Editor: Hạ Trần
"Xem ra lễ vật của Giai Vân thất bại." Hạ Thần Hi đi tới, Đường Bạch Dạ vẫn đang cười, lại ôm cô hôn một cái, "Lão bà thân ái, tin anh, em mê người cực kỳ."
Hạ Thần Hi mặc một bộ y phục học sinh màu trắng, áo đuôi ngắn váy ngắn, vải vóc rất tốt, cổ chữ V mở kế, hơn nữa áo ngực phụ trợ, trắng nõn mềm mại như ẩn như hiện, đôi chân thon dài thẳng tắp, váy cơ hồ chỉ đắp quá mông.
Đơn giản mà nói, chính là một bộ đồng phục học sinh.
Chế phục hấp dẫn.
Đây là lễ vật tân hôn Tiết Giai Vân cố ý chuẩn bị cho cô.
"Lão bà, so với mặc áo cưới còn đẹp hơn?"
"Nam nhân là không phải đều là kháng không được chế phục hấp dẫn?"
"Chính giải." Đường Bạch Dạ ôm cô, yêu thích không buông tay xoa, vải vóc y phục này cũng rất mềm mại, tay vuốt vuốt liền không thành thật.
"Em mang thai."
"Anh biết, em không cần nhắc nhở anh chuyện bi thảm như thế."
"Bi thảm?"
"Nga, lão bà, anh sai rồi, nhưng là hôm nay, mang thai tuyệt đối sự tình là nhất kiện bi thúc." Đường Bạch Dạ chui đầu vào gáy cô cọ cọ, nhẹ nhàng cắn một cái, chỉ có thể quá kiền nghiện.
Thai nhi không ổn định, anh lại cũng sẽ không xằng bậy.
Miễn cho bị thương đứa nhỏ cùng Thần Hi.
"Giai Vân thật không có suy nghĩ, biết rất rõ ràng em mang thai, lễ vật tân hôn còn tặng chế phục, quả thực dằn vặt người." Đường Bạch Dạ phát biểu ý kiến, "Cô ta nhất định là thất tình, không muốn thấy chúng ta hoàn mỹ, lòng ghen tỵ của nữ nhân quá đáng sợ."
"Thôi đi, Giai Vân liền là cố ý." Hạ Thần Hi cười, y phục này cô còn thật thích.
"Thời gian chúng ta đang giả bộ tu liền cùng cô ấy tán gẫu qua chuyện trước kia, em nói em không trải qua nhà trẻ, cũng không trải qua tiểu học, trung học, trực tiếp lên đại học to lớn, cô ấy nói sẽ bồi thường giấc mộng của em, em còn thấy kỳ quái, nguyên lai lại chuẩn bị đồng phục học sinh."
"Không trải qua tiểu học, trung học?"
"Không trải qua."
"Ai dạy em?"
Hạ Thần Hi nói, "Ba ba em, ông cầm mười học vị tiến sĩ, mẹ em cũng có sáu học vị tiến sĩ, cần học cái gì, hỏi bọn họ là được, dù cho bọn họ không có hệ thống dạy em, hỏa vân cũng có người chuyên dạy chúng em."
Đường Bạch Dạ cảm giác được một cỗ áp lực um tùm đập vào mặt.
"Nguyên lai nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân ái niệm thư như thế, thật là làm cho anh… Khó trách em cùng bảo bối thông minh như vậy."
Thiên phú dị bẩm, căn bản là vấn đề di truyền.
"Mẹ em rất thích đọc sách, ba em là bị bất đắc dĩ, phải học." Hạ Thần Hi nhắc tới cha mẹ, khóe môi có một mạt tiếu ý mềm mại, cô rất ít cùng Đường Bạch Dạ nhắc tới chuyện trong nhà.
Chẳng sợ bây giờ, cũng là như thế.
"Em biết không? Lãnh đạo của hắc đạo, bằng cấp cao rất ít." Đường Bạch Dạ cười nói, "Thích đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, cũng không ái niệm thư."
"Lãnh đạo trong Đường môn bằng cấp cao rất ít."
Hạ Thần Hi cười, "Hiện tại phần tử tội phạm đều là bằng cấp cao, nếu anh không có bằng cấp, anh trấn được mọi người sao? Anh xem vương bài, mặc dù mọi người cũng không trải qua đại học chính thống, anh tùy tiện xách một nhân tài đứng đầu ra so một lĩnh vực, sợ rằng đều kém bọn họ."
"Khó nhất được chính là, bọn họ huấn luyện so sánh toàn diện, các kiểu kỹ năng mọi thứ tinh thông, không thể không nói, Mục Vân Sinh cùng An Tiêu Dao rất biết nhìn xa, khi sáng lập vương bài liền thâu tóm vô số nhà khoa học."
"Làm sao em biết tin tức của người ta?"
"Bảo bối nói." Hạ Thần Hi nói, "Theo em được biết, Đường môn cũng có hệ thống đặc huấn chuyên môn, chỉ là còn muốn dựa vào kinh nghiệm quân đội cùng đại học chính thống."