Tinh Tế: Ta Gả Cho Lính Gác Tàn Tật

Chương 1

Trình Ly tỉnh dậy, cô đang ngủ trong một tấm chăn trong suốt. Đôi mắt của cô từ từ chuyển động, thân thể mệt mỏi cực độ, cảm giác như hoàn toàn bị tê liệt.

Không phải cô đã chết rồi sao?

Không thể nào, cô không phải đã tự bạo tinh hạch của mình rồi sao?

Trình Ly biết chắc chắn cô sẽ chết, nhưng cô lại không thể giải thích được tình huống hiện tại. Đôi mắt của cô nhìn xung quanh. Đây là một căn phòng màu trắng, sạch sẽ với đủ loại thiết bị mà cô không nhận ra.

Nó hơi giống với bệnh viện, nhưng nó rất khác so với những bệnh viện trước đây ở ngày tận thế nơi cô từng sống. Cảm giác như nơi này hiện đại hơn rất nhiều so với trước đây cô từng sống.

Lúc này, có vài bước chân từ xa tới gần.

“Thật đáng tiếc cho thiên tài của Học Viện Quân Sự Số Một, cứ như vậy mà bị phế đi.”

“Nếu việc cấy ghép xương được thực hiện ngay khi hắn nhập viện, đôi chân của hắn có thể đã được cứu chữa rồi.”

“Đôi chân cho dù được chữa trị kịp thời, nhưng sẽ không còn mạnh khỏe như lúc ban đầu nữa, hắn khó có thể khôi phục lại vinh quang như trước kia!”

“Đúng vậy. Hơn nữa, chi phí quá cao. Cho dù là Đại Gia Tộc giàu có như Nguyên Gia, trồng một đôi chân mới cũng sẽ tốn không ít tiền của, Gia Tộc chắc chắn sẽ nguyên khí đại thương!”

“Tiền thì có thể kiếm được, nhưng nếu để cho người ta phá sản cứu con của người khác thì rất là khó. Sở dĩ Nguyên Gia không cứu hắn, là bởi vì hiện tại mẹ của hắn không phải là mẹ ruột.”

“Haizz, thật là đáng tiếc khi mất đi một thiên tài như vậy.”

“Nhưng xét về mức độ khốn khổ thì cô gái ở bên kia còn khốn khổ hơn, cô ấy bị gãy cả cánh tay và hình như không có người nhà ở đây.”

"..."

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Trình Ly có thể nghe thấy rõ bước chân của người bước tới. Bọn họ là những người phụ nữ trẻ mặc quần áo trắng. Từ nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ, có thể biết là Bác Sĩ hoặc là Y Tá.

"Cô tỉnh rồi sao? Cô cảm thấy thế nào?" Một người trong số họ nhìn sang hỏi Trình Ly.

Trình Ly chớp chớp mắt, đang định nói chuyện, lại phát hiện thanh âm của mình khàn khàn.

Một người đàn ông lạ mặt ở đâu đó nhấn công tắc, hạ tấm che trong suốt xuống dưới, y tá thì đỡ Trình Ly ngồi dậy, đưa cho cô một cốc nước ấm: "Cô đã ngủ ba ngày rồi, uống chút nước rồi hãy nói chuyện."

Trình Ly từng dùng tay phải để bắt lấy ly nước, nhưng cô phát hiện ra điều kỳ lạ là toàn bộ cánh tay phải của cô đã bị gãy và toàn bộ cánh tay đã hoàn toàn biến mất.

Trong mắt nữ y tá lộ ra vẻ thương hại và thông cảm nhìn Trình Ly nói: "Sau khi vết thương của cô bình phục, cô có thể cân nhắc mua một cánh tay kim loại. Cánh tay kim loại sử dụng rất tốt, linh hoạt không khác gì cánh tay bình thường, thậm chí là còn có những chức năng mà cánh tay bình thường của con người chúng ta không có.”

Trình Ly gật đầu, bình tĩnh cầm ly nước bằng tay trái, uống hết một ngụm, “Tôi có thể uống thêm một ly nữa được không?”

Trình Ly được chuyển từ phòng điều trị đến phòng bệnh chung. Ở đây có một người phụ nữ già tóc bạc sống cùng phòng với cô. Trình Ly gần như bị sốc khi biết bà cụ đã sống hơn một trăm năm mươi tuổi.

Cô ấy đã xuyên đến thế giới nào vậy?

Sau vài ngày, cuối cùng cô cũng hiểu được tình hình của mình. Linh hồn của cô du hành từ Tận Thế đến đây, nhập vào cơ thể của một cô gái mười tám tuổi cùng tên cùng họ, cũng tên là Trình Ly.