Vô Thượng Tiên Tôn

Chương 10: Trận Chiến Trong Bóng Tối

Lăng Thiên cùng đồng đội tiến sâu vào Huyết Ngục, nơi mà bóng tối bao phủ như muốn nuốt chửng mọi thứ. Mặt đất nơi đây âm u và lạnh lẽo, bầu không khí nặng nề bởi sự áp bức của quỷ khí. Mỗi bước đi của họ đều phát ra những âm thanh lạ thường, vang vọng lại từ xa xăm như một lời cảnh báo u tối.

"Chúng ta phải cực kỳ cẩn trọng. Đây không chỉ là một nơi chứa đựng quỷ khí mà còn là lãnh địa của những linh hồn tà ác. Một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến chúng ta mất mạng," Minh Vũ nói, giọng trầm đầy lo lắng.

Hồng Liên gật đầu, ánh mắt luôn dõi theo mọi ngóc ngách. "Cảm giác như có hàng ngàn ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào chúng ta. Ta không thích nơi này chút nào."

"Chỉ cần chúng ta đoàn kết và luôn giữ vững niềm tin, không có thứ gì có thể đánh bại được chúng ta," Lăng Thiên đáp lại, giọng nói chứa đầy sự quyết tâm. Hắn biết rằng giờ phút này không chỉ cần sức mạnh mà còn cần sự bình tĩnh để đối mặt với những thử thách chưa biết trước.

Cả nhóm tiếp tục di chuyển, băng qua những hành lang u ám, nơi mà bóng tối dường như thâm nhập vào tận tâm hồn họ. Những bức tường đen sì bao quanh, như chứa đựng những bí mật khủng khϊếp của hàng ngàn năm qua. Tiếng gió rít qua từng khe hở, mang theo những tiếng thì thầm ghê rợn của những linh hồn lạc lối.

Đột nhiên, từ trong bóng tối, một giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Ai dám xâm nhập vào lãnh địa của Hắc Sát Giáo?"

Cả nhóm lập tức dừng lại, vũ khí sẵn sàng trong tay. Từ phía trước, một bóng đen xuất hiện, lướt đi như một cơn gió lạnh. Đó là một hắc y nhân, toàn thân bao phủ trong chiếc áo choàng đen, chỉ để lộ đôi mắt đỏ rực như lửa địa ngục.

"Ngươi là ai?" Lăng Thiên hỏi, giọng nói không hề có chút sợ hãi.

"Ta là Hắc Quỷ, một trong những trưởng lão của Hắc Sát Giáo. Các ngươi đã xâm nhập vào nơi cấm địa, không ai có thể rời khỏi đây mà còn sống sót," Hắc Quỷ đáp, giọng nói như vang vọng từ đáy sâu của địa ngục.

Minh Vũ tiến lên một bước, giọng nói sắc bén: "Chúng ta đến đây không phải để chạy trốn. Nếu ngươi muốn giao chiến, ta sẽ đáp ứng."

Hắc Quỷ cười khẩy, tiếng cười vang vọng như tiếng hét của quỷ dữ. "Ngươi không biết sợ chết là gì, nhưng ta sẽ cho ngươi nếm trải sự kinh hoàng của Huyết Ngục."

Hắn vung tay, từ trong bóng tối, hàng loạt bóng ma hiện lên, lao thẳng về phía Lăng Thiên và đồng đội. Những bóng ma này không phải là thực thể sống, mà là những linh hồn tà ác bị phong ấn trong Huyết Ngục suốt hàng ngàn năm qua. Chúng gào thét, với những cánh tay dài thò ra muốn xé toạc linh hồn của những kẻ xâm nhập.

"Bạch Thanh, bảo vệ phía sau! Hồng Liên, dùng linh lực phá hủy những bóng ma này!" Lăng Thiên ra lệnh, trong khi chính hắn lao về phía Hắc Quỷ.

Bạch Thanh lập tức giơ kiếm, tạo ra một vòng bảo vệ xung quanh nhóm. Những bóng ma lao vào vòng kiếm của hắn đều bị xé nát, tan biến vào không khí như bụi mờ.

Hồng Liên đứng giữa vòng tròn, hai tay chắp lại, linh lực bùng phát mạnh mẽ. Những tia sáng màu đỏ từ bàn tay nàng phóng ra, đâm xuyên qua các bóng ma, khiến chúng tan biến ngay lập tức.

"Đây mới chỉ là khởi đầu," Hắc Quỷ nói, hắn đột nhiên biến mất, chỉ để lại một làn khói đen dày đặc.

Lăng Thiên nhanh chóng cảm nhận được sự hiện diện của Hắc Quỷ ở phía sau lưng mình. Hắn quay người, vung kiếm phản công, nhưng chỉ chém vào khoảng không. Hắc Quỷ xuất hiện ở một góc khác, tiếp tục tấn công bằng những đòn đánh ảo diệu và đầy tốc độ.

"Ngươi không thể bắt được ta đâu, Lăng Thiên. Ta là bóng tối, và bóng tối thì không thể bị hạ gục," giọng nói của Hắc Quỷ vang lên từ mọi phía, tạo nên một cảm giác áp lực kinh hoàng.

Lăng Thiên giữ bình tĩnh, tập trung tinh thần vào cảm nhận từng động thái của đối thủ. Hắn biết rằng để chiến thắng, hắn phải tìm ra cách phá vỡ bóng tối mà Hắc Quỷ đang lợi dụng. Hắn nhớ lại những lời dạy của Vân Sơn: "Kẻ thù lợi dụng bóng tối, ngươi phải trở thành ánh sáng. Ánh sáng duy nhất có thể xua tan bóng tối là niềm tin vào chính bản thân."

"Ta sẽ không bị đánh lừa bởi những chiêu trò hèn hạ của ngươi," Lăng Thiên hét lên, linh lực trong cơ thể hắn bùng nổ, tạo ra một vùng sáng chói lòa. Ánh sáng này không chỉ soi sáng con đường mà còn khiến bóng tối xung quanh tan biến.

Hắc Quỷ gầm lên trong cơn đau đớn khi ánh sáng của Lăng Thiên đâm xuyên qua cơ thể hắn. "Ngươi... làm sao có thể có sức mạnh này?"

"Đây là sức mạnh của niềm tin và ý chí kiên cường," Lăng Thiên đáp lại, hắn không để cho Hắc Quỷ có cơ hội phản công, lao tới tung ra một đòn quyết định. Kiếm của hắn đâm thẳng vào ngực Hắc Quỷ, phá vỡ lớp bảo vệ tà ác.

Hắc Quỷ gào thét lần cuối cùng trước khi cơ thể hắn tan biến, để lại một màn khói mờ ảo.

Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm khi mối đe dọa đã qua đi. Họ biết rằng trận chiến này chỉ là khởi đầu của những thử thách khốc liệt hơn đang chờ đợi phía trước.

"Lăng Thiên, ngươi đã làm tốt," Minh Vũ nói, ánh mắt đầy tôn trọng.

"Chúng ta vẫn còn một chặng đường dài trước mắt," Lăng Thiên đáp, nhưng trong lòng hắn biết rằng họ đã tiến thêm một bước quan trọng trong cuộc chiến với Hắc Sát Giáo. Hắn nhìn về phía trước, nơi những bí mật của Huyết Ngục vẫn còn nằm trong bóng tối, chờ đợi họ khám phá.