Editor: Dương Gia Uy Vũ
__________
"A ——" trong địa lao, Mộc Nhu bắt đầu phát ra tiếng kêu kỳ quái, nàng ta ôm sát thân thể của mình, giống như đang ở nơi cực lạnh vậy.
Nhiệt độ trong địa lao quả thật có hơi thấp, nhưng tuyệt đối không lạnh đến mức độ này, trên người nàng ta bọc lấy hai cái chăn bông, không ngừng run rẩy.
Nhưng hết lần này tới lần khác mặt của nàng ta vẫn cực đỏ, đôi mắt hàm chứa một vũng xuân thủy, môi son khẽ mở, nhìn thế nào cũng cảm thấy nàng ta đang động tình.
"Nàng ta đây là quá nhạy cảm với Quấn Tơ Tình à? Sao phản ứng lại không giống bình thường như thế?" Lâm Vãn nhìn hồi lâu, mới nghẹn ra một câu.
Nói thật, dáng dấp của Mộc Nhu rất đẹp, dược hiệu đã phát huy tác dụng, thần trí của nàng ta hoàn toàn không rõ, còn đưa tay sờ chính mình.
Lâm Vãn coi như là con gái, cũng cảm thấy có chút không nỡ nhìn.
"Nếu không có thuốc giải Quấn Tơ Tình, lại không có người chạm vào nàng ta, chắc chắc nàng ta sẽ chết không thể nghi ngờ. Nàng ta đối đãi với tỷ tỷ như vậy, tất nhiên sẽ phải chịu chút khổ sở, nhưng lại không thể để cho nàng ta chết. Cho nên ta đã cho nàng ta ăn một viên Cực Hàn đan, người ăn sẽ cảm thấy như rơi vào vùng băng tuyết. Khác với mạch máu đông lại, Quấn Tơ Tình lưu thông máu, sẽ khiến người ta phấn khởi; Cực Hàn đan băng lãnh, khiến ý chí tinh thần sa sút. Hai viên thuốc có dược tính trái ngược nhau, vừa hay có thể đảm bảo cho nàng ta một mạng."
Lâm Trí khoan thai mở miệng, lúc hắn quay đầu nhìn về phía Mộc Nhu bên trong phòng giam, trong ánh mắt chứa đựng hứng thú, khiến Lâm Vãn nhớ tới lúc cô đi vườn bách thú, nhìn thấy nhóm đại tinh tinh giao phối cũng là loại vẻ mặt này.
Đương nhiên so ra mà nói, cô dịu dàng hiền lành hơn Lâm Trí nhiều.
Hệ thống nghe được tâm lý của cô hoạt động, thở dài một hơi: "888 à, ta còn cần mặt mũi nha, Lâm Trí chính là cô dạy dỗ ra!"
Lâm Vãn liếc mắt: "Mi nói xem Mộc Nhu này khổ sở cỡ nào nha, đúng thật đã bảo vệ được một cái mạng, nhưng chỉ sợ sống không bằng chết."
Hệ thống hiếm khi phụ họa cô: "Chắc rồi, vừa so sánh, lúc số 887 lật xe, cũng không phải khó tiếp nhận như vậy, tốt xấu gì cũng là sau khi chết mới bị ngũ mã phanh thây."
Lâm Vãn thật vất vả mới quên đau khổ lật xe, trực tiếp bị hù dọa run chân.
"Tỷ tỷ cảm thấy trừng phạt như vậy đã đủ chưa? Muốn thêm một chút nữa không?" Lâm Trí bỗng nhiên xoay đầu lại, nghiêm túc hỏi cô một câu.
Lâm Vãn lập tức lắc đầu, cô cũng không phải bạo ngược, không có sở thích tra tấn người.
"Đủ rồi, vậy là đủ rồi. Nàng, nàng ta dù sao cũng không thật sự gây ra chuyện xấu gì với ta, không cần phải truy cứu như thế." Cô ngẩng đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía hắn, càng không ngừng tự mình thôi miên cô là Bạch Liên Hoa, Bạch Liên Hoa thì phải dịu dàng yếu đuối.
"Chuyện nàng ta làm với tỷ tỷ, dù là thiên đao vạn quả cũng không đủ trả lại." Sắc mặt Lâm Trí lạnh lẽo, nhớ tới lúc trước khi hắn chạy đến, đã nhìn thấy một đám ăn mày đi về phía căn phòng kia, trực tiếp gϊếŧ đỏ cả mắt.
Hắn nhìn khuôn mặt tinh xảo của Lâm Vãn, không khỏi đưa tay sờ sờ hai má của cô, đầu ngón tay dừng lại trên môi đỏ mọng, chậm rãi nghiền ép.
"Tỷ tỷ, nếu sau này nàng không nghe lời, đến lúc đó ta cũng sẽ cho nàng nếm thử mùi vị Quấn Tơ Tình và Cực Hàn đan này đặt chung một chỗ, bảo đảm nàng sẽ thoải mái đến tận trời!"
Lâm Trí cố ý đè thấp giọng nói xuống, trên mặt của hắn rõ ràng vẫn còn dáng vẻ nói cười yến yến, nhưng hết lần này tới lần khác những lời nói ra khỏi miệng lại cực kỳ khủng bố.
Lâm Vãn không khỏi sợ run cả người, từ sau khi gặp lại Lâm Trí, cô liền phát hiện đệ đệ nhà mình yêu nhất là một chiêu này.
Dùng bất cứ thủ đoạn nào để hù dọa cô, nếu không phải cô vẫn luôn tin chắc trò lừa gạt của mình qua ải trót lọt, nhất định có thể nuôi tốt tên Bạo ngược này, trong lòng cô nhất định đã sớm sụp đổ.
Giọng nói của hệ thống lại vang lên lần nữa: "Kí chủ, lúc cô chăn nuôi Bạo Ngược, đã từng nói muốn tự sát vô số lần. Kiểm tra đo lường tâm lý là cực độ tiêu cực, ở bờ biên giới sắp sụp đổ, vạn lần mong bảo trọng nhiều hơn."
Lâm Vãn trực tiếp coi như hệ thống như không tồn tại, vội vàng bày tỏ tấm lòng trung thành với đệ đệ nhà mình: "A Trí, tỷ tỷ và đệ là người thân cận nhất, không có một ngày như vậy đâu."
Lâm Trí cứ như vậy nhìn thẳng vào cô, bên trong đôi mắt đen kia ẩn chứa sự phức tạp, dường như muốn nhìn cô chằm chằm đến đốt ra một cái hố.
Lúc này Lâm Vãn ngược lại xuất ra đạo đức nghề nghiệp của kẻ lừa đảo, nụ cười trên mặt từ đầu đến cuối không thay đổi, dù là cô biết căn cứ theo lời hệ thống nói, cuối cùng cô nhất định sẽ phải phản bội Lâm Trí, nhưng giờ phút này giả vờ cũng giả đến thâm tình chân thành.
Bằng không dựa theo tính cách bạo ngược này của đệ đệ, cô có thể khẳng định mình chưa rời khỏi địa lao thì đã bị kéo lên giường.
Hệ thống: "Kéo lên giường không phải là điều cô mong đợi à? Từ khi Bạo Ngược nói còn muốn làm cô thêm hai đêm, giá trị hưng phấn của cô vẫn ở tần suất cao, chậc chậc."
Lâm Vãn chẹp miệng: "Tuy trong địa lao cũng có tình thú khác, nhưng ta vừa mới nhìn thấy côn trùng, ta không muốn lúc đệ đệ ta hưng phấn lại bị hù dọa, lỡ như mềm nhũn thì làm sao bây giờ?"
Hệ thống: "..."
Nữ lưu manh này đến tột cùng là ai tìm đến? Nó thật sự rất muốn trả hàng, kí chủ quá hoàng bạo*, nó hoàn toàn không chống đỡ nổi.
* Hoàng bạo (黄暴): sắc tình và bạo lực.
Lúc hai người ra khỏi địa lao, Lâm Trí làm một dấu tay với người trông coi.
Mặc dù Lâm Vãn nhìn thấy, nhưng cô chỉ làm như không biết, có điều lại lập tức hỏi hệ thống, Lâm Trí đến tột cùng là muốn làm gì.
Qua một lát sau, hệ thống mới trả lời cô: "Người giữ cửa tìm một đám ăn mày, chính là cũng ở trong cái miếu đổ nát của bọn tối hôm qua muốn làm chuyện vô liêm sỉ với cô. Bọn hắn bị mang vào, nhốt vào phòng giam đối diện Mộc Nhu..."
Hệ thống bắt đầu dùng ngôn ngữ phát sóng trực tiếp cho cô: "Mộc Nhu bắt đầu lẩm bẩm, nghe như đau răng. Đám ăn mày tụm lại một chỗ bắt đầu thảo luận, bọn hắn nói cái bớt trên người Mộc Nhu thật chậc chậc —— "
Lâm Vãn kịp thời ngăn lại: "Không cần tiếp sóng cho ta, cũng đã cách âm rồi."
___________
Tác giả có lời muốn nói: ngày mai song càng bù một dưới, ta mấy ngày nay giấc ngủ không được tốt, hôm nay ngủ sớm sáng sớm ngày mai lên viết mua! (*╯3╰)
Còn có điều tra vấn quyển một chút a, đề mục ta sửa lại, « thịnh thế Bạch Liên Hoa » cùng « thịnh thế hắc liên hoa » cái nào tốt?