Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 695: Giương cung bạt kiếm

- Vù!

Hiệp đao địa giai thượng phẩm trong tay Tinh Dương ẩn ẩn dấy lên ngọn lửa màu đỏ, dường như cả bả đao đều bị đốt đỏ.

Chuôi đao này có thể giúp công pháp Hỏa hệ của Tinh Dương tăng phúc hai thành, lúc trước tiêu tốn rất nhiều tiền mới tạo ra được. Cảm thụ ngọn lửa hừng hực trong đó truyền tới, lập tức Tinh Dương bớt lo lắng hơn nhiều.

- Tên đao Xích Viêm, ta tên Tinh Dương!

Mũi đao Tinh Dương chỉ thẳng Đoan Mộc Quần, chính thức phát ra lời khiêu chiến.

Đối với dạng khiêu chiến này, Đoan Mộc Quần tự nhiên không sợ, cấp bậc tuấn kiệt trẻ tuổi giống như Tinh Dương, ở ba tầng Thông Thiên tháp cũng chẳng coi như là ngạc nhiên.

Hắn rút kiếm nghênh chiến, mà đúng lúc này, ngoài phòng vang lên một vài bước chân lộn xộn, bảy tám võ giả Âm Dương huyền cung vọt vào biệt viện, bọn họ phần lớn đều có tu vi Toàn Đan trung kỳ, sơ kỳ, cầm đầu là một cường giả Toàn Đan hậu kỳ.

Ở Âm Dương huyền cung, dưới Toàn Đan hậu kỳ thì là hộ pháp, trên hậu kỳ tức là trưởng lão.

Bảy tám võ giả này đều là đoàn người theo bảo vệ Tinh Dương, bọn họ tinh thông bày trận và phối hợp thuật, lần này cùng Tinh Dương tới tham gia đàm phán, vốn ở trên Linh chu đợi lệnh, nhưng mà thấy phòng hội nghị xảy ra chiến đấu mới tiến vào bảo vệ Tinh Dương.

- Roẹt, roẹt, roẹt, roẹt...!

Mấy người rút ra vũ khí, có đao có kiếm, bao vây đám người Lâm Minh lại.

Trong lúc nhất thời, đao quang, kiếm ảnh, sát khí tỏa ra bốn phía, không khí lập tức trở nên khẩn trương.

Mắt thấy không khí giương cung bạt kiếm, hô hấp Mục Dục Hoàng hơi hơi ngưng trệ, Lâm Minh có thể trong nháy mắt đánh bại Tôn trưởng lão đúng là ngoài dự kiến của Mục Dục Hoàng, nhưng mà cho dù Lâm Minh có thực lực mạnh như thế nào thì bọn họ phải đối mặt chính là toàn bộ Âm Dương huyền cung.

Bây giờ dưới tình hình này, đội thân vệ của Tinh Dương tiến vào, một khi xảy ra chiến đấu, hậu quả chắc chắn sẽ không chịu nổi, nhất là khỉ xuất hiện tử vong, như vậy càng không xong.

Tục ngữ nói, rồng mạnh không áp nổi ổ rắn, mà tình huống bây giờ chẳng những Âm Dương huyền cung là địa chủ mà còn có thực lực vượt xa Thần Hoàng đảo. Như vậy chênh lệch còn lớn hơn nữa, đến lúc đó nếu Âm Dương huyền cung dùng cớ đệ tử bị đánh mà bắt đền, Thần Hoàng đảo ở trong đàm phán sẽ chịu thiệt thòi lớn, Âm Dương huyền cung có thể đẩy giá lên tận mây xanh.

Đến bậc này, Mục Dục Hoàng và Mục Phượng Tiên đều có chút nóng nảy, tình thế này đã vượt qua sự khống chế của họ, nếu cứ như vậy thì sẽ không xong. Mục Phượng Tiên dùng chân nguyên truyền âm cho Lâm Minh nói:

- Cung chủ của Âm Dương huyền cung có hai người, đều là Mệnh Vẫn tầng hai, công pháp hai người âm dương tương hỗ, nếu liên thủ với nhau thì thực lực tăng gấp bội, thậm chí ở trình độ nhất định có thể ngang ngửa Mệnh Vẫn tầng ba, cộng thêm bây giờ chúng ta còn cần Âm Dương huyền cung che chở, nếu như xung đột cùng với những người trong phòng này thì đừng nói chúng ta có thể thắng hay không, cho dù có thể thắng, cuối cùng chịu thiệt khẳng định cũng là chúng ta.

Mục Dục Hoàng và Mục Phượng Tiên lo lắng cũng không đáng trách, bao gồm Mục Băng Vân, cũng không thể bảo trì được vẻ lạnh nhạt, nàng cũng không trách Lâm Minh lỗ mãng, chỉ là chân phải lặng lẽ lui về sau một bước, giữ một tư thế cực lợi cho việc phát lực, đồng thời ngón tay ngọc tay trái đυ.ng vào Tu Di giới tay phải, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị rút Thanh Loan kiếm ra.

Lâm Minh vẫn chưa nói gì, Lam Thấm lại sợ thiên hạ không loạn nói:

- Muốn quần chiến? Tốt!

- Keng!

Lam Thấm rút ra bội kiếm.

Đám người Phong Thần, Đoan Mộc Quần cũng không nói lời nào, cũng rút bội kiếm ra, bọn họ xuất thân từ thánh địa cho nên đối với Âm Dương huyền cung căn bản không để ở trong lòng, huống chi còn có Lâm Minh ở đây.

Ba thanh trường kiếm chọi lọi chọi với bảy tám kiện vũ khí bao quanh... Khí thế như thế, dường như sắp xung đột. Đây cũng ứng với ý định của Lâm Minh, với thực lực Lâm Minh bây giờ căn bản không cần ra thương, tuy nhiên hắn vẫn lo lắng là Mục Thiên Vũ và Mục Băng Vân còn ở trong này, nếu như hai người bọn họ đối mặt với cường giả Mệnh Vẫn tầng một mà nói thì rất dễ bị trực tiếp bắt giữ, vì để phòng ngừa vạn nhất, Lâm Minh vẫn quyết định toàn lực ứng phó.

Nhìn Lâm Minh sắp đánh, khóe miệng Tinh Dương nổi lên nụ cười dữ tợn, nào sợ các ngươi ra tay. Đây là địa bàn Âm Dương huyền cung, nếu như đánh, người cười tới cuối cùng khẳng định là bọn hắn. Thế lực hiện trường cũng không tính là yếu, dù sao còn có Tinh Tán Tử giúp đỡ, nếu như đội thân vệ tám Toàn Đan này phối hợp với nhau cùng bố trí trận pháp cũng có thể phát huy ra chiến lực rất mạnh.

Chỉ cần chống đỡ đủ lâu, viện binh của Âm Dương huyền cung bọn họ sẽ không ngừng chạy tới, nếu thật sự tới mức không xong, mời phụ chủ và mẫu tới chủ trì, mặc cho ngươi có ba đầu sáu tay, cũng phải thúc thủ chịu trói.

Nghĩ đến đây, Tinh Dương nhanh chóng trấn định lại, lúc trước hắn có chút hoảng hốt là bởi vì là thực lực đám người Lâm Minh, Đoan Mộc Quần hoàn toàn vượt qua dự tính của hắn, hắn đánh không kịp trở tay mà thôi.

Tinh Dương cười lạnh nói:

- Đúng là không biết sống chết, lại dám đến ta Âm Dương huyền cung ta giương oai, cho dù các ngươi xuất thân không tồi thì thế nào, các ngươi tự tiến vào phòng hội nghị Âm Dương huyền cung ta, quấy rối hội nghị, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Âm Dương huyền cung ta, hôm nay ta trừng phạt các ngươi, cũng là chiếm lý, tông môn các ngươi cũng không thể nói được gì.

- Mọi người nghe lệnh, đem những kẻ cắp này...

Tinh Dương vốn chuẩn bị nói: “Đem những kẻ cắp này bắt lại cho ta” nhưng mà thanh âm hắn nói tới đây thì càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng lại không rõ ràng lắm.

Hắn ngơ ngác nhìn trường thương trong tay Lâm Minh, mơ hồ có cảm giác có điểm không thích hợp, trong lòng đột nhiên ý thức được điều gì, hắn đảo mắt nhìn trường kiếm đám người Đoan Mộc Quần, Lam Thấm, Phong Thần, sau khi nhìn những trường kiếm đầy u quang lạnh lẽo và sắc bén kia, hắn hút thật sâu một ngụm lãnh khí, chỉ cảm thấy trong lòng phát run.

Thiên!

Bốn kiện bảo khí thiên giai!

Lại nhìn Xích Viêm đao trong tay mình tiêu tốn số tiền lớn để tạo ra, nó vẻn vẹn chỉ là bảo khí địa giai đỉnh cấp, vốn ở phía nam Thiên Diễn đại lục đã vô cùng lợi hại, nhưng cùng so sánh với bảo khí đám người Lâm Minh tùy tiện lấy ra thì quả thực chỉ là cặn bã.

Bảo khí địa giai đỉnh cấp và bảo khí thiên giai nhìn như chỉ ké một bước nhưng mà kỳ thật chênh lệch rất lớn, cũng giống như Toàn Đan hậu kỳ và Mệnh Vẫn, cao hơn là chênh lệch giữa Mệnh Vẫn và Thần Hải vậy.

Lại nhìn địa giai thượng phẩm trong tay các võ giả khác, thậm chí còn có bảo khí địa giai trung phẩm, cho dù là trong tay Tinh Tử Tán cũng chỉ là một kiện bảo khí địa giai thượng phẩm tốt một chút mà thôi.

Đây là... Tình huống gì?

Bảo khí thiên giai, khi nào lại giống như rau cải trắng đầy đường vậy?

Toàn bộ Huyền châu cũng không có một kiện bảo khí thiên giai, cũng chỉ có phương trượng đời thứ nhất Minh Thiện của Đại Thiện Vực đã quy ẩn và thái thượng trưởng lão Huyễn Vô Cực của Nam Hải Ma Vực mới có một kiện mà thôi.

Chẳng lẽ những người này... Mí mắt Tinh Dương đột nhiên nhảy giật lên, toàn bộ Thiên Diễn đại lục, cũng chỉ có bốn đại thần quốc trung tâm mới có nhiều bảo khí thiên giai như vậy.

Những người này đều tới từ bốn đại thần quốc?

Nghĩ đến đây, trong lòng Tinh Dương co rụt lại, xung đột cùng truyền nhân bốn đại thần quốc đó chính là muốn chết.

Bọn họ mặc kệ ngươi chiếm cái đạo lý nào, thực lực mạnh mới chính là đạo lý lớn nhất.

Âm Dương huyền cung ở trước mặt thánh địa cũng chỉ là cặn bã.

- Không đúng, không đúng a, bốn đại thần quốc chắc là không có loại chủng tộc kỳ quái tai, mắt có vảy này, hơn nữa tên dùng trường thương kia không phải nói hắn là người của Thần Hoàng đảo sao? Vì sao hắn cũng có bảo khí thiên giai? Chẳng lẽ bọn họ trải qua thiên đại cơ duyên nhận được sao?