Làm Tiểu Kiều Thê Gán Nợ Cho Alpha Đỉnh Cấp

Chương 44: Xin hãy tự trọng

Nghe thấy họ Dịch, Lận Tầm theo phản xạ nhìn về phía Cố Hoài Diệp, đến nhanh hơn cậu tưởng.

Cố Hoài Diệp giơ tay vỗ nhẹ vai cậu.

“Em lên phòng trước, đừng lo, chuyện này có tôi lo.”

“Tiểu thiếu gia, nhà bếp có nấu chè, Lưu thúc đây múc cho cậu một bát, được không?”

Biết lão quản gia không muốn cậu lo lắng, Lận Tầm mỉm cười nói.

“Cảm ơn Lưu thúc.”

Cố Hoài Diệp lên lầu rồi đi thẳng vào thư phòng.

Dịch Niên Sinh đang bị Cố lão gia bỏ mặc một bên, vừa thấy Cố Hoài Diệp, hai mắt lập tức sáng lên, chưa kịp đứng dậy, Cố lão gia đã nói.

“Nếu anh đã về rồi thì chuyện này giao cho anh xử lý.”

Nói xong, ông đẩy cửa ra ngoài.

Miệng Dịch Niên Sinh đắng ngắt, Dịch gia trước mặt Cố gia có gốc gác và quyền thế lâu đời như vậy, nhà ông chính là một cái nhà bình dân. Trước đây, Cố lão gia mỗi khi gặp mặt đều sẽ chào hỏi vài câu, đây là lần đầu tiên bị lạnh nhạt như vậy.

Nghĩ đến đứa cháu trai vẫn còn trong trại giam, Dịch Niên Sinh từ bỏ thể diện, đứng dậy gọi.

“Cố tổng, hôm nay tôi đến là muốn bàn bạc một chuyện với ngài.”

“Dịch lão tiên sinh khách sáo rồi, mời ngồi.”

Cố Hoài Diệp đi tới ra hiệu, rồi ngồi xuống ghế sofa đối diện.

“Có chuyện gì ông cứ nói thẳng.”

Dịch Niên Sinh ngồi xuống nhưng không dám ngồi hẳn, chỉ ngồi bấp bẹ ở mép ghế, liền vội vàng mở miệng.

“Đều là do đứa cháu hỗn xược của tôi gây rắc rối với Lận tiểu thiếu gia, nhưng chuyện hành hung Omega, nó có thế nào cũng không dám làm, chắc chắn là có hiểu lầm, Cố tổng xin hãy thông cảm một chút, có chuyện gì chúng ta giải quyết riêng, đừng đưa ra tòa án, đối với thanh danh của Lận tiểu thiếu gia cũng không tốt, đúng không?”

“Có ảnh hưởng gì đến Lận Tầm sao?”

Cố Hoài Diệp nhìn Dịch Niên Sinh tỏ vẻ không hiểu.

“Có phải hiểu lầm hay không, cảnh sát sẽ điều tra rõ ràng, Dịch lão tiên sinh nếu vì chuyện này mà đến, thì không cần bàn nữa, tôi tin năng lực điều tra của cảnh sát, mọi chuyện giao cho họ xử lý, ông về đi.”

Cố Hoài Diệp nói xong đứng lên đi ra ngoài, Dịch Niên Sinh vội vàng ngăn lại.

“Cố tổng, Cố tổng, có chuyện gì chúng ta từ từ thương lượng, đều là do thằng nhóc Dịch Hiên không hiểu chuyện, ngài rộng lượng chút, nó còn nhỏ, đừng chấp nhặt với nó, chúng tôi sẵn lòng xin lỗi Lận tiểu thiếu gia, chỉ cần cậu ấy chịu tha thứ, bồi thường gì chúng tôi cũng đồng ý, ngài thấy thế nào?”

“Cậu ta còn nhỏ sao?”

Cố Hoài Diệp lóe lên chút giễu cợt.

“Xin lỗi không phải là điều nên làm sao, còn về bồi thường, ông nghĩ có tôi ở đây, em ấy sẽ thiếu gì sao?”

Mặt mày Dịch Niên Sinh tái nhợt.

Ông đã hiểu Cố Hoài Diệp không có ý định tha cho Dịch Hiên.

Dịch gia thế hệ này chỉ có một Alpha là Dịch Hiên, đều chỉ trách ông từ nhỏ đã nuông chiều nó, không ngờ lại gây ra họa lớn như này, có hối hận cũng đã quá muộn màng.

Lận Tầm ăn một chén chè vừa mới nấu xong, ra ngoài vừa đúng lúc gặp Dịch Niên Sinh từ thư phòng trên lầu đi xuống.

Đối phương nhìn thấy cậu, ánh mắt vốn đã ảm đạm lại sáng lên, bước mấy bước tới trước, nắm lấy tay Lận Tầm.

“Lận tiểu thiếu gia, lão đây xin lỗi cậu, cậu có thể tha thứ cho Dịch Hiên được không? Nó cũng chỉ là nhất thời hồ đồ thôi, lão quỳ xuống cầu xin cậu được không?”

Lận Tầm bị ông lão đột ngột chạy đến muốn quỳ gối làm cho giật mình, nhưng nhanh chóng hiểu ra ông ấy đang làm gì. Còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Hoài Diệp kéo ra phía sau.

“Dịch lão tiên sinh, xin hãy tự trọng.”

Dịch Niên Sinh được lão quản gia đỡ cánh tay đứng dậy, có muốn cũng không quỳ được.

Nhìn Tiểu Omega trốn sau lưng Cố Hoài Diệp.

“Lận tiểu thiếu gia, trước đây không phải cậu thích Dịch Hiên nhà tôi sao, cậu không thể vì nó không thích cậu mà làm ra chuyện độc ác như thế, cậu đang hủy hoại nó đấy!”

Lận Tầm biết Dịch Hiên ngu xuẩn dễ đoán, nhưng ông nội của anh ta thì ngược lại, khá thông minh, không thể lấy đạo đức ra cầu xin cậu, thì bắt đầu uốn lưỡi đổ tội cho cậu.

Lận Tầm nắm chặt áo Cố Hoài Diệp, dè dặt biện giải cho mình.

“Tôi không có, ông nói bậy, lúc trước tôi có cảm tình với Dịch Hiên, nhưng anh ta chỉ muốn lừa tiền tôi, là tra nam, tôi không thích tra nam chỉ muốn tiêu tiền của tôi, tôi không có ngu, hôm nay anh ta đột nhiên chạy đến, trước mặt bao nhiêu người còn mắng tôi đã cướp vé thử vai của Lăng Vân, còn muốn kéo lấy tôi, may mà có bạn học và bảo vệ giúp đỡ, không thì chẳng biết anh ta còn làm gì với tôi đâu!”

“Lúc nãy ngài vừa xuống, thừa nhận Dịch Hiên nhà ngài sai, sau đó lại đảo lời nói tôi muốn hủy hoại anh ta, anh ta đã hư như vậy rồi, tôi còn muốn hủy hoại anh ta thế nào nữa, nếu ông cứ nói linh tinh như thế, tôi sẽ kiện ông tội xúc phạm danh dự của tôi, còn chuyện Dịch Hiên đánh người, có thầy cô và bạn học trong trường làm chứng cho tôi, tôi không sợ!”

Lận Tầm nói một hơi, quay lại nhìn Cố Hoài Diệp.

“Cố tiên sinh, anh đừng nghe ông ta nói bậy, em không còn thích tên khốn Dịch Hiên nữa rồi!”

Rõ ràng Cố Hoài Diệp biết thiếu niên này đang diễn cái gì, nhưng được nghe giải thích vẫn là vui sướиɠ trong lòng.

“Ừ, tôi tin em.”

Lận Tầm cười rộ lên, giống như vì câu nói của Cố Hoài Diệp mà cả người an tâm hẳn.

Quay đầu nhếch môi với Dịch Niên Sinh, rồi tung tăng chạy lên lầu.

Dịch Niên Sinh bị Lận Tầm trách móc một hồi như pháo liên hoàn, sốc không nói nên lời, ông kiêu ngạo cả đời, không ngờ đến lúc già lại bị một hậu bối trách mắng như vậy.

Mất hết thể diện.

Cố Hoài Diệp lạnh lùng nhìn ông ta.

“Dịch lão tiên sinh, hy vọng đây là lần cuối cùng, tôi không muốn em ấy bị quấy rầy thêm nữa, Lưu thúc, tiễn khách.”

Lão quản gia tiễn ông rời khỏi cửa nhà Cố gia.

“Dịch lão tiên sinh, ngài đừng hồ đồ nữa, đến đây làm những chuyện này, không bằng mời cho cháu ngài một luật sư tốt đi.”

Cửa lớn khép lại, Dịch Niên Sinh không khỏi lảo đảo ra về.