Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 907: Ba lực trường chồng chất!

- Ngươi... Ngươi...

Sắc mặt của lão giả Ải Ma Tộc trắng bệch, trong ánh mắt hiện đây tia máu, mà ở phía sau hắn, mọi người bao gôm cả nguyên chủ Huyết Sát

R

Nguyên hoàn toàn trợn tròn mắt.

Lão giả Ải Ma Tộc là tu vi Ma Đế Tam Tinh, thực lực được xếp vào tầng nhất lưu ở cả Thánh Ma Đại Lục, mà nói về công kích linh hồn, Ải Ma Tộc lại càng có một không hai ở Thánh Ma Đại Lục, nhưng chính là như vậy, hóa thân bổn mạng của Hỗn Độn Đại Ma mà lão giả Ải Ma Tộc cô đọng ra đúng là bị Chiến Linh của Lâm Minh dùng một chiêu đánh nát!

Nguyên chú Huyết Sát Nguyên nhất thời đã thừ người ra, bất thình lình phục hồi tinh thần lại, trận bàn trong tay đột nhiên ném ra ngoài.

- Vạn quỷ tề sát, xích huyết diệt tuyệt!

Hô hô hô!

Vô số oán linh xông vê Lâm Minh, cùng lúc đó, nguyên chủ Huyết Sát Nguyên rút ra một cây Chiến Mâu từ trong Tu Di Giới, cây Chiến Mâu này vừa xuất hiện, liền dần động vô tận huyết quang, phảng phất giống như vô số pháo hoa màu đỏ nổ tung, mang theo tiếng sấm cuồn cuộn, đâm tới Lâm Minh!

Trong lúc nhất thời, huyết vụ ngập trời!

Một kích kia, mang theo oán khí vô cùng vô tận của Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, có thể nói là chiếm đủ địa lợi!

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên chẳng qua là Ma Đế nhị tinh, bàn về thực lực không bằng lão giả Ải Ma Tộc, nhưng là bởi vì mượn uy lực của Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, uy lực một kích kia của hắn lại có thể bằng được một kích của Ma Đế T Tinh ở trình độ nhất định.

Quan trọng nhất là, đây là công kích năng lượng vật chất, mà không phải công kích ý chí thần hồn, không bị Chiến Linh của Lâm Minh khắc chế.

Nói cách khác, Lâm Minh đối mặt với một kích kia của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, càng thêm khó khăn so với đối mặt với Hỗn Độn Đại Ma của lão giả Ải Ma Tộc, dù sao bây giờ hắn rốt cuộc chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng bốn, đây là khuyết điểm hắn không cách nào đền bù.

Ở một sát na kia, một thương mang theo huyết vụ ngập trời sắp đâm trúng Lâm Minh, ở sau lưng Lâm Minh, lại tách ra liên hoa màu đỏ, một mảnh đường vân màu đỏ dài hẹp, hợp thành một gốc cây Thần Liên màu đỏ biến hoa ra từ năng lượng, từ từ nở rộ.

Gốc cây liên hoa màu đỏ này phảng phất giống như hàm chứa lực lượng của đại đạo pháp tắc, đồng thời cũng hàm chứa một cỗ cảm giác bị đè nén không cách nào hình dung, phàng phất giống như trung tâm Hồng Liên, thông suốt tới A Tỳ địa ngục.

Một gốc cây liên hoa, kể cả hồng vụ nhàn nhạt bên cạnh nó, biến thành một thế giới khác, sâu không lường được, vừa ẩn chứa khí tức của đại đạo. Chính là cái gọi là nhất hoa nhất thế giới, một lá một thần linh!

Một loại cuối cùng của Thiên Ma Võ Ý - Đế Tôn Liên Hoa!

Hồng Liên vừa ra, chung Lâm Minh phảng phất giống như tạo thành một loại không gian pháp tắc khác, tất cả pháp tắc, quy tắc, năng lượng ở trong đó thậm chí khó có thể áp dụng! Hoàn toàn nắm một phương thời không trong tay, chế định pháp tắc không gian, trở thành chúa tể của không gian. Thần linh, là Đế Tôn!

Lúc Lâm Minh chân chính lĩnh ngộ Đế Tôn Võ Ý mới phát hiện, nguyên lai suy đoán lúc trước của hẳn về Đế Tôn Võ Ý là sai lầm, cho rằng nó chẳng qua là thiên hướng về nhận thức của thế giới ý chí, Đế Tôn Võ Ý thực ra là tạo thành một phương thế giới độc lập, bất kể thế giới vật chất hay là thế giới ý chí cũng chỉ là một phần ở trong đó.

Thật ra thì, bản chất của Đế Tôn Liên Hoa chính là trước khi vạn vật tạo thành, Hồng Mông không gian của thời đại Hỗn Độn, khi đó Âm Dương chưa phân, Ngũ Hành chưa thành, toàn bộ thế gian cũng lấy Hồng Mông khí để làm hình thức tồn tại, ngay cả nguyên khí thiên địa cùng Chân Nguyên cũng không có, kể từ đó, pháp tắc Ngũ Hành: Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi gì đó, Sinh Tử Ý Cảnh, Chấn Động Ý Cảnh, Tinh Quang Ý Cảnh, cái gì là chiêu thức võ kỹ, ý chí Chiến Linh hết thảy đều mất đi tác dụng.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là thực lực của Lâm Minh đủ cường đại, không thể để cho đối phương phá vỡ Hồng Mông không gian này, nếu không hết thảy không sao.

Mà trong truyền thuyết, sau khi Hỗn Nguyên thi triển ra Đế Tôn Liên Hoa, có thể làm cho cả một phương đại thế giới toàn bộ lâm vào bên trong Hồng Mông không gian, chân chính tái hiện lại tình cảnh ban đầu khi vũ trụ tạo thành, thậm chí trải qua thời gian dài luyện hóa, có thể đem vật thể bao phủ ở trong Hồng Mông không gian trở lại thành Hồng Mông khí như cũ, cũng không phải là cảnh giới Lâm Minh có thể tường tượng.

Mà Đế Tôn Võ Ý của Lâm Minh, thật ra thì chỉ có thể bao phủ hư không trong phương viên mười trượng, mặc dù chỉ có phạm vi mười trượng, nhưng khi nguyên chủ Huyết Sát Nguyên chân chính xông vào bên trong hư không này, lại cảm thấy nó phảng phất giống như vô cùng vô tận!

- Đây là??

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên mở to hai mắt nhìn, hắn cảm giác nguyên khí thiên địa chung quanh mình trong một nháy mắt đà bị rút ra; Không hể để mình sở dụng nữa, cùng lúc đó, tiên huyết chi lực hẳn bám vào nhanh chóng trôi đi mất, chiêu thức còn không có đánh vào trên người Lâm Minh, uy lực đã yếu đi một nửa.

Tiên huyết chi lực cũng chính là Huyết Chi Ý Cảnh, thuộc về chi nhánh của Sinh Mệnh Ý Cảnh, lúc vũ trụ vẫn còn là Không Gian Hỗn Độn, thiên địa chưa mở, lây sinh mệnh ở đâu ra?

Nếu như cảnh giới của Lâm Minh cao một chút, hoàn toàn có thể làm cho chiêu thức của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên hóa thành vô hình, vậy thì đánh cũng không cần đánh, một khi nguyên chủ Huyết Sát Nguyên bước vào trong đó, sẽ hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, để mặc Lâm Minh làm thịt.

Bồng bồng bồng!

Lâm Minh ý niệm vừa động, từng đoàn từng đoàn oán linh ở trong không gian mà Đế Tôn Liên Hoa bao phủ vỡ tung thành bụi bặm mai một, nếu không có sinh mệnh, làm sao có oán linh?

Một sát na khi nguyên chủ Huyết Sát Nguyên xông về phía Lâm Minh, Lâm Minh cũng ra chiêu, lực lượng của hắn không bị Đế Tôn Liên Hoa làm suy yếu, bởi vì hắn là chủ nhân của Đế Tôn Liên Hoa, ở trình độ nhất định, luyện hóa Hồng Mông khí, tiếp xúc đến Hỗn Độn pháp tắc.

Một kích đâm ra, mang theo kích mang tùy ý càn quét, chiến kích bám vào phía trên Chiến Linh hình cây thương màu xám bạc, cả Đại Hoang Huyết Kích cũng từ màu đỏ như máu biến thành màu xám bạc, sức nặng cũng trờ nên càng thêm kinh khủng, mà uy lực lại càng tăng lên một mảng lớn.

Sau khi trải qua Hồng Mông khí tôi luyện, Chiến Linh của Lâm Minh đã từ vật chất chưa có hình dạng, mang theo một chút thuộc tính của vật chất hữu hình.

Đại Hoang Huyết Kích cùng Chiến Mâu của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên va chạm!

Va chạm không có chút biến hóa nào, tia sáng chói mắt màu xám bạc bắn tán loạn ra, giống như là ngân hà trút xuống, khí thế hào hùng làm cho mắt của người khác như lòa đi, khí tức hủy diệt tùy ý tản mạn khắp nơi, dường như muốn xé nát hết thảy.

Mà trái ngược với đạo tia sáng này, tia sáng màu máu do nguyên chủ Huyết Sát Nguyên phát ra kém hơn nhiều lắm, như tuyết trắng dưới ánh nắng chói chan, bị kích mang của Lâm Minh bao phủ.

Một khắc kia, thanh âm trong thiên địa cũng bị cắn nuốt, trong Hồng Mông không gian không có chất môi giới, tự nhiên sẽ cắn nuốt hết thảy thanh âm, chỉ có năng lượng kinh khủng dữ dội như gió còn dư lại, càn quét toàn trường, nếu như đây không phải là ở Thông Thiên Tháp, mà là ớ trong kiến trúc bình thường, sớm đã bị trùng kích thành bụi phấn.

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay rớt ra ngoài, trực tiếp ngã ra ngoài Hồng Mông không gian, theo tiếng ken két nhẹ - vang lên, Chiến Mâu ở tay phải hắn đúng là xuất hiện vết rạn.

Một Bảo khí Thiên giai thượng phẩm, cứ như vậy đã vỡ!

Nhìn vũ khí đã vỡ, nguyên chủ Huyết Sát Nguyên vẻ mặt không thể tin. Một kích đã phá hủy Bảo khí của hắn!

Đại Hoang Huyết Kích vốn chính là cấp bậc Thánh khí, cường đại hơn rất nhiều so sánh với Bảo khí của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, hơn nữa Lâm Minh đã quán chú Chiến Linh sau khi trải qua Hồng Mông khí tôi luyện ở trong Đại Hoang Huyết Kích, càng làm cho nó vô cùng sắc bén, một kích phá hủy Bảo khí, chẳng có gì lạ!

- Nguyên chủ!

Mấy tháp chủ, Tôn Chủ thấy nguyên chủ Huyết Sát Nguyên một hiệp đã bay rớt ra ngoài, ngay cả Bảo khí cũng vỡ tan, trên mặt toàn bộ cũng biến sắc, nếu như nguyên chủ Huyết Sát Nguyên chiến bại thì kết quả của bọn hắn có thể nghĩ!

Nhưng là để cho bọn họ hiện tại bỏ chạy, bọn họ cũng không có dũng khí này. Vạn nhất nguyên chủ Huyết Sát Nguyên ghi nợ, vậy thì xong?

Những ý niệm này mới vừa sinh ra trong đầu bọn họ, tình huống chiến cuộc trong sân nhanh quay ngược trờ lại, Lâm Minh đà bước ra một bước, xông thăng về phía nguyên chủ Huyết Sát Nguyên.

Ở phía sau Lâm Minh, Hồng Liên nở rộ, uy nghiêm thuộc về Đế Giả phát ra, làm cho tháp chủ, Tôn Chủ cùng giám sát chấp sự có mặt bị làm cho sợ đến mất hồn!

Không người nào dám tin tường, Lâm Minh lấy tu vi Toàn Đan sơ kỳ rời khỏi Huyết Sát Nguyên, chỉ có thời gian sáu năm, hắn đã trưởng thành tới mức như thế. Chính diện đối mặt với một Ma Đế nhị tinh cùng Ma Đế Tam Tinh, kể cả đối kháng cùng Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, lại đánh cho bọn họ tơi bời tan tác!

Mắt thấy Lâm Minh vọt tới, con ngươi của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên co rút lại, vươn tay nắm lấy trận bàn của Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, lúc này mới hoảng sợ phát hiện, linh khí ở trận bàn đã mất đi rất nhiều, mà vạn quỷ phong ấn trong đó cũng bị một lần công kích mới vừa rồi của Lâm Minh phá hủy một phần ba!

Vạn quỷ nghe không nhiều lắm, nhưng 1 vạn quỷ vật này toàn bộ dùng tuyệt đỉnh thiên tài Tiên Thiên kỳ, Toàn Đan kỳ cùng Ma vương, Yêu Vương kỳ để luyện chế ra! Trong đó không thiếu đại lượng thiên tài cấp Đế, khi còn sống bọn họ là người kiệt xuất, sau khi chết cũng hi sinh oanh liệt! Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận như vậy, cho dù một Thánh Địa cũng không luyện ra, bọn họ tìm không ra nhiều thiên tài như vậy, nhưng đối với nguyên chú Huyết Sát Nguyên mà nói lại không là vấn đề, trông coi Thập Nhị Thông Thiên Tháp, chẳng khác nào trông coi mười hai bãi tha ma của thiên tài!

Nhưng mà Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận như vậy, bị một kích của Lâm Minh đánh bại một phần tư!

- Vạn Quỷ Tịch Diệt, bạo cho ta!

Trong mắt nguyên chủ Huyết Sát Nguyên hiện lên một tia thần sắc âm độc, hắn đột nhiên bóp nát trận bàn, mấy ngàn quỷ quái còn sót lại trong trận bàn đồng nhất toàn bộ xông về Hồng Mông không gian của Lâm Minh, khi đến gần Hồng Mông không gian lại không có tiến vào, trong một nháy mắt toàn bộ nổ tung!

Rầm rầm rầm!

Khí lưu khủng bố tùy ý càn quét đi ra ngoài, võ giả tại chỗ lúc thấy nguyên chủ Huyết Sát Nguyên dùng Vạn Quỷ Tịch Diệt cũng đã muốn chạy trốn, nhưng mà lại không còn kịp rồi!

Ở bên trong không gian phong bế, khí lưu khủng bố đuổi theo bọn họ, mấy Tôn Chủ tu vi thấp nhất trực tiếp bị xé nứt thân thể, nổ tung thành một đoàn huyết vụ!

Đây là lực phá hoại khủng bố khi năng lượng thần hồn cùng bổn nguyên của bảy ngàn nhân vật thiên tài đồng thời nổ tung, cũng là sát chiêu mạnh nhất của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, một khi sử dụng, Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát!

Bồng bồng bồng!

360 mặt trận kỳ đồng loạt sụp đổ, tất cả năng lượng dưới sự khống chế cố ý của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, toàn bộ trút xuống Hồng Mông không gian của Lâm Minh, Hồng Mông không gian kịch liệt rung động, mà Lâm Minh thân ở trong đó cũng chịu áp lực thật lớn.

Hồng Mông không gian có thể mất đi pháp tắc cùng chân nguyên, nhưng là lại không thể thừa nhận năng lượng trùng kích vô hạn, trong một nháy mắt, Lâm Minh cảm giác Đế Tôn Lực Trường của mình giống như thuyền nhỏ trong bão táp, tùy thời có thể lật úp, thậm chí bên trong Hồng Mông không gian đã nứt vỡ ra vết nứt thật nhỏ!

Đế Tôn Lực Trường, sắp kiên trì không được!

- Tiền bối, cơ hội tốt!

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên quát to một tiếng, lão giả Ải Ma Tộc lúc trước bởi vì thần thông bị hủy mà trọng thương, bên trong hai mắt bắn ra một cỗ sát ý cùng hận ý ngập trời, đối với việc Lâm Minh mạnh mẽ làm cho Chiến Linh của hắn hạ xuống hai cảnh giới nhỏ, hẳn tự nhiên hận thấu xương.

- Ác Ma Chi Trảo!

Hông dám lại dùng công kích linh hồn, lão giả Ải Ma Tộc dùng công kích năng lượng, một cái móng vuốt màu đen khổng lồ, vỗ vào đầu Lâm Minh!

Hai đại cường giả cấp Đế họp lực công kích, mà lúc này Đế Tôn Lực Trường của Lâm Minh có khuynh hướng sụp đổ, ánh mắt của hắn ngưng tụ, năng lượng toàn thân vận chuyên tới cực hạn.

- Tu La Lực Trường!

- Sát Thần Lực Trường!

Mở!

Trong một nháy mắt kia, năng lượng hủy diệt bộc phát ra từ trong cơ thể Lâm Minh, chồng ở chung một chỗ cùng Đế Tôn Liên Hoa.