Phát Sóng Trực Tiếp: Tôi Là Một Bác Sĩ Trung Y Ngay Thẳng, Tất Cả Bệnh Nhân Của Tôi Đều Chết Trên Mạng

Chương 13

Vương Huyên biết rất rõ vòng eo của cô hiện giờ đang ở trạng thái nào.

Cô cảm thấy sẽ rất đau nếu thực hiện bất kỳ động tác thở mạnh, chứ đừng nói đến chuyện gì sẽ xảy ra nếu ai đó chạm vào cô.

Cho nên khi Vương Huyên nhìn thấy Tần Giang chuẩn bị trực tiếp nắn thắt lưng, sắc mặt cô sợ hãi tái nhợt.

Điều này không nên được suy ra trực tiếp từ thắt lưng?

Vương Huyên muốn ngăn cản Tần Giang, nhưng đã quá muộn.

Cô thấy Tần Giang trực tiếp đẩy mạnh một cái.

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng rắc sắc nét!

Đạo diễn Lưu Nham lo lắng siết chặt nắm tay, các fan trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nín thở quên cả bình luận.

“Được rồi, cô còn bậm môi làm gì vậy? Có thể ra khỏi giường rồi.”

Cái này thực sự?

Vương Huyên cẩn thận di chuyển, phát hiện thật sự không còn đau nữa!

Cô mạnh dạn thực hiện một động tác xoay người.

Kết quả là không hề đau chút nào!

“Ôi tay bác sĩ thật mát!”

Vương Huyên nhìn Tần Giang với ánh mắt sùng bái.

Bình thường phải mất trăm ngày sau khi động đến tổn thương cơ, xương mới có thể hoạt động bình thường, Vương Huyên thậm chí còn chuẩn bị nằm trên giường một tháng.

Ai biết Tần Giang có thể chữa khỏi hoàn toàn tổn thương ở eo của cô chỉ bằng một cú đẩy!

Tiếng ồn ào trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tràn ngập màn hình.

“Tổn thương ở thắt lưng của cô ấy có thể được chữa khỏi chỉ bằng cách ấn vào nó phải không? Mẹ kiếp, nó là giả!”

“Lần trước tôi bị trẹo thắt lưng ở nhà và nằm trên giường suốt ba tháng cũng không thể hồi phục được. Bây giờ anh lại cho tôi xem cái này?”

“Một bộ phim khoa học viễn tưởng, một bộ phim khoa học viễn tưởng đúng nghĩa!”



Cẩm Thành, Bệnh viện bậc nhất. (Địa điểm Tấn Thành mình sẽ điều chỉnh thành Cẩm Thành nha mn)

Phòng chỉnh hình.

Hơn chục bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình mặc áo khoác trắng theo dõi chuyện vừa xảy ra và im lặng.

“Anh có nghĩ rằng điều này là có thể không?”

Người đặt câu hỏi là Chu Văn Hải, trưởng Khoa Chỉnh hình, ông có kinh nghiệm lâm sàng phong phú và được biết đến là người số một ở Khoa Chỉnh hình Cẩm Thành.

Các bác sĩ khác cũng là chuyên gia chỉnh hình, bất kể tuổi tác hay trình độ, họ đều được xếp vào hàng giỏi nhất ở Cẩm Thành.

Ban đầu họ chỉ tận dụng thời gian nghỉ trưa để xem truyền hình trực tiếp và thư giãn.

Ai ngờ bọn họ lại tình cờ nhìn thấy Tần Giang chữa trị cho Vương Huyên.

“Xét theo tư thế của bệnh nhân nữ, có lẽ cô ấy đã bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng cấp tính, rất có thể dây thần kinh đã bị chèn ép.”

“Đúng vậy, xét theo cách cô ấy bước đi vừa rồi thì chắc chắn có áp lực đối với thần kinh.”

“Trong trường hợp này, làm sao có thể dùng ngoại lực để điều chỉnh lại như ban đầu? Điều này là không khoa học!”

Một nhóm chuyên gia chỉnh hình đã không thể tìm ra được.

Thấy bọn họ không tin, Chu Văn Hải trầm mặc.

Khi ông đi du học những năm đầu, đã từng gặp một bác sĩ Trung y lớn tuổi rất lợi hại.

Vào thời điểm đó, vị bác sĩ Trung y này đã từng trình diễn kỹ thuật nắn xương huyền thoại.

Cho đến bây giờ, khi Chu Văn Hải nhớ lại kỹ thuật của vị bác sĩ Trung y ngày xưa, ông vẫn cảm thấy thật thần kỳ.

Nhưng Tần Giang còn trẻ như vậy, làm sao học được loại kỹ thuật nắn xương này?

Với sự nghi ngờ như vậy, Chu Văn Hải tiếp tục nhìn vào màn hình.



Trong phòng khám.

Vương Huyên không ngừng cúi đầu cảm ơn Tần Giang.

“Cảm ơn bác sĩ Tần. Nếu không có anh, có lẽ tôi đã mất việc.”

Đây không phải là lời cường điệu của Vương Huyên.

Là một vũ công, nếu cô không thể biểu diễn trên sân khấu trong một hoặc hai tháng, vị trí ban đầu của cô có thể bị người khác đảm nhận.

Đây cũng là lý do tại sao tỷ lệ chấn thương ở các vũ công luôn ở mức nặng.

Bị thương nhẹ sẽ không rời khỏi đội hình nếu không sẽ bị bắn.

Một khi đã rời khỏi thì sẽ khó mà vào lại được.

Tần Giang liếc nhìn Vương Huyên.

“Đừng vội cảm ơn tôi, cô vẫn còn một vấn đề chưa được chữa khỏi hoàn toàn.”

“Vẫn còn vấn đề khác?”

Sau chuyện vừa rồi, Vương Huyên hoàn toàn tin tưởng Tần Giang.

Tần Giang hỏi: “Trong người có cảm thấy khó chịu không?”

Vương Huyên cẩn thận suy nghĩ.

“Vùng vai vai gáy và phía dưới một xíu thỉnh thoảng bị đau, cổ tôi cứng đơ và đầu hơi choáng váng.”

“Bác sĩ Tần, tôi có bị cảm lạnh không?”

Tần Giang lắc đầu: “Cô không có triệu chứng cảm lạnh, lại đây tôi kiểm tra bằng cách sờ xương cốt cho cô.”

Vương Huyên mở to mắt.

“Sờ vào xương cốt! Bác sĩ Tần, anh có biết làm điều này không?”

Để Vương Huyên chuẩn bị sẵn sàng, sau đó Tần Giang liền đưa tay phải chạm vào cổ cô.

Cảm giác tay Tần Giang trượt ở trên lưng mình, Vương Huyên mặt đỏ bừng.

Cô là một vũ công, có dáng người đẹp bẩm sinh và cũng rất nhạy cảm.

Tần Giang chạm vào xương khiến tim cô đập nhanh hơn, bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Bác sĩ Tần này có tay nghề y tế tốt và đẹp trai, anh ấy thực sự toàn năng.

Tần Giang không biết Vương Huyên đang nghĩ gì.

Không bao lâu, Tần Giang đã kiểm tra xong xương cốt.

Tần Giang nói: “Vết vẹo cột sống của cô đã chèn ép dây thần kinh, tắc nghẽn kinh mạch, máu lên não không đủ, cho nên lưng đau nhức, choáng váng, suy nhược.”

Vương Huyên kinh ngạc một tiếng, nghi hoặc hỏi: “Không thể như vậy, tôi mỗi ngày đều luyện trạm trang, làm sao có thể bị vẹo cột sống?”

Trạm trang là kỹ năng cơ bản của việc luyện tập múa của vũ công. (Trạm trang (zhan zhuang) là hệ thống khí công cổ xưa lâu đời, xuất hiện từ khoảng 27 thế kỷ trước.)

Để thể hiện tư thế tốt, người múa cần phải ôm ngực, duỗi thẳng lưng và đứng thẳng.

Vương Huyền mỗi ngày khiêu vũ vài giờ nhưng cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ mắc chứng vẹo cột sống.

Tần Giang liếc nhìn Vương Huyên.

“Cô có thường thích xem TV không?”

Vương Huyên gật đầu.

“Thích, cách duy nhất tôi thư giãn khi về nhà là xem TV.”

Tần Giang bổ sung: “Vậy lần sau xem TV nhớ ngồi thẳng, đừng lộn ngược.”

“Ah?”

Vương Huyên mặt đột nhiên đỏ bừng.

Làm sao anh biết cô thích xem TV trong tư thế này!

Là một vũ công, Vương Huyên không bao giờ lãng phí thời gian để rèn luyện bản thân.

Vì vậy, khi xem TV, cô cũng nghĩ đến việc giãn cơ để cơ thể dẻo dai hơn.

Cả người đứng lộn ngược trên ghế sô pha, rồi chống thẳng hai tay chân trên sô pha.

Mặc dù tư thế kỳ lạ, nhưng Vương Huyên cảm thấy thoải mái, có thể luyện công phu cùng một lúc.

Chỉ là bị lộ trước mặt nhiều người như vậy đã khiến tai Vương Huyên đỏ bừng.

“Tần…Bác sĩ Tần, sao anh biết?”

Tần Giang nghiêm túc nói: “Làm sao tôi biết? Đừng lo lắng, nhưng chứng vẹo cột sống của cô đã nghiêm trọng lắm rồi, hiện tại có cần tôi giúp cô xoa bóp chữa trị không?”

Vương Huyền đỏ mặt gật đầu.

Tất cả họ đều ở đây, vì vậy hãy chữa trị cho tất cả họ.

Tần Giang đang chuẩn bị nắn xương.

Tất cả người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp đều bật cười.

“Xem TV và trồng cây chuối như ngựa, cô ấy thật xứng đáng là một vũ công, cô ấy thật tuyệt vời!”

“Em trai tôi cũng thích đứng lộn ngược trên ghế sofa và xem TV ở nhà, thật là kỳ lạ!”

“Các anh em, tôi rất thích vũ công. Nếu có ai biết một vũ công nào, xin hãy giới thiệu cho tôi một người!”

“Trời ạ, nhìn tay của chủ phòng kìa, tôi có bị lóa mắt không? Tại sao chúng lại có cảm giác mạnh mẽ như vậy!”

Thấy một fan nói như vậy, nhϊếp ảnh gia đã chụp cận cảnh bàn tay của Tần Giang.

Bàn tay cũng là những bàn tay đó, ngoại trừ cơ bắp trên cánh tay của Tần Giang phồng lên, nhìn rõ ràng và rất mạnh mẽ!

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tần Giang nhờ Vương Huyên dùng hai tay ôm đầu cô, sau đó anh ôm Vương Huyên từ phía sau, nâng cô lên!

Răng rắc!

Một loạt âm thanh sắp xếp lại xương vang lên!

Vương Huyên theo bản năng hét lên một tiếng, sau đó nhanh chóng bịt miệng lại.