Đây là lạt mềm buộc chặt sao.
Anh ở trên giường cũng như vậy, thật phúc tinh không phải giọng điệu của anh
sao?
Đáng tiếc cô quên , bằng không có thể suy nghĩ một chút đến tột cùng điều không phải là người có lỗi, đáng đánh đòn .
Hạ Thần Hi trong một phen hỗn độn, thật sự không nghĩ ra, loại người này ngay cả lối thoát cũng không cho, anh đến tột cùng có cái gì tốt mà làm cho toàn bộ phụ nữ si mê như điếu đổ.
Cái gọi là người đàn ông tốt, phải như Trần Dương mới là đàn ông tốt a.
"Ai, thật sự tiết quá đi, cô gái này là ai, thật lạ mặt a." Cô gái nhìn Hạ Thần Hi ra vẻ kinh ngạc hỏi.
Hạ Thần Hi cuối cùng cũng biết được vì sao Đường Bạch Dạ thấy chướng mắt cô gái này.
Rất là ra vẻ đấy chứ.
Cô nhìn cái người từ đầu đến cuối xem chuyện vui ngồi ở đối diện, ánh mắt không có một đích đều thấy được, có cần phải giật mình như thế sao?
Trên mặt Đường Bạch Dạ tỏ vẻ không hờn giận, "cô không cần biết."
Sắc mặt cô gái trở nên thay đổi, cười đến cứng ngắc vừa đố kỵ lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn về phía Hạ Thần Hi, "Đường tổng, anh không thể giới thiệu một chút sao?"
Đường Bạch Dạ nhíu mày, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, ánh mắt Đường Bạch Dạ tiên sinh thật kém, có phải ai đến cũng không thể cự tuyệt hay không.
Cô gái thấy Đường Bạch Dạ không nói lời nào, lại nhịn không được kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói, "Đường tổng, có phải anh cảm thấy cô gái này không quan trọng phải hay không, nên không cần giới thiệu?"
Hạ Thần Hi khó tin nhìn cô .
Không giới thiệu chính là không quan trọng, cho nên không giới thiệu sao?
Em hả, anh đây là ý gì?
Cô nhìn cô gái trước mặt mình tỏ vẻ bi thương, thảo nào người ta thường nói phụ nữ là đại ngốc nghếch, quả nhiên là có loại này, thực sự tồn tại sao, có thể là để ám chỉ các cô gái có chữ số IQ kém như cô đây, đả thương không dậy nổi.
Sắt mặt Đường Bạch Dạ lạnh lùng, đột nhiên cười đến quỷ dị, "Lý tiểu thư, tôi đây không giới thiệu là vì cô không tư cách biết cô ấy là ai."
"Cô không quan trọng, cho nên không giới thiệu ?"
Cô gái tươi cười rốt cuộc cũng không nhịn được, phẫn nộ trừng mắt Hạ Thần Hi,
vẻ mặt ghen tị, Hạ Thần Hi một câu cũng không nói, loại phụ nữ này nếu trả lời cô thật sự rất ngu xuẩn .
Cô gái mang đôi giày cao khoảng 2 cm dậm chân, phẫn nộ rời đi.
Hạ Thần Hi liếc nhìn Đường Bạch Dạ, "Đường tiên sinh thật sự là có diễm phúc,ăn một bữa cơm cũng có thể gặp mỹ nhân."
"Người này cùng ta không quan hệ." Đường Bạch Dạ nhìn Hạ Thần Hi, "Tuy rằng
tôi giao hữu rộng khắp, cũng rất biết chừng mực."
Đường Bạch Dạ phong lưu tiêu sái, vạn hoa hái trong tay, cái gì mà không dám thừa nhận .
Chính là vì cô gái này cùng anh thật sự là không có quan hệ.
"Nguyên nhân Đường tổng không thích cô gái này, xem ra là hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình." Hạ Thần Hi cười, " tôi cảm thấy cô ấy thật quen mặt, mà không nhớ ra là ai?"
Đường Bạch Dạ nhìn cô thật lâu, " cô không biết cô ta là ai?"
"Tôi vì sao nhất định phải biết cô ta là ai?"
"Hai ngày nay cô ta rất nổi tiếng, toàn bộ Thành phố S không ai không biết Lý Ngọc là ai."
Hạ Thần Hi , "Thật ngại, tôi luôn luôn không chú ý vào mấy chuyện tình cảm lòng vòng của làng giải trí, cô ta có thể nổi đến thế sao, thật sự là. . . . . ."
Đường Bạch Dạ có thể lường trước, cô nói nhất định không có ý gì hay.
Quả nhiên, Hạ Thần Hi nói, "Xem ra, đầu năm nay dân chúng thưởng thức cũng không ra làm sao, ánh mắt thưởng thức của Đường tiên sinh cũng giống dân chúng, kỳ thực không có gì là sai. Lần sau tôi sẽ không nói anh ánh mắt kém."
Tiếp theo đón lấy một loạt này , Đường tiên sinh, tôi sẽ không lại xem thường vẻ
mặt của anh, rất khoan dung nhìn Đường Bạch Dạ.
Đường Bạch Dạ chỉ cảm thấy sau lưng anh dâng lên một ngon lửa, cô gái này thật
sự là chọc giận người không đền mạng, mắng chửi người không mang theo chữ thô tục a.