Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 828: Đây không phải là trọng điểm

- Ba vị ma sứ... Một vị quốc sư... Huyết tẩy một phân bộ, đây đều là do ngươi làm ư?

Thích Bạch cảm thấy khó tưởng tượng được, thanh niên này mới chỉ có tu vi Toàn Đan hậu kỳ, làm sao hắn có thể đánh chết ma sứ đứng hàng đầu trên Thiên Mệnh bảng được?

Nếu không phải đã biết rõ rằng, lúc này Lâm Minh mà nói dối thì chỉ làm cho mọi chuyện loạn hơn thôi, thì Thích Bạch đã coi đây chỉ là trò đùa rồi.

- Bọn họ cũng không phải trực tiếp chết trong tay ta, mà là trọng thương trong tám ngàn dặm màu đen đầm lầy, sau đó ta lại mượn dùng một vài lực lượng đặc biệt, bao gồm cả Hạo Bạch chi kiếm, thì mới gϊếŧ chết bọn họ được.

- Như vậy a...

Nghe Lâm Minh giải thích, Thích Bạch cảm thấy có thể tiếp nhận được một chút, tuy nhiên... Hắn vẫn rất khϊếp sợ, tám ngàn dặm màu đen đầm lầy thì đều nguy hiểm với tất cả mọi người, Lâm Minh chỉ có tu vi Toàn Đan hậu kỳ, lại lấn tránh tại nơi nguy hiểm đó, còn mượn lực lượng của nó để đánh chết bốn đại cao thủ trên Thiên Mệnh bảng, làm cho người khác không thể tưởng tượng được.

- Tuy nhiên... Ngoài gϊếŧ những người đó ra, còn có một việc...

Lâm Minh do dự một chút, quyết định nói tất cả mọi chuyện ra, bị Tu La thần quốc tìm tới cửa rồi, mình chỉ có thể dựa vào Thần Khí bộ tộc làm chỗ dựa, tất nhiên là phải nói hết tất cả mâu thuẫn ra, để cho Thích Bạch chuẩn bị tâm lý trước.

Nếu không, khi bị Tu La thần quốc vạch tội mình, nhưng Thích Bạch lại hoàn toàn không biết chuyện này, thì sẽ rất không tốt.

- Cái gì? Còn có ư?

Thích Bạch há miệng thở dốc, không biết nên nói cái gì.

- Ân... Là thế này, khi ta huyết tẩy Tu La thần quốc phân bộ, còn có ba đại tông môn ngũ phẩm trung đẳng, thượng đẳng ở đó, sau đó do phát sinh xung đột, ta gϊếŧ chết người phụ trách Tu La thần quốc phân bộ, còn có tông chủ cùng thái thượng trưởng lão của ba đại tông môn ngũ phẩm, tổng cộng có bốn nạn nhân, tuy nhiên đây cũng không phải là trọng điểm...

Lâm Minh nói tới đây, Thích Bạch đã hoàn toàn hết chỗ nói rồi, đây còn không phải là trọng điểm ư?

Ba đại ngũ phẩm tông môn trung đẳng, thượng đẳng, kẻ đứng đầu ít nhất cũng là Mệnh Vẫn tầng năm, tầng sáu, thậm chí còn rất có thể là cao thủ trên Thiên Mệnh bảng, Lâm Minh mới có tu vi Toàn Đan hậu kỳ, hắn một người gϊếŧ bốn ư?

Làm sao có thể được? Tu La thần quốc phân bộ cũng không phải là đầm lầy màu đen tám ngàn dặm, nơi đó cũng không có thứ gì cho Lâm Minh sử dụng cả, cho dù có, thì cũng là trận pháp có lợi cho Tu La thần quốc phân bộ a!

Dưới tình huống có trận pháp phụ trợ, còn có rất nhiều môn hạ đệ tử, một cỗ thực lực cường đại như vậy, lại bị Lâm Minh một mình huyết tẩy ư?

Thích Bạch cũng sẽ không cho rằng kia bốn tên kia lần lượt giao đấu với Lâm Minh, từng người bị hắn gϊếŧ, mà nhất định là cùng nhau tiến lên, bốn người đánh một người, mà vẫn bị gϊếŧ? Điều này sao có thể được?

Không đánh lại được, ngay cả chạy cũng không được sao?

Cho dù tốc độ không bằng Lâm Minh, chẳng lẽ bọn họ đều là kẻ ngốc, không biết tách ra mà chạy hay sao?

- Ngươi nói ngươi ở Tu La thần quốc phân bộ, đánh chết bốn đại cao thủ, là do một mình ngươi làm ư?

Thích Bạch khẽ hít một hơi khí lạnh, cho dù biết rõ Lâm Minh chắc chắn sẽ không khoác lác trong tình huống này, nhưng hắn vẫn không thể tin được.

- Đúng... Một mình!

Lâm Minh chỉ đành thừa nhận.

Thích Bạch cười khổ nói:

- Được rồi, ngươi vừa rồi đó còn không phải là trọng điểm, vậy trọng điểm là cái gì? Đừng có nói cho ta rằng, ngươi còn gϊếŧ chết cao thủ mười hạng đầu trên Thiên Mệnh bảng của Tu La thần quốc đấy...

Thích Bạch không biết nên dùng vẻ mặt gì nữa, hắn đương nhiên không cho rằng Lâm Minh thật sự có thể gϊếŧ chết cao thủ đỉnh cấp mười hạng đầu trên Thiên Mệnh bảng, hắn nói vậy chỉ là muốn vui đùa một chút, ý là chắc chắn sẽ không có chuyện nào vó vấn hơn ví dụ mà ta vừa mới nói đâu.

- Không phải, kỳ thật là... Một cường giả Thần Hải, tự xưng là hoàng thúc của Tu La thần quốc...

Lâm Minh nói tới đây, Thích Bạch thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, may mà Lâm Minh kịp thời nói tiếp:

- Hắn chỉ là một luồng ý chí bám lên một thanh trường thương, sau đó hắn dùng Chiến Linh hình chiếu tới đây, chiếm lấy thân thể của một tên cao thủ sắp chết, muốn gϊếŧ chết ta, kết quả là... Bị ta tiêu diệt.

Lâm Minh miêu tả toàn bộ quá trình này rất đơn giản, nhưng Thích Bạch lại nghe mà nuốt nước miếng.

Sau đó Lâm Minh lây từ trong Tu Di giới ra một thanh bảo khí màu xanh biếc, giống như trâm cài tóc, đây kỳ thật là một thanh trường thương, chỉ cần rót chân nguyên vào, nó sẽ khôi phục bản thể, đây chính là vũ khí mà lúc trước Tư Đồ Bá Nam sử dụng.

- Bích Huyết Như Ý Thương!

Thích Bạch trừng lớn hai mắt:

- Là Tư Đồ Bá Nam?

- Đúng...

Lâm Minh gật đầu.

Thích Bạch hoàn toàn không thể nói được gì nữa, Tư Đồ Bá Nam thọ nguyên sắp hết, một, hai ngàn năm gần đây hắn đều rèn luyện ý chí, nghe nói có cảnh giới cực cao về Chiến Linh, cho dù chỉ là Chiến Linh hình chiếu, thì cũng cực kỳ đáng sợ!

Lại bị Lâm Minh... Tiêu diệt?

“Hắn muốn gϊếŧ chết ta, kết quả là... Bị ta tiêu diệt”.

Một câu vô cùng đơn giản này làm cho Thích Bạch dở khóc dở cười, hắn rốt cuộc là ai a?

Lúc này ánh mắt Thích Bạch nhìn Lâm Minh đã giống như đang nhìn một con quái vật, Lâm Minh cũng bất đắc dĩ, nếu không phải Tu La thần quốc ép tới cửa, thì đương nhiên hắn sẽ không nói ra việc này, mỗi lần thể hiện ra thực lực của bản thân nhiều một chút, thì sẽ không khác nào mang đến cho mình thêm một nguy hiểm khác lớn hơn.

Qua một hồi lâu, Thích Bạch mới “tiêu hóa” xong những tin tức này, hiện tại cũng không phải là lúc hỏi rõ xem Lâm Minh làm như thế nào, người của Tu La thần quốc đã đuổi tới, hắn phải làm rõ nguyên nhân khiến cho Lâm Minh mâu thuẫn với bọn họ.

- Vì sao bọn họ lại mang đội hình cường đại đến vậy để đối phó ngươi?

Thích Bạch không kìm nổi hỏi, ba đại ma sứ, còn có một quốc sư, người như vậy ở Tu La thần quốc thì cũng cực kỳ có địa vị, mà đầm lầy màu đen tám ngàn dặm là cấm địa sinh mệnh, cường giả dưới Thần Hải mà tiến vào trong đó thì đều là cửu tử nhất sinh, dưới tình huống như vậy, bọn họ vẫn mạo hiểm tiến vào, Tu La thần quốc có thể nói là không tiếc cái giá nào nữa. Đuổi gϊếŧ một cường giả Toàn Đan hậu kỳ như vậy, quả thật không phù hợp với lẽ thường.

- Nguyên nhân chúng đuổi gϊếŧ ta là... Ta từng tiến vào một di tích của thượng cổ đại đế, di tích kia nằm ở rìa đại lục, mà khi trước Tu La thần quốc cũng không biết tới...

Lâm Minh kể lại nguyên nhân mâu thuẫn giữa hắn với Tu La thần quốc, nói rất rõ ràng cho Thích Bạch.

Tranh đoạt truyền thừa của Ma Đế diễn ra tại Nam Hải Ma Vực, lúc trước truyền thừa của Nam Hải Ma Vực cũng chính là truyền thừa của U Minh đại đế, so với Ma Đế vào sáu, bảy vạn năm trước, một hơi sáng tạo ra lục phẩm thánh địa là Ma Thần đế cung, thực lực độc bộ thiên hạ, thì U Minh đại đế chỉ sáng tạo ra ngũ phẩm thánh địa, ba ngàn năm trước đã chết trên tay cường giả tại Trung Vực của Thiên Diễn đại lục, kỳ thật không tính là cái gì, nhiều lắm cũng chỉ có thể được coi là một nhân vật cấp Thần Hoàng hơi lợi hại một chút mà thôi, U Minh ma công mà hắn sáng tạo ra cũng không đáng để cho Tu La thần quốc phải thèm thuồng đỏ mắt, công pháp cấp bậc đó, bốn đại thần quốc có rất nhiều.

Huống chi, khi U Ma đế thành bị hủy diệt, bảo vật vô giá chân chính thì đã sớm bị bốn đại thần quốc đoạt đi rồi, chỉ để lại một vài tài nguyên, được thủ hạ của U Minh đại đế chật vật đưa tới Nam Hải, thành lập Nam Hải Ma Vực.

Trong mắt bốn đại thần quốc, Nam Hải Ma Vực chỉ là một con cá nhỏ, không đáng phải để ý tới.

Sau này Huyễn Vô Cực ngẫu nhiên chiếm được bản chép tay của Ma Đế, phát hiện ra trong đó có ghi lại di tích của Ma Thần đế cung, thì mới hao tâm tổn trí, phát động Nam Hải chiến tranh, huyết tế chiến trường thượng cổ, mở ra phong ấn của thế giới tàn phá, tiến vào trong đó.

Mà bí mật này khi Ma Thần đế cung chân chính mở ra, cũng chỉ có Huyễn Vô Cực và một vài cao tầng của Nam Hải Ma Vực biết tới, không truyền ra ngoài, cuối cùng Huyễn Vô Cực lại như dùng giỏ tre múc nước, tất cả chỗ tốt đều bị Lâm Minh lấy hết.

Trung thiên thế giới của Ma Thần đế cung do mất đi lực lượng chống đỡ, cũng phong ấn trở lại, chỉ có vài tiểu thế giới vỡ nát xung quanh là còn có thể đi vào, nhưng cũng không còn giá trị để tiếp tục thăm dò nữa.

- Như vậy a... Ta hiểu rồi, ta sẽ cùng nói với người Tu La thần quốc, ngươi đi theo chúng ta là được.

Thích Bạch cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, khôi phục tự tin.

Đi theo ngươi?

Lâm Minh ngây ra một chút, tuy nhiên có đi theo hay không thì cũng không có gì khác quá lớn cả, Tu La thần quốc có thể tìm tới mình ngay khi mình vừa mới ra khỏi tám ngàn dặm màu đen đầm lầy, nhất định là có phương pháp xác định vị trí của hắn, một khi đã như vậy, có ẩn nấp nữa thì cũng không có ý nghĩa gì cả.

Thích Bạch một lần nữa đeo lên mặt nạ, liên tiếp phát ra hai luồng Truyền Âm phù, lập tức về phía hậu điện của Trưởng Lão cung.

Lâm Minh theo sát phía sau, rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại, chuyện cho tới bây giờ, có lo lắng cũng không còn ý nghĩa gì cả.

Thích Bạch cảm nhận được khí tức bình thản của Lâm Minh, không kìm nổi quay đầu nhìn hắn một cái, thanh niên này rất không tầm thường, hắn rốt cuộc là ai, một cường giả Toàn Đan hậu kỳ cũng có thể làm cho mình kinh hãi tới mức đó, thật sự là một chuyện khó có thể tưởng tượng được.

Thích Bạch dẫn Lâm Minh đi vào một đại điện màu đen.

Tòa đại điện này chỉ cao ba trượng, bề ngoài có phong cách cổ xưa, thoạt nhìn không chút bắt mắt nào, nhưng đi vào trong đó, Lâm Minh lại cảm nhận được một luồng dao động năng lượng rất dị thường.

- Ân? Tòa đại điện này...

- Cảm giác được?

Thích Bạch tán thưởng nhìn Lâm Minh một cái, nói:

- Tòa đại điện này được xây tại Giới Tâm của trung thiên thế giới, mỗi một trung thiên thế giới thì đều có một Giới Tâm chống đỡ toàn bộ thế giới, chúng chính là nền móng của thế giới, độ chắc chắn là khó có thể tưởng tượng được, cho dù là người mạnh nhất Thiên Diễn đại lục ra tay, thì cũng đừng mơ tưởng phá hủy được nó.

Thích Bạch cực kỳ tự tin, tòa thần điện màu đen này ỗ hội tụ lực lượng mạnh nhất của toàn bộ Thần Khí bộ tộc, thần điện chẳng những được xây dựng trên Giới Tâm, mà trong đó còn có rất nhiều trận pháp cường đại, một khi mở ra, lại có hắn chủ trì, thì uy lực sẽ đạt tới mức khó có thể tưởng tượng được!

Lâm Minh đi theo Thích Bạch vào trong đại điện, mới phát hiện ra trong đại điện còn có một lão già đeo mặt nạ màu bạc, mái tóc hoa râm đang chờ tại đây, lão già này chỉ tùy ý đứng đó, trên người không có bất kỳ khác thường nào, nhưng làm cho Lâm Minh thấy kỳ dị chính là, rõ ràng ánh mắt hắn nhìn thấy đối phương, nhưng nếu dùng cảm giác đi dò xét, thì lại không phát hiện được gì!

“Lão già thần bí đeo mặt nạ này cũng giống Thích Bạch, sâu không lường được, ta căn bản không nhìn thấu được tu vi của hắn”.

Đây cũng không phải là do đối phương cố ý che giấu tu vi, mà là Lâm Minh không thể hiểu được cảnh giới của đối phương, nếu không có gì bất ngờ, thì đây cũng là một cường giả Thần Hải!

Thần Khí bộ tộc lại có hai đại cường giả Thần Hải! Thế lực như vậy, ngoài bốn đại thần quốc ra, thì nó có thể được coi là thế lực hàng đầu rồi!

Nhìn thấy Lâm Minh tiến vào, lão già đeo mặt nạ kia khẽ gật đầu với Lâm Minh, có thể nhìn thấy trong ánh mắt hắn chứa nụ cười và ý cảm kích, hiển nhiên hắn cũng đã biết được tình huống của Lâm Minh thông qua Truyền Âm phù khi nãy rồi.

Thần Khí bộ tộc một hơi tụ tập hai đại cường giả Thần Hải, lại còn chọn địa điểm gặp mặt tại Giới Tâm của trung thiên thế giới, không hề nghi ngờ gì, đây chính là thị uy với Tu La thần quốc.