẽ còn nữa, không phải là mỗi lần cũng sẽ may mắn như vậy, nghĩ tới đây, Nhan Nguyệt Nhi có chút xấu hổ, nếu như không phải là đi theo Lâm Minh thì nàng sợ là có chút khả năng không nhỏ có thể vẫn lạc tại nơi này.
Lúc Nhan Nguyệt Nhi đang suy nghĩ lung tung, Lâm Minh đã giao phong kịch liệt đã cùng những xúc tu kia!
Ca ca ca!
Tiên huyết tiểu thương bắn nhanh lên phía trên một vài xúc tu kia, cuồng mãnh nổ tung, Lâm Minh triển khai thân pháp, năng lượng toàn thân quán chú vào phía trên Phượng Huyết Thương, chiến linh hình cây thương cũng gào thét ra, hoàn toàn dung hợp cùng Phượng Huyết Thương, ở một sát na kia, Phượng Huyết Thương trong tay Lâm Minh biến thành màu vàng lợt!
Xịch!
Theo một tiếng rít rợn người vang lên, ba cái xúc tu bị Lâm Minh trực tiếp ngăn cản chặc đứt! Máu tươi rơi ra!
Phượng Huyết Thương vốn chính là Thánh khí cực phẩm, có Hoàng Kim chiến linh gia trì, trình độ sắc bén có thể nghĩ!
Trong một nháy mắt khi Lâm Minh chặc đứt ba cái xúc tu, liền dùng Tử Cực Giới thu chúng nó vào, mà lúc này, những san hô đen phơi bày ra trên mặt đất kia thấy tình thế không ổn, rối rít đi vào bên trong bùn nhão, muốn chạy trốn!
San hô đen vốn chính là sinh vật sinh hoạt tại bùn nhão bên trong ao đầm, một khi đi vào bùn nhão, căn bản giống như chim trên bầu trời, cá bơi trong biển rộng, mặc ngươi tốc độ nhanh hơn bao nhiêu, cũng đừng nghĩ bắt được chúng nó.
- Lâm sư huynh, chúng nó muốn chạy trốn!
Nhan Nguyệt Nhi mắt thấy một màn như vậy phát sinh, lại không thể ra sức, dù sao chủ thể của san hô đen cũng chôn ở nơi bùn nhão, muốn chạy trốn tùy thời có thể trốn, nàng muốn đi bắt cũng không bắt được, hơn nữa, nàng sợ tùy tiện động thủ sẽ gây thêm phiền cho Lâm Minh.
Mặc dù chặt đứt ba cái xúc tu, nhưng là chủ thể đào tẩu, lại cực kỳ đáng tiếc!
Mà lúc Nhan Nguyệt Nhi đã không ôm hy vọng, bên trong hai mắt Lâm Minh đột nhiên chợt lóe hàn quang, Hoàng Kim chiến linh đắm chìm ở trong tinh thần chi hải bay ra lần nữa, ý niệm lan ra, tạo thành hình chiếu của thế giới ý chí!
Một sát na kia, không gian phạm vi một dặm chung quanh Lâm Minh, toàn bộ bị bao phủ bên trong thế giới ý chí, bị ý chí pháp tắc ước thúc!
Ca ca ca!
Ý niệm của Lâm Minh quán chú vào bên trong ao đầm màu đen, trong một nháy mắt đúng là để cho bùn nhão nát nhừ trong ao đầm màu đen trở nên cứng rắn như sắt!
Trong nháy mắt, khu vực đầm lầy phạm vi một dặm phía dưới Lâm Minh, toàn bộ bị ý niệm của Lâm Minh ngăn lại, mà san hô đen kia, căn bản chui không lọt, dĩ nhiên là không có chạy.
San hô đen đã luống cuống, liên tiếp phát ra tiếng rít, thân thể phá tan ao đầm cứng rắn, thế nhưng từ dưới đất nhảy ra ngoài!
Thấy một thứ gì đó toàn thân màu đen, giống như rễ cây già, trong lòng Nhan Nguyệt Nhi đột nhiên cả kinh, chủ thể của tấm san hô đen này thế nhưng lớn như vậy!
San hô đen biết dưới đất đã không đi được, liền muốn chính diện phá vỡ thế giới ý chí phong tỏa của Lâm Minh, song Lâm Minh sao lại có thể để nó như nguyện, tinh thần lực liên lạc với hạt giống Tà Thần bên trong, một đạo trụ lửa bắn ra, hóa thành một cái xiềng xích, trực tiếp khóa chủ thể cùng xúc tu của san hô đen lại.
- Phong!
Hai tay Lâm Minh liền động, ở một phần trăm cái sát na, liền đánh ra hơn ngàn cái ấn quyết, những thứ ấn quyết này bay vào bên trong chủ thể của san hô đen, giam cầm nó tầng tầng lớp lớp!
- A! A! A!
San hô đen không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, song theo vài trăm hơn ngàn ấn quyết không ngừng tiến vào trong thân thể nó, nó càng giãy dụa càng suy yếu, cuối cùng rốt cục hoàn toàn bị Lâm Minh bắt sống!
Nhan Nguyệt Nhi ở một bên tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình Lâm Minh bắt san hô đen, còn có chút ngẩn người, không có kịp phản ứng.
Bản thân lực chiến đấu của san hô đen thật ra thì căn bản chưa ra hình dáng gì, nhưng là trời sanh tính giảo hoạt, giỏi về ngụy trang, hơn nữa còn giỏi về độn thổ chạy trốn, muốn bắt nó? Khó khăn!
Nếu như đổi lại người kinh nghiệm chưa đầy, tỷ như Nhan Nguyệt Nhi, thậm chí có khả năng bị nó tính toán ngược lại.
Nhưng là ở trong tay Lâm Minh, trước sau chỉ mấy hơi thời gian, san hô đen đã bị Lâm Minh bắt, đây chính là khác biệt năng lực, không riêng gì chênh lệch lực chiến đấu, còn có kinh nghiệm, năng lực phản ứng! Đổi lại là Nhan Nguyệt Nhi, cho dù có Hoàng Kim chiến linh, cũng không có biện pháp liền làm ra phán đoán trong một phần trăm cái sát na khi san hô đen chạy trốn, trong nháy mắt dùng hình chiếu của thế giới ý chí phong tỏa ao đầm.