Vẻ mặt Hàn Quế Binh ánh lên nét mệt mỏi, quay người nói: “Chính ủy Đàm, nếu ngày mai chú rảnh, mong chú có thể đến dự hôn lễ của chúng con để uống một chén rượu mừng.”
"Được rồi, chú chắc chắn sẽ đi nếu có thời gian!"
Chính ủy Đàm mỉm cười đáp lại.
Còn việc ông có rảnh hay không thì còn tùy vào thông tin mà ông nhận được từ vợ mình.
Sau khi trở về nhà.
Tề Tư Tư vẫn không vui.
Triệu Tinh Vũ ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng xoa bóp lòng bàn tay mềm mại của cô.
"Em không vui hả?"
"Ừ!"
Tề Tư Tư giận dữ trả lời.
"Bởi vì Hàn Quế Binh?"
"Phải!"
Không ngờ Hàn Quế Binh lại nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó. Việc hắn nɠɵạı ŧìиɧ với Mâu Thúy Thúy Thụy bị vạch trần lại dường như không hề ảnh hưởng gì đến hắn!
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến cô tức giận.
“Việc này có được tính là tác thành cho bọn họ không?”
Tề Tư Tư đột nhiên ngồi thẳng dậy.
Kiếp trước, trước khi chết, Mâu Thúy Thúy đã từng ở bên cạnh Hàn Quế Binh với tư cách là người yêu, bây giờ lại sắp kết hôn!
"Em có cần anh phải làm gì không?"
Sau khi biết rõ cô không phải ghen tị mà là tức giận, Triệu Tinh Vũ mới yên tâm.
Tề Tư Tư lắc đầu: "Tạm thời không cần, em luôn cảm thấy Mâu Thúy Thúy cho dù gả cho Hàn Quế Binh cũng sẽ không sống tốt."
Hàn Quế Binh có thể thành công không phải nhờ vào gia đình nhà họ Tư dùng mối quan hệ sao. Vậy thì cả đời này hắn không thể nghĩ đến việc chấm mυ'ŧ được nữa, toàn bộ nguồn lực của nhà họ Tư chỉ dành cho Triệu Tinh Vũ.
Sau khi hiểu ra, cô chợt cảm thấy tốt hơn nhiều.
"Đừng nghĩ đến bọn hắn nữa, nghĩ tới chuyện chúng ta nhiều hơn đi."
Triệu Tinh Vũ vuốt ve má cô, nói một cách trìu mến.
Mặt Tề Tư Tư nóng bừng, cô bất giác trở nên căng thẳng, ngại ngùng xoa cổ nói “Vâng".
“Mấy ngày này anh sẽ ở nhà với em nhiều hơn, cũng sắp nghỉ hè rồi, công việc sẽ không chiếm dụng quá nhiều thời gian.”
Cô ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn người đàn ông phía sau.
“Được."
Triệu Tinh Vũ rất hài lòng, đôi mắt nheo lại như một con mèo, vẻ ngoài lười biếng xen lẫn thản nhiên.
“Anh cũng cần phải hồi phục thật tốt và chú ý đến đôi chân của mình nhiều hơn, biết không hả?” Tề Tư Tư cảnh cáo, cô vẫn muốn đôi chân của anh trở về trạng thái ban đầu.
“Ừ."
Triệu Tinh Vũ long trọng đồng ý.
Anh lo lắng về đôi chân của mình hơn Tề Tư Tư. Điều này liên quan đến việc anh có thể mang lại hạnh phúc cho cô, cũng như còn ở lại quân đội để tiếp tục phát triển hay không...
Vừa nghĩ đến đó, anh đã cảm thấy cái chân bị thương của mình nhói lên.
Anh không khỏi cau mày, cẩn thận cảm nhận. Đầu gối có cảm giác đau nhức, tê dại giống như kiến
bò qua người, vừa ngứa ngáy lại đau nhức, khiến anh bất giác run lên.
"Chuyện gì vậy?"
Tề Tư Tư đang nhìn anh, cô ngay lập tức nhận thấy có điều gì đó không ổn với anh.
“Anh vẫn ổn."
Triệu Tinh Vũ lắc đầu, âm thầm chịu đựng.
Không ngờ cảm giác đó càng lúc càng mãnh liệt. Cuối cùng, anh không thể khống chế được sự run rẩy của cái chân bị thương, chẳng thể nào tập trung nói chuyện nổi nữa, thậm chí còn hơi đổ mồ hôi.
Tề Tư Tư không thể ngồi yên nữa mà rời khỏi khỏi vòng tay anh, bất lực nhìn hành vi bất thường của người đàn ông.
“Tinh Vũ, chân của anh bị đau hả?”
Lúc này, cô không khỏi cảm thấy khó chịu, chẳng lẽ chất lỏng tiến hóa mà cô đưa cho anh có vấn đề gì đó?
Không thể nào như vậy được!
Tác dụng của kem dưỡng làm trắng da đối với cô rất rõ ràng, quan trọng là không có nhiều tác dụng phụ. Tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy khi bôi lên Tinh Vũ...
Triệu Tinh Vũ nghiến răng nghiến lợi, môi khẽ run, mặt đỏ bừng.
"Không sao đâu. Tư Tư, em đừng lo lắng."
Anh cố gắng hết sức để giữ cô lại, khóa chặt cô trong vòng tay của mình, có lẽ anh không muốn cô nhìn thấy sự xấu hổ của bản thân.
Tề Tư Tư lo lắng, cô không khỏi cảm thấy tội lỗi.
Cô không dám nói thêm gì nữa, chỉ im lặng ở bên anh.
Một lúc lâu sau, Triệu Tinh Vũ rốt cục cũng khôi phục tinh thần, hít một hơi thật sâu, sau đó cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi.