So với chương trình thực tế khác thì “Chị gái đã đến.” thật sự là một chương trình rất có ý nghĩa.
Bởi vì là lần đầu thu hình, vì để duy trì cảm giác thần bí, trước quay chụp, một số khách quý đều trong phòng chờ riêng biệt. Sau đó thông qua người đại diện rút thăm thứ tự lên sân khấu.
Ngôn Tư Hạ rất may mắn là người đầu tiên, sau phần tự giới thiệu đơn giản, những người lên phía sau đều là ca sĩ: “Khương Nhã Tịnh, Hứa Tri Ý.”
Sau đó đến lượt các thành viên của nhóm Shine của Hàn Quốc: “Kim Duyệt, Trịnh Nguyệt Ly, Cố Lãnh Mộc."
Shine - nhóm nhạc nữ được KG Entertainment của Hàn Quốc cho ra mắt vào năm 2010. Đây là nhóm nhạc nữ duy nhất tại Hàn Quốc có thể cạnh tranh với các nhóm nhạc nam về lượng tiêu thụ album, thành công tạo nên huyền thoại nữ hoàng Hàn Quốc.
Khán giả toàn trường quay trở nên sôi nổi vì sự xuất hiện của Shine, còn Ngôn Tư Hạ không biết từ khi nào đã chạy tới bên cạnh Cố Lãnh Mộc.
Người dẫn chương trình đứng sang một bên quan sát hành động của Ngôn Tư Hạ, cười trộm, bắt đầu công việc của: “Ở đây chúng ta có một fan cuồng của Cố Lãnh Mộc. Lãnh Mộc, cô có biết là ai không?"
“Ừm, hình như biết.” Giọng của Cố Lãnh Mộc trong trẻo, nhẹ nhàng khoan khoái, cử chỉ lúc nào cũng trầm tĩnh tao nhã như vậy.
Ngôn Tư Hạ đứng bên cạnh lẳng lặng nhìn cô, làn da rắng mịn màng giống như búp bê. Làm người yêu mến, làm cô ấy muốn bước lên chiêm ngưỡng một cái.
"Ngôn Tư Hạ.” Cố Lãnh Mộc nghiêng người nhìn về phía cô gái bên cạnh, ánh mắt nóng rực thẳng tắp đâm vào lòng cô.
Đột nhiên bị nhìn chằm chằm khiến tim Ngôn Tư Hạ không khỏi đập nhanh hơn, cổ lập tức đỏ bừng lên.
Cuối cùng thì ngày này cũng đến.
Nhìn thấy phản ứng của hai người, người dẫn chương trình không khỏi trêu chọc: “Giống như buổi họp mặt fan vậy, cả hai người đều có bong bóng hồng. Lãnh Mộc, sao cô biết Tư Hạ là fan của mình vậy?”
Nghe vậy, Cố Lãnh Mộc cũng ngượng ngùng trong nháy mắt, nhưng mà nhanh chóng điều chỉnh: “Tôi thấy trong báo, thời điểm Tư Hạ nhận phỏng vấn đã nói qua rất nhiều lần. Vẫn nghĩ nếu có cơ hội gặp một lần thì tốt rồi, thật sự cảm ơn.”
Nói xong lại nhìn về phía Ngôn Tư Hạ, khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau kia, mặt Ngôn Tư Hạ đỏ tới tận mang tai làm người khác phải bật cười.
“Tư Hạ, cô thích cô ấy nhiều lắm hả? Đều là nữ, cô đỏ mặt làm gì? Tôi không đẹp à?" Trịnh Nguyệt Ly cũng nhịn không được muốn trêu đứa trẻ này.
Thì... thích đến mức có hơi biếи ŧɦái, ước có thể xuất hiện bên người cô mỗi ngày, có thể làm người thân, bạn bè, người đại diện, trợ lý.
Thậm chí đến mức, cô còn nghĩ những người qua đường có thể đi ngang qua cô ấy, tựa hồ là anh hùng vũ trụ kiếp trước, mới được ông trời ưu ái như thế.
Thích đến mức có chút muốn nổi điên, tất nhiên Ngôn Tư Hạ dùng mọi thủ đoạn để thực hiện nguyện vọng lập một đội với Cố Lãnh Mộc. Khương Nhã Tịnh và Trịnh Nguyệt Ly, Hứa Tri Ý và Kim Duyệt.
Sáu người sẽ ở sinh hoạt cùng nhau, kiếm tiền sinh hoạt trong chương trình bằng cách giúp đỡ các hoàn cảnh khó khăn trong xã hội.
Ngay cả khi có một người muốn đổi người hợp tác thì sẽ tổ chức lại đội. Cho đến khi tìm được người muốn thân thiết trong quá trình giúp đỡ.
“Nếu em và chị vẫn chung đội thì tốt quá.” Đôi mắt nhỏ tội nghiệp của Ngôn Tư Hạ nhìn Cố Lãnh Mộc.
Cố Lãnh Mộc cười, vỗ nhẹ lưng cô ấy, không nói gì, giống như hình tượng bình thường của cô, thiện lương, khéo léo, tỉ mỉ chăm quan tâm cảm xúc của người khác nhưng không tùy tiện mở lòng với người ta.
Trong lúc tạm nghỉ, Ngôn Tư Hạ trang điểm lại một chút, thấy Cố Lãnh Mộc còn đang trang điểm, không nỡ quấy rầy nên kêu Nhạc Vân Sơ đi vệ sinh chung.
Trên đường Ngôn Tư Hạ đều mắng chính mình, vẫn luôn ngây người trong vòng ba năm mà vẫn không học được chút mẹo vặt đó, trong lúc ghi hình thì không sao, nhưng đến giải lao ngay cả dũng khí đi về phía cô cũng không có.
Nhạc Vân Sơ không để ý tới, tiếp tục giữ trạng thái trầm tĩnh, cô ấy nghĩ, bây giờ ai đó đang chìm đắm vào ảo tưởng, thật ra cũng không cần câu trả lời của mình.
“Cho nên nói tôi ngủ cả đêm với anh ta cũng vô ích?” Ngôn Tư Hạ và Nhạc Vân Sơ đẩy cửa nhà vệ sinh ra, chợt nghe thấy Khương Nhã Tịnh nói những lời này.
Ban đầu, họ có thể lặng lẽ rời đi, nhưng Khương Nhã Tịnh vừa hay đứng trước bàn trang điểm. Sáu mắt nhìn nhau, chỉ thấy vẻ mặt xấu hổ của Khương Nhã Tịnh, cùng với xấu hổ còn có cảm giác sợ hãi không biết làm sao.
Trong giới giải trí, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, đa số mọi người đều rất để ý nịnh nọt người khôn giữ mình, thấy cũng là không phát hiện, nghe cũng là chưa nghe, chuyện không liên quan tới mình.
Ngôn Tư Hạ phản ứng lại, kéo Nhạc Vân Sơ dáng vẻ làm bộ như không có việc gì đi tới, đánh vỡ hiện trường xấu hổ này, lịch sự chào hỏi. Khương Nhã Tịnh tùy tiện đáp lại rồi chạy trối chết.