Chương 61: Ác ngôn ác ngữ
“Thế nào, cứ quyết định như vậy? Mọi người có chịu không?” Người thanh niên đẹp trai lại có vài phần khả ái, đưa micro trong tay hướng về phía khán giả, tươi cười không mất ngây thơ lại tỏa ra sức sống mạnh mẽ của tuổi trẻ.Mặc kệ nhìn thế nào cũng là một chàng traichọc người yêu thương, sức sống tuổi trẻ có thể phát động sự yêu thích của mọi người, mặc kệ là nam, là nữ, là lão, hay là ấu.
“Hảo—— ” thanh âm đồng loạt vang lên trong trường quay, tiếng gầm quanh quẩn bốn phía, khiến mọi người đều có thể cảm giác được khán giả đối với người dẫn chương trình có bao nhiêu yêu thích.
Vừa là ca sĩ vừa là người dẫn chương trình, đây là Trần Minh Húc, một trong những minh tinh thần tượng nổi tiếng nhất.
“Hảo nga, như vậy trên tiết mục cuối tuần sẽ có hoạt động kết nối điện thoại, không biết minh tinh nào sẽ liên lạc với minh tinh át chủ bài của tối hôm nay, chúng ta thế nhưng rất chờ mong.” Cười đến như súc vật vô hại, Trần Minh Húc liếc mắt nhìn một nam nhân ngồi ở ghế sau không chớp mắt, nói “Nhất là Đường Phong tiền bối của chúng ta, ở giới giải trí lâu như vậy, khẳng định quen biết không ít đại bài đi?”
“Ha hả a, Đường Phong vào sớm, hơn nữa khi đó cũng rất nổi tiếng, khẳng định quen biết không ít người lợi hại đi? Trước đây cùng Ca Trần xuất đạo ở một đoàn thể thần tượng ni! Thời gian kết nối điện thoại cuối tuần, cũng nên cho chúng ta một cái kinh hỉ, kết nối Ca Trần đi? Tôi nhưng là fan của cậu ấy!” Một nữ minh tinh hạng ba ngồi cách đó không xa nỗ lực phối hợp với người dẫn chương trình.
“Ca Trần hiện tại nổi tiếng như vậy, bận rộn như vậy, làm gì để ý tới loại tiết mục này của chúng ta, Đường Phong, cậu cũng đừng làm cho chúng ta thất vọng a!” Ngữ khí mang theo cố ý trêu tức, một nam minh tinh hạng ba cũng phụ họa tô đậm bầu không khí, không ít người cười theo, giống như là bọn họ đã biết trước, chuyện liên hệ với Ca Trần vào cuối tuần là không thể xảy ra.
Đúng là trước đây Đường Phong quen biết Ca Trần, nhưng hôm nay đồng nghiệp không đồng mệnh, người trước vì sinh kế mà chung quanh bôn ba, ở trong tiết mục thường xuyên bị người chế nhạo, người sau đã trở thành đường đường một nam minh tinh nổi tiếng, dĩ nhiên địa vị không giống nhau.
Đương nhiên, đây là từ trước.
Đường Phong hướng màn ảnh dễ dàng cười: “ Các ngươi không nên quá kinh ngạc vào cuối tuần!”
Một số khán giả trong trường quay bị ngữ khí của hắn chọc cho nở nụ cười.
Ghi hình kết thúc, làm người dẫn chương trình Trần Minh Húc còn đang cùng khán giả nói chuyện phiếm, vô luận nhìn như thế nào, Trần Minh Húc đều là giống như ngoại giới miêu tả, là một người nghịch ngợm, bình dị gần gũi mà lại khiến người yêu thích.
“Tại sao cậu ta luôn cố ý nhằm vào anh?” Tiểu Vũ thấp giọng nói mang theo vài phần chán ghét, “Rõ ràng có nhiều người như vậy, nhưng là giống như có thù oán với anh, mỗi lần lên tiết mục đều bị hắn châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ, không xứng là minh tinh thần tượng.”
“Được rồi, trong đài truyền hình không nên nói việc này, chúng ta trở về đi.” Nếu như vì người không thích ngươi mà tức giận, còn không phải mỗi ngày đều tức giận đem bản thân tức chết a, tuy rằng Đường Phong cũng không rõ vì sao Trần Minh Húc thoạt nhìn luôn luôn cố ý làm khó cậu, luôn luôn ước gì hắn bị xấu mặt trước đám đông.
Nhưng nhờ phúc của Trần Minh Húc, cậu cũng không đến mức ở tiết mục không có lấy một lần lên màn ảnh, Đường Phong âm thầm cười cười, dù sao cuối tuần là lần cuối cùng lên tiết mục này rồi.
“Đường Phong, cuối tuần có thể liên lạc với Ca Trần sao?” Tiểu Vũ đi ở bên cạnh hỏi.
Ca Trần… Đường Phong dừng cước bộ, vừa cười vừa nói: “Cậu hôm nay thế nhưng là Đại minh tinh, xuất hiện ở loại tiết mục này không tốt lắm đi? Dù sao tổ tiết mục là cố ý khiến ta xấu mặt vào cuối tuần, cũng không cần đem lời bọn họ nói tưởng thật, đến lúc đó kết nối điện thoại với một người mới ở công ty là được.”
“Đường Phong, kỳ thực Ca Trần ngày hôm nay vừa mới tham gia tiết mục ở đài truyền hình này.” Tiểu Vũ nhỏ giọng nói thầm một câu.
“Chuyện này tôi sẽ giải quyết, buổi chiều không có việc tôi đi đây, có việc gì cứ gọi cho tôi.” Đường Phong vừa đi vừa nói.
“Ân, được rồi, vậy anh buổi chiều hảo hảo nỗ lực lên, đừng quá mệt mỏi.” Biết Đường Phong từ trước đến nay rất có chủ kiến, tiểu Vũ cũng không nói thêm gì nữa.
“Đường Phong, muốn tôi đưa anh về không?” Đứng chờ ở thang máy, tiểu Vũ hỏi.
Lắc đầu, Đường Phong nói: “Không cần, tôi có thể tự mình trở về.” cũng đã vài ngày trôi qua, không biết Lục Thiên Thần có hay không tìm được nhà trọ tốt, nhưng cũng phải nói lại, cậu ở trong nhà Lục Thiên Thần coi như hài lòng. Lại nói tiếp một chuyện khôi hài, rõ ràng Lục Thiên Thần là ông chủ hắn là nhân viên, thế nhưng mỗi ngày Lục Thiên Thần đều phải dậy sớm đến công ty, mà hắn không chuyện gì có thể ngủ thẳng đến chín mười giờ.
Cửa thang máy mở ra, Lúc Đường Phong cùng tiểu Vũ đang chuẩn bị đi vào thì ba bốn người bước ra, trong đó có mấy người nhìn gần giống tiểu Vũ là trợ lý, mà chàng trai đứng chính giữa có chút không giống người thường, bị người vây quanh, khí chất xông ra, giống một đống ngôi sao vây quanh mặt trăng.
Cửa thang máy mở ra chớp mắt, người trong ngoài thang máy đều đồng loạt dừng cước bộ.
Không nói gì, không ai nói, chàng trai đứng trong thang máy có chút lãnh đạm nhìn Đường Phong đứng bên ngoài chuẩn bị vào, không nói một chữ, ánh mắt giống như cái đinh gắt gao đâm vào trên người Đường Phong.
Mặc kệ là Đường Phong hay là tiểu Vũ, đại khái không ngờ có thể gặp Ca Trần dưới tình huống này, nghe nói Ca Trần vừa trở về sau khi chụp ảnh ở Hàn quốc kết thúc, hiện tại đi đến đài truyền hình là vì tuyên truyền cho phim mới đi?
“Này, Ca Trần.” Đường Phong cười cùng chàng trai bắt chuyện.
Tiểu Vũ trộm liếc mắt ngắm Ca Trần, trong lòng có một người can đảm không kịp suy nghĩ đã nói ra: “Ca tiên sinh hảo, kỳ thực là chúng ta đang muốn đi tìm cậu!” Không đợi Đường Phong cắt đứt nàng, tiểu Vũ giống như súng máy một hơi nói ra, ngay cả chuyện về tiết mục vừa thu cũng nói ra.
“Chỉ là một chiếc điện thoại, nếu như Ca tiên sinh có rảnh…” Tiểu Vũ nói.
“Tôi sẽ suy nghĩ.” Thanh âm cực kỳ lạnh lùng, Ca Trần nhàn nhạt liếc Đường Phong, “Cậu còn đang tham gia những tiết mục loạn thất bát tao như vậy?” Ngữ khí bất thiện.
“Những tiết mục loạn thất bát tao này cũng rất thú vị.” Đường Phong đi vào thang máy, trên mặt thủy chung lộ ra tiếu ý tự nhiên, đối với lời nói dẫn theo địch ý của Ca Trần mắt điếc tai ngơ, chỉ có tiểu Vũ kinh ngạc nhìn một thân quần áo trắng tinh giống như thiên sứ Ca Trần, không, hiện tại nàng nhìn Ca Trần chỉ thấy một người phàm tục.
Nguyên vốn tưởng rằng dựa vào việc hai công ty hợp tác cùng với hai người đã từng qua lại, Ca Trần mặc kệ thế nào cũng sẽ đồng ý, theo như lời ngoại giới Ca Trần là người tốt, thân thiện, nhưng nàng hiện tại hoàn toàn không thấy.
Nhớ tới những lời mình vừa nói, tiểu Vũ nhất thời nóng mặt, ta đã đem Đường Phong đánh mất bao nhiêu mặt a!
“Ca Trần lúc đó chẳng phải cũng đi thu hình tiết mục ở đài truyền hình sao?” Hiện tại không phải thời gian sững sờ, tiểu Vũ lập tức phản kích.
“Tiết mục của Ca Trần chúng ta thế nhưng là tiết mục nói chuyện chính thống.” Trợ lý của ca Trần cũng không phải để trưng bày.
Mùi thuốc súng dần dần dày, Đường Phong vội vã kéo tiểu Vũ, đưa tay ấn mấy nút ở thang máy: “các ngươi đi ra hay cùng chúng ta xuống dưới?”
Mấy người trợ lý liếc mắt trừng Đường Phong, vây quanh Ca Trần đi ra thang máy, một bên độc miệng nhục mạ: “Không phải là một món hàng đê tiện xuống dốc sao, vừa bị người quăng đi, thật là đáng thương.”
“Các ngươi——-” tiểu Vũ kéo ống tay áo muốn lao ra, Đường Phong càng vội vã nắm người trở về.
Cửa thang máy đóng lại, Đường Phong lắc đầu, “Cô gái ngốc, người trên thế giới này nhục mạ tôi rất nhiều, cô vẫn muốn đánh trả toàn bộ?”
“Bọn họ nói anh như vậy, tôi sao có thể ở bên cạnh thờ ơ nhìn?!” tiểu Vũ tức giận vô cùng.
Lúc còn trẻ đương nhiên không thể nhìn được, liều một mạng cũng phải lấy lại công đạo, nhưng cũng không biết là do qua nhiều chuyện phát sinh nên người chết lặng, hay là thành thục biết được tranh chấp nhiều cuối cùng cũng sẽ không có một kết quả, Đường Phong đem những lời đồn đãi, chuyện nhảm thậm chí nhục mạ công kích cảm thấy rất nhạt nhẽo.
Càng là người công thành danh toại càng có nhiều tranh luận, thừa nhận được bao nhiêu chê bai, cũng mới có thể hưởng thụ bấy nhiêu thừa nhận.
Trên hành trình diễn viên minh tinh này, nổi tiếng cùng thành công của ngươi được khán giả ủng hộ và yêu thích, đồng dạng cũng sẽ phải chịu một số người công kích cùng nhục mạ, đây là tính chất đặc biệt của giới giải trí, nếu như ngay cả một chút nhục mạ cũng chịu không nổi, thì có tư cách gì trở thành minh tinh được mọi người chú mục đây?
“Cái miệng sinh trưởng trên người bọn họ, bọn họ muốn nói cái gì không phải là chuyện chúng ta có thể khống chế, lúc một người khinh thường ngươi, ngươi không cần cùng hắn lý luận, làm tốt chuyện của mình, lấy thực tế chứng minh tất cả, tiểu Vũ ngươi đồng ý chứ?” Đường Phong vừa cười vừa nói.
Tiểu Vũ thở dài: “Rõ ràng tôi là người đại diện của anh, nhưng nghe anh nói tôi cảm thấy bản thân rất ấu trĩ.”
Cùng so sánh với người lăn lộn hơn ba mươi năm, ngươi một cái tiểu cô nương đương nhiên là ấu trĩ rồi.
Sau khi chia tay tiểu Vũ, Đường Phong đón xe quay về nhà Lục Thiên Thần, gần đây chuyện tình bắt đầu nhiều hơn, sau ngày “ban huấn luyện siêu sao” chính thức bắt đầu, cậu sẽ lấy thân phận một người mới đi tham gia ban huấn luyện.
Cậu kỳ thực cũng không có trải qua cái gì huấn luyện biểu diễn chính thức, lúc mới vào đóng vai phụ trong một số phim ảnh, hai mươi bảy tuổi nhờ một bộ phim được để cử giải ảnh đế, năm ba mươi ba tuổi rốt cục như ước nguyện mang về vinh quang danh hiệu ảnh đế, hiện tại đi tham gia ban huấn luyện càng nhiều là hiếu kỳ cùng thú vị.