Cơn Mưa Ngày Hè

Chương 2: Bordeaux ngày 7.1

Giang Thi Dung cũng băn khoăn không biết mình nên chọn môn nào, nhưng có lẽ tiếng Pháp đã nhỉnh hơn tiếng Anh trong lòng cô một tí nên cô chọn tiếng Pháp. Điều này đã làm cho cô Băng Trinh dạy tiếng Anh "dỗi" vì không chiêu mộ được Giang Thi Dung hay Hoắc Chi Diệu.

Lớp học bồi dưỡng sẽ bắt đầu vào tháng tới, thế cho nên đợi tháng sau hẳn nói.

______

"Các em rõ bài này chưa? Đầu tiên phải xác định vecto vuông góc với mặt phẳng thì mới..." Thầy Hoà Trường đang giảng bài ở trên bảng nhưng dưới này, Giang Thi Dung đang lén lút lôi ra làm xấp đề cương tiếng Anh mới toanh vừa được cô Băng Trinh phát cho lớp ban nãy.

Thứ lỗi cho cô không phải là không muốn nghe thầy giảng bài đâu, mà là, cô có tập trung nghe tới đâu cũng không thể hiểu nỗi. Nên Giang Thi Dung nghĩ nên làm một việc gì đó có ích hơn là ngồi cho "nước đổ lá khoai" thế này.

"Giang, Thi, Dung!" Thầy Hoà Trường dừng viết bảng lại, trầm giọng gọi cô học trò nãy giờ cứ ngồi hí hoáy viết trong khi mọi người vẫn đang nghe giảng.

Nghe thầy gọi, cô hoảng hồn quăng luôn cây bút "Dạ... thầy..."

"Đứng lên trả lời cho thầy, vecto "linh hồn" của mặt phẳng là vecto nào?"

Chết... chết rồi... cô làm sao mà biết được chứ, nãy giờ có nghe giảng đâu.

"Là vecto..."

"Hoà Vũ, không được nhắc bạn!" Chưa kịp để Trương Hoà Vũ nói hết câu thì thầy đã chặn họng cô rồi.

"Dạ... vecto chỉ phương ạ..."

Nói dứt lời, mọi người trong lớp phá lên cười như thể là đang nghe một câu chuyện hài.

Thầy Hoà Trường bất lực đến gỡ mắt kính xuống, xoa xoa huyệt thái dương của mình "Chép phạt lại lí thuyết chương này cho thầy lại 10 lần."

Dương Việt Dã quay sang bên cạnh chun mũi "Mình đúng là có dở toán nhưng mà đến mức này thì..." Cậu ta thở dài đồng cảm.

Hoắc Chi Diệu lại làm như vẻ không quan tâm, nhàn nhạt nói một câu "Con người không ai hoàn hảo mọi mặt được."

________

"Chớp mắt đã đến cuối tuần, nhanh thật..." Trương Hoà Vũ vừa bấm điện thoại vừa cảm thán.

"Có đi đâu chơi không?" Giang Thi Dung cắn nắp bút hỏi.

"Chưa biết, phải có kèo mới đi được chớ. Còn cậu có định đi đâu không?"

"Chắc là không đâu, sắp vào tuyển rồi, cô Hoàng cho một đống đề để test kiến thức nền trước. Mình ở nhà làm vậy." Giang Thi Dung chống cằm thở dài

Trương Hoà Vũ bỗng nhớ ra điều gì đó "Cậu nhắc mình mới nhớ. Mình còn chưa làm xong đống đề của thầy Khương nữa. Mà mình phải chung đội với cái tên tiểu tử họ Dương kia đó hả, phiền chết."

Giang Thi Dung nhìn sang chỗ Dương Việt Dã, rồi lại nhìn qua cô bạn của mình "Gì? Mình thấy cậu ấy cũng tốt mà, sao cậu ghét cậu ấy dữ vậy?"

Nếu nói về bạn học Dương Việt Dã - một trong những người anh em của Hoắc Chi Diệu - thì sao nhỉ? Ngoại hình đẹp, học cũng giỏi, nhưng ngặt nỗi lại là hoa hoa công tử chính hiệu, số bạn gái cũ của cậu ta chắc phải vượt qua mười đầu ngón tay luôn rồi.

"Xí, cậu đừng có bị bề ngoài của hắn đánh lừa. Mình ghét nhất mấy tên nhà giàu ăn chơi như hắn." Trương Hoà Vũ bĩu môi khinh bỉ.

"Rồi rồi, không nhắc đến hắn nữa, hai cậu là nước sông không phạm nước giếng." Giang Thi Dung cười gian xảo.

________

"Dung Dung, mẹ đi qua nhà dì Trương chơi đến chiều nhé, con ở nhà nhớ ăn cơm trưa. Trời có vẻ âm u, nếu mưa thì con gom đồ ngoài ban công vào nhé." Triển Du Nguyên dặn dò con gái trước khi ra khỏi nhà.

"Con biết rồi, mẹ cứ đi chơi đi." Giang Thi Dung mắt cũng không rời trang sách đáp lời mẹ.

Nhiều quá, làm nãy giờ hai tiếng rồi mà mới xong được hơn phân nữa chỗ đề. Hại cô nãy giờ ngồi tra từ điển muốn hoa cả mắt. "Ư aaaaa...." Giang Thi Dung vươn vai, tiếng xương cốt kêu rắc rắc. Cô cảm thấy mình còn làm cái đống này nữa chắc già hơn 10 tuổi.

"Mấy giờ rồi nhỉ?"

Đồng hồ chỉ 1h30.

"Ọt ọt..." Tiếng bụng cô đánh trống biểu tình "Làm nửa tiếng nữa rồi đi nấu mì..."

...

"Đoàng đoàng..." Tiếng sấm chớp ầm ĩ đánh bên ngoài làm Giang Thi Dung giật cả mình, sau đó là một trận mưa ào xuống, những hạt mưa nặng trĩu tạt lên kính cửa số phòng cô nghe "lộp độp lộp độp"

"Oh phải đi lấy đồ phơi nữa!" Cô lật đật chạy ra ngoài ôm hết đống đồ cả nhà vào.

Xong xuôi, đồng hồ cũng điểm 2 giờ. Giang Thi Dung đi vào bếp, lục tủ lạnh lôi ra hộp thịt ba chỉ, trứng, phomai, ớt để nấu một bát mì.

Thuần thục bỏ các nguyên liệu vào nồi rồi đợi 4" mới mở nắp "Ừmm, thơm thật." Cô tấm tắc khen tay nghề mình.

Bưng bát mì ra bàn, cô vừa ăn vừa mở điện thoại lên lướt blog của mình.

Mèo trắng có bộ lông đen: Tiểu Thất, cô đâu rồi? Mau cập nhật chương tiếp theo aaa

Hoa hướng dương ngày hè: Một tuần rồi vẫn chưa có chương mới sao? Tôi rất tò mò quyết định của xxx đó!!!

Chanh Tử: Đợi cô ấy cập nhập xong, tôi đã tốt nghiệp được đại học Harvard luôn rồi...

Quả nho thứ 7: Sorry mọi người, tuần này mình bận chạy bài quá. Làm xong bộ đề thứ 17 mình sẽ "bão" 3 chương nhée (" ∀ "*)

Giang Thi Dung âm thầm thở dài, áy náy cắn cắn đôi đũa. Cô cũng có muốn để độc giả của mình đợi lâu đâu, tại dạo này bận bịu quá thôi mà...

Thoát blog, cô dạo Weibo xem vòng bạn bè của mình có gì mới không. Đang lướt xem thế nào, bỗng tài khoản cô có gợi ý kết bạn.

Avatar người đó là ảnh một con mèo lông trắng xinh đẹp, ở trên là một bàn tay thon dài đang xoa đầu nó, id của tài khoản đó là zhimiao.7

"Zhi Miao?" Giang Thi Dung lẩm bẩm "À! Chi Diệu." Thì ra là học bá cùng lớp.

Cô nghĩ nghĩ rồi bấm vào trang của cậu xem "Không biết người vừa giàu vừa giỏi như cậu ta sẽ đăng gì nhỉ?" Chắc là sẽ đăng những chuyến đi du lịch sang chảnh, hay đăng áo quần hàng hiệu gì đó nhỉ?

Nhưng ngoài dự liệu của Giang Thi Dung, trang cá nhân của cậu rất đơn giản, đến cả tiểu sử cũng không ghi gì. Lướt xuống thì thấy cậu chỉ đăng đúng một bài post chụp khung cảnh một thành phố từ trên cao. Caption cũng rất ngắn gọn: 7.1.2017 Bordeaux

Ồ, là một thành phố ở Pháp. Ngoài bài đăng đó ra thì cũng không còn gì nữa.

"Hết rồi hả? Trang cá nhân gì mà Aaaaaa... Bấm... bấm lộn yêu cầu kết bạn rồi?!" Giang Thi Dung sững sờ nhìn cái điện thoại "Trời ơi quê quá! Xem trang của người ta còn nhấn lộn nút kết bạn nữa aaaaa..." Cô vò đầu bứt tóc rêи ɾỉ. "Chắc... chắc cậu ta không nghĩ gì đâu ha... Bạn bè cùng lớp kết bạn với nhau là bình thường mà..." Giang Thi Dung tự an ủi bản thân.

Vừa nói xong, một thông báo được gửi tới "Gì? Cậu ấy chấp nhận rồi nè! Nhanh vậy?" Còn tưởng cậu sẽ cho mình ăn bơ luôn chứ.

Vào Wechat kiếm ngay tên của Trương Hoà Vũ "Ê cậu biết gì không! Ban nãy mình lỡ..."