“Cô Tần, Đỗ Khải Phong sẽ không tha cho tôi, nếu ông ta biết tôi làm việc ở công ty của cô, ông ta sẽ ngáng chân cô.” Hồng Viễn nắm chặt tay, khó nhọc nói: “Cô tìm người khác đi.”
Cơ hội lật ngược tình thế, lo lắng Tần Sênh sẽ bị liên lụy, Hồng Viễn liền đẩy ra.
Ông ấy không thể liên lụy đến người khác.
Tần Sênh không có quan tâm: “Đỗ Khải Phong còn có thể một tay che trời sao, yên tâm, tôi sẽ có biện pháp đối phó.”
Hai mắt Hồng Viễn đỏ hoe, đây là lần đầu tiên kể từ khi ông ấy sa ngã, đây là người đầu tiên không khinh thường ông ấy.
Ông ấy hào hứng hứa hẹn: “Cô Tần, tôi nhất định quản lý công ty thật tốt, sẽ làm cho nó ngày càng lớn mạnh.”
“Ừm.” Trong mắt Tần Sênh lộ ra nụ cười: “Tôi còn chưa mười tám tuổi, tạm thời lấy tên của ngài đăng ký công ty. Trong tay ngài cũng có nhiều nhân tài, đăng ký công ty, tuyển nhân viên bình thường, mọi việc đều giao cho ngài, phía sau cứ giao tuyển nhân viên kỹ thuật thiết bị cho tôi. Sau đó tôi sẽ chuyển vào quỹ của ngài trong một tuần.”
Đẩy hợp đồng hợp tác đến trước mặt Hồng Viễn.
Hồng Viễn liếc nhìn một cái rồi ký tên.
Tần Sênh đứng lên, đưa tay về phía Hồng Viễn: “Ngài Hồng, hợp tác vui vẻ.”
“Ông chủ, hợp tác vui vẻ.”
Tần Sênh rời đi, Hồng Viễn ngồi trên ghế, vẫn không thể tin được chuyện vừa xảy ra.
Một lần ở địa ngục, một lần ở thiên đường.
May mắn thay, ông ấy đã gặp một người cao thượng.
Bằng không ông ấy thật sự không biết phải làm sao.
Tay Hồng Viễn nắm chặt tập tài liệu trong tay, kìm nén những giọt nước mắt dâng trào, mỉm cười.
Cho dù cô chỉ là một cô gái chưa đầy mười tám thì khả năng thất bại là rất cao, dù kết quả thế nào thì ông ấy cũng sẽ đánh cược vào lần này.
—
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Tần Sênh đang giúp mọi người củng cố và thiết lập hệ thống bảo vệ vì khách hàng nói tốt, rồi giới thiệu cô với những người khác.
Chỉ trong ba ngày, đã có hơn mười người hỏi thăm, tổng cộng nhận được bảy đơn hàng.
Mỗi ngày Tần Sênh đều rất bận rộn, ngoại trừ việc đến lớp thì cũng là nghịch máy tính.
Tần Hải vốn đã chán ghét Tần Sênh, nhìn Tần Sênh ngày ngày không làm việc, trong lòng càng tức giận hơn.
Tuy nhiên, mỗi lần Tần Sênh bị giáo huấn, Tần Sênh luôn tỏ ra thờ ơ.
Sau một thời gian dài, Tần Hải trở nên nhàm chán và phớt lờ cô.
Ông ta làm vậy là vì lợi ích của cô, nhưng Tần Sênh lại không cảm kích.
Mỗi ngày Tần Hải, Lâm Thục Nhã và Tần Sơ Nhu đều cười đùa ở nhà, nhưng Tần Sênh dường như là một người sáng suốt, ngay cả những người giúp việc bề ngoài rất tôn trong Tần Sênh, nhưng sau lưng lại lén cười nhạo cô.
Đúng như dự đoán, cô xuất thân từ quê lên, không đủ tư cách làm cô chủ nhà họ Tần.
Cô chủ Tần Sơ Nhu giống một người xuất thân từ một gia đình thượng lưu hơn.
Tần Sênh đương nhiên không quan tâm đến những người không quan trọng này ý kiến, cô rất bận rộn, bận kiếm tiền.
Với lịch trình bận rộn hàng ngày chỉ trong vài ngày, cô đã chi hơn mười triệu để củng cố và duy trì hệ thống bảo vệ cùng với số tiền cô kiếm được từ Black Emperor.
Vào ngày cổ phiếu yêu quái được niêm yết, Tần Sênh đã đến sàn giao dịch chứng khoán và lặng lẽ chờ đợi cơ hội mua cổ phiếu.
Các nhà đầu tư chứng khoán hối hận đến mức muốn kiếm bộn tiền từ những cổ phiếu mà họ đã dày công mới có được, nhưng một tai nạn chết người đã xảy ra ở công ty niêm yết đó.
Để giảm bớt tổn thất, ở lại canh sàn giao dịch sớm.
Nhưng không ngờ rằng cổ phiếu sẽ bắt đầu lao dốc ngay khi thị trường mở cửa, muốn bán, cũng không có ai tiếp, chỉ có thể ngồi nhìn cổ phiếu rơi từng chút một