Mây mù núi non sau khi có đôi mắt hẹp dài mở ra, ánh mắt xuyên qua nhìn thấy sương chiều, đố diện với Thích Hạ Thâm.
Trong ánh mắt khi có gợn sóng cửa núi non biển cả, nói ra thăng trầm của nhật nguyệt, cho nên Thích Hạ Thâm hoàn toàn quên mất mình đang ở chỗ nào, hoàn toàn đắm chìm trong đó, rõ ràng chỉ là thời gian trong chớp mắt, lại như vượt qua ngàn vạn năm.
Thích Hạ Thâm thậm chí còn vươn tay muốn đẩy sương mù ra, thẳng đến khi cảm nhận một trận đau đớn ở gáy, cậu mới đột nhiên bừng tỉnh, đầu óc thanh tỉnh, cậu liền trầm mặc ---- cũng trách cậu quá sơ ý, chỉ cho rằng Nguyễn Ngọc Phân là vì muốn đuổi cậu đi chặn miệng thân thích, thật không ngờ Nguyễn Ngọc Phân lại càng ác độc hơn, trực tiếp ném củ khoai bỏng tay này cho cậu!
Thích Hạ Thâm tỉnh táo lại che trán, lạnh sống lưng --- nguy hiểm thật, vừa nãy nếu như không phải là Tiết Bạch gọi tỉnh cậu, phía sau xảy ra chuyện gì cũng không thể biết được.
Thích Hạ Thâm hít một hơi nén giận xuống: “Đây là tình huống gì? Trước đây chưa từng có.” Hơn nữa vừa nãy Tiết Bạch nhìn lâu như vậy, thế mà cũng không cảm giác được bất cứ vấn đề gì.
Gương mặt mèo của Tiết Bạch lộ ra vẻ ngưng trọng, mặc dù trong thời gian Thích Hạ Thâm bị thứ này mê hoặc, Tiết Bạch cũng không cảm nhận được bất cứ dao động nào từ núi non trên vật trang trí này, phảng phất như trước mặt chỉ là vật chết để lâu ngày.
Thích Hạ Thâm và vật trang trí này cũng xem như là ở chung rất lâu rồi, lại là lần đầu tiên cảm thấy miếng ngọc chạm trồ sơn thủy đoạt thiên công này thật sự là có sinh linh nào đó bên trong, hơn nữa còn không phải là thứ dễ đối phó.
Lẽ nào là hung thú bị phong ấn ở bên trong?
Tiết Bạch vòng quanh bàn trà quan sát 360 độ, trải qua một lần vừa rồi của Thích Hạ Thâm, nó cũng không dám sơ ý, ít nhất không dùng móng vuốt sờ lên, nhưng nhìn nửa ngày, sơn thủy trên vật trang trí vẫn là ảm đạm lại là tinh xảo trên đó.
Tiết Bạch sáp lại, ý đồ thử ngửi ngửi hương vị, bị Thích Hạ Thâm nhanh tay lẹ mắt nhéo gáy nó, mèo Tiết Bạch lập tức cứng đờ cả người.
Thích Hạ Thâm thuận tay vớt mèo vào lòng, giáo huấn nói: “Ngươi còn muốn ngửi ngửi nó, để tôi cho nó đi vậy.” Nói xong cậu cũng có chút phát sầu, cả một vật trang trí sơn thủy to như vậy, bản thân nó lại có chút vấn đề, tặng lung tung không phải hại người sao?
Tiết Bạch ngồi trong lòng cậu, vừa bắt lấy cái đuôi của mình, vừa nói: “Vẫn là ném đi đi, nhìn thấy cũng không quá yên tâm, ta hạ kết giới ở trong phòng này, đề phòng nó lại chạy về làm loạn.”
Cũng chỉ có cách này thôi, Thích Hạ Thâm đặt mèo xuống, chuẩn bị chuyển vật trang trí đi, ai mà ngờ lần này cậu không nâng lên nổi! Giống như mọc lên ở bèn trà, mặc cho Thích Hạ Thâm dùng sức thế nào cũng vẫn như Thái Sơn không hề xê dịch.
Tiết Bạch vẫn còn duy trì tư thế được đặt xuống, nhìn thấy Thích Hạ Thâm nửa này không nhúc nhích kinh ngạc nói: “Làm sao vậy?”
Thích Hạ Thâm ngưng trọng nói: “Không nâng lên được, quá nặng.”
Tiết Bạch đứng dậy, vươn móng vuốt đẩy đẩy vật trang trí, hắn là yêu quái, khí lực mạnh hơn Thích Hạ Thâm nhiều, nhưng dùng lực như vậy đẩy một cái, lại không hề xê dịch nổi vật trang trí này.
Xem ra thức trong này không muốn rời khỏi nhà hắn! Tiết Bạch vừa nghĩ đến trong nhà có thể có thứ khác đi vào, ổ mèo của hắn, bản cào thậm chí là các loại đồ ăn vặt đồ hộp cũng phải chia cho nó một nửa, lập tức nổi lên sát tâm.
Tiết Bạch vươn móng vuốt ra, khẽ cào cào ở góc bàn trà, tùy thời chuẩn bị chụp vỡ nát cái thứ này, Thích Hạ Thâm lại nhíu màu, bên tai còn nghe thấy tiếng kèn kẹt, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng --- thứ bên trong có phải là muốn đi ra không?!
Đợi một lúc động tĩnh gì cũng không có, Thích Hạ Thâm cúi đầu, trầm mặc --- Thì ra là tiếng Tiết Bạch mài móng vuốt! Thích Hạ Thâm quả quyết bắt lấy móng vuốt của nó, cường ngạch kéo nó rời xa bàn trà bị hại, hơn nữa còn uy hϊếp nói: “Ngươi còn đυ.ng vào nữa thì đi tắm rửa.”
Tiết Bạch: “.......” Nén giận quay đầu, coi như cái gì cũng chưa nghe thấy.
“Vậy ngươi nói xem bây giờ phải làm thế nào?” Tiết Bạch nói.
Thích Hạ Thâm cũng đau đầu, cái gọi là thỉnh thần thì dễ tiên thần thì khó, cậu ôm thứ này về vốn dĩ muốn giữ lại tưởng niệm lúc còn nhỏ, hơn nữa trong trí nhớ mơ hồ của cậu, người mẹ đã mất của cậu vô cùng thích vật trang trí sơn thủy này, thường thường lau chùi thậm chí còn tâm sự với vật trang trí sơn thủy này.
Đối với Thích Hạ Thâm mà nói, vật trang trí sơn thủy này là một loại ký thác, dùng để hoài niệm lại thân ảnh đã không còn rõ trong trí nhớ cậu và cả tình yêu sâu đậm đã từng có được.
Thích Hạ Thâm chống trán, thở dài nói: “Chỉ có thể đặt ở đây trước, thiết lập kết giới đi.” Ném ra ngoài có thể là sẽ không còn nữa, trực tiếp đập phá hủy cũng không ổn, dù sao vị bên trong cũng không cho chuyển đi, càng không thể để cậu đập vỡ, làm không tốt còn chọc đối phương tức giận, ngược lại lại nổi lên tâm tư không tốt.
Tiết Bạch nghĩ nghĩ xác thật cũng không có cách nào khác, trước mắt mà nói, thứ trong vật trang trí sơn thủy này dường như không có ác ý, trước tiên bố trí kết giới vây khốn nó lại.
Thích Hạ Thâm còn nhớ đến buổi phát sóng trực tiếp tối nay, cúi đầu nhìn thời gian, thế mà đã sắp 8 giờ, nhanh chóng bưng cơm tối từ phòng bếp ra, vội vàng ăn vài miếng rồi bắt đầu lên sóng.
Tiết Bạch chậm rãi ung dung ăn cơm xong, bày kết giới xung quanh vật trang trí sơn thủy, một khi yêu vật này có ý đồ rời khỏi vật trang trí, tầng kết giới bên ngoài sẽ lập tức vỡ tan, Tiết Bạch sẽ lập tức cảm nhận được.
Thích Hạ Thâm mở máy tính, đăng nhập Lục Giang, cậu là một steamer chơi game có ký hợp đồng, chủ yếu là phát sóng trực tiếp một vài game kinh dị, bởi vì phong cách khác với hầu hết steamer chơi game khác ở Lục Giang mà có danh khí --- thân là một steamer chơi game kinh dị nhưng bản thân lại không sợ, có thể nói là bùn giữa dòng chảy Lục Giang.
Thích Hạ Thâm xưa nay luôn phát sóng trực tiếp đúng giờ, phòng phát sóng trực tiếp mới mở lên mấy phút, số lượng người xem đã nhanh chóng tăng lên 2 vạn (20000), fan bắt đầu soát lễ vật chào Thích Hạ Thâm.
“Chào buổi tối mọi người, cảm ơn quà của mọi người.” Thích Hạ Tham mở bàn phím trợ thủ, cười chào, “Hôm nay chuẩn bị một trò chơi tên là cảnh ngọt ngào trong mơ, hai ngày trước vừa mới mua, tôi cũng chưa chơi thử, Lục Giang đã có steamer khác chơi rồi, nghe nói còn rất khủng bố.”
Bình luận sôi nổi ôm thành toàn, những người xem steamer khác chơi trò này tỏ vẻ thật sự bị dọa khóc, quái tặc khủng bố.
Bình luận màu tím nổi lên: “Tôi đã chơi qua rồi, khủng bố còn không nói thao tác còn khó, sợi tới mức tôi vừa khóc vừa trốn quái vật.”
Thích Hạ Thâm liếc mắt nhìn thấy dòng bình luận này, cười cười: “Không Hạ cư nhiên dám chơi game kinh dị, chắc chắn là tiểu đáng tương bị dạo sợ rồi ha ha, Không Hạ hãi sao? Cậu ta sợ rồi! Tôi còn nghi ngờ cậu ta xem phát sóng trực tiếp của tôi sẽ vừa gào thét vừa xem.”
Không Hạ: Thoát fan thoát fan.
Thích Hạ Thâm cười hai tiếng, số người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã đật 30 vạn, Thích Hạ Thâm nhìn thời gian, có lẽ fans bình thường xem phát sóng trực tiếp đã đến cả rồi, lúc này mới nhấn mở trò chơi.
Lúc này, Tiết Bạch đã hạ xong kết giới đi vào nằm trên đùi cậu, thuần thục là đeo một cái tai nghe đặc chế, chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình, Thích Hạ Thâm tác thác nhân vật đυ.ng phải quái vật ở chỗ rẽ, nhân vật thiếu chút nữa đâm vào ngực quái vật.
Tiết Bạch vội vàng kêu một tiếng: “Meo----“ mau tránh!
Con mèo này nghiện lên mạng.
Thích Hạ Thâm bị nó dọa sợ, lập tức thao tác nhân vật vòng qua quái vật.
Quái vật trong trò chơi cảnh ngọt ngào trong mơ thân trên là mỹ nữ thân dưới là nhền nhện, mỗi lần tiếp xúc gần nhân vật chính trong game đều phát ra tiếng lạch cạch, vô cùng tương tự với tiếng giày cao gót, đó là tiếng quái vật di chuyển, bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên âm thanh vô cùng dồn dập.
Một người một mèo đắm chìm trong trận truy kích, mấy chục vạn người xem còn căng thẳng hơn Hạ Thích Thâm, làn đạn mạc điên cuồng xoát trên màn hình, mà trong tai nghe của Thích Hạ Thâm là tiếng ‘lạch cạnh’ không ngừng vang lên, dần dần, cậu còn nghe thấy một chút tạp âm....
Kẽo kẹt.
Kẽo kẹt....
Tiếng vật sắc nhọn trượt trên gạch men sức, làm cho Thích Hạ Thâm nghe cảm thấy ngứa răng.
Đây tuyệt đối không phải là âm thanh trong trò chơi, Thích Hạ Thâm khống chế nhân vật trốn vào trong ngăn tủ, tháo tai nghe xuống cẩn thận lắng nghe một hồi, sau đó cười nói: “Tôi đi vệ sinh một chút, sẽ quay lại ngay.” Cậu tháo tai nghe của Tiết Bạch xuống, chỉ chỉ bên ngoài cửa, trong phòng khách có âm thanh, cậu nghi ngờ có trộm đi vào.
Tiết Bạch dựng dựng lỗ tai, hiểu ý nhảy xuống khỏi đầu gối Thích Hạ Thâm, đệm thịt mềm mại rắn chắc hoàn mỹ không gây ra âm thanh, một con mèo to như vậy uyển chuyển nhẹ nhàng như lông chim rơi xuống đất.
Thích Hạ Thâm tắt mic, thuận tay lấy cây gậy selfie ở sau cửa.
Tiết Bạch: “......” nếu thật sự trộm đi vào có đồ chơi này có thể làm được gì?
Thích Hạ Thâm đối mắt với ánh mắt nghi ngờ của cậu, trấn định xoay đầu coi như không nhìn thấy gì, trong lòng cậu rất nghi hoặc --- mặc dù đèn phòng khách đều đã tắt, nhưng đèn phòng ngủ vẫn còn sáng, vừa nhìn đã biết chủ nhà còn chưa ngủ, tên trộm nào lại đi vào gây án vào lúc này?
Tiết Bạch dẫn đầu đi qua khe cửa ra ngoài, mọi người đều biết, mèo là chất lỏng, cho dù là Tiết lão sư có hơn 15 cân, cũng có thể không hề tốn sức mà chui qua khe nhỏ hẹp.
Tiết Bạch vừa ló đầu ra chỉ nhìn thoáng qua liền ngưng trọng, trên mặt mèo viết hoa hai chữ ‘ĐM’.
Nó chặn ở cửa, Thích Hạ Thâm không ra được, không biết phòng khách xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn biểu tình của Tiết Bạch là biết tuyệt đối không phải là thứ gì bình thường, ít nhất không phải là trộm.
Tiết Bạch bước chấn uyển chuyển nhẹ nhàng đi vào phòng khách, ý bảo Thích Hạ Thâm không cần đi ra.
Thích Hạ Thâm nghe lời ở lại trong phòng ngủ, bên ngoài thật sự có trộm vặt cậu còn thật sự không sợ, dù sao trước đây cậu luyện tập cũng không bỏ phí, người bình thường đánh không lại cậu, nhưng vấn đề là cái ngoài kia, rất có thể không phải là người.
Còn đánh game kinh dị cái gì, cậu quả thật chính là đang sinh tồn trong game kinh dị, trong một khoảng thời gian cũng gặp được một vào thứ linh tinh lộn xộn, sau khi Tiết Bạch được nuôi trong nhà mới chuyển biến tốt, là mèo yêu tu vi mấy trăm năm lợi hại còn mang thù, tiểu nhân vật đáng ghét ngửi thấy yêu khí trên người cậu sẽ tự giác lui đi.
Âm thanh đồ vật bén nhọt cọ xát lên sàn nhà lại vang lên lần nữa, Thích Hạ Thâm không nhịn được mà cắn chặt răng --- âm thanh này khiến cậu cảm thấy ê răng, tầm mắt của cậu vị đồ dùng và tường ngăn trở, căn bản không nhìn thấy tình huống trong phòng khách, mà Tiết Bạch lại chưa hoàn toàn chế phục đối phương sẽ tuyệt đối không phát ra bất cứ âm thanh nào, lúc Hạ Thích Thâm đang lo lắng cho an toàn của Tiết Bạch, đột nhiên sau lưng phát lạnh, theo phản xạ xông ra khỏi cửa!
Tiết Bạch phát ra tiếng kêu phẫn nộ trong phòng khách, Thích Hạ Thâm bất chấp mà quay đầu nhìn sau lưng, hai bước vọt ra phòng khách, mộ phen ôm Tiết Bạch lên, con mèo đen ở trong lòng Thích Hạ Thâm tức giận đến râu cũng run run, giận dữ nói: “Ngươi cmn, còn tốc biến ra!”
Tiết Bạch có hơi sợ mà nghĩ, nó vừa nãy chuẩn bị tiếp cận quái vật lén xông vào, ai mà ngờ cái thứ đó lại trực tiếp di chuyển đến phòng ngủ! Nếu không phải Thích Hạ Thâm phản ứng nhanh, bây giờ có thể đã bị quái vật ăn rồi!
Ngay sau đó một cái chân màu đen cứng cắn xuyên qua khe cửa, Thích Hạ Thâm theo bản năng ôm chặt Tiết Bạch.
Lộc cộc lộc cộc.
Tiếng tám chân cọ sát lên sàn nhà, lúc quái vật lộ ra thân hình, trong lòng Thích Hạ Thâm mắng một tiếng “Đm” ---- mỹ nữ thân dưới là nhền nhện, đây không phải là Boss trong trò chơi đó sao? Khó trách vừa rồi Tiết Bạch có biểu tình kia.