Chân Thật Điện Ảnh

Chương 14: Kịch bản

Editor: Helen

-----------------

Văn Tĩnh ngồi tại chỗ tự hỏi thật lâu, cuối cùng đi đến văn phòng của Tôn Tinh Diệu.

Lúc cô tiến vào, Tôn Tinh Diệu đang dựa vào lưng ghế, ở góc dưới bên phải trong văn kiện kí tên mình lên. Thấy Văn Tĩnh đi vào, cô nhấc mi, cười chào hỏi, “Ngày đầu tiên làm người đại diện cảm giác như thế nào? Tìm hiểu được gì rồi?”

“Tôi bắt đầu cảm thấy mình đầu tư vào Tinh Diệu là sai lầm.” Văn Tĩnh nghiêm túc nói.

“!!”Tôn Tinh Diệu tươi cười đọng lại ở trên mặt.

Cô ta nhanh chóng ngồi thẳng lại, lòng đầy căm phẫn mà tỏ vẻ, “Ai chọc cô? Nói cho tôi biết, tôi tới giáo huấn anh ta!”

Văn Tĩnh liếc mắt nhìn Tôn Tinh Diệu một cái, không chút để ý mà nói, “Vừa rồi chơi thử Chân Thật Điện Ảnh, tôi cuối cùng cũng phát hiện ra cái này rất không đáng tin. Mấy năm trước công ty báo lợi nhuận cao thuần túy là bởi vì có Lộ Dương diễn vai chính đi? Cho nên anh ta xuống dốc, hoạt động mua bán của công ty cũng giảm xuống trên diện rộng, lợi nhuận cũng giảm bớt rất nhiều.”

Tôn Tinh Diệu giải thích nói, “Tôi đang nỗ lực tranh thủ tài nguyên cho Lộ Dương. Nói không chừng về sau, anh ta lại nổi tiếng lại thì sao? Thậm chí càng nổi tiếng hơn, siêu việt hơn trước!”

“Nói không chừng lại nổi tiếng lại? Đường đường là tổng giám đốc, cô lại đem hy vọng kiếm tiền của công ty đặt vào một câu nói không chừng?” Văn Tĩnh tâm tình lẫn lộn, lần đầu tiên hoài nghi khả năng bản thân đã chọn sai người.

“Tôi cũng đã bắt đầu bồi dưỡng người mới, nếu có người trổ hết tài năng, có thể thay thế vị trí của Lộ Dương.” Tôn Tinh Diệu nhanh chóng bổ sung.

Văn Tĩnh không nói lời nào, ngón trỏ nhẹ gõ mặt bàn. Một chút, một chút, lại một chút.

Tôn Tinh Diệu chỉ cảm thấy trái tim chính mình theo đó mà run lên, nhịn không được nhẹ giọng thương lượng, “Coi như niệm tình chúng ta quen biết nhiều năm, trước tiên cô đừng rời khỏi được không? Cho tôi thời gian.”

Cô ta có thể ngồi ổn ở vị trí tổng giám đốc, ít nhiều là nhờ Văn Tĩnh duy trì. Nếu cổ phần Văn Tĩnh cầm trong tay chuyển nhượng hơn phân nửa, đến lúc đó cổ phẩn của người ủng hộ cô ta có vượt qua 51% không cũng rất khó nói. Cố tình lúc này số tiền cô ta có không đủ, kém rất xa so với số tiền để mua lại cổ phần trong tay Văn Tĩnh. Bằng không dùng tiền mua lại số cổ phần trong tay Văn Tĩnh, trở thành người có nhiều hơn 51 % cổ phần của công ty cũng không tồi.

Tôn Tinh Diệu mặc sức tưởng tượng thời điểm mình có được quyền lên tiếng tuyệt đối, không cần xem người sắc mặt người khác mà sống, lúc khôi phục lại tinh thần mới phát hiện, nguy cơ trước mắt còn chưa có giải trừ……

Văn Tĩnh liếc mắt nhìn cô ta một cái, nhếch khóe miệng, “Đừng nói tình cảm với tôi, tiền mới là quan trọng. Đầu tư hoàn toàn là lý tính, tôi không thích đem cảm tình vào, vẫn là tách ra sẽ tốt hơn.”

Tôn Tinh Diệu bất đắc dĩ, nửa giỡn mà nói, “Đại gia, cô muốn làm gì nói thẳng không phải được rồi sao? Dù sao mặc kệ là cái gì, tôi đều phối hợp với cô.” Kể cả muốn cô ta làm thuyết khách thuyết phục Lộ Dương còn được a!

“Muốn tôi không rút đầu tư, ít nhất mang ra lý do khiến tôi không rút đầu tư. Ví dụ như, làm cho tôi cảm thấy công ty có thể khôi phục lại mức lợi nhuận trước đây, không phải là một hy vọng nhỏ bé.” Văn Tĩnh ý vị thâm trường nói, “So với bồi dưỡng người mới, tôi cảm thấy Lộ Dương bỗng nhiên nổi trở lại có khả năng cao hơn.”

Tôn Tinh Diệu nháy mắt đã hiểu, cô ta lập tức không tiết tháo mà phụ họa, “Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy như vậy!”

Sau đó vứt ra mười quyển kịch bản, “Đồ vật đều ở chỗ này, sáu tháng cuối năm công ty tính toán chọn trong đó ba bộ để tiến hành quay chụp. Cô cứ chậm rãi đọc, nhìn trúng cái gì trực tiếp nói với tôi, mọi việc đều có thể thương lượng.”

Văn Tĩnh vừa lòng mà cười, “Cô sẽ có tiền đồ rất lớn.”

Tôn Tinh Diệu ngửa mặt lên trời thở dài. Cô ta không cầu có tiền đồ gì, có thể bảo vệ tốt giang sơn mà mẹ vì cô ta gầy dựng đã là không tồi rồi.

Rất nhanh, trong văn phòng chỉ còn lại âm thanh lật giấy. Tôn Tinh Diệu không còn tâm tư tiếp tục công việc, dứt khoát ở bên cạnh chờ kết quả.

Văn Tĩnh đem kịch bản đều xem qua một lần, sau đó lâm vào trầm tư.

Trong lòng Tôn Tinh Diệu rất căng thẳng, không thể không thử thăm dò, “Lúc trước tôi đã xem qua một lần, bên trong có 3 tác phẩm không tồi, một bộ kinh dị, một bộ tình yêu, một bộ hài kịch.”

“Lộ Dương không thích hợp với phim tình yêu.” Tôn Tinh Diệu nói rất uyển chuyển. Đâu chỉ là không thích hợp, để hai người ở bên nhau, cô ta cảm thấy hai chữ tình yêu bị làm bẩn, “Phim kinh dị còn lại tạm ổn, nhưng tôi định đem cơ hội để lại cho người mới. Còn Lộ Dương, tôi tính toán để anh ta thử quay phim hài kịch.”

Văn Tĩnh liếc Tôn Tinh Diệu một cái, “Cô thật sự là bỏ được.” Cô đã xem qua, kịch bản bộ hài kịch viết không tồi.

Tôn Tinh Diệu nghiêm túc nói, “Tôi so với bất kì ai càng hy vọng anh ta tốt lên.” Nhìn qua rất có nghĩa khí.

Nhưng mà tiếp theo, cô ta lại uyển chuyển nói, “Tôi còn trông cậy vào anh ta một lần nữa nổi lên, cho công ty cơ hội kiếm thật nhiều tiên. Nếu anh ta kiếm được tiền như trước kia, lượng công việc của tôi có thể giảm bớt một nửa, lợi nhuận công ty ít nhất phải tang gấp đôi!”

Đây mới là nhà tư bản. Văn Tĩnh lấy ra kịch bản đã lựa chọn tỉ mỉ, “Có muốn chuyển sang diễn phim hài kịch hay không, thời gian sau lại nói, trước tiên tôi muốn cho anh ấy quay bộ này.”

Tôn Tinh Diệu tò mò, “Cô nhìn trúng bộ nào?” Trong ấn tượng của cô ta, thật ra cũng không có tác phẩm nào làm người ta kinh diễm.

“Có thể xem là phim kinh dị.” Văn Tĩnh hơi hơi mỉm cười, “Yên tâm, không phải bộ mà cô tính toán để lại người mới kia.”

Tôn Tinh Diệu ngẩn ra, nhắc nhở, “Tôi đã xem qua toàn bộ kịch bản, trừ ba bộ chuẩn bị quay không tồi, những bộ còn lại chỉ coi là trung bình, không xuất sắc.”

“Là như thế không sai.” Văn Tĩnh gật đầu tán đồng.

Tôn Tinh Diệu hoàn toàn không hiểu được, “Cô đã biết còn chọn bộ khác?” Cô ta bắt đầu hoài nghi, Văn Tĩnh tìm Lộ Dương không phải vì báo ân, mà là vì báo thù……

Phải biết rằng, cô ta sở dĩ vứt cho Văn Tĩnh tất cả kịch bản mà không phải 3 quyển là vì cô ta muốn thể hiện bản thân thể cung cấp rất nhiều kịch bản. Nhưng thật ra trong lòng sớm đã nhận định, Văn Tĩnh sẽ chỉ chọn 1 trong 3 quyển.

“Hiện tại thoạt nhìn thì giống nhau, sửa lại một chút sẽ rất không tồi.” Văn Tĩnh cười không thể nắm lấy.

Tôn Tinh Diệu mộc mặt hỏi, “Ai sửa? Cô sao?”

“Đúng vậy.” Văn Tĩnh thuận miệng đáp.

Tôn Tinh Diệu như phát điên, “Cô là một nhà đầu tư, đổi nghề làm người đại diện đã rất không đáng tin cậy, còn tính toán bước một chân vào giới biên kịch sao?” Thật sự coi mình là vạn năng sao?

“Đáng tin hay không, thử xem sẽ biết.” Văn Tĩnh thoải mái mà nói, “Yên tâm, tôi vừa rồi nhìn qua, không phải đại chế tác gì, tốn không bao nhiêu tiền.”

“Cho tôi xem qua.” Tôn Tinh Diệu không quá tin. Vốn nhỏ, lợi nhuận cao cô ta chưa từng gặp qua, vốn lớn, lợi nhuận cao thì lại gặp qua không ít.

“Được.” Văn Tĩnh đem kịch bản đưa qua đi.

Tôn Tinh Diệu bắt đầu lật xem. Đây là một chuyện xưa kỳ ảo, hơi mang không khí khủng bố, kịch bản tên là《 "Địa ngục bao lì xì》. Vai chính là một người chơi, trong lúc vô ý dùng WeChat gia nhập vào một group bao lì xì, kết quả không có cách nào rời khỏi. Mỗi ngày rạng sáng 12 giờ, trong nhóm sẽ đúng giờ phát bao lì xì, vai chính không làm gì cũng sẽ tự động mở bao li xì. Cái gì “Chúc phúc của người nhát gan”, “Nguyền rủa của quỷ xui xẻo”, “Nguyện vọng của quỷ hoa tâm”. Mỗi lần lãnh xong bao lì xì, vai chính đều sẽ xui xẻo cả ngày.

Tuy rằng trắc trở, nhưng vai chính càng đánh càng hăng, thành công chịu đựng một lần lại một lần. Sau khi nhận được bảy cái bao lì xì vẫn may mắn còn tồn tại, vai chính rốt cuộc đạt được “Bao lì xì tâm tưởng sự thành”, trở thành người chiến thắng nhân sinh.

(Tâm tưởng sự thành: Cái Tâm là gốc của thành công)

Xem xong kịch bản, Tôn Tinh Diệu thần sắc vừa động, “Ý của cô là, cô không phải là đối thủ của Lộ Dương, cho trở thành nhà văn, giúp Lộ Dương đấu với trời?” Tuy rằng vẫn là kịch bản cũ khi vai chính nhiều lần trải hoạn nạn, rốt cuộc thắng lợi, nhưng mà đề tài lại khá mới mẻ độc đáo.

“Cũng không hoàn toàn là như thế, tôi muốn cải biên kịch bản một chút, đặc biệt là nửa đoạn sau.” Nói xong, Văn Tĩnh đem suy nghĩ của mình nói cho Tôn Tinh Diệu.

Tôn Tinh Diệu một bên nghe, một bên mở to đôi mắt, miệng khẽ nhếch, “Sao có thể nghĩ ra? Tuyệt!”

“Rất tốt phải không?”

“Trải qua sửa chữa của cô, kịch bản lập tức tăng một bậc!” Tôn Tinh Diệu không chút nào bủn xỉn mà ca ngợi.

“Đúng rồi, kịch bản làm sao để sửa chữa?” Văn Tĩnh có chút lo lắng.

Tôn Tinh Diệu lật xem tên biên kịch kịch bản, lập tức thả lỏng, “Không sao, đây vốn đã là kịch bản công ty mua đứt. Kể cả có sửa đến thay đổi hoàn toàn, biên kịch cũng không có lập trường để chỉ trích.”

“Vậy là tốt rồi.” Văn Tĩnh nhẹ nhàng thở ra.

Bỗng nhiên, Tôn Tinh Diệu nhíu nhíu mày, “Nhưng mà, khuôn mẫu trang phục của tiểu quỷ đều được đặt làm riêng, khả năng có chút tốn kém.”

“Không cần, tôi không tính toán cho quỷ xuất hiện. Sau khi nhận bao lì xì, vai chính tự động trở thành bạn tốt trên WeChat của quỷ. Có chuyện gì cũng nói trên là được, quỷ hồn không cần xuất hiện.” Văn Tĩnh bình tĩnh mà nói, “Bộ phim này chỉ cần vai chính cùng N cái áo, không tốn kém lắm nhỉ?”

Tôn Tinh Diệu, “……” Sau người đại diện, biên kịch, người nào đó tựa hồ còn muốn nếm thử chức vị đạo diễn.

Vốn dĩ muốn cùng cô nói đạo lý, nhưng hoàn toàn không dám thì làm sao bây giờ?! Tôn Tinh Diệu rất bất lực.

Bên cạnh, Văn Tĩnh tiếp tục nói chuyện, “Vừa rồi cùng với Lộ Dương chơi một ván Chân Thật Điện Ảnh, đáng tiếc anh ta thua, bằng không tôi liền tự mình ra trận làm vai phụ cho anh ấy. Mục đích của tôi là khiến anh ấy hot lên, cũng không phải là muốn dẫm đạp anh ấy.”

Tôn Tinh Diệu hoài nghi chính mình lỗ tai xảy ra vấn đề, “Lộ Dương thua? Thua bởi ai?”

“Thua bởi tôi a!” Văn Tĩnh sảng khoái mà trả lời.

Tôn Tinh Diệu đỡ trán, cô ta cảm thấy thế giới đột nhiên trở nên thật huyền huyễn. Cô ta biết, Văn Tĩnh không phải người thích nói mạnh miệng. Nhưng chính là bởi vì biết, cô ta mới cảm thấy không thể tưởng tượng —— Lộ Dương từ trước tới nay chưa từng thua!

“Không còn vấn đề gì nữa, cô có thể bắt đầu chuẩn bị. Tôi sẽ báo với Lộ Dương chuẩn bị diễn bộ phim mới.” Văn Tĩnh đứng lên.

Tôn Tinh Diệu phun tào nói, “Cô cứ như vậy chọn xong kịch bản? Không cần hỏi Lộ Dương trước sao?”

“Anh ấy đều đã ba tháng không có công việc, còn có tâm tình kén cá chọn canh sao?” Nói là nói như vậy, Văn Tĩnh do dự, vẫn là sửa lại miệng, “Được rồi, chờ tôi hỏi qua anh ấy rồi nói sau, không thiếu mấy ngày này.”

Mắt thấy Văn Tĩnh muốn đi, Tôn Tinh Diệu nhịn không được gọi lại, “Tôi tùy tiện hỏi một câu, cô tính toán phát triển trong giới giải trí sao?” Vạn nhất người nào đó nguyện ý vì công ty phát triển mà hiến thân thì sao? Kia chính là tiềm thức thắng được Lộ Dương đó!

Nghĩ vậy, Tôn Tinh Diệu một trận miệng khô lưỡi đắng. Nhìn Văn Tĩnh, thật giống như thấy mỏ vàng lớn chưa khai thác!

Văn Tĩnh dứt khoát cự tuyệt, “Không cần, tôi lại không thiếu tiền.”

Tôn Tinh Diệu tức khắc rơi lệ đầy mặt. Cô ta rốt cuộc là vì cái gì lại luẩn quẩn trong lòng, tự đi tìm ngược……