"Không...không phải vậy! Cô gạt tôi!"
Đỗ Dĩnh Kha gần như ngã gục sau khi nghe câu cuối cùng, cô điên cuồng lùi lại, sau đó quay người đẩy Trần Lan ra và chạy vào trong nhà.
Cô muốn tự mình hỏi ba mình, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Khi Đỗ Dĩnh Kha chạy vào nhà chính, Đỗ Thụy Phong đang mỉm cười nói chuyện với Trần Ngạn. Bên cạnh là tổng giám đốc tập đoàn Đỗ thị, giám đốc tài chính, giám đốc nhân sự của Đỗ thị và luật sư pháp lý độc quyền của Đỗ thị.
“Ba!” Đỗ Dĩnh Kha vì tuyệt vọng mà gọi ông, lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn, đều nhìn sang.
Đỗ Thụy Phong cảm thấy mất mặt, lập tức nghiêm mặt răn dạy Đỗ Dĩnh Kha, nói: "Con kêu la cái gì? Thật không có lễ phép!"
Đỗ Thụy Phong chưa bao giờ nói lời yêu thương với Đỗ Dĩnh Kha, nhưng dù sao cô là con gái duy nhất của ông, nên ông vẫn có chút quan tâm đến cô.
Tuy nhiên, kể từ khi Đỗ Thụy Phong cưới Trần Lan làm vợ thứ hai, ông dần trở nên lãnh đạm với Đỗ Dĩnh Kha sau khi Trần Lan sinh cho ông ta một đứa con trai nhỏ, ông ta cảm thấy cô có thể không có cũng được .
Sau khi Đỗ Thụy Phong quát Đỗ Dĩnh Kha, ông ta quay đầu và tiếp tục mỉm cười nói chuyện với Trần Ngạn. Hôm nay ông ta có vẻ đặc biệt coi trọng Trần Ngạn, lôi kéo tay hắn và nói rất nhiều.
"Các vị đừng trách móc tiểu Kha không lễ phép. A Ngạn tiếp tục nói..."
“Ba…” Đỗ Dĩnh Kha biết Đỗ Thụy Phong không quan tâm đến cô nhiều như khi cô còn nhỏ, cho dù có nôn nóng, cô cũng phải kiềm chế, chậm rãi nói: “Con có chuyện muốn cùng ba nói về... công ty."
Đỗ Dĩnh Kha sắc mặt khó coi, giọng điệu có chút hèn mọn, không giống như con gái nói chuyện với ba mình, mà giống như cấp dưới nói chuyện với cấp trên.
Trần Ngạn quay đầu nhìn cô, sau đó ngẩng đầu nhìn Trần Lan đang đứng ở cửa cười lạnh, lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Trần Lan không hề sợ hãi mà nhìn em trai mình, sau đó lại nở một nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ, như muốn nói: "Tôi liền làm như vậy đấy, cậu định làm gì tôi?"
Có vẻ như Đỗ Dĩnh Kha đã biết về mâu thuẫn giữa hai nhà Lý và Đỗ.
...Thật khó chịu khi có một người chị thích làm hỏng kế hoạch của mình.
Trần Ngạn cau mày, không hài lòng vì Trần Lan vẫn mạnh mẽ đối nghịch với chính mình khi chính mình vừa nhắc nhở cô ta.
Mặc dù Đỗ Dĩnh Kha là con gái của Đỗ Thụy Phong, nhưng Trần Ngạn biết rằng Đỗ Thụy Phong không hề coi trọng cô ấy. Đỗ Dĩnh Kha không được hưởng bất kỳ lợi ích nào khi là con gái của Đỗ gia, thay vào đó, cô bị kẻ thù của ba mình trả thù vì mối quan hệ huyết thống của mình, Trần Ngạn cảm thấy như vậy là có chút quá mức.
Rốt cuộc oan có đầu nợ có chủ, không thể báo thù Đỗ Thụy Phong, lại chỉ biết ức hϊếp đứa con gái không được sủng ái, thì đâu được tính là bản lĩnh!
Trần Ngạn tuy là người Trần gia, nhưng nhìn Đỗ Dĩnh Kha xanh xao, hắn thực sự cảm thấy thương tiếc cho cô gái.