Nolan ở phòng bếp thu thập, chuông cửa vang lên, anh ra bên ngoài hô một tiếng, "Tiểu Trăn, đi mở cửa."
Lục Trăn thả tạp chí trong tay xuống, trong lòng thầm nghĩ, Nolan thật đúng là cho là anh là một gã cảnh sát, nếu là mở cửa, tới là một đám FBI, anh thực sự là nhảy vào Hoàng Hà rửa không rõ. Nhưng mà, Lục Trăn còn là đứng dậy đi mở cửa.
Ngoài cửa là một người phụ nữ đẹp da đen, anh đã thấy qua, là người thuộc hạ trước đây của Nolan. June thấy Lục Trăn, cũng có chút kinh ngạc, Lục Trăn cười chào hỏi, nghiêng người để cho cô đi vào.
Nolan lau khô tay, rồi mới từ phòng bếp ra, June thấy Lục Trăn liền ở một bên uống trà xem tạp chí, Nolan lại trên dưới bận rộn, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ trung tá uy quyền của bọn họ ở nhà là sắm vai nhân vật nữ nhân?
Lục Trăn cao gầy thanh lịch, nhìn thế nào đều là nhân vật đổi chỗ.
Thu hồi kinh ngạc trong lòng, cô đem một phần tài liệu cho Nolan, "Đây là tư liệu, anh hỏi tôi, tôi chép cho anh một bản."
"Cám ơn." Nolan nói, nhận tài liệu, "Mặt khác sự việc kia có kết quả chưa?"
June nhìn Lục Trăn liếc mắt một cái, Nolan biết tâm tư của cô, nhàn nhạt nói, "Nói, không sao."
"Ừ, cục an ninh có hai bộ phận người đang phụ trách tra chuyện này, trong đó Sofia là một người phụ trách, một người khác, tôi còn chưa tra ra, nội bộ bọn họ cùng chống khủng bố không giống nhau, càng là cấp quan cao, càng là khó tra." June trên mặt cũng xuất hiện thần sắc khó xử.
"Tôi hiểu." Nolan nói, gật gật đầu, "Cực khổ."
June cười, "Không có chuyện gì, tôi liền không quấy rầy các anh."
Sau khi cô ấy rời đi, Nolan cầm lấy tài liệu trên bàn, sơ lược nhìn lướt qua, trầm mặt mày, Lục Trăn ước chừng có thể đoán ra anh ta đang tra cái gì, cũng không có lên tiếng, Nolan đem phần tài liệu này từ đầu tới đuôi nhìn một lần.
Mi tâm nhíu chặt.
"Tôi cũng không biết, anh tôi đã làm việc này." Nolan quăng phần tài liệu này, dựa vào sô pha, vẻ mặt không vui, ẩn có tức giận và có một chút cám xúc khác.
Nolan đối với những chuyện khác vô cảm, nhưng đối với việc này, xưa nay rất nhạy bén. Lục Trăn nghĩ sai rồi, cho rằng Nolan sẽ không phát hiện, cho nên mới vừa còn muốn giấu giếm chuyện Michael.
Anh nghĩ thầm dù sao chuyện cũng không liên quan Nolan, đừng làm cho anh ta khó xử.
Ai biết, Nolan tự mình đã đi thăm dò.
"Đừng nói anh không biết, coi như là tôi, cũng không biết." Lục Trăn nhàn nhạt nói, "Tiểu Tuyết thấy tôi vì chuyện này tự trách, mới đem sự việc nói cho tôi biết một lần, Tiêu Dao ý định muốn giấu, không muốn tôi khó xử."
"Tôi có thể lý giải lập trường Michael, cũng có thể lý giải cách làm của anh ta, lại không đồng ý, tôi cảm giác, anh ta lần này tác phong xử sự, mang theo quá nhiều tình cảm cá nhân."
"Đã là một cuộc chém gϊếŧ, cũng khó trách Tiêu Dao sẽ hạ lệnh tiêu diệt người của cục an ninh, ăn miếng trả miếng."
Nolan nhắm chặt mắt, che đi cảm xúc trong đôi mắt, Lục Trăn nắm tay anh, dưới da nóng hổi máu đều ở sôi trào sự phẫn nộ của anh, Lục Trăn chậm rãi nói, "Rất nhiều chuyện, chúng ta đều khống chế không được."
"Tôi biết." Nolan mở mắt ra, phảng phất là một đạo lãnh mang, xẹt qua đồng tử mắt của anh, Lục Trăn lấy làm kinh hãi, nhớ tới lời của Tiểu Tuyết, trong lòng không khỏi nặng nề, có một số việc, rất muốn đi hỏi Nolan, lại sợ đạt được đáp án chân thực, lòng có ngăn cách.
Bầu không khí nhất thời trầm mặc.
"Xin lỗi." Nolan nói, "Nếu như tôi còn ở chống khủng bố, chuyện này hoặc giả sẽ không phát sinh, các cậu cũng sẽ không chết nhiều người như vậy."