Shipper Đa Vũ Trụ

Thế giới 1 - Chương 3: Bí mật trong cánh đồng hoa

Tèo rón rén đi theo sau lưng tên đạo sĩ vào cánh đồng hoa. Ánh trăng soi sáng cảnh vật, tô điểm thêm vẻ đẹp huyền ảo cho những đoá hoa rực rỡ.

Bỗng nhiên, Tèo khựng lại, không dám tin vào mắt mình. Giữa cánh đồng hoa là một hồ nước phẳng lặng, và bên cạnh hồ nước là một cô gái xinh đẹp đang nằm bất động.

Cô gái mặc một bộ áo trắng tinh khôi, mái tóc đen dài xõa xung quanh mặt cỏ xanh thẳm, khuôn mặt thanh tú như tiên nữ giáng trần. Tèo cảm thấy tim mình đập nhanh, choáng ngợp bởi vẻ đẹp thanh tao của cô gái.

Bất chợt, Tèo nhận ra tên đạo sĩ trẻ tuổi mà mình đi theo nãy giờ là Doãn Chí Bình, một trong những đệ tử của Toàn Chân Giáo.

Tèo nhớ lại câu chuyện trong Thần Điêu Đại Hiệp, và nhận ra đây là cảnh tượng tan nát cõi lòng của những người xem phim Thần Diêu Đại Hiệp.

Cảnh Doãn Chí Bình lợi dụng lúc Tiểu Long Nữ bị điểm huyệt để làm nhục trong sạch của nàng.

Tèo cũng tức giận, lúc trước cậu xem đến đoạn này cũng muốn đập TV, rất muốn thiến Doãn Chí Bình.

Máu dồn lên não, Tèo muốn lao ra ngăn chặn Doãn Chí Bình, nhưng lại do dự. Vì cậu nhớ tới một điều khoản trong hợp đồng Shipper Đa Vũ Trụ, đó là không được thay đổi tình tiết trong thế giới đang giao hàng. Với lại sức của cậu yếu ớt làm sau đấu lại một người có võ công.

Lúc này Doãn Chí Bình đã tiến đến gần Tiểu Long Nữ, khuôn mặt lộ rõ vẻ tà da^ʍ ham muốn. Hắn xé vạc áo che đi hai mắt long lanh của Tiểu Long Nữ.

"Quá nhi, ngươi đang chơi trò gì đấy..."

Tiếng nói của Tiểu Long Nữ cũng làm Tèo sực tỉnh, cậu không để ý là cậu nghe hiểu tiếng Trung Quốc, vì lúc này Doãn Chí Bình đã rung rẩy cởi bỏ vạc áo của Tiểu Long Nữ để lộ cái yếm của nàng.

Không quan tâm cảnh báo trong hợp đồng, Tèo biết mình phải hành động, cậu đặt giỏ hàng của mình xuống đất và lẻn ra sau lưng Doãn Chí Bình muốn đánh lén hắn.

Lúc này Doãn Chí Bình đã kéo chiếc yếm ra khỏi người Tiểu Long Nữ, hai cái bánh bao tròn trịa trắng mịn hiện ra dưới ánh trăng, nó run run trong rất hấp dẫn.

Ánh mắt của Doãn Chí Bình hoàn toàn bị thu hút bởi hai cái bánh bao, hắn đưa đôi tay run rẩy tới nắm lấy chúng. Một luồn điện truyền khắp người hắn khiến cần tăng dân số giữa hai chân hắn bật lên.

Dù thấy hai cái bánh bao của Tiểu Long Nữ bị Doãn Chí Bình nắn bóp, nhưng Tèo không dám hành động thiếu suy nghĩ, cậu di chuyển nhẹ nhàng nhất có thể, cố gắng không phát ra âm thanh gì.

"Ưhm... Quá Nhi, ngươi làm gì vậy, ngực cô cô lạnh quá, lại ướt nữa, cảm giác thật kỳ lạ..."

Âm thanh réo rắt của Tiểu Long Nữ lại vang lên trong cánh đồng hoa.

Thì ra lúc này Doãn Chí Bình đã cúi đầu tham lam gặm lấy hai cái bánh bao.

"Ục... Ục..."

Âm thanh gặm nhấm như một con lợn đang ăn làm không khí trở nên nóng hơn, Tèo cũng nhanh bước chân hơn.

"Hô hô hô..."

Gặm cắn bánh hai cái bánh bao thơm mềm một hồi, Doãn Chí Bình quỳ gối thẳng dậy, nhìn thấy hai cái bánh bao bị mình gặm đầy nước, hắn như một con thú đói khát bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người. Sau đó thì đem quần áo phần thân dưới của Tiểu Long Nữ cũng lột ra.

"Quá Nhi, ngươi, ngươi làm gì vậy... Cô Cô cảm thấy trong người khó chịu quá..."

Âm thanh mềm nhũn của Tiểu Long Nữ lại vang lên, âm thanh làm Doãn Chí Bình như chịu thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hắn tách hai đùi của Tiểu Long Nữ ra.

"Haa... Haa... Haa..."

Doãn Chí Bình thở phì phò như một con bò tức giận, hắn run rẩy nắm lấy cần tăng dân số chuẩn bị làm việc chính.

Tèo cuối cùng cũng đã đi tới sau lưng Doãn Chí Bình. Nhân lúc hắn chổng bàn tọa chuẩn bị làm bước cuối cùng. Tèo không chút do dự dồn hết sức vào chân phải và đá mạnh vào hai viên bi của hắn.

Phanh...

Một âm thanh chát chúa vang vọng khắp cánh đồng hoa, nếu nghe kỹ thì âm thanh trứng vỡ cũng xen lẫn bên trong.

"Ực..."

Doãn Chí Bình bị đá trúng yếu huyệt, hắn như cái lò so bắn thẳng lên trời.

"Áaaaaaaaaaa..."

Khi rơi xuống đất, Doãn Chí Bình cảm thấy một cơn đau thấu tim gan tấn công thần kinh của hắn, hai mắt tối sầm, cả cơ thể mất đi sức lực, hắn chỉ biết ôm chặt bộ ấm chén của mình lăn lộn rên la trên mặt đất.

"Gào... Aaaaaa...."

Không để Doãn Chí Bình có cơ hội hồi phục, Tèo nhằm vào bộ ấm chén của hắn mà đá liên tục.

Phanh... Phanh... Phanh...

Từng cú đá vang lên là một tiếng hét như heo chọc tiết của Doãn Chí Bình, dù có được bàn tay che chở nhưng cũng không thể ngăn được cơn giận dữ của Tèo.

"Tao đá chếch mày... Thằng choá... Tuyệt Tự Tuyệt Tôn Cước... Liêu Âm Cước... Mười Hai Lộ Đàm Cước... Phong Thần Cước... Chếch này... Chếch này..."

Sau một hồi làm gà bay trứng vỡ, Tèo mệt mỏi ngừng lại. Nhìn Doãn Chí Bình không biết sống chết, và bộ ấm chén của hắn như một đống bầy nhầy màu đỏ trắng, dù biết do bản thân làm nhưng cậu cũng không khỏi rùng mình ớn lạnh.

Sau khi đá nát bộ ấm chén của Doãn Chí Bình, Tèo nhìn lại về phía Tiểu Long Nữ, nhưng với cái nhìn này lại khiến cậu suýt phụt máu mũi.

Quần áo của Tiểu Long Nữ đã bị Doãn Chí Bình mở ra thành một tấm thảm trải bên dưới, cơ thể như ngọc hoàn mỹ không tỳ vết của nàng ánh lên tia sáng thần thánh, giữa hai chân mở rộng là khe suối có một đám cỏ mọc gọn gàng, chỉ cần nhìn cũng khiến máu trong người nam nhân nổ tung.

"Ực..."

Vốn là một thằng chưa từng nắm tay gái huống chi là nhìn thấy cơ thể của họ. Tèo như một chú nai tơ, ngơ ngác hoảng hốt nuốt nước bọt, cậu ngồi chồm hỗm cạnh Tiểu Long Nữ, hai mắt như muốn lòi ra, hai tay run rẩy mò tới khe suối thần bí.

"Quá Nhi... Ngươi có thể mở khăn che mắt cho Cô Cô được không... Còn có, Cô Cô lạnh quá..."

Nhưng khi ngón tay chạm tới những sợi cỏ mềm mại trên vùng đất thần thánh, âm thanh của Tiểu Long Nữ lại vang lên đánh thức con quỷ dâʍ ɖu͙© trong người Tèo.

"Mình làm gì vậy... Như thế này có khác gì Doãn Chí Bình đâu... Nếu Bé Linh mà biết, em ấy chắt sẽ khinh bỉ mình lắm đấy... Không được..."

Tèo bật người lùi lại, đưa tây tát vào mặt mình vài cái. Đạo đức của một thanh niên có ăn học nhưng không đến nơi đến chốn bắt đầu chóng chọi với bản nhanh du͙© vọиɠ trong người.

Sau một hồi, Tèo cũng lấy lại bình tĩnh, dù đầu dưới vẫn kêu gào muốn được giải phóng, nhưng cậu đã dùng đầu trên kiểm soát được.