Nhưng mà, Tiểu Tuyết ở một bên, sắc mặt đã trắng bệch, bọn họ là chứa tâm muốn gϊếŧ cha của mình, cô có cơ hội ngăn cản sao? Sợ rằng không được.
“Tiểu Tuyết?”
“Tôi không sao.” Tiểu Tuyết xoa xoa mi tâm mệt mỏi rã rời, “Long Tứ nói đúng, cha không thể chết được, chỉ có ông có thể cứu Lục Trăn, tôi sẽ nghĩ biện pháp, để cho ông giúp, nếu Lục Trăn muốn tìm cha, Thần Hi, em liền đi tìm đi, dù cho tìm được, như Lục Trăn mong muốn đi.”
“Chị, chị biết rõ, Lục Trăn nếu là tìm được cha, chắc chắn sẽ không buông tha cho ông.”
“Chị biết, nhưng chị cũng biết, nếu là tìm không được cha, Lục Trăn sống không được bao lâu, dù sao vẫn muốn thử một lần, cứu sống anh ta so với muốn báo thù quan trọng nhiều hơn.” Tiểu Tuyết thật là bình tĩnh, cô biết cha đối với Lục Trăn làm ra mọi chuyện không thể tha thứ, chỉ là hai người có thân phận khác, đều vì ông mà thôi, Lục Trăn lại hận như thế, đó cũng là cha của cô, cô nghĩ vẹn toàn đôi bên.
Dù cho không thể, cô cũng muốn trước đem Lục Trăn cứu sống.
Đây là cha thiếu nợ, cô muốn hoàn lại.
Hạ Thần Hi cũng rõ ràng suy nghĩ trong lòng Tiểu Tuyết, cô gật đầu, “Đã như vậy, được rồi, em giống như anh ta mong muốn đi tìm cha, nhiều năm này, ba người chúng ta đều sống, ông cũng nên ra gặp chúng ta một lần, em cũng muốn biết, vì sao ông vì bộ quốc phòng, chuyện năm đó, rốt cuộc ông âm mưu việc gì, hay thực tế là, chết cũng muốn chết minh bạch, dù sao em với ông không có chờ mong, em đến nay đều không có biện pháp tha thứ ông làm tất cả đối với mẹ.”
Tiểu Tuyết thần sắc lờ mờ, đúng vậy, cô không quên được, chỉ là, cô cũng không phải là một phụ nữ sẽ nhớ kỹ cừu hận, cô cùng Hạ Thần Hi, Hạ Thanh không đồng nhất, cô chưa bao giờ đi hận bất luận kẻ nào.
Lúc trước Tiểu Tuyết cho là mình muốn chết một khắc kia, cô nghĩ cũng không phải cừu hận.
Bây giờ, cũng sẽ không bị thù hận mê hoặc.
Cô vĩnh viễn biết, cái gì đối với mình quan trọng nhất.
“Em khả năng phải ở lại chỗ này mấy ngày.” Hạ Thần Hi nói, “Chuyện này cũng nên nói cho Xanh, lấy tính tình Xanh, lại không biết muốn ồn ào ra đến cái gì.”
“Đúng vậy, chị cũng không biết.” Tiểu Tuyết thở dài.
Long Tứ cùng An Tiêu Dao bất an liếc mắt nhìn nhau, Hạ Thần Hi nói, “Lục Trăn cao ngạo, cũng không muốn để cho người khác biết tin tức anh ta chết nhanh, đặc biệt Nolan, các anh cũng đừng nói với Nolan, miễn cho Lục Trăn lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”
“Yên tâm đi, chúng tôi biết đúng mực, cho nên vừa liền đóng theo dõi.” An Tiêu Dao nói, trong lòng trầm thống, anh sẽ không làm chuyện gì khiến Lục Trăn bất mãn, để cho anh ta thoải mái như thế nào, anh đều theo Lục Trăn.
“Tôi còn muốn đợi về già, có đám anh chị em này cùng với tôi ở trên bờ cát xem mặt trời lặn mặt trời mọc, cho nên tiểu tử Lục Trăn này, anh ta tuyệt đối không thể có việc.” Long Tứ bá đạo rống, “Nếu như anh ta thất thứa, tôi chính là đuổi tới địa ngục âm phủ, cũng muốn bắt anh ta trở lại.”
Tiểu Tuyết có chút đau đầu, vừa mới biết mấy tin tức này, với cô mà nói có chút gánh nặng quá nặng, mấy năm này, cô bị bảo vệ rất khá, thế giới rất đơn thuần, trừ thí nghiệm nghiên cứu chính là thí nghiệm nghiên cứu.
Thế giới của cô vĩnh viễn đều chỉ có phòng thí nghiệm.
Mấy tin tức này quá ngoài ý muốn, tới làm cho cô trở tay không kịp.
“Tiểu Tuyết, cô thoạt nhìn rất mệt, đi nghỉ ngơi đi, không nên vội vàng phá hủy thân thể, chuyện của Lục Trăn, giao cho chúng tôi đến xử lý, không cần cô phải lo.” An Tiêu Dao khẽ nói, đem cô mang đến trong lòng, “Đừng đi phiền não việc này, đây là chuyện chúng tôi nên phiền não.”
“Tôi biết.”