Bây giờ, có chỗ nào, thực sự không giống nhau.
Nếu không phải bọn họ từ nhỏ lớn lên, anh đều nhanh cho rằng, Cố Thất Thất thích anh.
Chờ một chút...
Thật là thích anh sao?
Thật vậy chăng?
Thật vậy chăng?
Nghĩ đến đây cái khả năng, Long Tứ tim đập liền trở nên rất gấp xúc, như là có thứ gì muốn phun tuôn ra đến, nóng nóng, kí©ɧ ŧìиɧ, còn có rung động, anh duy chỉ có từng có một lần cảm giác như thế là ở... Một đoạn mơ hồ ký ức, đột nhiên xông vào trong đầu, cả kinh Long Tứ thiếu chút nữa nhảy lên.
Cố Thất Thất thấy sắc mặt anh không thích hợp, nhíu mày, "Anh làm sao vậy?"
"Cô có phải hay không thích tôi?" Long Tứ ở trước mặt người quen là giấu không được chuyện, đặc biệt ở trước mặt An Tiêu Dao cùng Cố Thất Thất những người này, thực sự căn bản giấu không được chuyện, có cái gì ra bên ngoài phun.
Cố Thất Thất đột nhiên ngẩn ra, không ngờ anh hỏi được trực tiếp như vậy.
Nếu nói là, anh là phản ứng gì, nếu nói là không phải, anh lại là phản ứng gì? Cố Thất Thất thực sự dự đoán không được, cho nên, cô trầm mặc, cũng không trả lời, Long Tứ ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
"Nhất định là tôi suy nghĩ nhiều, tôi làm hỏng tình yêu cô, cô sao có thể thích tôi đâu, cô nhất định là trả thù." Long Tứ tự hỏi tự đáp, ngay Cố Thất Thất vừa định nói.
Cố Thất Thất lại trầm mặc.
Bởi vì Long Tứ thái độ bắt đầu né tránh, tựa như lúc trước cô, vừa mới ý thức được Long Tứ thích chính mình cũng bắt đầu né tránh, phản ứng của anh cùng năm đó cô giống nhau như đúc, cô cuối cùng cũng biết, này có bao nhiêu đả thương người.
"Tôi không thích anh." Cố Thất Thất thốt ra, anh cũng không nghĩ Long Tứ biến thành Cố Thất Thất thứ hai, bây giờ anh mất trí nhớ, là cô giữ lại phần này cảm tình tốt nhất, cô cũng không nghĩ Long Tứ bài xích cô, tránh né cô.
Nếu anh thực sự biến thành chính mình năm đó, anh sẽ đi được rất xa, phi thường triệt để, tựa như anh đi Somalia, năm đó cô là nằm vùng, vốn cũng không có bao nhiêu thời gian tiếp xúc, cho nên yên tâm thoải mái tránh né.
Bây giờ, thực sự không được.
Cô không muốn Long Tứ ẩn núp cô.
Tốt nhất chính là bảo trì hiện trạng, ít nhất, anh sẽ không rời đi.
Quả nhiên, cô vừa nói ra những lời này, Long Tứ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng kia một mạt nhàn nhạt thất lạc, lại bị anh xem nhẹ, vừa nghĩ tới bị muội muội mình thích, Long Tứ toàn thân nổi da gà.
Thật đáng sợ anh anh anh anh.
Thất Thất tỷ tỷ đáng sợ như thế, nữ vương như vậy, ngự tỷ, nếu là thích anh, anh là theo còn là không theo đâu?
Nếu là theo, cuộc sống này sao qua.
Quá bi kịch có hay không!!!
Có thể thích được Thất Thất tỷ tỷ, nhất định là thần.
Như thế an ủi mình, Long Tứ mình cảm giác còn tốt đẹp, không chú ý tới trong mắt Cố Thất Thất một hoa mà qua ảm đạm.
"Vậy là cô trả thù tôi?"
"Tùy anh nghĩ như thế nào." Cố Thất Thất nói, cũng không phải là rất để ý, nếu là anh muốn nghĩ như vậy, cứ như vậy nghĩ đi, chỉ cần cùng thích không quan hệ là được, Long Tứ giận, "Cô tính toán lúc nào ngừng tay?"
"Nhìn tâm tình tôi."
Long Tứ giận, gục trước mặt cô, lăn làm nũng, "Thất Thất, Thất Thất tốt, cô đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất, tối mê người, cầu buông tha, cầu không ngược, cầu giải thoát, để lão nhị nhà tôi giải thoát đi, nó đã ghét bỏ tay phải của tôi."
Cố Thất Thất, "... Cút!"
"Đừng như vậy, Thất Thất tỷ tỷ..." Long Tứ còn muốn tiếp tục lăn khóc lóc om sòm, đột nhiên nhìn thấy rãnh giữa bầu ngực cô, còn có trước ngực những dấu vết thứ ấy bị anh chà đạp, cảnh tượng kia như ẩn như hiện, anh thì có điểm nóng mặt.