Sắc mặt Dương Vân dữ tợn, sau khi dung hợp linh hồn của Thượng Cổ Ma Đầu, hắn không còn có bộ dạng ôn văn nhĩ nhã lấy trước kia, mà là biến thành một Ma đầu chân chính.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên duỗi ngón tay ra, nhắm ngay mi tâm của mình, đột nhiên đâm vào!
Ở mi tâm Dương Vân, có con mắt thứ ba - Huyết Pháp Nhãn, cũng là vào giờ khắc này, bị ngón tay Dương Vân đâm vào mà nổ tung!
Oành!
Tinh thạch màu đỏ bao quanh Huyết Pháp Nhãn nổ tung, nhiều tia máu huyết tuôn ra, sáng chói mà đỏ sẫm.
Đưa tay chọc nát hai mắt của mình, điều này cần tàn nhẫn bực nào, một khắc kia, mặt mũi Dương Vân vặn vẹo, khí thế trên người đột nhiên tăng vọt.
Sau khi Huyết Pháp Nhãn tan biến, năng lượng máu huyết dật tán ra, toàn bộ bị Dương Vân hé miệng nuốt, thân thể của hắn bắt đầu biến hóa, dài cao thật dài thật dài, cơ bắp toàn thân cuộn lại, ở bên trong da sau lưng hắn, một chút tơ hồng thật nhỏ phun ra, vũ động giống như là xúc tua của sứa. Xương cốt, da thịt của hắn có từng luồng quang hoa màu máu lưu chuyển, giống như là một mảnh dài hẹp màu đỏ chảy ra, sau khi du tẩu khoảng cách trăm ngàn trượng trên bầu trời, toàn bộ đi vào trong cơ thể hắn.
Một khắc kia, tu vi của Dương Vân đã tiếp cận rất gần Thần Hải trung kỳ, thậm chí có thể nói, ở trong khoảng thời gian ngắn đã đạt đến Thần Hải trung kỳ.
Hủy diệt Huyết Pháp Nhãn, hao hết thần thông khổ tu mấy năm qua, hoàn toàn bộc phát ra uy năng của Đại Huyết Luyện Thuật, dùng nó để cưỡng chế cảnh giới của Đại Huyết Luyện Thuật tới viên mãn!
Nếu như Dương Vân đã sớm tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật tới cảnh giới tối cao, không đến nổi bị buộc đến một bước này, nhưng là hiện tại hắn người bị thương nặng, dùng bí pháp mạnh mẽ áp chế, lại bị Lâm Minh hiểu rõ nhược điểm, còn bị bao phủ ở bên trong không gian hồng mông, thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Dương Vân cũng không chiếm được, có thể nói bây giờ hắn là bị vây trong trạng thái bết bát nhất để chiến đấu cùng Lâm Minh, nếu như không liều mạng, hắn thật sự sẽ xong.
- Ta tự hủy Huyết Pháp Nhãn, chôn vùi khổ tu ba năm này, để cho tiên huyết chi lực của toàn thân đạt tới cực hạn, chẳng qua nếu như có thể đánh chết ngươi, hết thảy cũng đáng giá!
Gϊếŧ chết Lâm Minh, được biết bí mật trên người Lâm Minh, Dương Vân mới có một phần hy vọng nhất phi trùng thiên, đột phá Thần Hải, đột phá Thần Biến, trở thành bá chủ một phương Thần Vực, nếu không, lấy tư chất của Dương Vân, đặt ở bên trong vũ trụ rộng lớn này, cái gì cũng không phải, nhiều người giống như hắn có nhiều không đếm xuể, tuy nhiên đều chết ở trên con đường võ đạo, muốn leo lêи đỉиɦ phong võ đạo, đó là nằm mơ.
Dương Vân chợt cắn nát đầu lưỡi của mình, há mồm phun ra ngụm lớn máu tươi, một ít máu tươi ở trong một khắc hội tụ thành huyết vũ rơi xuống.
Huyết vũ đầy trời, quỷ khóc thần gào, phảng phất giống như hàng tỉ Quỷ Hồn khóc thảm thiết trong thiên địa.
- Đồ Ma Huyết Vũ, một loại võ kỹ ác độc bao hàm trong Đại Huyết Luyện Thuật, thiêu đốt máu tươi cùng tuổi thọ của mình, dùng đến một chiêu này, sẽ phải hao tổn một trăm năm thọ nguyên!
Lâm Minh biến đổi sắc mặt, từng chiêu từng thức Dương Vân dùng, hắn cũng rõ như lòng bàn tay. Thọ nguyên của võ giả quý giá tới mức nào, công pháp hao tổn thọ nguyên, chỉ có lúc liều mạng mới sử dụng, nhưng là hiện tại, Dương Vân vừa ra tay, đã toàn bộ là võ kỹ liều mạng như vậy.
Mỗi một hạt mưa rỉ máu, cũng ẩn chứa một cỗ nguyên thần, đó là oan hồn của vô số sinh linh mà Dương Vân tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật đã gϊếŧ chết, trong đó hàm chứa oán niệm vô cùng vô hạn, nếu như xâm nhập thần hồn, sẽ khiến người ta nổi điên, tinh thần tɧác ɭoạи mà chết.
Huyết vũ rơi xuống như mưa to, tùy ý trút xuống vào bên trong không gian hồng mông.
Không gian hồng mông, chôn vùi hết thảy năng lượng, chôn vùi pháp tắc vạn vật, tự nhiên bao gồm cả máu tươi.
Theo tiếng vang "Xoẹt xoẹt xoẹt", giọt giọt huyết vũ bị thiêu đốt, oán niệm hủy diệt, tiêu tán trong vô hình! Song không gian hồng mông cũng không phải là vô địch, Pháp tắc Hủy Diệt của nó cũng tiêu hao năng lượng bản thể của Lâm Minh.
Mắt thấy tảng lớn tảng lớn huyết vũ bị cắn nuốt, Dương Vân không đau lòng chút nào, hắn cắn đầu lưỡi lần nữa, một hơi phun ra ba đoàn máu tươi, ba đoàn máu tươi, một đoàn một trăm năm tuổi thọ, cộng thêm một đoàn lúc trước, Dương Vân một hơi thiêu đốt bốn trăm năm tuổi thọ.
Huyết vũ rơi xuống, huyết vũ tuôn trào, uy thế càng lúc càng lớn, đến cuối cùng, như thác nước trời giáng!
Diện tích che phủ của Không gian hồng mông khi huyết vũ trút xuống kịch liệt giảm nhỏ, càng ngày càng rút đi, mà Lâm Minh thân ở trong đó, cũng cảm nhận được năng lượng bản thể nhanh chóng trôi đi mất!
Không gian hồng mông uy lực thì lớn, nhưng tiêu hao cũng cực kỳ kinh người, nếu như không phải là Lâm Minh, đổi một võ giả khác thi triển thì đừng nói là trấn sát Thần Hải, thúc dục không gian hồng mông bản thân cũng bị hút khô rồi.
Chế trụ không gian hồng mông, Dương Vân cảm giác lực lượng của mình trở lại, trở nên mênh mông như sóng biển dâng, lúc này hắn thông qua đủ loại bí pháp với bất kể trả giá, khôi phục lực chiến đấu của mình đến trạng thái mạnh nhất.
- Ha ha ha! Đây mới là lực lượng mạnh nhất của ta, liền cho ngươi nhìn toàn bộ thực lực của ta, nếu như không phải là ngươi âm mưu phá Đại Huyết Luyện Thuật của ta, một hai tháng sau, ta liền sẽ lấy trạng thái như vậy để cùng giao thủ! Hiện tại ta trước sau cộng dồn lại ước chừng hao tổn ngàn năm tuổi thọ, cũng đạt tới trạng thái như vậy!
Thần Hải trung kỳ, căn cứ bất đồng với độ mấy lần Mệnh Vẫn, tuy nhiên bốn ngàn năm đến bảy ngàn năm tuổi thọ, mà lúc Dương Vân còn trẻ vì để nhanh chóng đề cao thực lực, dưới sự chỉ điểm của Thượng Cổ Ma Đầu đã sử dụng một chút bí pháp Ma đạo, đã hao tổn 2000 năm tuổi thọ, hiện tại một hơi hao tổn một ngàn năm, sinh mệnh chi hỏa của bản thân hắn đã bắt đầu từ thịnh chuyển suy, chẳng khác gì là đến gần trung niên, nếu như không gϊếŧ Lâm Minh, tìm được biện pháp tu bổ tuổi thọ, tiềm lực của hắn sẽ dần dần dùng hết, cả đời không cách nào đột phá.
Có thể nói, Dương Vân đã là quyết đánh đến cùng.
Một khắc kia, năng lượng toàn thân Dương Vân vận chuyển tới cực hạn, bộc phát ra thực lực Thần Hải trung kỳ, Thần Hải trung kỳ của Dương Vân, lấy Mệnh Vẫn tầng tám làm căn cơ, hơn nữa chứa nhiều tài nguyên của Thượng Cổ Ma Đầu, lại tu tập công pháp Thần Vực, xa không phải là võ giả Thiên Diễn Đại Lục có thể so với, thậm chí so với Bát Vẫn Lôi Hoàng vài ngàn năm cũng phải mạnh hơn một chút.
Lúc này, một kích toàn lực của hắn, thiên địa biến sắc, phong vân quy ẩn, giống như tái hiện thời đại hàng vạn hàng nghìn Huyết Trì ở Tu La Địa Ngục.
Đối mặt một kích kia, Lâm Minh gào to một tiếng:
- Dương Vân, cho dù ngươi thiêu đốt sinh mệnh thế nào, cái ngươi tu tập cuối cùng vẫn là công pháp nhị lưu của Thần Vực, trở mình có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực? Mà công pháp của ta cũng là hai bộ Thần Võ vô thượng, mà pháp thể song tu, còn có Hồng Mông chiến linh! Bên trong của ta, ý cảnh của ta, huyết mạch của ta, ý chí của ta, xa cũng không phải là ngươi có thể so sánh, ngươi dùng hết toàn lực cũng chỉ là để cho ta bởi vì hưng phấn mà chiến ý sôi trào.
- Thiêu đốt đi, máu Cổ Phượng!
Một khắc kia, mi tâm Lâm Minh bắn tán loạn quang hoa rực cháy, lửa thiêu thiên địa, sau lưng hắn hiện ra một hư ảnh Cổ Phượng, xông thẳng lên trời.
Lâm Minh cầm Đại Hoang Huyết Kích trong tay, đâm ra một kích, huyết sát chi khí trên thân kích cũng bị thiêu đốt!
Ầm!
Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, kiếm quang của Dương Vân trực tiếp bị Đại Hoang Huyết Kích chấn vỡ, mà đúng lúc này, Dương Vân lấy ra một đỉnh ba chân từ trong Tu Di Giới, phía trên miệng đỉnh khắc vô số đồ án hoa điểu trùng ngư, mà ở bên trong những đồ án này, còn có bốn Đại Thánh thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, miệng đỉnh cổ, vết máu loang lổ, phảng phất giống như đã trải qua năm tháng vô cùng vô tận!
Thấy một pho thần đỉnh này, Lâm Minh lại không có quá nhiều cảm giác, nhưng hơn năm mươi cường giả Thần Hải chung quanh toàn bộ cũng là sắc mặt đại biến.
- Đây là Bàn Võ Thần Đỉnh! Đệ nhất thần binh của Thiên Diễn Đại Lục!
- Không sai, đúng là Bàn Võ Thần Đỉnh, Thánh khí trấn áp vận nước của Cửu Đỉnh Thần quốc, phẩm chất vượt qua Đại Hoang Huyết Kích cùng Ma Đế Khải Giáp hoàn chỉnh, nguyên bản luôn luôn ở trong tay Dương Lạc Thiên, Dương Lạc Thiên thân vẫn, Bàn Võ Thần Đỉnh này dĩ nhiên là rơi vào trong tay Dương Vân.
- Thánh khí này, nghe đồn nặng 216 nghìn cân, ta là lần đầu tiên nhìn thấy, chuẩn xác mà nói, gần năm ngàn năm trước, nó chưa từng xuất thế, bởi vì không có thế lực đáng giá nào ở Cửu Đỉnh Thần quốc vận dụng Bàn Võ Thần Đỉnh!
Bàn Võ Thần Đỉnh vừa xuất hiện, Dương Vân liền dùng một tầng khí huyết lực quấn quanh thân đỉnh, đập phá về Lâm Minh!
Cự đỉnh 216 nghìn cân, sức nặng không sai biệt lắm là gấp bốn Đại Hoang Huyết Kích, bởi vì bị Dương Vân luyện hóa, nên Dương Vân có thể tùy ý thúc dục theo tâm ý, cũng không cần hao phí năng lượng quá lớn, lúc này đánh thẳng vào, giống như thái cổ vẫn thạch rơi xuống cả vùng đất, cường giả Thần Hải bị đánh, trong nháy mắt thân thể cũng phải nứt vỡ mà chết!
Con ngươi Lâm Minh co rút lại, tứ môn của Bát Môn Độn Giáp mở đủ, sau khi mở tứ môn ra, Lâm Minh cũng chỉ có lực lượng hơn 2 triệu cân, căn bản không đủ để chống lại Bàn Võ Thần Đỉnh, nhưng hắn còn có chân nguyên, còn có Chiến Linh.
- Hồng Mông chiến linh, hòa hợp!
Một đạo Chiến Linh hình cây thương màu xám bạc bay ra từ thức hải, dung nhập vào Đại Hoang Huyết Kích, Lâm Minh hét lớn một tiếng, giơ tay lên ném Đại Hoang Huyết Kích ra ngoài!
Oanh long long!
Huyết kích bay ngang, không gian chấn động, giống như hàng vạn hàng nghìn sấm sét nổ vang cùng nhau.
Một bên là cự đỉnh 216 nghìn cân, một bên Đại Hoang Huyết Kích 80 vạn cân, cũng là lấy tốc độ bay siêu âm bay đi, va chạm với nhau, có bao nhiêu kinh khủng a?
Đương!
Huyết kích nặng nề đυ.ng vào Bàn Võ Thần Đỉnh, như tiếng chuông buổi sáng nổ vang ở mộ cổ, không gian trong phương viên mấy dặm tiếp tục sụp xuống.
Bàn Võ Thần Đỉnh đột nhiên chấn động, bay ngược ra, mà Đại Hoang Huyết Kích cũng bị văng ra, một khắc kia, phía trên Bàn Võ Thần Đỉnh, rõ ràng xuất hiện một cái vết lõm thật sâu, hiển nhiên là Đại Hoang Huyết Kích lưu lại!
Mà xem xét lại Đại Hoang Huyết Kích, lại không có tổn thương, đây cũng là uy lực của Chiến Linh, Đại Hoang Huyết Kích có Hồng Mông chiến linh gia trì, có thể nói không thể phá vỡ!
- Bàn Võ Thần Đỉnh bị hư hao?
- Lấy Đại Hoang Huyết Kích 80 vạn cân ngạnh kháng Bàn Võ Thần Đỉnh 216 nghìn cân, hư hao lại là Bàn Võ Thần Đỉnh?
Mọi người thấy vết lõm kia, cơ hồ không thể tin, đệ nhất Thánh khí của Thiên Diễn Đại Lục, nguồn gốc lập quốc của Cửu Đỉnh Thần quốc, thần vật trấn áp vận nước, lại bị hư hao, lực va đập này mạnh bao nhiêu a?
Trong ánh chớp, căn bản không để cho mọi người bất kỳ cơ hội phản ứng, sau khi Dương Vân ném Bàn Võ Thần Đỉnh, căn bản cũng không có đi quản nó, tay hắn cầm huyết kiếm, lóe lên một cái, đi tới trước mặt Lâm Minh, kiếm phong như rắn độc, đâm thẳng về cổ họng Lâm Minh.
Một kiếm này đâm nát hư không, nhanh đến cực hạn, khóe miệng Lâm Minh nổi lên một tia cười lạnh, thân thể chợt lui đi ra ngoài, tay phải bắn ra, một quả lôi cầu màu trắng sữa từ tay hắn phập phồng hiện ra, chính là Thần Lôi mà Lâm Minh thu từ Lôi Vực trăm dặm.