"Thế nào, sướиɠ không! Con đĩ dâʍ đãиɠ này, cái huyệt da^ʍ này sướиɠ quá! Ồ... thật sướиɠ!" Trần Lão Tam từ từ rút dươиɠ ѵậŧ ướt đẫm của mình ra khỏi hậu đình của Vân Hi, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© xấu xí vẫn đang co giật vì hưng phấn, từ đầu dươиɠ ѵậŧ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại.
Còn Vân Hi thì bị thả xuống, hắn bị làm cho mềm nhũn như nước mùa xuân, nằm vật ra đất, ánh mắt mơ màng, trên làn da trắng nõn còn lưu lại những vết hằn mờ ám sau khi bị Trần Lão Tam xoa bóp, hai đầṳ ѵú vốn nhỏ như hạt đậu giờ sưng lên như hai quả nho tím đỏ, đôi chân ngọc hơi mở, trên đó là tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn tự xuất ra, giữa khe mông là của Trần Lão Tam, tạo nên một vẻ đẹp hỗn loạn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ thô sơ nhất của Trần Lão Tam.
Trần Lão Tam nhìn Thanh Linh chân nhân đang toát mồ hôi thơm ngát, cười một cách đê tiện: "Người đẹp, giờ ngươi đã bị ta làm nhục, chính là người của ta, sau này ngươi phải theo ta sống, làm vợ ta, mỗi ngày ngươi đều phải dùng thân thể dâʍ đãиɠ này để thỏa mãn ta, hầu hạ ta! Ngươi đã biết chưa!"
Cảm giác nóng rực trong cơ thể Vân Hi ngày càng mãnh liệt, hắn không biết người trước mặt đang nói gì, chỉ có thể ngây ngốc nhìn Trần Lão Tam, bản năng theo du͙© vọиɠ của cơ thể mà rêи ɾỉ với Trần Lão Tam, kêu muốn.
"Ngươi chỉ kêu như vậy thì không được, ngươi phải gọi ta là tướng công, gọi tướng công dùng đại kê ba làm nhục ngươi mới đúng! Đúng rồi, ngươi tên gì?"
"Ta... ta tên Vân Hi..." Vân Hi muốn có thêm nhiều khoái lạc để lấp đầy khoảng trống trong cơ thể nhưng người đàn ông trước mặt lại vung vẩy thứ xấu xí đó, không đưa cho hắn, khiến hắn càng thêm khó chịu, vì vậy khi nghe rõ một câu hỏi, hắn liền thốt ra tên của mình.
"Vân Hi, tên này nghe hay thật, hay hơn tên Trần Lão Tam của ta nhiều." Trần Lão Tam cười khúc khích, nhìn tuyệt sắc giai nhân trước mặt cầu xin mình ân ái, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ xấu xí của mình, đưa lên mặt Vân Hi, dụ dỗ: "Muốn ăn đại kê ba phải không, ngoan, ngươi cứ nói Vân Hi là vợ dâʍ đãиɠ của Trần Lão Tam, muốn ăn đại kê ba, ta sẽ thỏa mãn ngươi!"
Vân Hi mở to đôi mắt đẹp long lanh, không biết Trần Lão Tam định làm gì nhưng dươиɠ ѵậŧ nóng hổi đó thực sự hấp dẫn hắn, vì vậy hắn ngoan ngoãn theo lời Trần Lão Tam nói: "Vân Hi là vợ dâʍ đãиɠ của Trần Lão Tam, muốn ăn đại kê ba ưm ưʍ..." Vừa dứt lời, Trần Lão Tam đã không nhịn được mà ấn miệng hắn vào đầu dươиɠ ѵậŧ của mình, muốn Thanh Linh chân nhân cao ngạo cấm dục này thổi sáo cho mình.
Mà Trần Lão Tam vốn chỉ muốn ép Vân Hi nói ra những lời dâʍ đãиɠ để thỏa mãn du͙© vọиɠ nhưng không ngờ Vân Hi lại là tu sĩ, dùng tên thật để nói ra những lời sẽ bị thiên đạo ràng buộc và quản thúc, vì vậy Trần Lão Tam vô tình chiếm được một món hời lớn, Thanh Linh chân nhân là thiên chi kiêu tử mà vô số tu sĩ cầu mà không được, vậy mà lại bị một tên xấu xí ở nhân giới như hắn chiếm hữu.
Còn Vân Hi cứ thế mơ mơ màng màng gả mình đi, trở thành vợ yêu nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của Trần Lão Tam, đến khi tỉnh táo lại thì đã hối hận không kịp.
Miệng nhỏ của Vân Hi lần đầu tiên chạm vào vật nam tính của đàn ông, mùi tanh hôi khiến hắn sạch sẽ có chút kháng cự, không muốn ngậm thứ đồ xấu xí trước mắt này.
Nhưng Trần Lão Tam không cho hắn cơ hội từ chối, bóp cằm hắn, ép hắn há miệng to hơn, một lúc liền đâm đầu quy vào miệng nhỏ của Vân Hi.
Miệng Vân Hi bị đầu quy xấu xí thô to nhét đầy không kêu lên được, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở đáng thương.
Trần Lão Tam cúi đầu thỏa mãn thưởng thức quá trình Thanh Linh chân nhân bị nhục nhã, càng nhìn càng phấn khích. Miệng nhỏ của Vân Hi tràn ngập thứ đồ thô bỉ của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp xấu hổ hiện lên một vệt hồng, khuôn mặt tuyệt đẹp, hai cánh môi đỏ hồng và dươиɠ ѵậŧ đen ngòm lập tức tạo thành sự tương phản rõ rệt, eo đã không tự chủ được mà lắc lư về phía trước.
Cái của thô xấu của Trần Lão Tam trong miệng nhỏ của Vân Hi nhanh chóng chuyển động, đỉnh của Vân Hi toàn thân trước sau không ngừng lắc lư, khó chịu nhưng lại không thể chống cự.
Trần Lão Tam chỉ cảm thấy đầu quy của mình bị miệng nhỏ của Vân Hi bao chặt, bên trong vừa ẩm ướt vừa trơn nhẵn, có một hương vị khác lạ.
Nhưng dù có ngon đến mấy cũng không bằng hoa hậu môn khít chặt mềm mại kia, rút ra đút vào một hồi, đút Vân Hi đến nỗi quanh miệng toàn là nước bọt, hắn mới rút cái của nợ khỏi miệng nhỏ của Vân Hi, buông đầu hắn ra, ra lệnh cho Vân Hi đang thở hổn hển: "Con đĩ nhỏ! Tự mình bò lên tường... Đúng rồi, cứ như vậy, cúi thấp người xuống nữa, quay mông về phía ta! Nhanh lên, đúng rồi! Cứ như vậy, cong mông lên nữa, để lộ cái huyệt nhỏ của ngươi ra!"
"Cắm em... ưʍ... Cái gậy thịt to vào nhanh đi..." Vân Hi bị ép phải chống tay lên vách đá, run rẩy cong cái mông đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ về phía Trần Lão Tam, cầu xin người đàn ông cắm dươиɠ ѵậŧ vào cái huyệt thịt đói khát của hắn.
"Con dâu dâʍ đãиɠ, lắc mông mạnh hơn nữa, để ta xem ngươi dâʍ đãиɠ đến mức nào, thật đẹp! Thật là một bảo bối!" Lưỡi của Trần Lão Tam từ từ di chuyển trên tấm lưng trơn nhẵn của Vân Hi, từ lưng vuốt ve cái mông trắng nõn tròn trịa của Vân Hi, hắn không khỏi lắc đầu cười xấu xa: "Làm cho cái mông của con dâu dâʍ đãиɠ này to và béo, để mọi người nhìn thấy đều biết ngươi là một con đĩ, được không!"
"Được... Cái gậy thịt to vào nhanh đi... Cắm Vân Hi đi... Muốn lắm... Phu quân cho Vân Hi..."
Một khẩu đại bác hùng vĩ sừng sững sau cặp mông trắng nõn của Vân Hi, nhắm thẳng vào tiểu huyệt của hắn mà từ từ tiến vào, Trần Lão Tam trước tiên là ra vào nông cạn chín lần, đột nhiên tiến về phía trước một cú thúc mạnh, trong tiếng rêи ɾỉ của Vân Hi, toàn bộ vật khổng lồ xấu xí đã đâm vào.
Đáng thương thay, hậu huyệt của Vân Hi một lần nữa bị dươиɠ ѵậŧ của tên xấu xí làm cho căng đầy, những cú thúc mạnh khiến hai chân hắn mềm nhũn, chẳng mấy chốc đã không đứng vững được.
Trần Lão Tam dùng cả hai tay khóa chặt lấy vòng eo gầy gò của Vân Hi, để khi hắn rút ra đút vào cái của nợ, cặp mông đầy đặn của Vân Hi có thể áp sát vào bụng dưới của hắn.
Trong tiếng gầm rú của Trần Lão Tam, Vân Hi đã hoàn toàn mất hết sức lực, chỉ có thể cong lưng, nhếch mông, thụ động để người đàn ông phía sau điên cuồng giao hợp, dùng huyệt thịt mềm mại của mình thỏa mãn du͙© vọиɠ điên cuồng của con thú này.
"Ngươi là yêu tinh sao, nếu không sao cái huyệt da^ʍ này lại còn lợi hại hơn cả đàn bà, cứ chảy nước mãi thế!"