“Vô tâm vô phế, nhiều năm như vậy, cậu sẽ đem tôi quên hết.” Nolan nhàn nhạt nói, nói không khổ sở, đó là gạt người .
Lục Trăn cúi đầu, cũng không phản bác anh, đích xác sẽ quên mất không sai biệt lắm , bây giờ nếu nói là tôi chưa từng quên anh, nhất định rất dối trá, cho nên, anh thẳng thắn đừng nói , Nolan dường như biết mình nhắc tới chuyện không nên nói, cuống quít nói, “Tôi không có ý gì.”
“Cho nên, sự kiện kia, tôi không nên trách anh, thực sự, tôi kỳ thực không có ý tứ trách anh, cũng không ý tứ muốn trách anh, tôi chỉ là hiểu lầm , giận điên lên.” Nolan nhìn mắt Lục Trăn, nghiêm túc nói khiểm, “Khi đó, tôi còn quá nhỏ, không hiểu chuyện, cho nên, anh có thể tha thứ tôi sao?”
Lục Trăn kinh ngạc nhìn Nolan, từ đầu đến giờ, đều là anh xin lỗi Nolan, lợi dụng Nolan, hồi bé càng là như thế, Nolan căn bản không cần xin lỗi, anh không có làm lỗi cái gì.
Nolan nói, “Tôi từng nói quá với cậu, nếu không phải tôi nhất thời xúc động nói ra câu nói kia, có lẽ, cậu sẽ không đi, tôi đến bây giờ sẽ phi thường hối hận, chỉ là thời gian không thể quay lại.”
“Tôi không trách anh.” Lục Trăn nói, anh cúi đầu, có chút châm chọc hỏi, “Kỳ thực, anh biết từ đầu tới đuôi, tôi chỉ là ở lợi dụng anh, phải không?”
“Tôi biết.” Nolan nói, “Nhưng tôi còn là muốn mang cậu rời đi.”
“Ngu ngốc!” Lục Trăn hừ lạnh.
Nolan nói, “Tôi càng tin cảm giác của mình, cậu cùng tôi cùng một chỗ, cũng không phải là tất cả đều là lợi dụng, tôi biết, tôi mang đến cho cậu vui vẻ, cậu cũng cho tôi vui vẻ.”
“Ai nói anh cho tôi vui vẻ, tôi một chút cũng không sung sướиɠ.” Lục Trăn đen mặt, Nolan nghiêng đầu nhìn anh, Lục Trăn quật cường cúi đầu, lộ ra bên tai hồng, nhìn ở trong mắt Nolan, đáng yêu vô cùng.
“Tôi tin, tôi cho cậu vui vẻ, chẳng sợ cậu vẫn phủ nhận.” Nolan nói, “Cho nên, cậu đã tha thứ tôi sao?”
Lục Trăn mặt không thay đổi nói, “Ai nói ?”
“A!” Nolan thanh âm rất cứng nhắc, Lục Trăn không muốn ở vấn đề này thượng dây dưa đi xuống, “Cậu hồi bé, tại sao muốn giả mạo Daniel?”
Lục Trăn nói, “Thúc thúc lúc đó tội phản quốc nghiêm trọng, chỉ là một lúc tìm không được chứng cứ, ông ấy cảnh giác rất lớn, trang viên là người ông ấy, tất cả đều là dân bản xứ, lúc đó người phá án tìm tới mẫu thân của tôi. Bọn họ đề nghị để Daniel đi tìm thúc thúc, dù sao có một tầng quan hệ dễ hạ thủ, ai biết Daniel sợ hãi, ba mẹ Daniel cũng sợ thương tổn đến nhi tử, tôi cùng Daniel cùng tuổi. Mẫu thân của tôi mấy phen giãy giụa để tôi giả mạo Daniel đi, tôi cùng Daniel có một dạng tóc, màu sắc mắt như nhau, lại là bạn cùng lứa tuổi, tiểu hài tử hồi bé đều không sai biệt lắm, hơn nữa có ba mẹ Daniel phối hợp, chuyện này rất thuận lợi.”
“Nguyên lai như vậy.” Lục Trăn bừng tỉnh đại ngộ, “Tôi nghĩ đến anh thực sự là cháu trai lão đầu, thời gian anh vừa tới, chân khí phái, tôi len lén làm một bom, còn muốn tạc tử anh, nếu như tôi có địa phương đi.”
“May mắn cậu không hạ thủ.” Nolan khó có được có tâm tình nói đùa, “Nếu không tôi tại sao biết cậu.”
Lục Trăn hừ lạnh, nghĩ đến bọn họ lần đầu tiên gặp mặt xấu hổ cùng nhếch nhác, Lục Trăn nhưng không có tâm tình gì hay, những thứ ấy chuyện anh hư hỏng hồi bé, Nolan không đều biết, Nolan giống như cũng nhớ tới những chuyện kia.
Anh đột nhiên nói, “Nghĩ lại nghe bải dân dao kia một chút.”
“Tốt.”
Nolan hát lên, giai điệu rất quen thuộc.