Chương 17
“Ưm ~” Thanh âm ẩn nhẫn rêи ɾỉ vẫn là thốt ra, không thể ngăn lại.Môi Heiji lưu luyến nơi lỗ tai của Shinichi, nỉ non: “Shinichi, đừng sợ, đem chính mình giao cho tớ đi, đừng sợ a……” Đầu lưỡi thấp nhiệt một đường xuống phía dưới, đi đến cổ, giống như phát hiện ra nơi ngọt lành, trằn trọc dây dưa, cuối cùng dừng lại ở khỏa nổi lên trước ngực cậu, nay đã dưới sự hấp cắn của Heiji mà trở nên kiên đĩnh. Hai tay kia ủng cậu vào lòng, không ngừng vuốt ve trên người cậu, dần dần di động xuống, rốt cục cầm lấy nhiệt hỏa của cậu!
“A……” Shinichi ngượng ngùng lại căng thẳng nhắm hai mắt, cậu không thể không cắn mu bàn tay của chính mình, phòng ngừa mấy tiếng rêи ɾỉ làm cho người ta đỏ mặt kia lại xuất khẩu.
Nhưng mà Heiji cũng không để cho cậu như nguyện, dùng tay kia giải cứu mu bàn tay của Shinichi, trừng phạt hôn trụ Shinichi, ngón tay lại ở chỗ nhiệt hỏa của cậu dùng sức xoa bóp nơi đỉnh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế khiến Shinichi hé miệng muốn rêи ɾỉ, lại làm cho lưỡi Heiji thừa cơ tiến vào trong khoang miệng cậu, không ngừng đùa nghịch, dẫn cậu đắm chìm càng sâu.
“Shinichi, không cần nhịn, tớ thích nghe đến thanh âm của cậu…… Biết lúc này cậu có bao nhiêu mê người không! Đừng ẩn nhẫn a…… Yên tâm đem chính mình giao cho tớ……”
Thanh âm Heiji như mang theo ma pháp, làm cho Shinichi lần nữa không thể suy nghĩ, chỉ có thể toàn tâm toàn ý cảm nhận sự vui thích mà Heiji đem đến cho mình: “Heiji…… Kia…… nơi đó…… Ưm……”
Thân thể vì kí©ɧ ŧìиɧ mà phiếm đỏ ửng của Shinichi khiến Heiji cũng khô nóng không thôi, dẫn tay cậu tới cầm trụ lửa nóng của mình.
“A!” Cực đại trong tay làm cho Shinichi kinh hãi, bất đắc dĩ Heiji lại ngăn trở cậu rụt về, tay hắn đè ở trên tay cậu, sau đó đồng thời cầm nhiệt hỏa của hai người, cao thấp xoa nắn.
“Ưm…… A……” Tốc độ không ngừng nhanh hơn, rốt cục đã tới thiên đường!
“Hô ~” Hai người thở hổn hển. Heiji hôn trán Shinichi: “Shinichi ~ Shinichi ~” Không có lời nào cần nói, chỉ là muốn gọi tên của cậu gần gũi như vậy mà thôi!
Shinichi duỗi ra hai tay, ôm cổ Heiji, vùi đầu vào cần cổ hắn. Bàn tay vừa rồi đốt lửa ở trên người mình nay vẫn đang nhẹ vỗ về da thịt cậu, trấn an làn sóng kí©ɧ ŧìиɧ của cậu bình ổn trở lại!
“Shinichi.” Thanh âm ôn nhu vang lên trên đỉnh đầu, Shinichi nghe tiếng ngẩng lên, lại nghênh đón nụ hôn kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Heiji: “Ưm…… Heiji?”
“Shinichi, chúng ta vừa mới bắt đầu!” Heiji lộ ra nụ cười xấu xa bất đồng với thường ngày, hướng người dưới thân chớ chớp nhãn tình.
“A?…… Cậu……” Rốt cục hiểu được ý tứ của Heiji, Shinichi không dám tin chằm chằm nhìn hắn. Hắn…… tinh thần cũng không khỏi quá sung mãn đi! Bọn họ vừa mới “lêи đỉиɦ” a!
Không đợi Shinichi có ý kiến, Heiji lại “che lại” miệng của cậu, ngón tay dính dịch thể kí©ɧ ŧìиɧ vừa rồi đi đến cúc khẩu của Shinichi, không vội tiến vào, mà là nhẹ nhàng mát xa da thịt chung quanh, linh hoạt lưu lại một đường dấu vết, cuối cùng hàm ở nhiệt hỏa có chút mềm nhũn của Shinichi.
“Hei…… ji……” Shinichi gọi tên Heiji, không biết là muốn ngăn cản, hay là muốn càng nhiều!
Cảm giác được nhiệt hỏa trong miệng biến hóa, Heiji cho một ngón tay tiến vào đến trong cơ thể Shinichi. “Ưm ~” Dị vật tiến vào, làm cho Shinichi nhíu lên mi.
“Thả lỏng a, Shinichi, tin tưởng tớ!” Heiji nói nhỏ, không ngừng hướng Shinichi phát ra chú ngữ trấn an.
Kiên nhẫn tiền diễn rốt cục giúp Shinichi có thể chấp nhận ba cây ngón tay của Heiji, mà hắn cũng rốt cục tìm được nơi mẫn cảm kia của cậu.
“A…… Heiji……” Kɧoáı ©ảʍ nơi hạ thể đánh sâu vào thần kinh Shinichi. Không đủ! Không đủ! Shinichi cong lên eo thon, muốn càng nhiều!
“Shinichi a……”
Ngón tay đột nhiên rời khỏi, làm cho Shinichi cảm thấy một trận hư không, nhưng không đợi cậu oán giận, đau đớn ngay sau đó đã khiến cậu từ trong ảo cảnh trở lại sự thật: “A!”
Heiji vội hôn trụ Shinichi, hai tay cũng nhẹ vỗ về thân thể Shinichi, không ngừng trấn an.
“Shinichi…… Có thể chứ?” Heiji hỏi, trời biết hắn đã nhẫn có bao nhiêu vất vả!
Rốt cục thích ứng Heiji tiến vào, Shinichi đỏ mặt gật đầu.
Có được sự cho phép của người dưới thân, Heiji không do dự nữa, bắt đầu trừu đưa.
“A……”
“Ưm……”
Trong phòng, chỉ nghe thấy tiếng rêи ɾỉ khiến cùng trừu đưa khiến người ta tim đập.
“Hei…… ji……” Kí©ɧ ŧìиɧ muốn nhanh phóng thích tra tấn Shinichi, bất đắc dĩ Heiji lại đè xuống, không cho cậu thỏa mãn, lại cũng khiến Shinichi có được càng nhiều kɧoáı ©ảʍ.
“Chờ…… Shinichi…… chờ tớ!” Heiji đẩy nhanh tốc độ.
Trong đầu xẹt qua một đạo bạch quang, đồng thời bắn ra nhiệt tình làm cho hai người lại tới đỉnh.
Lời Tác giả: Điên rồi! Điên rồi! Thì ra viết h thật sự có thể bức điên người ta!!!
Nếu không…… đoạn của Kuroba liền sơ lược?
Ai ~ Shin chan đáng yêu, vẫn là bị ăn sạch sẽ! Ta quả nhiên vẫn là mẹ ruột a ~[ mọi người: Cái đó và mẹ ruột có quan hệ gì?!!]
………………………………………….
Tiểu Bạch: Lời trên là của tác giả nhé, ko liên quan đến ta đâu =))