Xuyên Sách: Ta Dựa Vào Nổi Điên Quậy Tung Nóc Giới Tu Chân

Chương 47

Trong lòng Hạ Thanh Tâm đã hình thành một cái kế sách âm hiểm. Chính diện, nàng không chơi lại Tạ Lan, nhưng chẳng sao cả, vì nàng biết bịa đặt nha.

Hôm nay là ngày bọn họ thành hôn, đêm nay, Tạ Lan tuyệt đối sẽ không có khả năng ngủ chung với nữ phụ pháo hôi như nàng, vậy ngày mai, toàn bộ tông môn đều sẽ biết, chỗ kia của hắn không được.

Hừ!

Dám chọc ta!

Tạ Lan còn chưa biết thanh danh tốt mà mình chế tạo ở giới tu chân nhiều năm, rất nhanh liền phải cùng hắn nói lời cúi chào.

Sau khi đem "tiểu tân nương tử" vừa càn rỡ lại lớn mật của mình dọa cho chạy khỏi cửa sổ, hắn bấy giờ mới quay đầu cùng mọi người nói vài câu đôi lời, thúc giục bọn họ mau chóng lên đường, liền muốn cưỡi gió mà đi.

Hạ Thanh Tâm xoa eo đứng ở bên cửa sổ của xe ngựa, biết Tạ Lan sắp phải đi, lại nhìn Tạ Hiên Nhiên đang quỳ xuống thỉnh tội cho Tạ Lan ở bên cạnh xe ngựa.

Người nào không có việc gì, chính mình quỳ xuống cho chính mình, chính mình tự kêu chính mình là cha nha?

Nàng cần gì so đo với một kẻ tâm thần phân liệt?

Hạ Thanh Tâm trong lòng mình nói: Người khác giận nhưng ta không giận, giận rồi sinh bệnh thì phải làm sao? Huống hồ, tổn thương tinh thần lại phí sức lực!

Cái gọi là quân tử báo thù mười năm không muộn, tiểu nhân báo thù ngay trong đêm.

Chính mình lập tức liền phải gả tới bên người Tạ Lan, làm một người bị cưỡng chế ở trong sổ hộ khẩu của nhà hắn. Ít nhất trước khi cốt truyện tiến hành đến 1/3, thời điểm cái nhân vật xuyên qua như nàng phải chết, Tạ Lan vẫn là phu quân trên danh nghĩa của nàng, nàng sớm muộn sẽ đem món nợ hôm nay tìm trở về.

Hạ Thanh Tâm phi thường thức thời, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt nha, nàng vốn dĩ không tuấn kiệt bằng Tạ Lan, nên tuyệt đối sẽ không xúc động.

Hơn nữa vừa rồi liếc mắt một cái, nói là đối diện, trên thực tế nàng ngay cả Tạ Lan trông như thế nào cũng chưa thấy rõ, vẫn là cùng lần trước gặp mặt giống nhau, chỉ là một đoàn bạch quang, xem nhiều hai mắt đều phải mù.

Nói cũng buồn cười, cùng Tạ Lan gặp mặt hai lần, Hạ Thanh Tâm vẫn chưa thấy rõ Tạ Lan lớn lên là dáng vẻ gì, tuy rằng biết trong cốt truyện diện mạo của hắn cùng Tạ Hiên Nhiên cực kỳ giống nhau, có điều, mỗi lần thấy hắn đều là một đoàn bạch quang, hiện tại phát hiện tâm nhãn của hắn còn rất nhỏ, thần thần bí bí nói không chừng là cái sửu bát quái!

Ngay lúc Hạ Thanh Tâm cảm thấy bực bội khó chịu, đột nhiên cảm giác từ bụng đến ngực xuất hiện một luồng khí tức ấm áp nóng nực, thời điểm cổ nóng rực kia bay lên đôi mắt của nàng, liền phát hiện bạch quang trên người Tạ Lan cách đó không xa đột nhiên biến mất, nàng rốt cuộc thấy rõ ràng dáng vẻ của Tạ Lan.

Tạ Lan năm nay đã một ngàn hơn tuổi, nhưng mà dung mạo của hắn lại giống như thiếu niên mười tám mười chín tuổi...

Hạ Thanh Tâm tự nhiên biết tu sĩ ở trong giới tu chân là có thể tùy ý sửa đổi dung mạo, chỉ cần tu vi đủ cao, dung mạo, tuổi tác tự mình có thể lựa chọn.

Tạ Lan thiên tư trác tuyệt, thời điểm trú nhan đoán chừng cũng chỉ mới 18 đến 19 tuổi.

Hắn xác nhận cùng Tạ Hiên Nhiên có hình dáng giống nhau, nhưng khí chất lại hoàn toàn bất đồng, Tạ Hiên Nhiên tuy rằng tuấn mỹ, nhưng mà còn có vài phần nhân khí, mà Tạ Lan lại cả người giống như là một bức tượng làm bằng băng.

Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, da thịt trắng nõn của hắn lộ ra chút vụn băng, đây là đặc điểm độc hữu của Giao Nhân, cặp dị đồng kia như là được khảm hai hạt châu lưu ly, mở miệng nói chuyện môi chỉ là hơi hơi động nhẹ, ngôn ngữ cơ thể phi thường thưa thớt, trong lúc tròng mắt chuyển động lộ ra một cổ cảm xúc phi nhân loại.

Hơn nữa tóc của hắn là thật sự vừa dài vừa đen, màu đen giống thác nước buông xuống phía dưới, chiều dài kia đều phải đến đầu gối rồi.

Hạ Thanh Tâm ngơ ngẩn nhìn Tạ Lan, bản tôn xác thực là bản tôn...đẹp hơn phân thân quá nhiều!