Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Chương 12

Chương 12: Đỗ thần (1)
(* Đỗ thần hay đỗ vương là cao thủ trong môn chơi đỗ xúc xắc)

"Cô nương muốn khiêu chiến như thế nào?" Mạc Sầu nhàn nhạt hỏi, hắn cũng không cho rằng hắn sẽ thua dưới tay tiểu cô nương này.

"Rất đơn giản chính là so điểm, hai ván, ván đầu so điểm cao nhất, ván hai so điểm nhỏ, ngươi thấy thế nào. Phượng Thiên Vũ nhìn người đối diện, tiểu tử, cô nãi nãi ta đánh bạc từ lúc ngươi còn chưa có đẻ ra đâu.

"Tốt, liền theo cô nương nói." Mạc Sầu nói xong, liền có gã sai vặt tiến lên buông thẻ đánh bạc.

Ván đầu tiên, so với đại, hai vị bắt đầu, gã sai vặt làm trọng tài vừa nói xong, Phượng Thiên Vũ cùng Mạc Sầu cầm lấy con chuông xúc xắc đung đưa.

Ngồi đối diện, Mạc Sầu nhìn thủ pháp của Phượng Thiên Vũ, có chút nhíu mày, cái này là sao, xúc xắc không hề dao động.

-- bành --

Hai người đồng thời buông con xúc xắc, gã sai vặt nhìn hai người đã buông chuông xuống, nhìn xuống bên dưới liền nói, "Hiện tại, bắt đầu đặt cược."

Ta đặt cho đổ vương.

Ta cũng muốn đặt đổ vương.

Tiếng ồn ào của mọi người truyền vào tai Phượng Thiên Vũ, Phượng Thiên Vũ khẽ cười cười, đợi tí nữa ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào mới là đổ vương.

Thanh Ngư nhìn mọi người đặt cược, cắn răng một cái, chạy tới quầy hàng mượn lấy 100 kim tệ, mong tiểu thư không thất bại, nàng liền đặt toàn bộ kim tệ cho tiểu thư.

"Một trăm, ta đặt nữ tử kia sẽ thắng."

Nhìn Phượng Thiên Vũ, gã sai vặt lại nhìn cô nương thanh tú trước mặt, hảo tâm nhắc nhở: "Cô nương, ngươi hay là đặt đổ vương thắng a, bằng không thì 100 kim tệ này ngươi sẽ mất sạch đấy."

"Không, ta muốn đặt nàng thắng." Thanh Ngư cố chấp nói!

Gã sai vặt thấy nàng cố chấp như vậy, đành phải để cho nàng đăng ký, trong lòng thầm suy nghĩ, hôm nay là cái ngày gì a, liền gặp phải hai kẻ ngốc, một kẻ ngốc muốn khiêu chiến đổ vương, thêm một cái kẻ ngốc đặt cược cho kẻ ngốc thắng.

Phượng Thiên Vũ nhìn thấy Thanh Ngư đặt cược, trong mắt lóe lên linh quang, Thanh Ngư, ngươi biết rõ ràng trước đây ta không có đánh bạc, vì sao còn muốn đặt cược cho ta. .

"Đặt cược chấm dứt, hiện tại mở chuông xúc xắc." Gã trọng tài nói xong, Mạc Sầu mở chuông mình ra trước.

"Đổ vương, bốn con sáu, một con năm" Gã trọng tài lên tiếng tuyên bố.

Mạc Sầu cười khảy, hắn không tin nàng với thủ pháp như vậy có thể lắc ra năm con sáu.

Ở bên dưới nghe trọng tài nói, những người cược cho đổ vương liền nhao nhao hoan hỉ chiến thắng.

Phượng Thiên Vũ xem vẻ mặt của mọi người, cặp môi đỏ mọng nhẹ cười, đầu ngón tay chậm rãi mở chuông xúc xắc.

Lúc gã trọng tài nhìn đến những con xúc xắc kia, sắc mặt kinh ngạc, nhưng cũng không quên công bố.

"Phượng cô nương, năm con sáu, thắng."

Xôn xao, trong nháy mắt, toàn trường yên tĩnh.

Thanh Ngư nghe được kết quả, liền cao hứng nhảy lên, thắng, tiểu thư thắng a. Dựa theo tỉ lệ 1 ăn 100 , Thanh Ngư cược 100 kim tệ thắng liền thu được 10000 kim tệ.

Mạc Sầu đưa thẻ đánh bạc( như tấm séc vậy đó, thẻ này dùng trong sòng bạc) cho Phượng Thiên Vũ.

Phượng Thiên Vũ nhìn thẻ bạc trước mắt, cười nhạt một tiếng, "Một vạn một ngàn kim tệ."

Mạc Sầu nhìn nàng thật lâu, gã sai vặt lần nữa đưa lên thẻ đánh bạc, hai vạn kim tệ.

Ván thứ hai, so với điểm tiểu, bắt đầu.

Phượng Thiên Vũ cùng Mạc Sầu lần nữa lên tay, Mạc Sầu nhíu mày, thủ pháp của nàng không giống như lúc nãy, hắn không nghe ra được một điểm âm thanh nào từ con xúc xắc, thủ pháp lưu loát như nước chảy, thực lực của hắn thực không so kịp, thái dương mơ hồ có giọt mồ hôi rơi.

Phượng Thiên Vũ dừng lại, Mạc Sầu cũng ngừng theo.

Dựa theo quy củ cũ, mọi người bắt đầu đặt cược. .

Vừa mới mọi người cho rằng Phượng Thiên Vũ ăn may mới thắng được đỗ vương, bọn họ vẫn quyết định cược tiếp cho đỗ vương.

Nhưng nhìn đến thủ pháp của Phượng Thiên Vũ những kẻ trong nghề liền tặc lưỡi mà cảm thán cô nương này không đơn giản đâu.

Thanh Ngư thấy tiểu thư vừa mới thắng, liền mau chóng học theo khí phách của tiểu thư cùng tiểu công tử, đem 10000 kim tệ đặt hết cho tiểu thư.

"Cô nương, nói không chừng vừa rồi cô nương kia là may mắn thắng đổ vương, ngươi đã thắng một vạn rồi, liền trở về đi." Nhìn thấy cô nương vừa nãy lại đến chỗ ghi danh, gã sai vặt liền tốt bụng nhắc nhở.

Thanh Ngư nhìn nhìn hắn, nói ra "Ngươi mau đăng kí cho ta, thua cũng không có việc gì đâu."

Ai da! Gã sai vặt thở dài một tiếng, cho nàng đăng ký, đầu năm nay cô nương làm sao lại không biết tốt xấu như thế . !

"Đặt cược chấm dứt, mở chuông xúc xắc." Trọng tài lên tiếng

Mạc Sầu mở ra chuông xúc xắc, khi thấy những con số bên trong, sắc mặt đang khẩn trương liền nở một nụ cười.

"Năm con một, năm điểm." Gã sai vặt tuyên bố.

Những người cược cho đổ vương thắng lại bắt đầu xao động, năm con một, đã là con số nhỏ nhất, lần này chắc chắn đỗ vương chiến thắng rồi.

Phượng Thiên Vũ mở ra chuông xúc xắc, Mạc Sầu chứng kiến năm con xúc xắc kia, nhất thời đứng lên.

Trọng tài cũng kinh ngạc nói không ra lời.

"Nhất trụ kình thiên, một điểm.".

Một màn tĩnh lặng, trong nháy mắt toàn bộ sòng bạc Vân Thiên như chết trong yên tĩnh.

Nếu nói như lúc nãy là vận khí thế còn lần này thì sao, nhất trụ kình thiên, là nhất trụ kình thiên đó a!

Ai sẽ có vận khí tốt như vậy.

Đúng lúc Vân Ế đi vào, trông thấy một màn chính là mọi người im lặng nhìn chằm chằm lên đài khiêu chiến.

"Đây là thế nào, mọi người bị cấm hết rồi sao?" Hắn âm thầm nghĩ tới.

"Đổ thần. Đổ thần. !"

Sau một khắc, những tiếng đinh tai nhức óc tiếng hò hét như vang lên, khiến Vân Ế có chút đau đầu.

"Cô nương, Mạc Sầu xin thua, xin cô nương thu Mạc Sầu làm đồ đệ." Khi mọi người còn đang hò hét, Mạc Sầu đi tới trước mặt Phượng Thiên Vũ.

Phượng Thiên Vũ đang muốn xuống đài, nghe thấy lời nói của hắn, cười nhạt một tiếng, "Thủ pháp độc nhất vô nhị, tuyệt không truyền ra ngoài."

"Cô nương." Cô nương nếu không thu Mạc Sầu làm đồ đệ, Mạc Sầu liền đi theo cô nương.

Phượng Thiên Vũ nghe vậy, vứt bỏ hai chữ, "Tùy ngươi."

"Đa tạ cô nương." Mạc Sầu cao hứng đi theo Phượng Thiên Vũ.

"Tiểu thư."

Phượng Thiên Vũ nhìn Thanh Ngư đứng trước mặt, khuôn mặt lạnh lùng liền nở ra nụ cười: "Tiểu nha đầu, thắng được bao nhiêu."

"Tiểu thư, người thật lợi hại, Thanh Ngư cược cho tiểu thư, thắng một trăm vạn kim tệ." Thanh Ngư cao hứng nói, một trăm vạn a, nàng nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, không nghĩ tới bây giờ lại có a.

"Biến thành tiểu phú bà rồi, còn muốn đi theo tiểu thư như ta hay sao?"

"Tiểu thư, người nói cái gì vậy, Thanh Ngư sẽ luôn đi theo tiểu thư mà." Thanh Ngư nghiêm túc nói, mặc kệ nàng có bao nhiêu tiền, nàng đều một mực đi theo tiểu thư.

"Nhìn ngươi kìa, ta chỉ nói giỡn một chút thôi mà." Phượng Thiên Vũ nhìn sắc mặt nghiêm túc của Thanh Ngư, buồn cười nói, "Đi, mang tiền đi thôi."

Ba người đi đến quầy hàng, gã sai vặt cung kính lấy ra một tấm thẻ vàng, "Phượng cô nương, ngoại trừ cô nương đã vay ở đây là 1000 kim tệ, ngươi thắng hai ván, tổng cộng tất cả của cô nương còn lại là một nghìn hai trăm hai bốn vạn, đều ở trong thẻ này, mời cô nương kiểm nghiệm, sau đó rót Linh thức của cô nương vào, tấm thẻ này cũng chỉ có cô nương mới có thể sử dụng."

Phượng Thiên Vũ cầm lấy tấm thẻ vàng, kiểm nghiệm một lượt, rồi rót Linh thức nàng vào, sau đó nói một tiếng cám ơn với gã sai vặt, liền dẫn Thanh Ngư đi ra ngoài sòng bạc Vân Thiên.

"Đợi một chút. ." Vân Ế lên tiếng nói.

"Công tử." Mạc Sầu nhìn Vân Ế chậm rãi đi đến, cúi đầu kêu một tiếng.

Phượng Thiên Vũ nhìn nhìn Vân Ế, người này ngũ quan rõ ràng, tướng mạo tuấn mỹ, trên người mang theo một loại khí chất của quý công tử , liếc nhìn Mạc Sầu, liền biết người này thân phận bất phàm.