Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2329: Mười năm chờ đợi 77

Nolan cười, nhàn nhạt nói, "Ừ, là mất không ít công phu, vừa lúc An Lợi lui ra, không có chọn người thích hợp, bọn họ sẽ đưa tôi đi lên."

Dù sao, anh là đại biểu lợi ích của một đám người, cho nên không riêng gì thượng tướng Shawn sẽ xuất lực, bọn họ toàn bộ tập đoàn lực lượng đều sẽ tận lực an bài để cho Nolan đạt được vị trí này, cho nên, anh đạt được vị trí này, coi như là tương đối thuận lợi.

"Chờ tôi trở lại, Ellen đưa tới chỗ của tôi chiếu cố đi." Nolan nói, "Cậu cũng thuận tiện cùng nhau qua đây ở."

"Này đi một đưa một, không có lời a." Lục Trăn nghiêm túc tự hỏi, Nolan chỉ là tự tiếu phi tiếu nhìn anh, Lục Trăn cười nói, "Được rồi, tôi biết, anh về trước, dàn xếp xuống, cha con chúng tôi liền đi qua."

Bọn họ là người một nhà, đích xác muốn qua cuộc sống người một nhà.

Anh thuận tiện nói chuyện Long Tứ, Nolan nói, "Không có việc gì là được."

"Vậy tôi mang con trai đi xuống tản bộ, không cùng anh nói chuyện phiếm."

Nolan gật đầu, "Ellen, cúi chào."

Tiểu Ellen phịch hai cái, tỏ vẻ tự mình biết, Lục Trăn đi thay đổi quần áo, mang theo bảo bối đi tản bộ, vừa vặn gặp được Cố Thất Thất trong hoa viên phát ngốc, Lục Trăn ôm tiểu Ellen vứt xuống trong ngực cô.

"Giúp tôi bế."

"Anh làm cha thế nào?" Cố Thất Thất châm chọc một câu, ngoan ngoãn ôm tiểu bằng hữu, tiểu bằng hữu nhiều ngày không thấy ba ba, đang rất dính, căn bản một khắc đều không muốn rời khỏi ba ba, căn bản không chịu để cho Cố Thất Thất ôm.

Cố Thất Thất ôm không được, đành phải để cho Lục Trăn đem bảo bối nhi nhà của anh mà dẫn đi.

"Nghĩ gì thế, một người ở đây phát ngốc, Long Tứ không có việc gì chính là vận khí, chuyện ký ức, từ từ sẽ tốt, cũng không phải là tổn thương mãi mãi." Lục Trăn nói, "Cô trong lòng phiền cái gì?"

Cố Thất Thất cười khổ, "Trước đây tôi luôn luôn nghĩ, nếu như thời gian có thể trở về đến 10 năm trước thì tốt rồi, tôi nhất định cùng Long Tứ giảm thiểu tiếp xúc, sẽ không để cho anh ta yêu tôi, chúng tôi làm một đời tay chân, huynh muội, không có tình yêu dính dáng, như vậy chúng tôi cũng sẽ không náo thành như vậy. Bây giờ, trời xanh thực sự như tôi mong muốn, tôi lại một chút cũng không vui, chỉ cảm thấy vận mệnh trêu chọc người, quá kịch tính, bây giờ tôi muốn cho tôi một Long Tứ kiện toàn, còn có thể nghe lời của tôi sao?"

"Cô suy nghĩ nhiều quá, chuyện này chẳng qua là ngoài ý muốn." Lục Trăn nói, "Cô không nên nghĩ quá nhiều, dù cho Long Tứ mất đi ký ức, anh ta còn là Long Tứ, Long Tứ 10 năm trước, anh ta còn là thích cô, chỉ bất quá còn chưa có ý thức được. Vì sao cô thất lạc như vậy? Một lần đại kiếp nạn, người yêu còn có thể sống được, còn có cái gì so với chuyện này tốt hơn sao? Anh ta đợi cô 10 năm, bây giờ chẳng qua là thời gian đảo ngược mà thôi, đổi cô đi thắng thủ anh ta thật tình, kỳ thực đây là một chuyện rất đơn giản, tôi tin, mặc kệ Long Tứ biến thành thế nào, anh ta đều yêu cô."

"Thật vậy chăng?" Cố Thất Thất có chút do dự.

Thực sự cô còn có thể làm cho Long Tứ thích cô sao?

"Đương nhiên." Lục Trăn nói, "Đừng lo lắng, yên tâm theo đuổi anh ta đi, cô cũng làm cho anh ta nếm thử cảm giác yêu đương, nữ theo đuổi nam một chút cũng không mất mặt, đều nói nữ theo đuổi nam cách tầng sa, nói không chừng rất nhanh liền đoàn viên đại kết cục, cô cũng nên đi nếm thử tình yêu bình thường."